Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 118: Ngũ hành đại động thiên

Trương Hạo Ba mở hai mắt ra, tia kiếm ý tự do kia đột nhiên trở về trong đan điền của hắn.
Khi nhuệ ý từ từ tiêu tán, cả người của hắn trở nên vô cùng bình thường, tựa như một phàm nhân vô hại.
Lý Phàm nhìn thấy toàn bộ biến hoá của Trương Hạo Ba, không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Thế mà ở Trúc Cơ kỳ gần như đã có thể ẩn giấu toàn bộ khí tức, đạt đến trình độ phản phác quy chân.
Thật đúng là có chút khó lường.
Chỉ dừng lại dưới đáy biển một lát, sau khi quen thuộc với lực lượng Trúc Cơ kỳ mới có được, Trương Hạo Ba lập tức phóng lên trên mặt biển.
Hắn lại càng chăm chỉ tu luyện "Định Hải Thần Kiếm" hơn nữa, một khắc cũng không ngơi nghỉ.
Từng thanh thuỷ kiếm xanh lam lại xuất hiện tuần tự, bay múa trên không trung.
Dưới sự thao túng của Trương Hạo Ba, lam quang tung hoành, thủy long bay lượn.
Lý Phàm âm thầm quan sát, sáng ngời nhận ra rằng.
Sau khi mượn kiếm ý không tên kia để xây dựng đạo cơ, kiếm thế của Định Hải Thần kiếm do Trương Hạo Ba tu hành ra cũng vì vậy mà phát sinh biến hoá rõ rệt.
Nếu như trước kia, khi được thi triển ra, Định Hải Thần kiếm có khí thế bàng bạc, đường đường chính chính.
Thì hiện giờ, với sự gia trì của kiếm ý không tên, Định Hải Thần kiếm lại có kiếm thế hùng dũng vô song, còn ẩn giấu cả sát ý điên cuồng, hung ác.
Thậm chí, Lý Phàm còn mơ hồ cảm giác được.
Đó là Trương Hạo Ba vẫn còn chưa tung hết sức.
Từ đầu đến cuối, luôn có một luồng sát khí ngập trời vẫn bị hắn ẩn mà không phát.
Luồng sát khí xuất phát từ chuôi kiếm màu đen này một khi bộc phát ra, chỉ e rằng uy lực của Định Hải Thần kiếm sẽ còn mạnh hơn gấp mấy lần.
Trương Hạo Ba vẫn miệt mài luyện Định Hải Thần kiếm trên mặt biển, một khắc cũng không ngừng.
Mặc cho mặt trời mọc, mặc cho mặt trăng lên, gió mặc gió, mưa mặc mưa.
Những điểm sáng xanh lam lấm ta lấm tấm tụ đến từ khắp nơi trên đại dương. Dường như cả Tùng Vân Hải đã trở thành sân nhà của Trương Hạo Ba, chỉ cần còn ở lại nơi này, hắn sẽ không phải lo lắng vấn đề hao hụt linh khí, có thể thỏa thích thi triển chiêu thức, không có bất kỳ cố kỵ gì.
Cứ như vậy, tuy rằng cảnh giới vẫn là Trúc Cơ sơ kỳ, nhưng chiến lực thực sự của hắn thì lại đang tiến bộ thần tốc.
Biểu hiện rõ rệt nhất chính là số lượng thuỷ kiếm mà Trương Hạo Ba ngưng tụ được. Mấy ngày nay, từ con số ba mươi sáu thanh, số lượng của chúng đã tăng lên như vũ bão.
Ba mươi sáu, bảy mươi hai, một trăm linh tám!
Chỉ trong vòng một tháng sau khi bước vào Trúc Cơ kỳ, Trương Hạo Ba đã luyện "Định Hải Thần Kiếm" đến đại thành!
Trong quá trình đó, tuy được vài nhân tố bên ngoài trợ giúp.
Nhưng không thể phủ nhận rằng, tài năng của Trương Hạo Ba thật sự rất khủng bố.
Một trăm linh tám thanh Định Hải Thần kiếm đồng loạt phát ra, Thủy Long Ngâm đầy trời.
Thanh thế bậc này, trong mắt Lý Phàm, đã vượt qua tràng chiến đấu giữa hai tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ là Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử ngày ấy.
Cần biết rằng, đây vẫn chỉ là dưới tình huống Trương Hạo Ba không vận dụng thiên địa kỳ vật.
Trông thấy Trương Hạo Ba tiến bộ thần tốc, nội tâm của Lý Phàm không khỏi thầm nảy sinh kỳ vọng.
"Kế tiếp, ngươi sẽ làm sao đây? "Định Hải Thần Kiếm" ta đưa cho ngươi cũng chỉ có thể tu luyện đến Trúc Cơ kỳ mà thôi."
"Chẳng lẽ ngươi còn có thể tự mình thôi diễn ra phần Kim Đan cảnh hay sao?"
Lý Phàm chẳng tin vào khả năng này.
Ở tu tiên giới, đương nhiên vẫn có tu sĩ có thể tự sáng tạo công pháp.
Nhưng chuyện này không phải chỉ dựa vào tư chất cao là có thể làm nổi.
Còn phải có kiến thức cực kỳ uyên thâm về công pháp làm cơ sở, mới có thể sửa cũ thành mới, từ không sinh có, thôi diễn ra công pháp tu luyện mới.
Tóm lại, không phải tông sư thì không thể làm.
Ở tu tiên giới, tu sĩ có thể thôi diễn ra công pháp thì được tôn xưng là "chức pháp sư".
Địa vị của chức pháp sư vô cùng tôn quý, vượt xa địa vị của những đại sư luyện khí, luyện đan, luyện phù hay trận pháp.
Bất kể trong tổ chức nào, đều có thể đảm nhiệm chức vụ quan trọng, được người người ngưỡng mộ.
Đến nỗi, khi đạt đến trình độ nhất định, có sự am hiểu cực cao đối với công pháp, một vị chức pháp tông sư có thể sáng tạo công pháp được tu sĩ khác “đặt hàng”.
Địa vị của họ thậm chí còn ngang bằng Hợp Đạo Tiên tôn.
Trương Hạo Ba tuy rằng có thiên phú thực sự rất cao, nhưng từ trước đến nay, hắn chỉ mới tu luyện mỗi một môn công pháp là "Định Hải Thần Kiếm" mà thôi.
Thôi diễn ra phần Kim Đan cảnh của "Định Hải Thần Kiếm", khả năng là có.
Nhưng tỉ lệ cực thấp.
Vì vậy, Lý Phàm hơi chút mong chờ xem Trương Hạo Ba sẽ làm gì tiếp theo.
Tuy nhiên, Trương Hạo Ba trước mắt chỉ vừa mới vào Trúc Cơ kỳ, còn chưa phải lo lắng đến vấn đề công pháp.
Hiện giờ, hắn giống như một vị lão sư tốt đang diễn luyện cho Lý Phàm xem tường tận từng chiêu thức, từng động tác trong "Định Hải Thần Kiếm", lặp đi lặp lại.
Không biết mệt mỏi, vô cùng chi tiết.
Lý Phàm phân ra hơn một nửa tâm thần để học tập và cảm ngộ.
Lực chú ý còn lại thì trở về trong Thiên Huyền kính.
Tu luyện không có năm tháng, quả thực không sai.
Trong khi Lý Phàm và Trương Hạo Ba chăm chỉ tu hành, thời gian cũng lặng lẽ trôi qua.
Hiện tại đã là năm 16 sau Lưu Điểm.
Cách thời điểm Xích Viêm nấu biển đã càng ngày càng gần.
Đầu tiên, Lý Phàm kiểm tra một hồi, xem rằng hai năm nay có xảy ra đại sự gì không.
Nhưng, bởi sự ảnh hưởng của Trường Sinh Thiên tôn, chắc hẳn rất nhiều sự kiện xảy ra trong hai năm qua đã bị lãng quên.
Sau đó, Lý Phàm lại bái phỏng Vũ Văn Tinh và các tu sĩ khác, không ngừng hỏi thăm, cuối cùng, mới phục hồi được một ít chuyện đã xảy ra.
Lý Phàm trở lại Thiên Huyền kính, chỉnh lý từng mẩu từng mẩu tin tức.
Mặc dù có thể chắc chắn rằng, chẳng bao lâu sau, trong lúc lơ đễnh, Lý Phàm cũng sẽ lãng quên những việc này.
Nhưng vẫn không sao.
Sau khi chuyển kiếp, Lý Phàm sẽ nhớ lại những chuyện này một lần nữa.
Nghiên cứu những ghi chép trên tay, trong đó, có vài điều Lý Phàm đặc biệt hứng thú.
Vào năm 14 sau Lưu Điểm, khi hắn và Trương Hạo Ba vừa tiến vào trạng thái giác ngộ không lâu, ở hải vực Tây Bắc của Tùng Vân Hải, gần Ung Lương châu và Cửu Sơn châu, dường như đã xảy ra đại sự nào đó.
Giá cả của Lưu Kim Phi Ngư, đặc sản nơi đó, đã tăng vọt gấp năm mươi lần chỉ trong một thời gian ngắn.
Nhưng chỉ kéo dài bảy ngày ngắn ngủi thì giá cả đã nhanh chóng hạ xuống trở lại.
Tất cả những người mua lúc đó đều không nhớ chuyện gì đã xảy ra, tại sao mình lại mua một đống Lưu Kim Phi Ngư này.
Đây là chuyện đầu tiên.
Chuyện thú vị tiếp theo là: Trong năm 15 sau Lưu Điểm, có một ngôi sao băng chiếu sáng cả đường chân trời, phá vỡ bầu trời đêm tĩnh lặng.
Cuối cùng, không biết nó đã rơi xuống phương nào.
Tất cả những tu sĩ nhìn thấy sao băng này, đều không hẹn mà cùng dâng lên cảm giác hoảng hốt và buồn bã.
Từng có người cố gắng tìm kiếm nơi sao băng rơi xuống, nhưng dường như không ai có thể tìm thấy.
Chuyện thứ ba thì lại vừa xảy ra không lâu.
Chính là lời đồn trong miệng Tiêu Tu Viễn, "Trong vùng lân cận động thiên Mộc thuộc tính, còn có hai động thiên khác", đã được chứng thực.
Chỉ có điều, sự thật còn khoa trương hơn cả tin đồn.
Bởi vì, động thiên ẩn không phải chỉ có hai cái, mà đến những bốn cái.
Năm động thiên lần lượt có năm loại thuộc tính Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả và Thổ, còn mơ hồ kết thành một thế trận, giống như là một thể.
Ngũ hành động thiên được phát hiện, quá mức kinh người.
Thậm chí còn khiến cho Ngũ Lão Hội ngấp nghé.
Hai bên đánh nhau một trận ở gần động thiên, cuối cùng, Vạn Tiên Minh trả giá bằng tính mạng của một tu sĩ Hoá Thần, đánh lui Ngũ Lão Hội.
Sau đó, để tránh nổ ra tranh chấp một lần nữa và cũng vì bảo vệ Ngũ hành động thiên, Vạn Tiên Minh hao phí một cái giá lớn, di dời toàn bộ động thiên đến bên trong thế lực của họ, gần Thiên Vũ châu.
Lý Phàm ghi nhớ thật kỹ những thông tin này vào trong não, đây đều là những con đường mưu lợi quan trọng ở kiếp sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận