Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 749: Thiên Huyền công bản thân

“Hình như có một sự hạn chế tự nhiên nào đó đã cản trở sự dung hợp của vạn thú.” Đế nữ có chút tiếc nuối.
“Tuy nhiên, nghiên cứu của bọn ta về chất xúc tác có thể thúc đẩy sự dung hợp đã đạt được tiến bộ đáng kể. Ta tin rằng sự ra đời của con thú dung hợp đầu tiên sẽ không còn xa nữa.” Rất nhanh, Đế nữ đã khôi phục lại lòng tin.
“Lò luyện vạn thú, máu thịt quy về một thể ư…” Hứa Bạch lập tức nhớ tới “Đế Nhất” mà hắn đã nhìn thấy trong Vẫn Tiên cảnh.
Không còn gì để nghi ngờ nữa, nguồn gốc linh cảm của “lò luyện vạn vật” ở Đế quốc chính là vị thủy tổ yêu thú này.
Khởi nguyên yêu thú trong Huyền Hoàng giới, thực lực của Đế Nhất không hề dưới cảnh giới Trường Sinh.
Nếu như Đế quốc thật sự có thể đạt được thành công trong việc chế tạo hàng loạt thú dung hợp, cho dù chúng chỉ là một phiên bản suy yếu thì uy lực của chúng tuyệt đối không thể khinh thường.
“Các ngươi có từng đánh giá thực lực cụ thể của yêu thú luyện thành không? Nếu như thí nghiệm thành công, các ngươi làm cách nào khống chế được nó? Không sợ nó hủy diệt Đế quốc sao?” Hứa Bạch liên tiếp đưa ra vấn đề.
Đế nữ tràn đầy tự tin: “Dị thú được cho vào lò luyện vạn vật đều bị bọn ta chưởng khống thân thể thông qua “Đồng Tâm Quyết”. Sau khi bọn chúng bị lò luyện luyện hóa, dù thân thể đã biến mất nhưng sự ràng buộc vẫn còn ở đây.”
“Tập hợp tất cả những dao động trong tâm niệm của “Đồng Tâm Quyết” vào một chỗ thì có thể tạo ra một thiết bị để điều khiển cơ thể dung hợp. Lúc đó, ngươi không cần phải lo lắng về việc mất kiểm soát.”
“Căn cứ đánh giá lực lượng lúc trước, trước mắt thực lực dung hợp thể mà bọn ta có thể chế tạo ra có lẽ không yếu hơn tu sĩ Hợp Đạo của Huyền Hoàng giới…” Đế nữ hơi do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn từ từ nói rõ.
Hứa Bạch khẽ gật đầu, kết quả này nằm trong dự liệu. Tuy nhiên, hắn không đưa ra lời cảnh báo nào về niềm tin bí ẩn của Đế quốc.
Hắn khéo léo lấy chiếc quạt gấp của mình ra và nhẹ nhàng vẫy nó: “Đúng vậy, Máy định vị hư không, “Linh Tinh tủy” có thể hỗ trợ chiến lực cho Hợp Đạo trong tương lai…”
“Có những thứ này rồi, ta tin rằng có thể thuyết phục Liên Hợp hội cung cấp sự bảo vệ cho các ngươi.”
“Đúng rồi, ngươi đưa thêm vài viên “Linh Tinh tủy” cho ta. Mắt thấy mới là thật, ta sợ những lão già kia không dễ dàng tin tưởng như vậy.”
Đế nữ rất bình thản khi nghe yêu cầu của Hứa Bạch. Nàng tiện tay ném mười viên “Linh Tinh tủy” qua cho hắn.
Hứa Bạch cũng không nói nhiều, trực tiếp cất chúng lại rồi bay ra ngoài bảo khố Đế quốc.
“Các ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng. Nếu không có gì ngoài dự liệu thì lần sau sẽ có trưởng lão của Liên Hợp hội đi cùng ta tới làm khảo sát lần cuối.”
“Những kẻ đó không hề dễ nói chuyện như ta đâu.”
Sau khi Hứa Bạch rời khỏi bảo khố và trở lại tháp cao trong cung điện, hắn hành động quyết đoán, chỉ phân phó một vài chuyện, cũng không ở lại đây quá lâu.
Hắn hóa thành một đạo độn quang, phóng lên trời, trong nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của người ở Đế quốc.
“Thanh sư…” Đế nữ nhìn về phía Tiểu Thanh, trong mắt dường như có rất nhiều nghi vấn.
Tiểu Thanh vẫn nhìn theo bóng lưng Hứa Bạch, rất lâu không rời mắt.
“Lời người này nói thật khó phân biệt thật giả, tuy nhiên có thể khẳng định hắn không có ác ý gì. Hơn nữa lối vào thế giới của chúng ta đúng là có một trận pháp ẩn tàng không xác định.”
“Chúng ta hãy chuẩn bị như lời hắn nói. Ai bảo chúng ta là kẻ yếu chứ? Mà kẻ yếu thì không có nhiều lựa chọn.” Tiểu Thanh tự chế giễu.

Bên ngoài Đế quốc, trong hư không hắc ám.
Hứa Bạch đang phi độn, chợt phát hiện một trận dao động ở không gian bên cạnh.
Ngay sau đó, một “Hư Không Du Long” đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn. Nó dụi đầu vào đùi hắn một cách thân mật.
Trông nó có chút quen mắt, thì ra nó chính là con thú mà hắn đã tình cờ thuần hóa khi đến đây lúc trước.
Có vẻ nó nhận ra Hứa Khắc sắp rời đi nên tới đây cáo biệt hắn.
“Không ngờ tên nhóc ngươi cũng có mấy phần linh tính. Thôi cũng được, dù sao Thú Chủng giới đúng lúc thiếu một thủ lĩnh, ngươi đi cùng ta đi!” Hứa Bạch mỉm cười.
Hư Không Du Long nghe vậy thì hết sức vui mừng, thân thể uốn éo, chủ động cõng Hứa Bạch ở trên lưng.
Sau đó dưới sự chỉ dẫn của Hứa Bạch, nó tiếp tục xuyên qua hư không, hướng về Huyền Hoàng giới.
Trở về lối vào thâm cốc, Hứa Bạch đưa Hư Không Du Long vào trong động thiên của hắn. Sau đó hắn dùng Mâm tròn tận cùng để giải trừ giả tượng bế quan đã được duy trì để đánh lừa Thiên Huyền Bảo Giám.
Khi hắn đi ngang qua lối vào Trường Sinh cốc thì không hề tiến vào.
Mà lặng lẽ thả Hư Không Du Long ra, sau đó một mình trở về châu Thiên Lương.
Bên ngoài Trường Sinh cốc, Liễu Tam - người đã được thông báo trước - tặc lưỡi lấy làm lạ nhìn dị thú trước mắt này.
“Trông nó không thuận mắt cho lắm, thế mà lại có năng lực xuyên qua không gian.” Hắn đưa Hư Không Du Long vào trong cốc và che chắn lối ra vào lần nữa.
Dưới sự chấp thuận của Hứa Bạch, Du Long đã gây nên sóng gió và xưng vương xưng bá trong Thú Chủng giới, điều này chỉ lược qua chứ không được đề cập tới.
“Chúng ta có đủ lý do chính đáng để nghi ngờ rằng Thiên Huyền Bảo Giám đang liên tục theo dõi tình trạng thể nội của các tu sĩ. Nếu như chúng ta không khống chế thân thể đến trình độ nhất định thì cái gọi là ý kiến chỉ đạo tu hành tuyệt đối không thể chính xác và hữu hiệu như thế.” Vẻ mặt Phương Tái Tế nghiêm trọng.
“Chuyện này còn cần ngươi nói à, có tu sĩ Vạn Tiên Minh nào mà không biết chứ? Nhưng bọn họ vẫn chấp nhận nó. Suy cho cùng, những điều này không là gì so với sự tiến bộ tu vi của bản thân. “ Liễu Tam khinh bỉ nói.
“Không không không, ngươi chưa hiểu được ý của ta.” Phương Tái Tế hiếm khi chế giễu Liễu Tam, hắn nghiêm túc giải thích: “Nếu như Thiên Huyền Kính có thể thông qua độ lượng thiên địa, thế giới để hoàn thành nâng cấp. Vậy thì nó sẽ phát sinh những biến hóa gì sau khi nắm giữ chi tiết thân thể của nhiều tu sĩ như vậy?”
Nghe xong, Liễu Tam không khỏi giật mình.
“Trong Tu Tiên giới thượng cổ có lưu truyền một cách nói như này: Thân thể người là tạo vật hoàn mỹ nhất thế gian. Nếu muốn phi thăng thành tiên, bất luận ngươi có phải là nhân loại hay không thì đều phải trải qua giai đoạn Hóa Hình thành nhân trước.”
“Tuy đó chỉ là lời đồn nhưng tính xác thực sớm đã được chứng minh. Nhân loại có thể đánh bại yêu thú, trở thành chúa tể chân chính của Huyền Hoàng giới, đủ để nói rõ tiềm lực vô hạn của việc làm người.”
“Thiên Huyền Kính kia, chưa chắc không có tâm tư hóa thành hình người.” Phương Tái Tế nói như thật.
“Nếu vậy, Phương tiên sinh nghiên cứu lâu như vậy đã có kết luận chưa?” Lý Phàm cắt ngang lời nói của Phương Tái Tế.
Giải Ly điệp trong tay hắn càng trở nên trong suốt hơn trước gấp mấy lần.
Có lẽ cuộc chiến vạn giới đã bắt đầu, vài chủ nhân của Giải Ly điệp tự biết thực lực của mình không địch lại nên đã từ bỏ hành vi lấy trận pháp nuôi dưỡng Giải Ly điệp. Trong khoảng thời gian ngắn, Giải Ly điệp trên tay Lý Phàm đã liên tục cắn nuốt ba Giải Ly điệp khác.
Tin rằng không còn xa nữa là giành được quyền bá chủ cuối cùng.
Lý Phàm không hề quan tâm đến đủ loại phần thưởng mà Vạn Tiên Minh ban bố để chinh phạt vạn giới. Vì vậy, hắn vẫn có thể toàn tâm toàn ý cho việc chuyển hóa Giải Ly điệp.
Ngay cả khi hiện tại hắn đang hỏi thăm tiến độ nghiên cứu của Phương Tái Tế về Mâm tròn tận cùng, hắn cũng không có dừng việc cho trận pháp cắn nuốt.
Nhất tâm nhị dụng.
“Ngươi có tìm được phương pháp có thể ngăn cản Thiên Huyền Bảo Giám quét qua thân thể của tu sĩ không?” Lý Phàm lên tiếng.
Phương Tái Tế bật cười: “Ta đã nghĩ ra một ý tưởng nhưng muốn làm được nó…”
“E rằng có chút khó khăn.”
Phương Tái Tế chậm rãi giải thích nguyên nhân.
“Nếu muốn chặn cảm giác ngoại giới của Thiên Huyền Bảo Giám, chỉ cần tạm thời tạo ra một cảnh tượng giả tạo bằng thần niệm là được.”
“Tương tự, nếu muốn ngăn chặn Thiên Huyền Bảo Giám theo dõi thân thể mình, chỉ cần làm ra một thân thể giả là được.”
“Nhưng… khó khăn là ở đây.”
“Tuy nói chỉ là một cỗ thân thể đơn giản nhưng trong đó bao gồm vô số cơ quan, máu, thậm chí là dấu vết linh lực vận chuyển. Nó giống như một thế giới. Trừ phi ngươi có trình độ có thể hiểu rõ trạng thái rất nhỏ với thân thể ngang ngửa với Thiên Huyền Kính. Bằng không sẽ rất dễ lộ ra sơ hở.”
Phương Tái Tế bất lực nói: “Thiên Huyền Bảo Giám ẩn nấp trong thức hải của tu sĩ và đã hoàn thành việc quét thân thể đó. Nếu sau này đột nhiên xuất hiện sự khác biệt rõ rệt, nhất định sẽ bị phát hiện ngay lập tức.”
“Huống hồ, thể chất mỗi cá nhân lại không hề giống nhau. Ngươi muốn đạt được hiểu biết toàn diện là việc gần như không có khả năng.”
Nghe câu trả lời của Phương Tái Tế, Lý Phàm coi như hiểu được chuyện này khó khăn tới mức nào.
Cho dù là tu sĩ Hợp Đạo cũng không cách nào bảo đảm rằng có thể hiểu rõ bản thân, chứ đừng nói tới những tu sĩ có cảnh giới thấp hơn.
Nếu để bọn họ tạo một cỗ thân thể giả để lừa gạt Thiên Huyền Bảo Giám, tất nhiên sơ hở sẽ chồng chất.
“Có thể kiểm soát hoàn toàn cơ thể bản thân. Trừ khi…”
“Dựa ta để trúc cơ.”
Trong nháy mắt, Lý Phàm liền nghĩ đến từ này.
Có điều, hắn nhanh chóng lắc đầu, độ khó của “Dựa ta để trúc cơ” thật sự quá cao, từ trước đến nay Huyền Hoàng giới chưa từng nghe nói có người thực hiện thành công việc này. Cho dù là thiên tài như Tuy cũng để lại di chứng cực lớn…
“Hửm? Khó khăn của việc tu hành?” Trong đầu Lý Phàm chợt lóe sáng, một ý nghĩ tuyệt diệu lập tức hiện lên.
Chẳng phải Thiên Huyền Bảo Giám được xưng là có thể chỉ đạo tu hành cho tu sĩ sao?
Nếu để cho Thiên Huyền Bảo Giám chỉ đạo “dựa ta để trúc cơ” thì sẽ phát sinh ra chuyện gì?
Sau khi cân nhắc một lúc, Lý Phàm giải thích khái niệm “dựa ta để trúc cơ” cho đám người Phương Tái Tế và đưa ra suy đoán của bản thân.
“Dựa ta để trúc cơ không phải ngoại vật giả. Thật vi diệu, quá tuyệt! Bằng cách này, chẳng phải ở một mức độ nào đó nó sẽ vi phạm những hạn chế của luật mới sao?” Phương Tái Tế nghe xong, kinh hãi hít sâu một hơi.
“Ngươi nghĩ ra một ý tưởng thiên tài như vậy mà chỉ là tu sĩ Trúc Cơ thôi ư. Quả thật…” Hắn không khỏi có chút khó tin.
“Tuy nhiên, nghĩ cẩn thận về điều này, nếu như với sự trợ giúp từ năng lực quét toàn diện của Thiên Huyền Bảo Giám, có lẽ có thể thực hiện được “dựa ta để trúc cơ”.” Phương Tái Tế suy tư một lúc rồi lập tức trở nên hưng phấn.
Liễu Tam cũng trầm tư: “Tu sĩ không cách nào tự biết nhưng với sự trợ giúp của Thiên Huyền Bảo Giám để đi đường tắt. Nếu như sau khi thành công và trở lại tổng kết phương pháp “dựa ta để trúc cơ”, hẳn là có thể giảm bớt không ít khó khăn.”
“Nếu có người thiên tư không tầm thường, chưa chắc không thể tổng kết ra một bộ pháp môn hữu hiệu khiến ai cũng có thể thực hành được.”
“Chỉ dựa vào bản thân là có thể thực hiện được “dựa ta để trúc cơ”.”
“Điều này hoàn toàn khả thi! Đáng để thử một lần! Nếu như ta không phải đã có tu vi Hợp Đạo thì cũng muốn tán công trọng tu thử phương pháp Trúc Cơ đáng kinh ngạc này!” Phương Tái Tế càng thêm phấn khích.
Lý Phàm gật đầu: “Nếu muốn nhờ Thiên Huyền Bảo Giám trợ giúp tu hành, cần phải thu thập chút công huân trong trận chiến vạn giới. Làm phiền Liễu lão sắp xếp một vài đệ tử đi làm việc này. Thực lực luyện khí thấp, tốt nhất nên phái thêm vài người nữa đi cùng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận