Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 932: Hồn cốt Truyền pháp giả

Nhưng tổ chức gián điệp của Ngũ Lão hội cũng dường như bị ảnh hưởng không nhỏ.
Từ đầu đến cuối không có người tới nghênh đón.
Lý Tình đành phải tiếp tục thâm nhập, cho đến đi vào một địa vực tên là châu Phiền Thanh cuối cùng mới có trả lời.
Song đối diện sau khi kết nối truyền tin lại không nói lời nào.
Chỉ chờ bên Lý Tình mở miệng trước.
“Ta là thành viên Vạn Giới Liên Hợp hội, có chuyện khẩn cấp cần liên hệ với thượng cấp của ngươi.” Lý Tình truyền âm nói.
“Vạn Giới Liên Hợp hội? Đó là cái gì?” Âm thanh như ở trong mộng mới tỉnh phía đối diện truyền đến.
Âm thanh nghe vô cùng trẻ tuổi.
Sau một trận âm thanh ồn ào hỗn loạn, rất nhanh người liên hệ đã biến thành một tu sĩ trung niên trầm ổn.
“Đạo hữu thứ lỗi, bây giờ các nơi đều là một mảnh hỗn loạn. Rất nhiều nhân vật then chốt của tổ chức đều biến mất trong đại chiến, sinh tử chưa biết. Cho nên bên bọn ta trước mắt còn chưa thể xác nhận thân phận của ngươi...”
Vậy mà trực tiếp từ chối yêu cầu gặp mặt của Lý Tình.
Sau cơn trầm mặc ngắn ngủi, Lý Tình lên tiếng nói: “Càng là thời khắc như này, càng cần tình báo quan trọng. Tin tức trong tay ta đủ để có thể thay đổi tình thế nguy hiểm của Ngũ Lão hội các ngươi...”
“Công lao to lớn, chẳng lẽ ngươi muốn bỏ lỡ vô ích? Hiện tại chức vị trống ra, nếu có thể lập nên công lao...”
“Huống chi, Vạn Tiên Minh bây giờ đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Ngươi còn lo lắng ta là gián điệp bên kia phái đến à?”
Giọng điệu Lý Tình tràn đầy mỉa mai, mấy câu ngắn ngủi trực tiếp đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối phương.
Tiếng hít thở bên kia lập tức trở nên dồn dập lên.
Truyền tin lại tạm thời gián đoạn.
Lý Tình cũng không sốt ruột mà kiên nhẫn chờ đợi như đã liệu trước.
Đúng như dự đoán, sau gần nửa ngày, tu sĩ trung niên chủ động gửi tới liên hệ.
“Chúng ta gặp mặt ở đâu?”
“Đầu tiên nói trước, ta tự mình lén tới. Nếu tình báo ngươi nói không đáng tin cậy, ta cũng chỉ coi như chưa từng gặp ngươi.”
Lý Tình mỉm cười, nói vị trí của mình cho đối phương biết.
Không chờ bao lâu bèn nhìn thấy một luồng lưu quang màu đen từ chân trời phi độn đến.
Một tu sĩ toàn thân bao phủ khôi giáp kim loại, nhìn không rõ dung mạo lặng yên xuất hiện trước mặt Lý Tình.
“Bộ đồ liền này trông không tệ.” Lý Tình bình luận.
Khôi giáp tu sĩ trung niên mặc và trang bị của tu sĩ bay ra từ trong thành nổi trên trời giống y hệt.
“Cũng chỉ có lúc này, Vô Ưu Nhạc Thổ mới chịu lấy ra những thứ đồ tốt này.”
“Nếu không phải bọn họ cứ giấu giếm, bọn ta nào sẽ bại thảm hại như vậy.” Tu sĩ trung niên trả lời ngắn gọn, trong giọng nói tràn đầy oán trách.
Nói rồi một gợn sóng trong suốt từ trên chiến giáp trên người hắn tuôn ra.
Khuếch tán ra xung quanh tạo thành một kết giới hình tròn bao phủ hai người ở bên trong.
Ngăn cách trong ngoài, cảnh bên ngoài kết giới tức khắc trở nên bắt đầu mơ hồ.
“Được rồi, bên trong này đã an toàn. Tình báo quan trọng ngươi nói là gì?” Nam tử trung niên có chút căng thẳng nhìn chằm chằm Lý Tình hỏi.
Lý Tình thản nhiên cười: “Đều đã nói là tình báo có thể thay đổi cấp độ quan trọng của chiến cục. Sao ta có thể dễ dàng nói cho ngươi như vậy được?”
Tu sĩ trung niên tức khắc có phần nóng nảy: “Vậy ngươi muốn thế nào?”
“Ít nhất ta muốn gặp được một người có thể làm chủ mới có thể mở miệng.” Lý Tình như chém đinh chặt sắt nói.
“Ngươi không mở miệng, làm sao ta biết ngươi có nói dối không? Ở thời khắc nhạy cảm này, ta mang theo một người thân phận không rõ đi gặp thượng cấp? Ta chán sống rồi?” Tu sĩ trung niên đối diện lúc trước hiển nhiên không phụ trách công tác tình báo, gián điệp.
Cơ bản không có khôn khéo nào đáng nói, trực tiếp tức giận nói.
Lý Tình thấy thế cũng không muốn dây dưa với người này tiếp nữa, trực tiếp nói thẳng: “Vạn Giới Liên Hợp hội bọn ta biết làm sao phá giải pháp tướng thiên tôn của Vạn Tiên Minh. Ngươi thấy thế nào?”
“Cái gì?” Tu sĩ trung niên trước tiên là thoáng sửng sốt, sau đó trực tiếp thất thanh nói.
“Lời này thật chứ?” Giọng hắn hơi run rẩy.
“Ta chính là ở đây, chờ nói phía trên lời nói người tới.” Lý Tình lạnh lùng nói.
Tu sĩ trung niên cúi đầu suy tư chốc lát, cuối cùng vẫn cắn răng.
Không thấy có thần thức dao động đã hoàn thành thông báo.
Trước mặt tình báo cấp độ quan trọng này, Ngũ Lão hội rốt cuộc cho thấy một tia hiệu suất vốn dĩ nên có.
Thời gian nửa ly trà sau, hơn trăm luồng lưu quang màu đen cùng nhau bay đến đây.
Tất cả đều mặc chiến giáp kim loại, bao bọc vây quanh Lý Tình.
Dẫn đầu vậy mà là một nữ tu, nàng đi thẳng tới trước mặt Lý Tình: “Đạo hữu Vạn Giới Liên Hợp hội?”
Lý Tình gật đầu, xem như xác nhận thân phận của mình.
“Ta tên Thanh Ương, phụ trách xây dựng lại hệ thống tình báo sau chiến tranh. Đi theo ta.”
Dưới sự chen chúc của hơn trăm tu sĩ, Lý Tình đi tới trong một pháo đài dưới lòng đất.
Toàn bộ hành trình mặt không đổi sắc.
Ngược lại khiến người Ngũ Lão hội tin phục không ít.
Pháo đài dưới lòng đất này hiển nhiên là vì ứng đối với cuộc tiến công của Vạn Tiên Minh mà vừa xây dựng.
Đi vào trong một căn mật thất ở chỗ sâu nhất, lệnh cho người khác ra ngoài, Thanh Ương đơn độc một mình mặt đối mặt với Lý Tình.
“Có lời gì, hiện tại có thể nói.” Âm thanh của Thanh Ương không mang theo bất cứ một tia cảm tình nào.
“Thanh Ương cô nương mặt cũng không dám lộ, rất khó để ta tin tưởng.” Lý Tình lại cười nhẹ lắc đầu.
Sau cơn trầm mặc ngắn ngủi, chiến giáp kim loại màu đen rút đi, Thanh Ương lộ ra dung mạo vốn có.
Dung mạo không hề xuất chúng, là loại đặt trong biển người cũng không mảy may thu hút.
Chỉ là Lý Tình đã nhạy bén nhận ra, trong mắt đối phương có sự hờ hững coi thường sinh mệnh.
Lý Tình tỉ mỉ tường tận quan sát rất lâu mới từ từ cất tiếng: “Dùng tình báo Tiên tuyển giả đổi lấy tình báo bọn ta muốn.”
“Được.” Thanh Ương gật đầu đồng ý.
“Các ngươi muốn những gì?” Thanh Ương vô cùng quyết đoán, trực tiếp hỏi.
“Bí bảo Tiên Minh Vạn Tiên Minh muốn rốt cuộc là cái gì?”
“Hửm?” Dường như hết sức kinh ngạc với vấn đề này, Thanh Ương sửng sốt tại chỗ.
“Cái này... Ta cũng không biết. Chẳng qua việc này hẳn không phải bí mật gì mới đúng, ta đi hỏi thử.”
Lưu quang kim loại lại lần nữa che đậy khuôn mặt Thanh Ương.
Lúc nàng lại lần nữa hiện ra khuôn mặt, cả khuôn mặt đều là kinh nghi bất định.
“Tình báo vượt qua phạm vi quyền hạn của ta...”
Lần này nàng có chút không bình tĩnh.
“Xin lỗi, xin đợi trong chốc lát.” Thanh Ương vội vàng rời mật thất.
Lý Tình thì rơi vào trầm tư.
“Quả nhiên di bảo Tiên Minh nhìn như cớ này lại thật sự có chuyện bên trong.”
“Năm đó rốt cuộc Vạn Tiên Minh có bảo vật gì. Đáng để mấy ngàn năm nhớ mãi không quên?”
Lúc Lý Tình suy tư, Thanh Ương rất nhanh đã trở về.
Vẻ mặt trên mặt nàng có phần kỳ quái.
Trực tiếp đưa ra đáp án: “Cái gọi là di bảo Tiên Minh chính là những tàn hồn, hài cốt của thành viên Tiên Minh đời đầu.”
“Năm đó Tiên tông vây quét Vạn Tiên Minh, vì răn đe nên đã rút ra hồn phách, ngày đêm tra tấn những Truyền pháp giả chiến bại, ngu xuẩn mất khôn.”
“Chuyện năm đó tập mãi thành quen, tuyên cáo thiên hạ. Bây giờ xem ra lại có chút không sáng rọi là bao, cho nên cũng giữ kín không nói ra.”
Trong Linh Mộc giới, Lý Phàm cảm ứng được đáp án phân thân nghe thấy, mắt không nhịn được híp lại.
Hắn nhớ ở đời 115, Ngũ Lão hội tập kích đảo Vạn Tiên hình như cũng là để khai quật di thể Truyền pháp giả đời đầu bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận