Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1020: Hóa Đạo Thạch mất tích

Lý Phàm cần lượng lớn đan dược có thể trực tiếp gia tăng tu vi, tất nhiên vì chuẩn bị cho tu sĩ trong tiểu thế giới.
Cách thời điểm bọn họ tu hành Thương Sinh Linh Nguyên Công tập thể chỉ còn một khoảng thời gian nữa, nhưng tiến độ tổng thể chỉ coi như tạm được.
Vì thế Lý Phàm quyết định đốt cháy giai đoạn.
Trong kiếp này, quá trình thăm dò Huyết Sắc Trường Hà trong Huyền Hoàng giới chưa bắt đầu, mà tiếp đây Lý Phàm có thể sắp phải đối mặt với phản kích của Vạn Tiên Minh, Truyền Pháp thiên tôn, và rất nhiều tồn tại như tiên nhân trong Tiên Khư, Vô Diện Chân Tiên.
Đụng chạm với kẻ địch cấp bậc này thì cẩn thận bao nhiêu cũng chưa đủ.
Hiện giờ thực lực Lý Phàm thấp kém, hắn lại muốn lấy lực lượng chọi lực lượng thì không thể chấp nhận được một chút sơ xuất nào.
Toàn bộ tinh lực của hắn tập trung vào chuyện này, một khi bắt đầu thì không thể phân tâm làm chuyện khác.
Nhưng sự hình thành Huyết Sắc Trường Hà trong kiếp này là ngẫu nhiên.
Lý Phàm không nắm chắc rốt cuộc kiếp sau có thể bắt chước, tái hiện lại hay không.
Nếu bỏ lỡ cơ hội thu hoạch bí mật từ đó thì quả thật khá đáng tiếc.
Vậy nên hiện giờ Lý Phàm muốn tận lực tăng tốc tiến độ thăm dò.
Trên thực tế, dưới sự chỉ huy của phân thân Lý Tình, trước đó các tiểu thế giới đã phái một nhóm tu sĩ Trúc Cơ đến thăm dò.
Kết quả đều không ngoại lệ, tất cả chết già trước mặt Huyết Sắc Trường Hà, không thể mang về tin tức hữu dụng nào.
Cũng may khu vực Huyết Sắc Trường Hà cực kỳ đặc thù, là nơi cất giấu chí bảo hồ câu cá. Vậy nên tất cả dị tượng lúc tu sĩ ngã xuống hoàn toàn bị che giấu, người ngoài không thể phát hiện.
Nếu không bí mật Huyết Sắc Trường Hà tất nhiên không thể giữ kín.
“Tối thiểu để phần lớn bọn họ tăng tới cảnh giới Kim Đan, mới có khả năng thành công. Nếu không, thời gian quá ngắn, chỉ là bõ công đi chịu chết.” Đây là kết luận Lý Tình đưa ra.
Vậy nên Lý Phàm khuấy động trên dưới Dược Vương tông, ra lệnh bọn họ an tâm luyện đan này.
Sau khi tham quan động thiên thuộc tính mộc, Lý Phàm mời tất cả bọn đi ra ngoài thể nội. Hắn lấy một đống thảo dược, cung cấp nhu cầu luyện đan của bọn họ.
Việc vặt xong xuôi, Lý Phàm trở lại mật thất ngầm trong Linh Mộc giới, lấy một bản danh sách ra nhìn.
Đó là kết quả điều tra liên quan đến tu sĩ có khả năng có Hóa Đạo Thạch trong người mà hắn làm phiền Mặc Nho Bân điều tra.
Giúp Lý Phàm loại trừ phần lớn người không bị nghi ngờ.
Lý Phàm nhìn tên và mạng lưới quan hệ nhằng nhịt sau lưng bọn họ, hắn hơi cảm thán nói: “Có người trong cao tầng Vạn Tiên Minh giúp đỡ, muốn làm việc gì cũng dễ dàng hơn nhiều. Nếu không, muốn có tin tức trong danh sách này, e rằng ta phải tốn thời gian mấy năm, mà vẫn chưa chắc có thể sửa soạn rõ ràng như này.”
“Mà Mặc Nho Bân chỉ cần phân phó qua loa, bên dưới sẽ có người giúp hắn xử lý gọn gàng.”
Nhìn thấy những cái tên này, Lý Phàm vừa động trong lòng, lấy ra ‘Lượng Thiên Xích’ trước đó phân thân Thiên Huyền Kính tặng cùng.
Với khả năng xử lý số liệu hiện giờ của Lý Phàm, nếu nhìn toàn bộ mà không có mục tiêu thì tất nhiên không thể trực tiếp bỏ qua tin tức rác.
Nhưng nếu hắn chọn có mục đích thì sao?
Thần thức của Lý Phàm chìm vào thế giới mặt kính vô tận lần thứ hai.
Lần này, hắn muốn kiểm tra kết quả của người có hiềm nghi trong danh sách, trực tiếp bỏ qua lượng lớn tin tức vô dụng.
Quả nhiên, áp lực nháy mắt giảm bớt.
Vô số hình ảnh hiện lên trước mắt hắn, Lý Phàm kiên nhẫn chờ đợi từng kết quả xuất hiện.
Sau gần nửa ngày…
Mấy chục mặt kính nhìn giống màn hình, lần lượt xuất hiện trước mặt Lý Phàm.
“Ừm, còn có một số tên không có kết quả kiểm tra. Chắc hẳn không phải do ta quên, mà do phạm vi quyền năng của chính Thiên Huyền Kính. Giống như phiến đá sáng thế chỉ ghi chép lịch sử bản thổ Huyền Hoàng giới, không có ghi chép Tu Tiên giới bên ngoài.”
Lý Phàm nhìn không chớp mắt, nhìn trộm tổng cộng bốn mươi lăm vị tu sĩ này.
Bọn họ có người đang tu hành trong Thiên Huyền Kính, có người đang thăm dò trong di tích tông môn.
Cũng có người đang thực nghiệm thần thông, còn có một số người đang bàn luận với đồng bạn về vấn đề gặp được trong quá trình tu hành.
Nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đã qua giai đoạn sơ cấp phát sầu vì độ cống hiến.
Không có ai đang vất vả làm nhiệm vụ, kiếm độ cống hiến.
Quan sát suốt ba ngày, không có tu sĩ lộ sơ hở.
Nhưng Lý Phàm không lo lắng, hắn vẫn kiên nhẫn chờ đợi như cũ.
Lý Phàm biết một khi người giữ Hóa Đạo Thạch đã quen sự tồn tại của Hóa Đạo Thạch thì rất dễ bị ỷ lại.
Chỉ cần là vấn đề có thể giải quyết bằng Hóa Đạo Thạch thì sao có đạo lý không sử dụng.
Dù sao đây cũng là thần thông bản thân.
Lý Phàm chờ, rất nhanh đã có kết quả.
Bảy ngày sau đó, một vị tu sĩ Hóa Thần tên Lô Thừa Học trong quá trình nói chuyện trời ơi đất hỡi với bạn tốt, hai bên nhắc đến chuyện xưa cùng nhau thám hiểm nhiều năm trước.
Bởi vì đã trôi qua rất lâu, bọn họ dường như hơi khác nhau về chi tiết chuyện xảy ra lúc đó nên nảy sinh cãi vã.
Sau khi Lô Thừa Học hơi sững sờ, hắn nhớ lại hoàn chỉnh, giảng giải chuyện đã xảy ra lúc đó.
Thuyết phục bạn tốt.
“Chính là ngươi!” Trong mắt Lý Phàm hiện lên một tia tinh quang.
Lý Phàm quá quen thuộc với tình cảnh này!
Chẳng phải có trong ghi chép cảnh tượng khi tìm kiếm Hóa Đạo Thạch sao!
Tìm được mục tiêu, Lý Phàm không lập tức hành động.
Mà hắn vẫn quan sát trước mặt kính.
Kéo dài hơn nửa tháng, hắn không cảm thấy buồn tẻ.
Tính cả Lô Thừa Học, cuối cùng hắn nhắm đến ba mục tiêu.
Hai tên khác bại lộ vì thể hiện trí nhớ, khả năng xử lý số liệu hơn người.
“Hẳn chỉ có bằng này. Nếu qua thời gian dài như vậy mà vẫn nhịn được không sử dụng Hóa Đạo Thạch thì chỉ có thể đã nhận ra có người đang rình trộm, hoặc là người hoàn toàn thối nát, không hề quan tâm đến tu hành.”
Lý Phàm đột ngột đứng dậy, rời khỏi Linh Mộc giới, đi thẳng đến mục tiêu.
Hóa Đạo Thạch, đã đến lúc thăng cấp.
Mục tiêu thứ nhất chính là Lô Thừa Học.
Người này thuộc Lô gia trung kiên nhất châu Thiên Quyền.
Tuy Lô gia không có cường giả tuyệt đỉnh, nhưng là gia tộc nhân nghĩa nhất, nói cách khác là hay làm việc thiện, nhiệt tình vì lợi ích chung.
Chỉ cần là người có quan hệ tốt với Lô gia, nếu gặp khó khăn.
Lô gia chắc chắn sẽ ra tay hỗ trợ.
Dù đụng phải nhân tố không thể đối kháng, không thể chính thức ra mặt hóa giải. Thì Lô gia vẫn âm thầm viện trợ dưới danh nghĩa cá nhân.
Trong Huyền Hoàng giới ngươi lừa ta gạt, lòng người hiểm ác này, Lô gia chắc chắn có thể coi như một dòng nước trong.
Nhiều năm như vậy, tu sĩ ân huệ từ Lô gia nhiều đến mức nào?
Mà thái độ của người qua đường tầm thường với chuyện Lô gia hay giúp đỡ cơ bản vô cùng thân mật.
Dù sao ai dám chắc bản thân sau này vĩnh viễn không gặp phiền toái chứ?
Tạo quan hệ tốt với Lô gia, sau này thêm một con đường sống.
Nhưng một gia tộc được khen ngợi không ngớt như này…
Lý Phàm vẫn sẽ ra tay tàn nhẫn với đệ tử hạch tâm.
Sau khi tu hành bí thuật Hóa Đạo Thần Nhất, Hóa Đạo Thạch sẽ hòa làm một với thần hồn tu sĩ.
Cách duy nhất có thể lấy Hóa Đạo Thạch ra ngoài…
Chính là diệt thần hồn.
Nhưng Lý Phàm không hề do dự.
Thậm chí, không chỉ có kiếp này.
Đời đời kiếp kiếp sau này, hắn vẫn sẽ làm như thế.
Đến tận khi Hóa Đạo Thạch không còn hữu dụng với hắn.
Lý Phàm đã tìm được Lô Thừa Học trong thành Thiên Quyền, hắn nhìn khuôn mặt nhiệt tình, chân thành tha thiết này.
Trước tiên mặc niệm vì người này một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận