Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 888: Huyền Thiên tiên bí thuật

Trong lúc ánh sáng xanh bộc phát, không chỉ thị giác mà ngay cả khóa thần thức cũng bị xáo trộn.
Khiến cho tất cả mọi người tại đây đều mất khóa đối với Pháp Vương Huyền Thiên giáo.
“Quả nhiên, ngoại trừ thiên tôn ra, còn có Huyền Thiên giáo bọn họ là có thể ảnh hưởng và điều khiển Thiên Huyền Kính!”
Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu thanh niên.
Sau khi đảo mắt nhìn một vòng mà vẫn không tìm thấy tung tích của đối phương, trong lòng người thanh niên hơi trầm xuống và đang định hạ lệnh truy bắt.
Nhưng đột nhiên hắn nhận thấy có điều gì đó không đúng.
“Hửm?”
“Nơi này đa bị ta bày trước Cửu Thiên Thập Địa trận, trận pháp chưa bị phá tức là hắn chắc chắn không thể chạy thoát.”
“Nói cách khác, hắn vẫn ở nơi này?!”
Thế là người thanh niên lại ra lệnh cho đám tu sĩ áo đen nhìn lướt qua không gian nơi này.
Điều khiến thanh niên bất ngờ chính là: bọn họ căn bản không tìm được tung tích của vị Pháp Vương Huyền Thiên giáo đã biến mất kia!
Sắc mặt của Truyền pháp giả trẻ tuổi trở nên u ám.
“Huyền Thiên giáo…”
“Quả nhiên hơi khó đối phó. Chẳng trách năm đó hắn vẫn có thể sống sót trong khi thập tông Tiên đạo đều bị tiêu diệt.”
Ánh mắt thanh niên không ngừng đảo qua đảo lại trong không gian.
“Rốt cuộc ngươi đang núp ở đâu?”
Bỗng nhiên ánh mắt hắn tập trung.
Lực chú ý rơi trên người tu sĩ áo đen thủ hạ của hắn.
Thanh niên mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng.
“Lần này ta ra ngoài đã dẫn theo bao nhiêu người?”
Một câu hỏi chợt hiện lên trong đầu hắn.
Tuy nhiên, điều hắn vô cùng kinh hãi chính là một vấn đề vô cùng đơn giản như thế…
Hắn thật sự không nhớ ra!
Hắn đã thăng lên Hợp Đạo không biết bao nhiêu năm, thật không thể tin nổi loại chuyện này lại xảy ra trên người hắn!
“Đây chính là biến hóa kỳ lạ của công pháp Huyền Thiên giáo sao…”
Thanh niên nheo mắt lại, đủ loại tin đồn liên quan đến Huyền Thiên giáo thượng cổ không khỏi hiện lên trong đầu hắn.
Biết đối phương đang ẩn thân bên trong đám tu sĩ áo đen này, thanh niên ra lệnh cho bọn họ kiểm tra đối chiếu thân phận lẫn nhau.
Tuy thanh niên không quen biết hầu hết tu sĩ áo đen.
Nhưng giữa tu sĩ với nhau, tuyệt đối sẽ biết rõ thân phận nhau.
Tuy nhiên, điều mà thanh niên không ngờ tới chính là sau khi bọn họ kiểm tra lẫn nhau.
Lại không tìm được người có thân phận giả.
Thông tin của mỗi người đều hoàn hảo.
Thậm chí trong đầu của bọn họ đều có nhiều trải nghiệm khác nhau về việc từng tiếp xúc qua lại.
Lúc này, sắc mặt thanh niên không khỏi trở nên hết sức khó coi.
Chuyện tới nước này, cho dù hắn có muốn hay không thì cũng phải thừa nhận.
Lần này, hắn đã quá tự mãn rồi.
Là một trong những Truyền pháp giả đi theo Truyền Pháp thiên tôn, lật đổ thập tông Tiên đạo.
Thật ra, thanh niên không coi trọng cái gọi là Pháp Vương Huyền Thiên giáo.
Suy cho cùng, đám người thập tông Tiên đạo Huyền Thiên giáo đều là bại tướng dưới tay bọn họ.
Huyền Thiên giáo có mạnh thì sao nào?
Thế nên, vì để độc chiếm kỳ công, lần này đến đây hắn không có thông báo cho những Truyền pháp giả khác.
Không ngờ rằng, hôm nay lại rơi vào tình thế khó khăn này.
Biểu cảm trên mặt thanh niên không ngừng thay đổi.
Hiện tại, hắn có hai sự lựa chọn: một là thông báo và gửi danh sách các tu sĩ áo đen tham gia hành động lần này cho bên phía tổng bộ Tiên Minh.
Chỉ cần so sánh đơn giản là có thể tìm ra Pháp Vương Huyền Thiên giáo ẩn núp trong đó.
Nhưng làm như vậy, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của Truyền pháp giả khác.
Thậm chí, hắn còn có thể bị chế giễu.
Thanh niên suy nghĩ một lúc và đưa ra một sự lựa chọn khác.
Hắn tiện tay chỉ về một vị tu sĩ áo đen trong đó, lạnh lùng nói: “Ngươi, tự vẫn đi.”
Nghe được mệnh lệnh cực kỳ lạnh lùng này, tu sĩ áo đen được chỉ định không chút do dự.
Hắn vỗ mạnh vào sau gáy, trong nháy mắt, hơi thở tiêu tán.
Thân thể cũng hóa thành những mảnh bụi, như thể tan biến trong không khí.
Chỉ có một luồng sáng xanh bị lôi cuốn bởi thứ gì đó và biến mất.
Vẻ mặt thanh niên không có chút dao động nào, nhìn về phía tu sĩ áo đen tiếp theo.
Dưới cái nhìn chết chóc của thanh niên, từng vị tu sĩ áo đen tự vẫn.
Điều quỷ dị chính là, dị tượng tu sĩ vẫn lạc được cho là sinh ra trên bầu trời lại không hề xuất hiện từ đầu đến cuối.
Tổng cộng có ba mươi lăm tên tu sĩ áo đen cùng hắn đến đây.
Hiện tại đã có hai mươi sáu tên tự sát nhưng vẫn không tìm được vị Pháp Vương Huyền Thiên giáo đang ẩn nấp.
“Chẳng lẽ vận khí của ta lại kém như vậy?”
“Hay là ta phán đoán sai rồi?”
Sắc mặt thanh niên u ám đến cùng cực.
Nhưng chuyện đã tới nước này, không còn chỗ cho hắn hối hận nữa.
Sự ác độc nảy sinh trong lòng, giống như dân cờ bạc đánh cuộc vậy, mệnh lệnh tự sát vẫn không dừng lại.
Cho đến khi…
Tại hiện trường chỉ còn lại một vị tu sĩ áo đen cuối cùng.
Hắn cũng giống như những người trước đó, giơ ta lên và chuẩn bị đánh vào đầu mình.
Nhưng hắn chợt ngừng lại trước khi định tự bạo.
Chậm rãi thả tay xuống, hắn có phần giễu cợt nhìn về phía Truyền pháp giả trẻ tuổi trước mặt: “Đây chính là tổ chức tu tiên cầm quyền hiện nay ư?”
“Đối xử với thụ hạ như cỏ rác…”
“Ai cũng nói là Huyền Thiên giáo bọn ta bạo ngược vô đạo nhưng theo ta thấy vẫn còn kém xa các ngươi.”
Thanh niên không bị lời nói của Lý Trần chọc giận.
Trong mắt hắn, những tu sĩ áo đen kia chẳng qua chỉ là những tài nguyên có thể sống lại bất cứ lúc nào.
Đừng nói là chết mười mấy người.
Cho dù là chết hàng trăm hàng ngàn người thì hắn cũng sẽ không có chút đau lòng.
“Tà thuật này của ngươi là gì?”
Thanh niên sẽ không bao giờ tin vào lý do vận khí của bản thân, phải chết từng ấy người mới tới người cuối cùng là vị Pháp Vương Huyền Thiên giáo này.
Đây là sự sắp xếp của đối phương bởi công pháp biến hóa kỳ lạ.
Quả nhiên, Lý Trần cũng không phủ nhận.
“Tà thuật?”
Lý Trần hừ lạnh: “Đây là đạo chính thống vô thượng, chính tông Tiên môn! Những người như các ngươi sao có thể hiểu thấu được!”
Thân phận thanh niên thật tôn quý biết bao.
Mấy ngàn năm qua, vẫn chưa có người nào dám phát ngôn bừa bãi như thế ở trước mặt hắn!
Đặc biệt là sự khinh thường từ sâu thẳm trong lòng và ánh mắt của đối phương, càng khiến cho thanh niên không nhịn được cơn tức giận.
“Bây giờ, chỉ có hai người chúng ta ở nơi này. Ta xem ngươi còn có thể dùng chiêu gì để đùa bỡn!”
Giọng điệu của thanh niên tràn đầy sát ý, không có gió nhưng quần áo trên người vẫn bay.
Không gian xung quanh đã bị Cửu Thiên Thập Địa đại trận phong tỏa, tinh quanh chợt xuất hiện.
Sau đó nơi này giống như màn đêm buông xuống, bầu trời đầy sao.
Vô số ánh sao chiếu rọi giống như những mũi tên sắc bén, đang muốn xuyên thủng Pháp Vương Huyền Thiên giáo!
Đối mặt với sự phản kháng dữ dội của thanh niên, Lý Trần đứng bất động tại chỗ như thể bị dọa cho ngốc luôn rồi.
Ngay khi vô số ánh sao sắp vạn tiễn xuyên tâm qua người hắn.
Thanh niên mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Nhưng đã muộn rồi.
Ngay sau đó, vô số lỗ thủng thật nhỏ xuất hiện trên người thanh niên.
Máu tươi phun trào, thanh niên bị chính ánh sao của mình đâm xuyên!
Dưới hàng vạn hàng ngàn ánh sao, thân thể thanh niên hóa thành một bãi bùn lầy.
Một lúc sau, một trận ngọ nguậy.
Một thân thể hoàn hảo chui ra từ trong hư không.
“Ngươi…”
Thanh niên nhìn tu sĩ áo đen trước mặt, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi.
Đó là cảm xúc mà lâu rồi hắn chưa nếm trải lại.
“Ta?”
“Ta không phải là ngươi sao?”
Tu sĩ áo đen mỉm cười quỷ dị nhìn thanh niên.
Trong mắt thanh niên là sự hoảng hốt.
Dung mạo của đối phương rõ ràng đã trở nên giống hệt hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận