Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 203: Cuộc chiến diệt giới thượng cổ

Như chứng thực cho suy đoán của Lý Phàm.
Ba ngày sau, hắn nhận được một khoản phí bịt miệng.
Một vạn điểm cống hiến, cộng thêm ba Ất công trung đẳng.
Để Lý Phàm từ nay về sau quên đi chuyện liên quan đến Chu Thanh Ngang, không được nhắc đến với bất kỳ ai nữa.
Lý Phàm đương nhiên không ngại.
Thoải mái nhận thù lao.
Một vạn điểm cống hiến cũng không phải là ít.
Quan trọng hơn, cấp bậc quyền hạn của hắn, do đó, đã tăng lên đến cấp mười, mở khoá thêm đặc quyền mới.
Khi tìm kiếm tin tức trong Thiên Huyền kính, hắn có thể sớm xem được những tư liệu liên quan mà vốn phải có tu vi cao hơn một đại cảnh giới mới có thể nhìn thấy.
Cụ thể như một ít tin tức bí ẩn mà phải có tu vi Kim Đan kỳ mới có tư cách biết được, tuy hiện giờ Lý Phàm mới chỉ là Trúc Cơ kỳ, nhưng vì có cấp bậc quyền hạn là cấp mười nên hắn có tư cách được xem trước.
Theo thói quen, Lý Phàm bắt đầu tìm kiếm công pháp có thể tăng cường khả năng nhất tâm đa dụng.
Lần này rốt cuộc cũng có kết quả, nhưng sau khi cẩn thận xem xét lời giới thiệu, Lý Phàm nhíu mày, tỏ vẻ không hài lòng.
Công pháp có tên là "Nhất Nhân Thiên Tướng".
Sau khi tu luyện thành công, quả thực hắn có thể tăng cường năng lực xử lý đa nhiệm lên rất nhiều.
Thế nhưng, công pháp này có một khuyết điểm không thể chấp nhận được: theo thời gian, tâm trí của người tu luyện sẽ hình thành nên nhiều nhân cách không thể kiểm soát.
Tương tự như nhân cách phân liệt vậy.
Đương nhiên, Lý Phàm sẽ không bao giờ tu luyện công pháp biến mình thành người tâm thần phân liệt như thế này.
Hẳn chỉ có thể bất đắc dĩ buông tha.
Trên thực tế, về pháp môn nhất tâm đa dụng, Lý Phàm đã sớm có đối tượng để thỉnh giáo trong đầu.
Đó chính là Tiêu Tu Viễn, kẻ tu Vạn Thiên Khôi Lỗi Đạo.
Thân thể khôi lỗi của Tiêu Tu Viễn trải rộng khắp tu tiên giới, số lượng hàng ngàn hàng vạn.
Thế mà, mỗi một khôi lỗi của y đều sống động như thật, từ thần thái, động tác, cho đến vẻ mặt, tất cả đều không khác gì người thật.
Kiếp trước, Lý Phàm đã gặp y nhiều lần, nhưng lần nào hắn căn bản cũng không thể phân biệt được ai là người thật, ai là khôi lỗi.
Điều khiến cùng lúc nhiều khôi lỗi như vậy, mỗi khôi lỗi lại còn có thể hành động tự nhiên, không chút gượng gạo nào, Tiêu Tu Viễn chắc hẳn phải có phương pháp đặc biệt.
Chẳng qua, không biết y dựa vào công dụng đặc thù của “Vạn Thiên Khôi Lỗi Đạo” hay là nhờ pháp môn nào khác đây.
Trước đó, phân thân Lâm Phàm vẫn muốn liên lạc với Tiêu Tu Viễn để hỏi về vấn đề này.
Nhưng hình như vì vẫn còn chưa khôi phục lại từ tổn thất lớn trong vụ Linh Vụ thảo nên y đóng cửa Thiên Lý Đường không gặp khách, không đáp lại tin nhắn của hắn.
Lý Phàm đành phải chờ một thời gian.
Công pháp không có tiến triển, Lý Phàm chuyển sang thử nghiệm đặc quyền mới được mở khóa của mình.
Lúc trước, Lý Phàm vẫn không cách nào tìm kiếm được tin tức về Vẫn Tiên Cảnh. Đến nỗi, vì muốn biết làm cách nào để mang vật phẩm về thế giới thực, hắn còn phải cải trang đi tìm người hỏi bóng hỏi gió một hồi.
Về sau, hắn cũng không cần phiền não như vậy nữa.
Sau khi tìm kiếm từ khoá Vẫn Tiên Cảnh, vô số tin tức lập tức hiện ra trước mắt hắn.
Lý Phàm phát hiện, tất cả những tin tức này được tách ra thành một nhóm riêng biệt.
“Tầm Tiên”.
“Tầm Tiên”, tức là chỉ nói về những chuyện liên quan đến Vẫn Tiên Cảnh, tất cả những bài phát biểu liên quan đến thế giới thực đều sẽ bị ẩn và xóa ngay lập tức.
Tu sĩ có thể sử dụng danh tính thực của mình để nói chuyện trong nhóm này.
Hoặc cũng có thể yêu cầu một tài khoản ẩn danh để tránh rủi ro lộ thông tin.
Lý Phàm không đăng ký, mà trực tiếp lướt qua hàng loạt bài đăng trong “Tầm Tiên”.
Đại đa số bài viết đều là thảo luận, trao đổi những chuyện gặp phải trong Vẫn Tiên Cảnh và phương pháp mang vật phẩm ra ngoài.
Có một số tu sĩ đã từng mang vật phẩm trong Vẫn Tiên Cảnh ra ngoài thành công, họ tạo những bài hướng dẫn theo phương pháp của riêng mình.
Miễn là thanh toán một khoản thù lao nhất định và ký khế ước bảo mật thì sẽ có thể xem được.
Lý Phàm cũng hết sức tò mò, bắt đầu tìm kiếm tin tức liên quan đến Ninh Viễn thành.
Thế nhưng, điều khiến hắn giật mình là trong một “Tầm Tiên” với lượng tin tức có thể nói là mênh mông như biển này, vậy mà lại không có tin nào liên quan đến Ninh Viễn thành.
Lý Phàm lại tìm kiếm từ khoá Tử Tiêu tông, Chương Điền Mạch.
Cũng vậy, không có tu sĩ nào từng nghe đến Chương Điền Mạch, còn Tử Tiêu tông thì có không ít tin tức.
Lý Phàm duyệt sơ qua một lượt, phát hiện rằng những tu sĩ khác đều được nghe nói đến hoặc tận mắt chứng kiến Tử Tiêu tông chỉ còn là một mảnh phế tích.
Trong tông môn chỉ có thi thể rải rác khắp nơi, không có một ai còn sống cả.
Cũng vì thế, Lý Phàm phát hiện, mốc thời gian hắn tiến vào Vẫn Tiên Cảnh khác xa với những tu sĩ bình thường khác.
Vào thời điểm sư huynh đệ Chương Điền Mạch và Lý Trần đi Ninh Viễn thành lấy Thọ quả, tân pháp chỉ vừa mới ra đời không lâu, còn chưa được nhiều người biết đến.
Trong khi đó, tuyệt đại đa số tu sĩ khác, mốc thời gian khi họ tiến vào Vẫn Tiên Cảnh là thời điểm cuộc chiến giữa tân pháp và cựu pháp đã kết thúc từ lâu.
Khi đó, quy tắc tiên pháp không thể tu luyện chung cũng đã xuất hiện hơn ba mươi năm rồi.
Trật tự cũ sắp sụp đổ, một cuộc Đại chém giết sắp giáng lâm.
"Tranh chấp giữa cựu pháp và tân pháp ít nhất cũng diễn ra mấy chục năm. Sau đó, tân pháp phồn thịnh, số lượng tu sĩ phát triển cực hạn, khiến thiên địa phản chế. Khoảng thời gian này hẳn phải là mấy trăm năm sau đó nữa…”
“Bị nhốt trong một khu vực tách biệt thì cũng thôi, tại sao đến mốc thời gian mà mình cũng chênh lệch với tu sĩ khác nhiều như vậy?”
Lúc này, nội tâm của Lý Phàm không khỏi sinh ra vô số nghi hoặc.
Vì thế, hắn bắt đầu tìm kiếm thông tin liên quan đến mốc thời gian bị tách biệt.
Sau đó, hắn phát hiện, tình huống này tuy hiếm gặp nhưng không phải chưa từng xuất hiện bao giờ.
Cũng đã từng có một tu sĩ, khi tiến vào Vẫn Tiên Cảnh, bị kẹt ở một khu vực hoàn toàn không có sự tồn tại của tu tiên giả.
Khu vực này tựa như tự thành một giới, là một không gian kỳ lạ được hình thành nên sau khi tu tiên giả chết sạch, văn minh phàm nhân sinh sôi nảy nở suốt mấy ngàn năm.
Trong trường hợp đó, thời điểm xuất hiện là trong tương lai.
Còn có một vị tu sĩ, khi tiến vào Vẫn Tiên Cảnh, xuất hiện ở quá khứ xa xôi hơn.
Dường như là giữa một trận chiến kinh thiên động địa.
Không biết hai phe tham chiến là ai, nhưng số lượng tu sĩ nhiều đến mức nghe mà rợn cả người.
Theo lời của vị tu sĩ có biệt danh “Bất Nhị Nhân” này: “Tu sĩ lúc nha lúc nhúc như giòi bọ, trải rộng khắp không gian.”
“Hào quang của pháp bảo và pháp thuật không ngừng loé lên.”
"Mỗi một khắc, đều có vô số tu sĩ chết đi."
"Kim Đan, Nguyên Anh chỉ có thể làm bia đỡ đạn xung trận. Hóa Thần, Hợp Đạo, hay thậm chí Trường Sinh Thiên Tôn, đều đang chiến đấu với nhau, không ngừng ngã xuống."
“Mặt đất và không gian đều bị xé rách, hắc lôi từ ngoài không gian hỗn độn liên tục đánh vào chiến trường, khiến tu sĩ rơi xuống như mưa.”
"Thật sự là cảnh tượng đáng sợ, tựa như tận thế."
Cảnh tượng mà vị tu sĩ này kể lại quá mức khó tin, cộng thêm chỉ có mỗi một mình y gặp phải. Thế nên, hầu hết tu sĩ đều cho rằng người này đang bịa đặt lung tung, căn bản chẳng có ai tin.
Bất Nhị Nhân kia thì lại thề thốt, rằng tất cả những gì y kể đều là sự thật được y chứng kiến tận mắt, nếu có lời nào phóng đại, dù chỉ là một chút, y sẽ thân tử đạo tiêu, hình thần câu diệt.
Lời thề ngoan độc như thế thật sự khiến không ít người kinh ngạc.
Tuy nhiên, dù như thế, đại đa số tu sĩ vẫn như cũ không tin lời y.
Ngoài hai người này ra, còn có không ít gặp gỡ lạ kỳ khác được ghi lại.
Bây giờ, Lý Phàm mới chân chính cảm nhận được ý nghĩa trong lời Trần Anh nói với mình, Vẫn Tiên Cảnh là thế giới mà ý thức của Tiên nhân trước khi ngã xuống biến thành, bất kể là chuyện không thể tưởng tượng nổi ra sao, đều có thể bắt gặp được trong Vẫn Tiên Cảnh.
"Thế giới tráng lệ như thế, vậy mà mình lại bị nhốt trong một Ninh Viễn thành nho nhỏ. Thật sự là không than không được.” Lý Phàm không khỏi tiếc nuối.
“Không biết lần sau tiến vào, mình có còn phải lặp lại như cũ nữa hay không.”
Tuỳ ý lướt qua nhóm “Tâm Tiên”, Lý Phàm chuẩn bị thoát ra.
Thế nhưng, hắn không khỏi bị một vài từ khoá trong đó hấp dẫn sự chú ý.
"Họp mặt", "trao đổi".
Lý Phàm bất giác nhấn vào truy cập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận