Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1069: Thế giới kỳ tạo vật

Hiện tại bản thân Lý Phàm cũng chỉ là cảnh giới Nguyên Anh.
Nhưng mà bởi vì phát triển trong Linh Mộc giới, bước đầu thăng cấp, hắn không ngừng sử dụng ‘trận luyện’ để tăng cường sự kiểm soát của mình đối với tiểu thế giới này.
Bây giờ sau khi tiếp nhận, dung hòa các tiểu thế giới khác như đế quốc, Linh Mộc giới đã không còn nhỏ bao nhiêu so với ‘tu tiên giới’ trên ý nghĩa ở thời thượng cổ.
Còn vị tu sĩ Nguyên Anh Lý Phàm này thì vẫn nắm vững sự kiểm soát Linh Mộc giới.
Đối với hắn sinh diệt thế giới giống như pháp bảo bị luyện hóa, chẳng qua chỉ trong một suy nghĩ.
Từ một mức độ nào đó, có được năng lực nắm giữ thế giới tuyệt đối này, hắn thật sự là ‘Linh Mộc thiên tôn’ danh xứng với thực.
So sánh như vậy có thể hiểu rõ ‘Huyền Hoàng đại thiên tôn’ rốt cuộc là một tồn tại như thế nào.
Chẳng qua Lý Phàm dùng cách đầu cơ trục lợi, lúc thế giới vẫn còn bé nhỏ đã nắm lấy quyền kiểm soát.
Còn Huyền Hoàng đại thiên tôn...
“Ý cùng với trời.” Lý Phàm lập tức nhớ đến Bạch tiên sinh.
Trong Vẫn Tiên cảnh, cảnh tượng Thiên Kiếm tông luyện kiếm.
Sau khi Bạch tiên sinh bộc lộ thực lực thật sự trong Thiên Kiếm tông, đại sư huynh Thiên Kiếm tông đã từng kêu lên thất thanh: “Ngươi là...”
Sau đó thái độ vô cùng cung kính, cũng không có địch ý nào với Bạch tiên sinh.
Tư Đồ Dao là người mạnh nhất Thiên Kiếm tông, cũng là tồn tại Trường Sinh kỳ.
Có thể cung kính như vậy, ngoại trừ thực lực, có lẽ thân phận cũng là yếu tố quan trọng.
Hơn nữa Lý Phàm trải qua vô số cảnh tượng trong Vẫn Tiên cảnh, gần như đều mơ hồ có liên quan đến Bạch tiên sinh, giống như một loại chỉ dẫn, dẫn dắt nào đó.
Khiến hắn hiện tại không dám thăm dò Vẫn Tiên cảnh.
Nếu như nói Bạch tiên sinh không có liên hệ gì với vị Vẫn Tiên kia, Lý Phàm là người đầu tiên không tin.
Trong thời gian Lý Phàm suy nghĩ, truyền pháp giả Chu lại tiếp tục giải thích.
“Huyền Hoàng thiên tôn không giống với Trường Sinh thiên tôn bình thường.”
“Cổ Pháp Trường Sinh có lẽ có nhiều, nhưng trên thế giới nhiều nhất chỉ có một Huyền Hoàng thiên tôn.”
“Cổ Pháp Trường Sinh chiếm giữ quyền vật Trường Sinh trong thiên địa. Huyền Hoàng thiên tôn thì thêm vào vô số quyền hạn Thiên Đạo. Chênh lệch lớn đến mức không thể tính bằng đạo.”
“Thật ra trong tài liệu Tiên Minh ghi chép trước đây đã mơ hồ nhắc đến thiên đạo Huyền Hoàng giới vận chuyển, có dấu vết ‘nhân hóa’. Chẳng hạn thiên địa chi phách đều là hình người. Chẳng hạn Thiên Đạo cũng sẽ thể hiện các cảm xúc hỷ nộ ái ố. Điểm này có thể nhìn thấy trong dị tượng sau khi tu sĩ ngã xuống.”
“Thật ra đây chính là ảnh hưởng của ‘Huyền Hoàng đại thiên tôn’ với vận chuyển của thiên đạo Huyền Hoàng giới. Cho dù Huyền Hoàng thiên tôn bây giờ đã không còn, nhưng ảnh hưởng này vẫn tiếp tục duy trì.”
Lý Phàm nghe câu nói này ngay lập tức nhớ lại Thiên Đạo Bạch từng được hắn ‘cứu sống’ trong cơ duyên xảo hợp.
Và thần thông hắn mới lĩnh ngộ được, Giả Ngoa Thiên Đạo.
“Thiên tâm, nhân ý. Thiên nhân chi lý...”
Lý Phàm suy nghĩ.
Nhưng suy nghĩ của hắn rất nhanh đã bị câu nói tiếp theo của Chu cắt ngang.
“Phải biết rằng trong tu tiên giới bình thường sẽ không xảy ra tình huống ‘người nắm giữ trời’ như thế này.”
“Nhiều nhất cũng chỉ sau khi tu sĩ có được thiên chi phú, nắm giữ một quyền Thiên Đạo nào đó.”
“Huyền Hoàng giới vô cùng đặc biệt...”
“Mà từ kết quả Thiên Huyền Kính thôi diễn được lần này có thể thấy kiểu Thiên Đạo vận chuyển đặc biệt này có lẽ bắt nguồn từ Huyền Hoàng thiên tôn đầu tiên.”
“Hắn đã tiến hành cải tạo Huyền Hoàng giới.”
“Thậm chí có khả năng cả Huyền Hoàng giới đều do vị Huyền Hoàng thiên tôn này tạo ra!”
Lý Phàm nghe đến đây lập tức sửng sốt.
Hắn vốn cho rằng Huyền Hoàng thiên tôn đầu tiên mà truyền pháp giả Chu nói có thể là Huyền Thiên Vương.
Nhưng mà có khả năng tạo ra cả Huyền Hoàng giới...
Đây không phải là việc mà Huyền Thiên Vương có thể làm được.
Lý Phàm liền truy hỏi: “Tạo ra Huyền Hoàng? Đây rốt cuộc có ý gì?”
“Cả Huyền Hoàng giới giống như một tạo hóa hoàn mỹ. Tuy trải qua mấy ngàn năm thôn tính thế giới khác, nhưng nòng cốt của nó vẫn là bản giới Huyền Hoàng của mấy năm trước. Sở dĩ Thiên Huyền Kính sẽ tổn hại đến bản nguyên bởi vì muốn thôi diễn ra vị trí của ‘tâm Huyền Hoàng’ cả thế giới chủ đạo.”
“Ở nơi đó có lẽ tồn tại phương pháp kế thừa công năng ‘Huyền Hoàng thiên tôn’!” Truyền pháp giả Chu nói nhỏ.
“Đây là chuyện Truyền Pháp thiên tôn ngày đó không thể làm được. Nếu như vị Pháp vương Huyền Thiên giáo đó làm được...”
“Hậu quả không thể tưởng tượng!”
Lý Phàm suy nghĩ.
Theo manh mối nắm giữ hiện tại, Huyền Hoàng giới có lẽ có thể là tạo hóa của một vị Đại Năng trong quá khứ.
Sau khi vị Đại Năng này phi thăng không hề mang Huyền Hoàng giới theo.
Chỉ để lại phương pháp có thể nắm giữ thiên đạo Huyền Hoàng hoàn toàn ở một mức độ nào đó tên là ‘Huyền Hoàng thiên tôn’.
Huyền Thiên Vương, Bạch tiên sinh.
Có lẽ đều từng là Huyền Hoàng thiên tôn.
Do đó, muốn trở thành một đại thiên tôn nắm giữ một giới, nhất định phải đáp ứng điều kiện nào đó, thông qua sự tuyển chọn của Thiên Đạo.
Sau khi Bạch tiên sinh ngã xuống, chức vị ở Huyền Hoàng thiên tôn bây giờ vẫn còn trống.
Nhưng Huyền Hoàng thiên tôn vẫn duy trì sự vận chuyển của thế giới dựa vào phương pháp sống do Huyền Hoàng thiên tôn để lại trước đây.
Chẳng hạn như ‘Thôn Thiên Thực Địa đại pháp’ mà Lý Phàm từng sử dụng để thôn phệ địa mạch, điên cuồng thăng cấp tu vi. Kết quả đánh bại xiềng xích bình cảnh của thiên chi ách lại bị Huyền Hoàng Thiên Chưởng hành quyết phủ đầu. Đây chính là dấu hiệu tự vận chuyển Thiên Đạo dựa theo quy tắc sẵn có.
Mà ngày nay Mặc Nho Bân sử dụng lực tính toán lớn mạnh của Thiên Huyền Kính phân tích toàn bộ Huyền Hoàng giới.
Muốn tìm ‘tâm Huyền Hoàng’ trở thành ‘Huyền Hoàng thiên tôn’ tiếp theo.
“Sau khi trở thành Huyền Hoàng thiên tôn có lẽ có thể kế thừa ký ức của các thiên tôn tiền nhiệm. Cũng có thể làm rõ xem năm đó Huyền Thiên Vương rốt cuộc đã gặp phải thứ gì...” Đến lúc này, Lý Phàm đã hiểu rõ động cơ của Mặc Nho Bân khi gặp rắc rối lớn như vậy.
“Như vậy tâm Huyền Hoàng gì kia rốt cuộc ở đâu?” Lý Phàm hỏi ngay.
Truyền pháp giả Chu giơ ngón tay ra chỉ vào bầu trời.
Sau đó lại chỉ xung quanh.
“Ở ngay đây, hoặc có thể nói ở khắp mọi nơi.”
“Chỉ cần đáp ứng được điều kiện chỉ định nào đó, có lẽ có thể tiến vào tâm Huyền Hoàng, tham gia vào quy trình khảo nghiệm nào đó.”
“Nếu như có thể thuận lợi thông quay, sau khi đi ra có thể hóa thân thành Huyền Hoàng thiên tôn.” Truyền pháp giả Chu nhún vai.
Lý Phàm nhạy cảm nhận ra một vấn đề mấu chốt: “Sau khi Truyền Pháp thiên tôn sáng tạo ra tân pháp, đạt được thiên địa chi lý nghịch chuyển cần thiết cho Trường Sinh. Vậy Huyền Hoàng thiên tôn này...”
Trong ánh mắt của truyền pháp giả Chu ánh lên vài tia lo lắng: “Đây chính là điều bọn ta lo lắng nhất. Theo lý thuyết, bởi vì ảnh hưởng của thiên tôn tân pháp, quá trình kế nhiệm Huyền Hoàng thiên tôn sẽ thất bại.”
“Nhưng...”
“Cũng không thể loại bỏ quy tắc, thăng cấp Huyền Hoàng thiên tôn có thể trực tiếp xuyên qua thiên tôn mà lão nhân gia hắn đã đặt ra.”
“Suy cho cùng Trường Sinh kỳ bình thường là nghịch chuyển, chiếm giữ một thiên địa chi lý. Còn Huyền Hoàng thiên tôn là một bước lên trời, trực tiếp có được quyền hạn nắm giữ toàn bộ thiên địa chi lý.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận