Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 878: Pháp che tiểu thiên địa

Ánh sáng lấp lánh lóe lên trong đầu, một lát sau, Giải Ly điệp cuối cùng tỏa ra ánh sáng trắng trong suốt đã xuất hiện trong tay Lý Phàm.
Khoảng cách lần trước bị Lý Phàm cắt xuống một miếng còn chưa qua bao lâu.
Hình như Giải Ly điệp cuối cùng còn chưa khôi phục nguyên khí hoàn toàn.
“Lúc trước chín điệp tranh hùng, sau đó trở về thành một.”
“Nói cách khác, Giải Ly điệp cuối cùng này cùng lắm cũng có thể bị chia cắt thành chín mảnh lần nữa.”
“Năng lực diễn toán phá trận sẽ không chịu ảnh hưởng, chỉ là giá trị năng lực bị cố định ngay khoảnh khắc chia cắt này.”
“Chỉ là sau này phải dựa vào bản thân tính toán tốc độ tiến hóa sẽ chậm không ít.”
“Nhưng mà không sao, chỉ cần qua mỗi một khoảng thời gian, đồng bộ kết quả tính toán của mẫu thể Giải Ly điệp qua là được.”
Ý niệm của Lý Phàm lấp lóe, sau đó ngón tay như kiếm sắt, đánh thẳng xuống Giải Ly điệp một cách mạnh mẽ.
“Ầm!”
Trong lúc Giải Ly điệp cuối cùng hơi rung, một miếng tử thể thật mỏng bị cắt ra.
Sau khi thu hồi mẫu thể càng yếu ớt, Lý Phàm cầm tử thể Giải Ly điệp trong lòng bàn tay.
Sau đó từ trên người hắn lại vươn ra ngàn vạn sợi tơ máu, bay vọt khắp nơi trong Linh Mộc giới.
Cảnh tượng quái dị này lập tức thu hút toàn bộ ánh mắt của sinh linh trong Linh Mộc giới.
Tất cả chủng tộc Thụ Nhân cũng không dám nhìn thẳng, lập tức cúi đầu xuống.
Chỉ có Thiên Dương, Thương Thiên Tứ và các tu sĩ khác tò mò quan sát Lý Phàm.
Vô số tơ máu giống như từng cây bút vẽ, lấy vật liệu bày trận đã chuẩn bị xong làm thuốc màu.
Điêu khắc một trận pháp khổng lồ trên mặt đất Linh Mộc giới.
Vốn dĩ đại trận bao trùm một giới này, trận pháp sư Nguyên Anh bình thường phải tốn công sức ít nhất mấy năm mới có thể miễn cưỡng bày trận hoàn tất.
Nhưng dưới sự giúp đỡ của lực tính toán mạnh mẽ của Hóa Đạo Thạch trong Lý Phàm, nhiều nơi nở hoa.
Một người đảm nhiệm bày trận đồng thời tương đương với mấy trăm vị trận pháp sư.
Với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, một trận pháp có kích thước khổng lồ dần dần thành hình ngay trên mặt đất Linh Mộc giới.
“Còn có thể bày trận như vậy à?”
Chuyện này khiến những tu sĩ cho dù không hiểu trận pháp, cũng liên tục trố mắt đứng nhìn, ngẩn ngơ nhìn cảnh tượng này.
Trận pháp mà Lý Phàm điêu khắc trên Linh Mộc giới lúc này là trận pháp hoàn toàn mới mà Lý Phàm tự mình sáng tạo ra, chưa bao giờ xuất hiện trong Huyền Hoàng giới.
Chủ yếu tham khảo các đại trận cao cấp như Vạn Lý Sơn Hà, Thiên Nguyên Hóa Sinh, Thiên Huyền Tỏa Linh.
Ban đầu Lý Phàm còn nghĩ đến chuyện lại trộn lẫn tinh hoa quan trọng của Nghịch Chuyển Sinh Tử vào trong đó.
Nhưng lúc trong đầu vừa mới nghĩ vậy thì trong lòng hắn không hiểu sao lại xuất hiện một cảm giác nguy hiểm, sau đó hắn dứt khoát từ bỏ.
Không quá thời gian bảy ngày, trung tâm cơ sở trận pháp đã thành hình.
Lý Phàm ném tử thể Giải Ly điệp ra ngoài.
Cùng với một trận bùng nổ ánh sáng mạnh, tử thể tan biến trong không trung, hòa tan vào trung tâm đại trận.
“Có Giải Ly điệp cuối cùng làm trung tâm trận pháp, đã có thể thực hiện hoàn toàn giám thị và khống chế Linh Mộc giới giống như Thiên Huyền Tỏa Linh.”
“Càng có thể tăng cường phòng ngự trận pháp, tiến hành mãi mãi không dừng.”
“Cho đến khi phòng thủ kiên cố.”
Ánh Mắt Lý Phàm lóe lên.
Giải Ly điệp vào trận, tốc độ trận pháp thành hình trên mặt đất Linh Mộc giới ngay lập tức nhanh gấp trăm ngàn lần không thôi.
Nếu nói trước đây là trẻ em vẽ tay, vậy thì hiện tại lại là máy in in ấn.
Trước khi mọi người đang quan sát còn chưa kịp phản ứng lại, mặt đất Linh Mộc giới ầm vang, chấn động.
Khi mặt đất bùng nổ ánh sáng xông thẳng đến chân trời, ánh sáng rực rỡ lấp lánh chiếu xuống, tất cả sinh linh trong tiểu thế giới cũng bị ép buộc nhắm mắt lại.
Chờ đến lúc bọn họ lại mở hai mắt ra, tất cả dị tượng đều biến mất không còn dấu vết nào.
Chỉ là Linh Mộc giới lúc này đã hoàn toàn khác biệt trước kia.
Tu vi yếu một chút thì còn được, không thể nhận ra được gì.
Tu sĩ cảnh giới Hợp Đạo giống như Thiên Dương không khỏi nghi ngờ quan sát bốn phía và bầu trời.
Giống như có vô số ánh mắt đang nhìn chằm chằm hắn, khiến trong lòng hắn cảm thấy không thoải mái.
Nhưng giọng cao và tiếng cười to của Lý Phàm lại thu hút sự chú ý của Thiên Dương.
Chỉ thấy Lý Phàm đã thu hồi vô số tơ máu của bản thân, đáp xuống trước tháp cổng cao chín mươi chín trượng của Vạn Giới Liên Hợp hội.
Lấy tay làm bút, khắc bốn chữ lớn “Vạn Giới Liên Hợp” như rồng bay phượng múa dưới tấm bảng hắc ngọc!
Rồng bay phượng múa, liền mạch lưu loát!
Trong khoảnh khắc hắn thu bút, Linh Mộc giới cũng theo đó mà phản ứng lại, phát ra rung động khe khẽ không ngừng.
Lý Phàm cẩn thận ngắm nghía chữ viết của mình, vẻ hài lòng lộ rõ trên mặt.
Cũng không biết vì sao trên bầu trời Linh Mộc giới lại hiện ra hình chiếu bốn chữ “Vạn Giới Liên Hợp” này.
Dưới sự lãnh đạo của nữ tộc trưởng, các Thụ Nhân sôi nổi dập đầu quỳ lạy.
Mà toàn thể tu sĩ cũng rơi xuống mặt đất, ngửa đầu nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
Khi Lý Phàm nâng bút, tổng bộ của Vạn Giới Liên Hợp hội cũng xem như chính thức xây dựng hoàn thành.
Phần lớn bộ phận chính đã không cần hoàn thiện, chỉ sửa chữa chi tiết rất nhỏ còn lại là được.
“Đồ sộ thì đồ sộ thật, nhưng tổng bộ Liên Hợp hội này lớn như vậy, lại quá mức trống không.”
“Nếu có người ngoài đến đây nhìn thấy lạnh tanh như vậy thì khó tránh khỏi trong lòng sẽ có ý kiến.”
Lý Phàm sờ cằm, ngay sau đó trong lòng đã có ý tưởng.
Hắn búng tay nhẹ, sau một lát, từng bóng người đã xuất hiện lần lượt tại địa điểm khắp nơi trong tổng bộ của Liên Hợp hội!
Thần thái trước khi xuất phát vội vàng, dường như cũng vô cùng bận rộn.
Thậm chí một vài người trong số bọn họ còn trò chuyện với nhau, không khác gì người thật.
Tăng thêm rất nhiều sức sống cho Vạn Giới Liên Hợp hội vốn dĩ vô cùng vắng lặng.
“Ừm, nhìn vậy vừa mắt hơn nhiều.”
“Tuy hơi có ý lừa mình dối người, nhưng không sao. Rất nhanh nơi này sẽ thật sự trở nên náo nhiệt.”
Trên mặt Lý Phàm lộ ra nụ cười hài lòng.
“Tiền bối…”
Đang lúc Lý Phàm rơi vào tưởng tượng, Thương Thiên Tứ lại hơi căng thẳng đi đến trước mặt hắn.
Lý Phàm vốn dĩ cho rằng hắn muốn xin đi tìm Lâm Linh, nhưng không ngờ lại liên quan đến thành viên mới của Vạn Giới Liên Hợp hội.
“Tiền bối, trải qua thuyết phục trong khoảng thời gian này, Diêm Phương Châu đã đồng ý gia nhập Liên Hợp hội của chúng ta.”
“Nhưng mà hắn nói rằng muốn nhìn chút thực lực của chúng ta trước.”
Sợ chọc giận Lý Phàm, Thương Thiên Tứ nói hơi cẩn thận dè dặt.
“Diêm Phương Châu?” Vẻ mặt Lý Phàm khẽ động.
Hắn khá ấn tượng với người này, là một thành viên trong tổ chức thiếu niên thiên tài Sơn Hà Hiên của Huyền Hoàng giới mà Thương Thiên Tứ đã nhắc đến trước đó.
Tuổi còn trẻ cũng đã là tu vi Hóa Thần. Càng đề xuất với Thương Thiên Tứ biện pháp tàn nhẫn rằng phải dùng Huyền Hoàng chi cảnh xuất hiện trong Thiên Cảnh Hồ Lô để phá hủy động thiên của các tu sĩ Nguyên Anh khác.
Tính cách rất hợp với khẩu vị của Lý Phàm.
Lý Phàm lộ ra nụ cười thân thiện: “Không sao, ngươi tự mình dẫn hắn đến đây đi.”
“Đến lúc đó, ta sẽ chiêu đãi hắn thật tốt.”
Thương Thiên Tứ nghe vậy thì mừng rỡ: “Diêm Phương Châu mạnh hơn ta nhiều, nếu hắn có thể gia nhập Liên Hợp hội của chúng ta thì nhất định sẽ giúp đỡ sự nghiệp của Vạn Giới Liên Hợp rất nhiều.”
Nói xong, hắn đã cáo từ Lý Phàm, vội vàng đi tiếp đón Diêm Phương Châu.
Lý Phàm nhìn bóng lưng Thương Thiên Tứ rời đi, khẽ lắc đầu.
Sau đó lách mình bước vào trong đại điện hình tròn ở lối vào Liên Hợp hội.
Lý Phàm nhìn đại điện trống rỗng, cân nhắc một lát, lấy pho tượng thần Huyền Thiên từ trong mật thất của Bạch tiên sinh ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận