Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 808: Bí pháp cảm Huyền Thiên

Thương Thiên Tứ dừng một chút, vô cùng thần bí nói: “Hồ lô màu tím này có thể hiện ra cảnh thật những gì mà hồ lô màu xanh đã sao chép lại!”
“Nếu như có đủ năng lượng.”
“Với năng lực hiện tại của ta, tối đa cũng chỉ có thể tái hiện một hồ nước có diện tích trăm dặm thôi.”
“Nếu như ta thăng lên Hợp Đạo, e là chỉ cần nghĩ đã có chín ngọn núi cũng chẳng phải chuyện khó khăn gì!”
Trong giọng nói của Thương Thiên Tứ tràn đầy tự hào.
Lý Phàm quả thật cảm thấy hứng thú vô cùng: “Ồ? Cảnh tượng được ngươi hiện hóa thành thật thì có hạn chế gì hay không? Có thể tồn tại bao lâu? Có phải hiện ra được ở tiểu thế giới trong Huyền Hoàng không?”
“Không có bất kỳ điều kiện ràng buộc nào.” Thương Thiên Tứ ngẩng đầu nói ra: “Chỉ cần tái hiện một lần thôi sẽ tồn tại mãi mãi. Không khác gì với non nước thực tế. Cho dù là bản giới Huyền Hoàng hay là động thiên, đều có thể thi triển ra bên trong tiểu thế giới!”
“Đồng bạn ‘Sơn Hà Hiên’ đã từng có suy nghĩ này. Nói là nếu như ta ở bên trong động thiên của một tu sĩ Nguyên Anh thi triển ra thuật hiện thực này. Mà cảnh tượng hiển hiện ra sẽ lớn hơn động thiên của các tu sĩ, khiến cho tu sĩ Nguyên Anh kia no bạo trong nháy mắt!” Thương Thiên Tứ nhỏ giọng nói ra.
‘Sơn Hà Hiên’ chính là một tổ chức không chính thức của Vạn Tiên Minh.
Thành viên trong đó đều là thế hệ thiên tài tung hoành các châu. Tiêu chuẩn thấp nhất để nhập hội, hễ là người qua hai mươi tuổi mới Kết Đan thì không thể nào gia nhập được.
Thành viên của Sơn Hà Hiên không nhiều, chỉ khoảng năm mươi người.
Chẳng qua bọn họ giúp nhau cùng có lợi, vô cùng đoàn kết. Chỉ cần người qua khảo hạch nhập hội, cho dù gia thế bối cảnh ra sao, tất cả đều đối xử như nhau.
“Suy nghĩ của đồng bạn này khá được. Là nhân tài hiếm có! Có cơ hội có thể kéo hắn đến!” Lý Phàm nở nụ cười trầm thấp.
“Ta cũng nghĩ như vậy. Diêm Phương Châu hắn còn quá trẻ đã có tu vi Hóa Thần. Nếu như có thể gia nhập vào chúng ta, tuyệt đối là một sự giúp đỡ lớn!” Thương Thiên Tứ gật đầu đồng ý nói.
“Hóa Thần...” Khí tức của Lý Phàm hơi chậm lại, sau đó trong nháy mắt khôi phục bình thường.
Hắn cười khằng khặc quái dị nói: “Trước mắt ngươi cứ thử tiếp xúc với hắn nhiều hơn đi, thăm dò ý của hắn. Sau đó để ta ra tay.”
Thương Thiên Tứ đang muốn đồng ý.
Một tiếng cảnh báo dồn dập vang đến từ Thái Hoa Thiên Thành ở xa xa.
Trong nháy mắt, truyền khắp toàn bộ dãy núi Thái Hoa.
Khoảnh khắc tu sĩ nghe được cảnh báo, tin tức tự nhiên xuất hiện ngay trong đầu bọn họ.
“Vạn Tiên Minh sắp lên, tiến vào trạng thái chuẩn bị giáp cấp.”
“Tu sĩ Diễn Võ Đường, Vệ Thú Viện, Sách Trận Đường các châu nhanh chóng trở về Thiên Thành. Chờ nghe lệnh nghe.”
“Biên cảnh các châu thiết lập trạm tuần tra, nghiêm phòng kẻ xấu.”
...
Lý Phàm mỉm cười: “Vạn Tiên Minh đến giờ mới phản ứng.”
Thương Thiên Tứ lại mơ hồ có vẻ sầu lo: “Không biết tình thế sẽ phát triển đến mức nào.”
“Yên tâm. Ngũ Lão hội nuốt châu Cửu Sơn cần thời gian tiêu hóa nhất định. Mà Vạn Tiên Minh khẳng định nuốt không trôi cơn giận này, thề phải đoạt lại châu Cửu Sơn.”
“Cho nên sẽ có một thời gian rất dài, song phương sẽ chiến đấu ở châu Cửu Sơn. Các châu khác có khả năng chiến tranh không lớn.”
“Nếu như không có nhân tốc đặc biệt nào khác.” Lý Phàm bỗng nhiên bổ sung thêm một câu.
Thương Thiên Tứ tuy nhất thời bị Lý Phàm mê hoặc, nhưng dù sao tuổi nhỏ thiện tâm.
Nghĩ đến bởi vì do bản thân mình, có lẽ dẫn đến chiến tranh trường kỳ tàn khốc, trong lúc nhất thời có hơi bất an trong lòng.
Lý Phàm cũng không khuyên giải an ủi, chỉ để cho hắn tự mình suy nghĩ lung tung.
“Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu, rất nhanh Ngũ Lão hội sẽ cố gắng tiếp xúc với ta thông qua phương thức liên lạc ta đã để lại trong ngọc giản.”
“Bây giờ không vội. Kích thích sự thèm khát của bọn họ trước.”
Lý Phàm đang nghĩ ngợi làm sao đã kiếm được một khoảng tiền lớn từ cuộc giao dịch sắp tới.
Nhưng trong lòng chợt cảm thấy hơi lạnh.
“Hửm?”
Hắn đột nhiên cảnh giác.
“Kỳ quái, loại cảm giác này là...”
Ánh mắt của Lý Phàm híp lại, hiểu rõ bản thân.
Trong nháy mắt tìm được nơi khiến bản thân cảm thấy khác lạ.
Bí pháp ‘Tru Huyền’!
Đây là một môn bí pháp do Khương Ngọc San của Dược Vương tông ở thời kỳ Thượng Cổ kiếp một trăm mười lăm truyền thụ lại để phân biệt dư nghiệt của Huyền Thiên giáo!
Bởi vì muốn cố gắng thu thập càng nhiều tin tức của Huyền Thiên giáo bí ẩn, cho nên kiếp này Lý Phàm sau khi đến Huyền Hoàng giới thì lúc nào cũng ở trong trạng thái mở Tru Huyền.
Vốn cũng chẳng kỳ vọng gì vào may mắn của mình.
Không nghĩ tới, thế mà đi sau khi tùy ý dịch chuyển theo Thương Thiên Tứ, vậy mà trùng hợp gặp phải!
“Núi Thái Hư.”
Ánh mắt của Lý Phàm đảo qua xung quanh.
“Một trong mười ngọn núi Thái Hoa đã bí ẩn sụp đổ không lâu trước đó. Từ đó bị thế nhân quên lãng, biến thành chín ngọn núi Thái Hoa.”
“Nơi này thế mà lại có sự tồn tại của dư nghiệt Huyền Thiên giáo?”
Lý Phàm không khỏi cảm thấy hứng thú.
Tuy biết rõ rằng Pháp Vương của Huyền Thiên giáo đang ngủ say dưới lòng di tích Tử Tiêu tông.
Lý Phàm tạm thời không có ý định đi bắt hắn.
Tối thiểu nhất bây giờ còn chưa thể.
Pháp Vương của Huyền Thiên giáo là một trong những nhóm người có chiến lực mạnh nhất trong Cổ Huyền Thiên Giáo, thực lực tất nhiên sẽ không thua Hợp Đạo bình thường.
Huống hồ công pháp của Huyền Thiên giáo quỷ quyệt, huyền bí, Lý Phàm đã từng thử qua trong mộng cảnh của Triệu sư tỷ.
Hắn cho dù đã ngủ say mấy ngàn năm thì cũng không phải là người mà Lý Phàm có thể ứng phó.
Nếu bắt lấy không thành công, ngược lại bị đối phương ép phá Hoàn Chân...
Làm việc vẫn nên thận trọng.
Dù sao người vẫn ở nơi đó, sẽ không chạy.
Đợi sau khi trở về từ Dược Vương Đỉnh, Lý Phàm thu phục đám người Liễu Tam có chiến lực Hợp Đạo.
Nói không chừng có thể đi thử một lần.
Nghĩ đến hiện tại, Lý Phàm giấu bí pháp Tru Huyền trong lòng, lang thang bên trong núi Thái Hư.
Phạm vi cảm ứng của bí pháp này cũng không phải chính xác tuyệt đối.
Vẻn vẹn qua gần nửa ngày cũng không thể tìm ra nơi khác lạ kia.
“Tiền bối, ngươi là đang tìm thứ gì sao?” Thương Thiên Tứ có chút tò mò hỏi.
“Ừm. Bên trong núi Thái Hư này dường như đang ẩn giấu đi bí mật gì đó. Ngươi cũng giúp ta tìm thử đi.” Lý Phàm đánh giá Thương Thiên Tứ, trong lòng nhất thời có suy nghĩ.
Lập tức truyền thụ bí pháp Tru Huyền cho hắn, chỉ là chưa nói cho hắn biết công dụng cụ thể của bí pháp.
Sau khi Thương Thiên Tứ học xong cũng đi chung với Lý Phàm lang thang tìm kiếm trong núi.
Cũng may mà sau khi cảnh báo chuẩn bị chiến đấu, lòng người bàng hoàng.
Phần lớn tu sĩ vì lý do an toàn đều đã về bên trong Thái Hoa Thiên Thành.
Nếu không hai người lén lút thế này, tất nhiên sẽ khiến cho người khác nghi ngờ.
Tìm kiếm đã hơn nửa ngày, cuối cùng vẫn là may mắn của Thương Thiên Tứ tốt hơn Lý Phàm không ít.
Hắn dường như phát hiện cái gì, vội vàng truyền âm nói: “Tiền bối, bên này!”
Mắt của Lý Phàm sáng lên, mang theo Thiên Dương nhanh chóng đi đến chỗ bên cạnh Thương Thiên Tứ.
“Mấy tiếng vang?” Lý Phàm hỏi.
“Hai tiếng.”
Bên trong Huyền Thiên giáo, cấp bậc càng cao, âm báo cảnh báo của bí pháp Tru Huyền cũng càng nhiều.
Lúc trước cảm ứng được Thiên Huyền Kính là ba tiếng vang.
Hai tiếng vang này tuy kém Thiên Huyền Kính, nhưng cũng không phải là nhân vật nhỏ gì.
“Thú vị.”
Lý Phàm quả thật cũng cảm nhận được bí pháp Tru Huyền không ngừng truyền đến tiếng vang nhắc nhở.
Đánh giá xung quanh.
Nơi này là một ngọn núi ở giữa thâm cốc, vắng vẻ vô cùng.
Dường như ngàn năm qua không có ai đến quấy rầy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận