Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1098: Huyền Hoàng phục sinh hà

Xương Cát không quan tâm đến ánh mắt khác thường của mọi người, cung kính hướng lên trời cao hành đại lễ.
Sau đó, hắn hóa thành độn quang và bay đi.
Lời nói của hắn trước khi đi, lập tức dấy lên sự chú ý trong lòng tu sĩ.
Sau một hồi điều tra, cuối cùng mọi người đã phát hiện, vị Xương Cát này vốn đã chết một năm trước.
Trong quá trình thăm dò di tích tông môn bên ngoài, không may đụng phải trận pháp phòng hộ và chịu cảnh chết không toàn thây ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó, có hơn mười người đồng hành có thể làm chứng, cảnh tượng đó không phải giả!
Nhưng bây giờ, vị Xương Cát này đã sống lại!
Địa điểm sống lại vừa hay chính là con sông lớn gần chỗ đã vẫn lạc!
Phát hiện có phần kinh người này, lập tức lan truyền nhanh chóng khắp Vạn Tiên Minh.
Rất nhanh sau đó, nhiều hảo hữu của Xương Cát khi còn sống đồng loạt tìm tới tận cửa, muốn xác nhận thực hư chuyện tiêu biến.
Bản thân Xương Cát không phủ nhận mà thoải mái thừa nhận bản thân đã sống lại.
“May nhờ thần lực của Thiên tôn!” Hắn vẫn không quên dùng dáng vẻ thành khẩn nói với mọi người ở trước mặt.
Trước đây, tu sĩ trong Vạn Tiên Minh nhắc đến Thiên tôn, tất nhiên là chỉ Truyền Pháp Thiên tôn.
Nhưng ngay lúc này, Thiên tôn mà Xương Cát nói ra đều khiến mọi người biết người mà hắn nói tới chính là Trường Sinh thiên tôn nghịch chuyển tử sinh kia.
Thấy thân bằng hảo hữu vẫn nửa tin nửa ngờ, Xương Cát trực tiếp mời bọn họ vào không gian trong Thiên Huyền Kính của riêng mình.
Mọi người đều biết, một khi không gian Thiên Huyền Kính trói buộc với tu sĩ thì có bản thân tu sĩ đó mới có thể mở ra.
Có Thiên Huyền Kính làm chứng, cuối cùng mọi người đã hoàn toàn tin vào thân phận thật của Xương Cát.
Chết rồi sống lại không còn là trường hợp cá biệt nữa.
Tin tức chấn động lòng người này nhanh chóng lan truyền đến mọi người.
Mấy ngày sau, càng ngày càng xuất hiện nhiều tu sĩ chết đi sống lại, đồng thời đây cũng là bằng chứng xác thực tính chân thật của chuyện này.
Trải qua tổng kết, Vạn Tiên Minh đã rút ra kết luận rằng sau khi các tu sĩ sống lại, họ đều xuất hiện ở trong con sông lớn gần địa điểm vẫn lạc, không hề có ngoại lệ nào khác.
Lãnh địa Tiên Minh sở hữu năm mươi bốn con sông hồi sinh.
Còn bên phía Ngũ Lão hội, dường như cũng có năm mươi bốn con sông.
Tổng cộng là một trăm lẻ tám nhánh sông, tạo thành sông hồi sinh trong Huyền Hoàng giới.
Khoảng thời gian dài ngắn khi các tu sĩ sống lại, dường như có liên quan đến thực lực khi còn sống.
Cảnh giới thực lực càng mạnh thì thời gian cần để sống lại càng dài.
Nhóm tu sĩ sống lại đầu tiên, không có ngoại lệ, đều chỉ là thực lực Trúc Cơ kỳ trở xuống.
Về phần tu sĩ có cảnh giới cao hơn muốn sống lại cần bao nhiêu thời gian, vẫn cần phải nghiệm chứng từ từ.
Sau khi sống lại, ai cũng xuất hiện với thân thể trần truồng. Vật phẩm đeo trên người hay là cất giấu trong thần hồn trước khi chết, đều không xuất hiện cùng khi sống lại. Tuy nhiên, bọn họ có thể nhặt một mạng trở về đã là may mắn lắm rồi. Những vật ngoài thân, không ai để tâm quá nhiều.
Sau khi sống lại, dường như tu sĩ có cùng độ tuổi với lúc còn sống.
Có điều, sau khi trải qua trắc định kỹ lượng, mọi người phát hiện thân thể sống lại dường như còn trẻ hơn một tuổi so với lúc vẫn lạc.
Không chỉ là tu sĩ mà cả sinh linh trong Huyền Hoàng giới, sau khi chết đi cũng sẽ sống lại từ dưới sông.
Vì vậy, mọi người luôn có thể nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ về những sinh vật liên tục lên bờ từ dưới nước trong con sông hồi sinh.
Trong nước sông tựa hồ có một lực lượng thần kỳ che chở cho những sinh linh vừa mới sống lại, giúp cho những sinh linh đó không bị chết đuối.
Nhưng sau khi lực lượng này rời khỏi con sông hồi sinh thì nhanh chóng biến mất, không thấy gì nữa. Cho dù nó có về lại sông thì cũng không thể tìm được tung tích của nó.

Với đủ loại thần bí và kỳ dị về chuyện chết đi sống lại, đã trở thành chủ đề các tu sĩ Vạn Tiên Minh thảo luận sôi nổi nhất.
Có người cảm thấy may mắn, vì không còn phải lo lắng nếu sau này vẫn lạc.
Còn có tu sĩ bắt đầu lo lắng, nếu không có sinh linh mới ra đời, chỉ sợ tương lai của Huyền Hoàng giới không hề lạc quan.
May mắn thay, một phát hiện đã xua tan nỗi băn khoăn của mọi người.
Một vài châu trong Vạn Tiên Minh, từ sau khi Thiên tôn nghịch chuyển tử sinh, vẫn có sinh mệnh mới ra đời. Có điều, số lượng rất ít, cộng dồn cả Vạn Tiên Minh lại, số lượng sinh mệnh mới ra đời trong một năm không quá năm mươi người.
Tóm lại, điều này không phải là hoàn toàn ngưng thai nghén sinh mệnh.
Cho dù về sau, sinh mệnh sẽ không hoàn toàn biến mất, việc tăng thêm năm mươi tu sĩ mỗi năm cũng không phải là vấn đề lớn đối với Huyền Hoàng giới.
Ngay sau đó, sự chú ý của các tu sĩ lập tức tập trung vào các vấn đề mấu chốt khác.
Ví dụ như, sau khi chết một lần rồi thì có thể sống lại nữa hay không? Lần thứ hai sống lại sẽ mất bao nhiêu thời gian? Phải chăng thật sự không có hạn chế số lần sống lại?
Mỗi lần chết đi, số tuổi lập tức giảm đi một tuổi, điều này có hạn mức cao nhất hay không?
Từ đầu đến cuối, vị Thiên tôn thần bí đến tột cùng kia đều không ra mặt giải thích những vấn đề trên.
Mà hết thảy đều do các tu sĩ đích thân tìm hiểu.
Sau này, những điều đó trở thành quy tắc chuẩn cần phải tuân thủ, các tu sĩ đối với nó cũng rất coi trọng.
Chẳng bao lâu, dưới mệnh lệnh của một vài sự tồn tại, các tu sĩ vừa mới hồi sinh chưa được bao lâu, lần nữa nhanh chóng dâng tính mạng của bản thân ra để tìm hiểu sự huyền bí của sông hồi sinh.
May mắn là sau khi biết được bản thân chết đi sống lại sẽ nhận được bồi thường hậu hĩnh, những tu sĩ bị xem là vật thí nghiệm cũng không nói nhiều câu oán hận.
Dù gì bọn họ đã chết một lần rồi.
Sau khi chết, bản thân bọn họ căn bản không có ý thức thanh tỉnh.
Mắt nhắm lại rồi mở ra, bọn họ vẫn là một hảo hán.
Lại còn nhận được khoản bồi thường mà cho dù có sống cả đời bọn họ cũng không kiếm được, cớ sao lại không làm?
Có thể phải mất một thời gian trước khi bí mật của hồi sinh được phân tích.
Sau khi nghe tin tức truyền ra, Lý Phàm đích thân đến bên cạnh một trong các con sông hồi sinh để thăm dò hồi lâu.
Nhưng vẫn không nhìn ra bất kỳ manh mối gì.
“So sánh với Vãng Sinh phủ ta đã từng trải qua trước đây, rõ ràng đạo nghịch chuyển tử sinh ở kiếp này càng thêm hoàn thiện.”
“Không ngờ lại có thể thai nghén sinh mệnh từ trong con sông…”
“Đúng là không thể tưởng tượng nổi.”
Đạo lý nghịch chuyển tử sinh đã hoàn toàn hòa làm một thể với thiên đạo Huyền Hoàng, khó có thể phân biệt riêng lẻ.
Mà người tinh thông trận pháp như Lý Phàm, cũng không thể phát hiện được dấu vết của ‘Nghịch Chuyển Tử Sinh Trận’ đã từng xem qua.
Hắn lo lắng vị Thiên tôn không biết từ đâu xuất hiện, tạo thành ảnh hưởng đến đại kế của hắn.
Lý Phàm lặng lẽ liên lạc với truyền pháp giả Chu, cố gắng thăm dò chút tin tức từ phía nàng.
Nhưng điều khiến hắn có chút thất vọng chính là truyền pháp Chu lại đưa ra câu trả lời khẳng định là không biết gì với việc lần này.
“Theo ta được biết, Vạn Tiên Minh các ngươi có một tổ chức tên là Chưởng Thiên Ti, chuyên giám sát thiên địa chi lý của Huyền Hoàng. Vị Thiên tôn này nghịch lý thành công lâu như vậy, ngươi vẫn kiên quyết nói rằng không biết gì…Chu đạo hữu, điều này không hợp lý lắm?” Lý Phàm chất vấn với giọng điệu không hiền lành.
Truyền pháp Chu tươi cười: “Vạn Giới Liên Hợp hội các người quả nhiên linh thông tin tức.”
“Ngay cả cơ mật về sự tồn tại của Chưởng Thiên Ti trong Tiên Minh cũng không giấu được các ngươi. Tuy nhiên, lần này ta thật sự không qua loa lấy lệ với ngươi mà ta không hiểu rõ việc đó cho lắm.”
Chu dần dần không cười nữa, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
“Thông thường nếu tu sĩ Hợp Đạo muốn nghịch lý thành công, cũng phải trải qua quá trình tiến hành tuần tự.”
“Trong quá trình này, thiên địa chi lý bị bóp méo, dấu vết thay đổi tương đối rõ ràng, đây cũng chính là nguyên nhân Chưởng Thiên Ti có thể giám sát dấu vết Trường Sinh thiên tôn sắp ra đời.”
“Nhưng vị Vãng Sinh thiên tôn này thì khác.”
“Tốc độ hắn xuất hiện…”
“Quá nhanh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận