Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1264: Tiên chi chiết điệp trận

Trải qua rèn luyện ở tiểu thế giới tro tàn, Tôn Lộ Dao vẫn còn sống sót trong Quy Tự Quyết, quả nhiên tiến bộ hơn trước rất nhiều.
U quang lặng lẽ phát ra, xuyên qua lục địa bề mặt của Huyền Hoàng giới chạm thẳng đến hạch tâm ở bên trong.
Sau một phen tìm tòi, quả nhiên phát hiện dấu hiệu còn sót lại của đại trận hộ đảo.
Chỉ có điều nếu đem so sánh với tiểu thế giới tro tàn, những tuyến trận pháp này của Huyền Hoàng giới càng thêm cổ xưa và thâm thúy.
Lý Phàm vừa thúc giục Vô Lượng Kính tiếp tục điều tra, vừa đưa những dữ liệu trận pháp đã được chứng minh này vào mô hình trận pháp do Giải Ly điệp cuối cùng thôi động ra trước đó.
“Đại đa số đều tương ứng, nhưng tại một số điểm mấu chốt…” Ánh mắt Lý Phàm lóe lên, hắn cầm Vô Lượng Kính hóa thành dòng chảy xuyên qua Cửu Địa, đi tới những vực sâu dưới lòng đất vẫn còn ở địa mạch của Huyền Hoàng giới.
Xung quanh là một vùng hỗn độn, dưới áp lực khó có thể tưởng tượng, vật chất đều không còn tồn tại. Chỉ có khí tức màu đỏ sậm lưu động, cùng với những âm thanh như tiếng nỉ non quỷ dị.
Ở nơi có hoàn cảnh cực đoan này, phân thần Lý Phàm cũng không khỏi phải núp vào bên trong Vô Lượng Kính, mượn bản thể tiên khí để duy trì sinh tồn.
Vô Lượng Kính không thoải mái như vậy, chủ động phóng u quang, bảo vệ bản thể, Tôn Lộ Dao cũng hết sức cảnh giác khi quan sát xung quanh.
“Tiền bối, trận pháp di tích mà ta vừa quét phía trên rõ ràng đều ở đây, nhưng khi đến gần thì lại không thấy…”
“Hơn nữa, ta cảm ứng ở chỗ này có rất nhiều khí tức Tiên Triện…”
“So với trước đó còn mạnh mẽ hơn.” Tôn Lộ Dao nhấn mạnh.
“Sau khi tiếp xúc với Tiên Triện, ngươi đã từng khôi phục trí nhớ chưa?” Lý Phàm quan sát xung quanh và hỏi.
Sau khi Vô Lượng Kính vỡ vụn, những thông tin liên quan đến Tiên giới trong đó đều biến mất theo. Tuy Lý Phàm hỗ trợ hoàn thành gây dựng đại khái một lần nữa nhưng ghi chép đã biến mất cũng không quay lại.
Nhưng sau khi “Quy” Tiên giới, có thể sẽ có một vài thay đổi, cho nên mới có câu hỏi này.
Trông thì có vẻ như vô tình hỏi, kỳ thực Lý Phàm đã quan sát rất kỹ biến hóa của Tôn Lộ Dao.
“Không có.” Tâm trạng của Tôn Lộ Dao không có dao động khác thường, thành thật khai báo: “Sau khi bị lực Tiên Triện chôn vùi, ý thức của ta liền rơi vào trạng thái trống rỗng. Những bộ phận biến mất kia, ta hoàn toàn không cảm ứng được sự hiện hữu của chúng.”
“Có điều…”
“Có điều…”
Tôn Lộ Dao đột nhiên ngừng lại, tựa hồ đang rơi vào suy tư và hoài nghi.
“Hửm?”
“Ai dà, không biết nên diễn tả làm sao với tiền bối. Tóm lại nó là một kiểu trải nghiệm vô cùng thần kỳ. Dù rằng đúng là ta không tồn tại nhưng hình như trong phút chốc lại bay đến một thế giới cực kỳ xa xôi nào khác. Cảm giác quá mức huyền bí, không biết là ta đã thật sự trải qua hay là ảo giác mập mờ giữa sinh tử.” Tôn Lộ Dao chậm rãi nói, giọng điệu có chút mộng ảo, lờ mờ.
Sau khi nghe hắn nói, Lý Phàm hơi khựng lại.
“Nếu như Tiên giới vẫn còn tồn tại, Quy Tự Quyết này tương đương với cưỡng chế mở ra lối đi thông với Tiên giới. Tuy chỉ là đặc biệt mở riêng cho một đối tượng.”
“Nhưng hiện tại Tiên giới đã tan biến…”
“Lối đi vẫn tồn tại như cũ, có điều mục đích lại không còn nữa. Nhưng căn cứ theo kinh nghiệm cá nhân của Vô Lượng Kính, có khả năng Tiên Khư chân chính không phải biến mất. Chẳng qua là nó tồn tại trong thời gian ngắn rồi bị trục xuất mạnh mẽ. Nói cách khác, pháp cũ khó dung chứa!”
Trong lòng Lý Phàm chợt dâng lên một sự xung động.
Hắn động dụng tinh túy nguyên lực còn sót lại, xem thử có thể ngụy trang thành tiên khí, lợi dụng lực lượng Quy Tự Quyết, đi tìm hiểu Tiên Khư chân chính đến cùng.
Một khi ý niệm xuất hiện, chúng sẽ giống như cơn hồng thủy cuồn cuộn, khó có thể kiểm soát. Vậy mà lại là Huyền Hoàng Tiên Tâm Chú tự chuyển vận, trấn áp dục vọng.
Lý Phàm thoáng chốc hiểu ra: “Đây là khát vọng của người phàm đối với tiên, sinh mệnh hạ đẳng theo đuổi thăng hoa. Điều này đã khắc sâu trong linh hồn, bẩm sinh không cách nào ma diệt.”
“Đối với ta mà nói, dựa vào phân thần đi thử nghiệm một phen, bản tôn chỉ cần làm tốt công tác chuẩn bị Hoàn Chân bất cứ lúc nào, nguy hiểm cũng không tính là cao. Chà…đúng lúc kiếp này ta ngồi trên núi xem trận đấu của hổ và chờ đợi màn biểu diễn cuối cùng, việc này sẽ mất rất nhiều thời gian. Ta có thể lên kế hoạch thật cẩn thận…”
Trong lúc phân thần Lý Phàm suy tư, đồng thời tìm được phương pháp phá giải đại trận hộ giới mà Huyền Hoàng giới nguyên sơ giấu giếm.
Điều khiến hắn khá bất ngờ chính là nó giống hệt với thủ đoạn ẩn giấu và phong ấn Độ Ách chi thư của Truyền Pháp đầu tiên!
Đó là: sự chồng chất của không gian theo nhiều hướng. Nói một cách đơn giản, đó là một đường bị ẩn trong các chiều không gian khác nhau. Nhìn từ một góc độ nào đó, tự nhiên không thể phát hiện được gì. Chỉ có cách liên tục thay đổi góc nhìn và “chuyển động” tất cả các cá thể phân tán hợp nhất thì trận pháp bị giấu giếm kia mới hiện ra.
Dưới sự chỉ điểm của Lý Phàm, trên mặt kính cổ xưa của Vô Lượng Kính từ từ chiếu ra dấu vết tuyến đường của trận pháp.
So với mặt đất nhìn thấy càng thêm rõ ràng.
Giống như dấu vết của cự thú đáng sợ vô tình đè nát lưu lại, ngay cả bản thân không gian cũng bị in dấu cảm giác thăng trầm.
Vô Lượng Kính thậm chí còn không nhận ra điều đó, nhưng phân thần Lý Phàm đã bị lão hóa với tốc độ gần như có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Mà điều này chỉ đơn giản là sự tiếp cận do hành động “nhìn thấy” mang lại.
Đây là lần đầu Lý Phàm thật sự nhìn thấy trận pháp cấp tiên tồn tại mà không phải trong lý luận.
Tuy chỉ là vài đường nét ít ỏi, lại khiến cho Lý Phàm được xưng là trận pháp sư đứng đầu các trận pháp trong Phàm giới đã thu hoạch được rất nhiều.
“Thì ra là như vậy.”
“Sự chuyển biến không thể giải thích được của nút trận này đã vượt ra khỏi dự đoán nhưng có vẻ nó phải như thế này, hiểu biết của ta lúc trước vẫn còn quá đơn giản.”
“Tuyệt vời, tuyệt vời.”
Lý Phàm liên tục cảm thán, đắm chìm trong di tích dấu vết đại trận tiên cấp thật sự. Tựa hồ hắn không quan tâm mấy đến nguy hiểm lão hóa và biến mấts của bản thân vậy.
Còn Tôn Lộ Dao Vô Lượng Kính, như thể đã quá khiếp sợ mà không kịp phản ứng, hắn cứ ngơ ngẩn nhìn, mặc cho phân thần Lý Phàm nhanh chóng suy yếu, nhưng vẫn không nhắc nhở tiếng nào.
Nhìn thấy phân thần Lý Phàm sắp tiêu tán hoàn toàn do già yếu, bỗng nhiên một sức sống không thể giải thích hiện lên từ trong hạch tâm.
Cái chết đã tiêu biến, cây khô gặp mùa xuân. Thậm chí khí tức còn sót lại của đại trận hộ giới Huyền Hoàng giới cũng không thể lay chuyển được linh hồn bi thảm lúc trước như ngọn đèn cầy trước gió.
Nhìn thấy biến cố cỡ này khiến Tôn Lộ Dao Vô Lượng Kính phải trợn mắt há mồm.
“Tiền…tiền bối!”
Lý Phàm đã có thể cử động và nói chuyện trong khí tức đại trận, hắn liếc nhìn Tôn Lộ Dao và mỉm cười: “Sao, ngươi muốn học à?”
“Nó có tên là Sinh Tử Huyền Công. Nghịch sinh hóa tử, vô sinh vô tử.”
Tôn Lộ Dao run rẩy không dám nói.
Một hồi lâu sau, hắn chậm rãi nói: “Tiền bối thần uy quả thật đã vượt quá mức tưởng tượng của vãn bối…”
Lý Phàm tạm thời lười đối phó hắn, tập trung toàn bộ sự chú ý đề nghiên cứu đại trận hộ giới của Huyền Hoàng giới nguyên sơ.
Nhìn thoáng qua về đội hình theo dõi, kích thước đại trận hộ giới nguyên sơ này to lớn vượt ngoài dự liệu.
Nếu nhưng chi tiết được phát hiện này phóng to cùng quy mô trong mô hình do Giải Ly điệp cuối cùng thôi diễn, vậy về mặt lý luận thì phạm vi của đại trận hộ giới nguyên sơ này lớn hơn Huyền Hoàng giới nguyên sơ hàng chục lần!
Điều này hoàn toàn không hợp với lẽ thường!
“Chỗ nào xảy ra vấn đề?”
Lý Phàm hơi sửng sốt, suy nghĩ trong chốc lát, hắn tiếp tục thúc giục Vô Lượng Kính chiếu rọi vào di tích trận pháp còn lại.
Theo thực tế, dữ liệu hình thành của đại trận hộ giới dần dần được hoàn thiện và một số mắt trận mấu chốt xuất hiện, Lý Phàm đã tiến hành sửa đổi mô hình trận pháp thôi diễn.
Hắn biết nguyên nhân vì sao lý luận và thực tế không giống nhau.
Trong thôi diễn lúc trước, đại trận hộ giới chỉ là một đại trận bao trùm toàn bộ Huyền Hoàng giới. Trên thực tế, đại trận nguyên sơ này đã được gấp lại nhiều lần dưới nhiều hình thức hơi khác nhau ở cùng một vị trí!
Các tầng được xếp chồng lên nhau, sau khi nén và thay đổi, một đại trận hộ giới Huyền Hoàng được hình thành!
“Chỉ đơn giản là xếp chồng lên nhau đã khiến tiềm năng của trận pháp tăng lên mấy lần. Hơn nữa, nếu triển khai trận pháp xếp chồng này, lực lượng giới hạn trên của trận pháp trong trạng thái bình thường có thể bộc phát ngay lập tức.”
“Điều quan trọng hơn là nếu bản thân Huyền Hoàng giới mở rộng lãnh thổ, đại trận hộ giới cũng có thể thông qua việc này liên tục triển khai và khuếch trương trận pháp đến cương vực mới một cách hoàn mỹ. Tuy nó nhất thời đoạn tuyệt liên lạc với Tiên giới, chỉ cần nắm quyền điều khiển đại trận hộ giới nguyên sơ, cũng có thể thông qua phương thức này để luôn duy trì trạng thái hoàn hảo của trận pháp.”
Giải Ly điệp cuối cùng trong bản thể sẽ giải phóng năng lượng đến cực hạn. Giúp những phân thần ở sâu trong Huyền Hoàng lĩnh ngộ được đại trận hộ giới nguyên sơ.
Hơn nữa, u quang theo dõi của Vô Lượng Kính vốn dĩ có công năng phân tích ở trình độ nhất định, khiến Lý Phàm có thể thuận lợi so sánh, từng bước chuyển hóa các di tích trận pháp thành những thứ bản thân đã học.
Trong quá trình nghiên cứu, Lý Phàm phát hiện đại trận nguyên sơ sử dụng kỹ xảo gấp trận pháp hết sức tầm thường.
Bất kỳ kết cấu trận pháp nào có vẻ đơn giản đều có thể chứa hàng nghìn, thậm chí hàng chục nghìn đơn nguyên trận pháp cực kỳ phức tạp.
Vì để bảo đảm sẽ không bỏ sót bất cứ thứ gì tạo thành thất bại của trận pháp phân tích, Lý Phàm không thể không giảm tốc độ phá giải xuống.
Hắn không bỏ qua bất kỳ một chi tiết nào, tất cả đều dùng Vô Lượng Kính chiếu rọi hết một lượt. Điều này đã khiến Tôn Lộ Dao phải vất vả thêm.
Cho dù hắn đã quen với cuộc sống bị nghiền ép tới sức cùng lực kiệt nhưng cường độ công việc cao như thế vẫn khiến hắn khổ không thể tả.
Tuy nhiên, bởi vì vừa làm sai chuyện nên Tôn Lộ Dao chột dạ. Lúc này, hắn cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng.
Mà Lý Phàm sẽ không thật sự khiến Vô Lượng Kính tan rã trước khi hắn phân tích được đại trận hộ giới nguyên sơ. Hắn vẫn sẽ sử dụng tinh túy nguyên lực để cứu Tôn Lộ Dao trước khi Vô Lượng Kính sụp đổ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, phần lớn việc phân tích trận pháp đã hoàn thành.
Đã tới khu vực bên ngoài hạch tâm.
Nhưng vào thời khắc này, Lý Phàm chủ động ngừng khảo sát. Tinh túy nguyên lực còn lại đủ để duy trì Vô Lượng Kính hoàn thành công tác cuối cùng. Nhưng bên cạnh khu vực hạch tâm trụ cột này, Lý Phàm mơ hồ cảm nhận được nguy cơ.
Sau khi cảm ngộ thật kỹ, Lý Phàm xác định dự cảm nguy hiểm này không bắt nguồn từ đại trận nguyên sơ mà đến từ nơi khác.
“Nơi này có cấm chế?”
Lý Phàm nheo mắt.
“Tôn Lộ Dao!” Hắn sai khiến một cách thông thạo.
Tôn Lộ Dao đáp lại, vực dậy tinh thần mệt mỏi đến cực điểm và cẩn thận kiểm tra xung quanh một lần nữa.
“Tiền bối, ngoại trừ bên ngoài di tích trận pháp, không có phát hiện ra điều dị thường!” Sau khi dò xét xong, Tôn Lộ Dao nhanh chóng hồi báo.
Lý Phàm trầm ngâm một lát, nói tiếp: “Kiểm tra lần nữa!”
Lần này, Lý Phàm đích thân dẫn dắt u quang Vô Lượng Kính hướng về phía không gian bên ngoài hạch tâm trụ cột của trận pháp nguyên sơ, dùng phương pháp “gấp” nghiên cứu và kiểm tra lần nữa.
Đúng như dự đoán! Hắn phát hiện một vòng cấm chế cảnh báo đã được gấp lại nhiều lần và che giấu hoàn toàn vết tích của nó trong điều kiện bình thường!
Khí tức cấm chế cảnh báo cũng cổ xưa không kém.
Nhưng sơ với di tích trận pháp nguyên sơ, nó lại có vẻ mạnh mẽ ở bên ngoài nhưng bên trong lại yếu đuối. Nó vốn đã bị phá giải, lực lực hạch tâm đã biến mất, chỉ còn lại lớp vỏ rỗng mà thôi.
Có điều lớp vỏ rỗng này vẫn mang đến dự cảm nguy hiểm chí mạng với Lý Phàm.
“Có lẽ là có nguồn gốc cùng với đại trận nguyên sơ của Huyền Hoàng giới, đều là bút tích thượng giới.” Không hề tự ý động chạm hay là tra xét rõ ràng, Lý Phàm đã cho ra kết luận như thế.
“Nếu như cấm chế hoàn toàn, cho dù ta có tích lũy kinh nghiệm hơn mười kiếp ở Huyền Hoàng giới, e rằng cũng không thể làm gì được. May là cấm chế tiên gia đáng sợ như vậy đã bị tiền nhân phá giải rồi!”
Lý Phàm phát hiện chỗ sơ hở của cấm chế.
Để thận trọng, hắn phân một nhóm thần hồn để kiểm tra. Sau khi xác nhận rằng đó không phải là một cái bẫy, hắn mới cầm Vô Lượng Kính đi vào trong khu vực hạch tâm trụ cột thông qua chỗ sơ hở của cấm chế.
Trải qua bóng tối ngắn ngủi.
Khi lần nữa ánh sáng hiện lên, thứ xuất hiện trước mắt Lý Phàm không phải là hư vô trống rỗng.
Mà là một thiết bị quái dị.
Nó bao gồm vô số vòng tròn đồng tâm có kích thước khác nhau. Chúng có cùng hạch tâm nhưng các vòng tròn được phân bổ ở các vị trí khác nhau.
Dùng “vô số” để minh họa không phải là một lời nói khoa trương hay sai sự thật.
Nhưng số lượng vòng tròn tạo nên thiết bị cổ quái này thật sự không thể đếm rõ bằng thần thức hay mắt thường.
Rõ ràng là nó đã mất đi nguồn động lực và bất động nhưng dường như vẫn liên tục thay đổi số lượng của bản thân.
Lực chú ý tập trung vào thiết bị này, bản thân thế giới dường như đang phân thành các nhánh khác nhau.
“Không phải là ảo giác.”
“Sự tồn tại của ta đang bị suy yếu?”
Chuông cảnh báo trong lòng phân thần Lý Phàm đã vang lên. Không chỉ là đạo phân thần này mà bản tôn đang núp trong không gian Diễn Pháp Giác ở Vạn Tiên Minh cũng cảm nhận được áp lực nguy cơ đáng sợ thật sự.
Ngay lập tức, phân thần Lý Phàm vô cùng khôn ngoan khi từ bỏ việc khám phá thiết bị vòng tròn cổ quái kia.
Phân tách và cảm giác nguy cơ theo đó biến mất ngay lập tức.
Lý Phàm cố gắng nhớ lại hình dáng của thiết bị vòng tròn trong thức hải.
Hắn phát hiện dù có thể phục hồi lại hình dạng như cũ nhưng số lượng vòng tròn thiết bị vẫn cố định. Hơn nữa, nó không giống với thực tế đã nhìn thấy lúc trước, có một sự khác biệt cực kỳ rõ ràng nhưng không thể chỉ ra được.
Điều khiến Lý Phàm càng kinh hãi hơn là mỗi lần hắn nhớ lại, số lượng vòng tròn của thiết bị khi xuất hiện đều khác nhau.
Nhưng trực giác mách bảo với hắn rằng mỗi lần nhớ lại thì hắn đều đúng.
Cảnh tượng biến hóa kỳ lạ này khiến Lý Phàm nhớ đến trạng thái chồng chất lượng tử mà hắn đã từng nghe nói trước khi du hành xuyên thời gian.
“Xem ra thiết bị vòng tròn này cũng do Tiên giới lưu lại.”
Lý Phàm đổi phương pháp, không chú ý đến bản thân thiết bị vòng tròn nữa mà tập trung vào các bộ phận thiếu hụt của thiết bị.
Rõ ràng là thiếu thứ gì đó trong những vòng tròn kia.
Đây không phải là phỏng đoán của Lý Phàm mà sự tồn tại như những bức bích họa trong không gian xung quanh đã miêu tả hình dáng vốn có của thiết bị cổ quái này.
Bản vẽ thiết bị vòng tròn vô cùng vô tận tạo nên toàn bộ bích họa. Tương tự, số lượng vòng tròn của thiết bị trong bức bích họa cũng khác nhau.
Tuy nhiên, tất cả thiết bị đều có một điểm giống nhau.
Đó chính là một viên châu trôi nổi trong trung tâm vòng tròn.
Một viên châu đỏ thẫm, phía trên dường như có khắc hình dáng của chín ngôi sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận