Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 89: Thâu Thiên Hoán Nhật tông

Tu sĩ Luyện Khí kỳ ngã xuống, so với tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thanh thế yếu hơn nhiều lắm.
Không có kỳ cảnh thiên địa kỳ vật chói lọi như pháo hoa, chỉ có hai ráng mây đỏ bỗng nhiên hiện lên từ phía chân trời.
"Tu sĩ Luyện Khí Tư Không Nghi, tu đạo ba mươi lăm năm. Ở Tùng Vân Hải Vực, bị tu sĩ Luyện Khí Lý Phàm tru sát..."
"Tu sĩ Luyện Khí Bách Lý Trần, tu đạo ba năm. Ở Tùng Vân Hải Vực, bị tu sĩ Luyện Khí Lý Phàm tru sát..."
"Bây giờ thân tử đạo tiêu, trả đạo về trời."
Dưới ráng mây đỏ như lửa cháy, Lý Phàm đứng lặng hồi lâu, vuốt ve Thâu Thiên Hoán Nhật Lệnh trong tay.
Thật lâu sau, hắn mới dằn xuống tham niệm dâng lên trong lòng.
"Bảo bối tốt, đáng tiếc..."
"Cũng không phải đạo của mình."
Thâu Thiên Hoán Nhật Lệnh, chính là chí bảo của Thâu Thiên Hoán Nhật Tông .
Thâu Thiên Hoán Nhật Tông, tông môn bí ẩn đã tồn tại trên thế gian từ thời thượng cổ.
Không khai sơn lập phái giống như các tông môn khác , thu môn đồ rộng khắp.
Thâu Thiên Hoán Nhật Tông này không có trụ sở tông môn cố định, thậm chí mỗi đời cũng đều chỉ có một vị truyền nhân.
Cho nên, khi đại kiếp nạn giáng lâm, các tông môn còn lại đều gặp phải cảnh gió tanh mưa máu như địa ngục.
Ngược lại, Thâu Thiên Hoán Nhật Tông hầu như không bị ảnh hưởng gì.
Dưới đại kiếp như thế, nguyên nhân giúp Thâu Thiên Hoán Nhật Tông có thể truyền thừa gần vạn năm, đạo thống không tuyệt, phần lớn là do công pháp vô cùng độc đáo của nó.
Thâu Thiên: Có thể dùng máu huyết và một ít tài liệu đặc thù, chế tạo ra một phân thân đặc biệt. Khác với thuật hóa thân thông thường, phân thân này không chỉ có ngoại hình, khí tức, thần hồn, cảnh giới, tu vi riêng biệt, mà thậm chí còn có số mệnh thuộc về bản thân.
Hoàn toàn có thể xem phân thân này là một con người độc lập.
Hoán Nhật: Khi chế tác phân thân, nếu như thêm vào một số hài cốt của tu sĩ đã qua đời, hoặc trộn vào tinh huyết của tu sĩ còn sống, thì sẽ có thể đoạt lấy một phần thiên phú, số mệnh vốn thuộc về đối phương, ghép vào phân thân.
Đương nhiên, chỉ như thế còn chưa thể biểu hiện được chỗ lợi hại của Thâu Thiên Hoán Nhật Tông.
"Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết" phối hợp với lệnh bài trong tay Lý Phàm mới là phần trọng tâm nhất.
Tấm Thâu Thiên Hoán Nhật Lệnh này, chính là được truyền nhân đời thứ ba mươi tám của Thâu Thiên Hoán Nhật Tông, Tư Không Nguyệt, chế tạo ra từ mấy ngàn năm trước.
Năm đó, Tư Không Nguyệt tận mắt chứng kiến đại kiếp nạn hàng lâm, vô số tu sĩ tàn sát lẫn nhau, mệnh như con kiến hôi. Trống ngực đập thình thịch, nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi, cấp thiết muốn tìm ra một loại phương pháp bảo mệnh hoàn mỹ.
Vì thế, nàng dành ra trăm năm, dốc hết tâm can, vốn liếng để nghiên cứu vô số phương pháp luyện khí. Trăm cay nghìn đắng, cuối cùng, nàng cũng tạo ra được Thâu Thiên Hoán Nhật nhật lệnh này.
Lệnh bài này diệu dụng vô song.
Không những có không gian trữ vật cực kỳ rộng lớn, mà sau khi được tế luyện, lệnh bài còn có thể tự do dịch chuyển qua lại giữa bản tôn và phân thân, không bị khoảng cách không gian hạn chế.
Chủ yếu nhất chính là, nàng, thông qua Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết, chuyển dời tất cả sinh mệnh sống của phân thân và cả bản tôn vào trong tấm lệnh bài này.
Chỉ cần lệnh bài không bị phá hủy thì dù bản tôn và phân thân có bị giết, nàng cũng có thể nhờ vào máu huyết thường ngày được tích trữ trong lệnh bài để tái tạo một cơ thể mới.
Từ đó hoàn toàn "phục sinh".
Đơn giản mà nói, sau khi tu luyện công pháp thành công, bất kể là phân thân hay bản tôn, tất cả đều chỉ là một cái xác rỗng.
Tấm Thâu Thiên Hoán Nhật Lệnh kia mới chính là chủ thể.
Tuy rằng công pháp này đã bị Tư Không Nguyệt cải tạo trở nên hơi tà môn, nhưng...
Nó quả thật rất hiệu quả.
Trong mấy ngàn năm nay, nhờ vào công pháp quỷ dị này mà vô luận gặp phải nguy hiểm như thế nào, truyền nhân của Thâu Thiên Hoán Nhật Tông cũng đều có thể toàn thân thoát khỏi.
Cũng bởi vậy nên Thâu Thiên Hoán Nhật Tông mới có thể truyền thừa mấy ngàn năm không dứt.
Mãi cho đến khi Tư Không Nghi gặp được quái thai có thể quay ngược thời không như Lý Phàm.
Thâu Thiên Hoán Nhật Quyết cũng không hoàn mỹ vô khuyết, nó có vài điểm yếu trí mạng.
Chẳng hạn như, giữa bản tôn và phân thân cần phải duy trì khoảng cách nhất định. Phân thân cách bản tôn càng xa thì thực lực sẽ càng giảm xuống nhiều. Nếu vượt khỏi cực hạn, tu vi của phân thân sẽ trực tiếp rớt xuống Luyện Khí sơ kỳ.
Lại ví dụ như, bởi vì sinh mệnh thực chất đều ở trên lệnh bài, cho nên sau khi chết, một phần tàn hồn của truyền nhân Thâu Thiên Hoán Nhật Tông sẽ bị giam trong lệnh bài, vĩnh viễn không được siêu thoát.
Những tàn hồn này thường giữ lại một số mảnh vỡ ký ức quan trọng khi còn sống.
Vào thời khắc nguy hiểm, chủ nhân của lệnh bài càng có thể phóng thích đám tàn hồn ra ngoài để đối địch.
Thần niệm của Lý Phàm tiến vào Thâu Thiên Hoán Nhật Lệnh, cảm thấy không gian trữ vật bên trong quả thật rộng lớn như đất trời nhưng lại trống rỗng.
Chỉ có Tư Không Nghi và một tàn hồn mặt mũi không rõ khác đang mờ mịt lưu đãng bên trong.
Thần thức hóa thành một cự thủ nắm lấy hai tàn hồn này, hắn bắt đầu đọc ký ức còn sót lại của họ.
Qua hồi lâu, Lý Phàm rốt cuộc cũng tìm ra nguyên nhân vì sao Thâu Thiên Hoán Nhật Tông, dù đã truyền thừa từ ngàn năm, lại nghèo túng đến vậy.
Nguyên nhân của sự việc bắt nguồn từ Tư Không Bác, sư phụ tiện nghi của Tư Không Nghi.
Ngàn năm qua, Thâu Thiên Hoán Nhật Tông ra vào các loại hiểm cảnh đều bình an vô sự. Vì vậy, dã tâm của bọn họ cũng dần dần bành trướng, bắt đầu hành sự không nể nang gì cả. Đến đời Tư Không Bác, điều này đã đạt đến cực điểm.
Ở đại lục xa xôi, sau khi đạt đến Trúc Cơ kỳ, Tư Không Bác cảm thấy không hài lòng với phân thân được mình chế tạo trước đây.
Thế là ông ta dự định thu thập tài liệu để luyện chế lại một cỗ phân thân khác.
Tình cờ, tại thời điểm này, ông ta gặp được một đứa con nít chỉ mới năm, sáu tuổi trong một ngôi làng miền núi hoang dã.
Đứa bé này chính là Tiên thể trời sinh. Không những có sức lực lớn vô cùng, mà còn có tốc độ tu hành cực kỳ kinh người.
Mới tuổi này mà đã có tu vi Luyện Khí viên mãn, chuẩn bị Trúc Cơ.
Điều này làm cho Tư Không Bác động tâm không thôi.
Âm thầm quan sát một hồi, Tư Không Bác phát hiện, đứa trẻ này lại còn có khí vận cực tốt.
Mỗi lần tự đi săn bắn trong núi sâu, nó đều có thể cùng lúc mang về các loại thiên tài địa bảo.
Nếu như cướp lấy số mệnh của đứa trẻ này, phân thân được chế tạo ắt sẽ không tầm thường!
Vì thế, bị lòng tham che mắt, vào một đêm, thừa dịp đứa bé đang ngủ say, Tư Không Nghi lẻn vào lấy cắp máu của nó.
Ai ngờ...
Thì ra đứa bé này cũng sớm đã bị một đại năng Nguyên Anh nhắm đến.
Vị đại năng Nguyên Anh này cảm thấy đại hạn sắp đến, biết bản thân không có hi vọng đột phá. Vì vậy, hắn tìm kiếm đối tượng để đoạt xá khắp nơi.
Hắn cũng tình cờ tìm được đứa bé có thiên phú dị bẩm này.
Không nỡ dùng phương pháp đoạt xá thông thường có khả năng gây ra tổn thương căn cơ của đứa bé, tu sĩ Nguyên Anh này muốn sử dụng một phương thức ở tầm cao hơn để tránh chuyện không may có thể phát sinh.
Thế là, hắn đã chọn một phương pháp vô cùng cực đoan: biến bản thân thành thiên địa kỳ vật, chờ đến khi đứa bé này Trúc Cơ, hắn sẽ có thể dung hợp hoàn toàn với nó.
Không sai, căn cứ vào trí nhớ còn sót lại của Tư Không Bác, tu tiên giả, có thể bị luyện thành thiên địa kỳ vật!
Nói cách khác, kỳ vật Trúc Cơ không ngừng xuất hiện trong trời đất, đại bộ phận đều do tu sĩ sau khi ngã xuống hoá thành.
Sau khi tu sĩ vẫn lạc, câu "trả đạo về trời" cũng không phải là lời nói suông.
"Đạo" của tu sĩ, trải qua mấy trăm năm được thiên địa chuyển hoá, dựa theo đặc tính khi còn sống, sẽ chậm rãi biến thành đủ thứ loại kỳ vật khác nhau, dần dần xuất hiện trong thiên địa.
Khi còn sống không thể tu pháp chung, sau khi chết sẽ được "tái chế".
Đây cũng chính là thái độ của mảnh thiên địa này đối với tu sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận