Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 830: Thiên Dương muốn hợp đạo

Việc xây dựng tổng bộ Vạn Giới Liên Hợp hội dưới sự chỉ huy của Âu Đạo Tử đã từ từ đi lên quỹ đạo.
Mà phản hồi tu vi liên tục không ngừng truyền đến từ Ly giới, Hội hỗ trợ biển Tùng Vân cũng đã làm cho cảnh giới của Lý Phàm thành công đột phá.
Chẳng biết vì sao lần này không gặp phải ràng buộc của thiên chi ách.
Nhanh chóng lần nữa về tới Kim Đan hậu kỳ.
Dựa theo chiều hướng hướng càng lúc càng nhanh hiện tại, tin rằng cách viên mãn đã không còn xa.
“Là lúc suy xét chuyện Thiên Dương hợp đạo rồi.”
“Chỉ là...”
Lý Phàm lấy ra một quả ‘Chân Thực Dụ Quả’, suy nghĩ trong chốc lát.
Cuối cùng vẫn gọi Thiên Dương tới, bảo hắn ăn quả này.
Thiên Dương không hề hỏi vì sao, không chút do dự, một ngụm nuốt xuống Chân Thực Dụ Quả trong suốt long lanh.
“Tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát ngay thôi. Lần này sư huynh đã chuẩn bị cho ngươi một phần đại lễ!” Lý Phàm lúc này mới yên lòng nhìn Thiên Dương, có phần vui mừng nói.
Thiên Dương ngoẹo đầu, dường như không rõ lắm ý trong lời Lý Phàm.
Lý Phàm cũng không để bụng, vẫn sai bảo Lâm Linh ra ngoài Linh Mộc giới, đi thẳng đến chỗ cần đến.
Mục tiêu Lý Phàm theo dõi lần này là thiên địa chi phách ‘Mặc Thạch’.
Có thể có cùng một tiền tố với Mặc Sát, thực lực của Mặc Thạch không cần nghi ngờ.
Mặc Thạch bây giờ vừa sinh ra không lâu. Ẩn dưới lòng đất châu Kỳ Lĩnh, vẫn chưa để người đời biết tới.
Lý Phàm vẫn là nhờ phúc của Bạch tiên sinh mới có thể biết đến sự tồn tại của Mặc Thạch ở điểm thời gian hiện giờ.
Nếu như nói thiên chức của Mặc Sát là diệt tuyệt tất cả.
Như vậy nhiệm vụ Mặc Thạch lại là bù vào dung động hư vô do sụp đổ mang tới.
Sâu dưới lòng đất châu Kỳ Lĩnh không biết đã xảy ra kiếp nạn kinh khủng gì.
Vậy mà liên miên xuất hiện hàng loạt không động hư vô.
Giống như sâu trong lòng đất bị sâu mọt gặm cắn không ngừng, đã thủng trăm ngàn lỗ.
Nếu không có ngoại lực tham gia, chỉ sợ không cần bao lâu nữa, châu Kỳ Lĩnh này sẽ phải hủy hoại trong chốc lát trong trận sụp đổ kinh thiên động địa.
Mà Mặc Thạch sinh ra chính là vì ngăn cản sự xảy đến của tai hoạ này.
Năng lực của nó là có thể sinh ra vật chất rắn màu đen như tảng đá. Bổ khuyết dung động hư không.
Chữa trị không gian bị gặm cắn, phá hoại.
Nhưng nếu như nói năng lực của Mặc Thạch chỉ như thế, Lý Phàm cũng không thể nhìn trúng nó.
Ngoài “chữa trị” ra, Mặc Thạch còn có một năng lực tuyệt đối cường hãn khác.
Đó chính là “toái không”.
Cái gọi là “Mặc Thạch” không phải là chỉ một tảng đá. Mà là một loại lực lượng có thể ảnh hưởng, cải tạo không gian.
Nếu đã có thể chữa trị chi chít dung động không gian thì tự nhiên cũng có thể trong một ý nghĩ biến một thế giới vốn hoàn hảo trở nên thương tích đầy mình.
Đây vẫn chỉ là đồng bộ một phần thông tin từ trong ký ức của Bạch tiên sinh.
Tin rằng sau khi Thiên Dương chân chính tế luyện, dung hợp Mặc Thạch còn có thể thức tỉnh nhiều năng lực hơn.
Về phần thiên địa chi phách cường đại như thế, Lý Phàm lại muốn ứng đối ra sao...
Trước khi đoàn người xuyên qua trong địa mạch, nhanh chóng đi vào lòng đất châu Kỳ Lĩnh. Lý Phàm đã tiến hành mô phỏng thôi diễn một lần trong đầu.
Tuy Hóa Đạo Thạch trong thức hải chỉ là trung phẩm, nhưng Lý Phàm tin chỉ cần không có nhiều lượng biến đổi hơn tham gia vào.
Cuộc săn bắt này hẳn toàn bộ hành trình đều nằm trong lòng bàn tay mình.
Lúc từ trong địa mạch chảy xiết thoát ra, ba người Lý Phàm cũng nhìn thấy vô tận dung động nhìn thấy mà giật mình phía trước.
Đứt quãng hệt như dấu vết một trùng dài vặn vẹo chui rúc, phá hoại để lại.
“Ngay cả lực địa mạch đều đứt ở đây.” Trong lòng Lý Phàm cảnh giác lên.
Tạm thời không nhìn thấy bóng dáng Mặc Thạch, ba người không tiến lên tùy tiện.
Mà là bố trí trận pháp ở bên ngoài phạm vi không động.
Bất ngờ là Huyền Thiên Phong Linh trận Hồng Hi dùng để khống chế Xích Viêm phiên bản tăng cường ở đời 115!
Thiên Huyền Tỏa Linh, Huyền Thiên Phong Linh.
Một thể mà hai mặt, khác đường mà cùng đích.
Lý Phàm nắm giữ toàn bộ trận đồ Thiên Huyền Tỏa Linh trận, cho dù trước đây không hề hiểu rõ Huyền Thiên Phong Linh trận.
Nhưng ở đời này sau khi có đại sát khí ‘Giải Ly điệp cuối cùng’.
Dưới nhất pháp thông, vạn pháp thông.
Lại đã thôi diễn ra trận pháp có thể có hiệu quả nhất trí với ‘Huyền Thiên Phong Linh’.
Thiếu khâu then chốt nhất là Thiên Huyền Kính, uy lực tự nhiên sẽ có suy yếu.
Nhưng Giải Ly điệp cuối cùng dù sao cũng là tạo vật vô thượng hai Thiên Huyền tái sinh thể chồng chất vào nhau.
Lại là trận pháp chuyên tinh.
Dưới sự thêm vào của nó, duy trì một trận pháp có thể cắt giảm lực lượng của thiên địa chi phách...
Vẫn có thể làm được.
“Không thể giống như Hồng Hi trước đây, chỉ cần lấy ra trận pháp là hoàn toàn tước đoạt năng lực hành động của thiên địa chi phách.”
“Nhưng cắt đứt liên hệ giữa Mặc Thạch và thiên địa, đánh không chừa lối thoát. Hình thành áp chế với nó hẳn không khó lắm.”
Lý Phàm vừa bố trận vừa lặng lẽ suy tư.
Lâm Linh và Thiên Dương đều dốt đặc cán mai đối với trận pháp, hai người chỉ có thể mắt lớn trừng mắt nhỏ ở bên cạnh xem.
May mà Lý Phàm đã từng liên tục bố trận mấy chục năm, đã khắc việc làm sao nhanh chóng bố trận vào trong bản năng.
Hơn một tháng sau, một Huyền Thiên Phong Linh trận dị hoá quy mô to lớn, bao phủ khu vực dung động hư không dưới lòng đất đã được bố trí xong.
Sau đó thì phải bố trí trận pháp phong tỏa dao động chiến đấu sắp đến.
Và phong tỏa không gian, cắt đứt khả năng Mặc Thạch thấy tình thế không ổn, chạy trốn.
Đạo Không Gian không phải loại Lý Phàm am hiểu.
May mà có rất nhiều vật tư trân quý lấy được từ bên Ngũ Lão hội tương trợ, gần nửa tháng sau, cuối cùng cũng miễn cưỡng hoàn thành.
Lý Phàm lại bảo Lâm Linh xin cổ thụ Địa Mạch tiền bối xuất thủ tương trợ.
Lấy lực địa mạch hùng hậu phong tỏa nơi này.
Đợi lát nữa lúc thật sự đánh nhau, cố ý làm ra chút động tĩnh, che giấu dao động có thể lộ ra.
Đối mặt với thỉnh cầu của Lâm Linh, vốn dĩ cổ thụ Địa Mạch còn có phần do dự.
Nhưng sau khi hứa hẹn sau này sẽ mang đến cho đối phương một số Thiên Tích Địa Lộ để đền bù.
Nó vẫn miễn cưỡng đồng ý.
Hai lần gặp Lâm Linh cách nhau rất ngắn.
Tận mắt nhìn thấy thực lực của nàng đột nhiên tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn.
Cổ thụ Địa Mạch tự nhiên có chút tò mò về Thiên Tích Địa Lộ.
Tranh thủ được trợ lực bên ngoài, chuyện Lý Phàm phải làm kế tiếp chính là thông báo cho hai người Lâm Linh và Thiên Dương.
Cuộc chiến Hợp Đạo, hắn chỉ là tu vi Kim Đan tự nhiên không thể đặt mình vào nguy hiểm.
Lâm Linh, Thiên Dương bọn họ chủ chiến, Lý Phàm thì phải trốn đi thật xa.
Chỉ huy sau lưng.
Xét thấy đầu óc hai người này đều không quá thông minh.
Lý Phàm dặn dò tỉ mỉ bọn họ đủ loại tình hình có thể gặp phải trong cuộc chiến kế tiếp.
Sau đó lại thông qua trận pháp tạm thời kết nối suy nghĩ của ba người lại cùng nhau.
Lại giao cho bọn họ rất nhiều bảo vật chuẩn bị trước, để chuẩn bị cho lúc cần đến.
Như vậy rồi Lý Phàm mới lặng lẽ lui về sau.
Vỗ tay mở ra tầng tầng trận pháp.
“Chuẩn bị chu đáo như vậy, các ngươi nếu đấu không lại một Mặc Thạch nho nhỏ. Vậy thì cho dù bị phản sát cũng không thể trách ta.”
Theo một luồng dao động kỳ dị khuếch tán ra hư không trong dung động.
‘Mặc Thạch’ vẫn luôn cần cù chăm chỉ, tu bổ không động rốt cuộc phát hiện dị thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận