Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 459: Phổ Hiền chân diệu dụng

Chuyện xảy ra sau đó cũng có thể đoán trước được.
Trong cơn giẫm đạp của tu sĩ tranh nhau chạy trối chết tạo thành, giá cả Phổ Hiền Chân Diệp xuống dốc không phanh.
Vừa mới vượt qua mốc ngàn điểm, liền sụt giá như thác nước.
Cảnh tượng hùng vĩ này khiến cho Tiêu Tu Viễn không khỏi liên tục sợ hãi thán phục.
“Thuật thôi diễn của đạo hữu, thật sự là thần hồ kỳ kỹ!”
“Nếu không phải ngươi nhắc nhở, nói không chừng ta cũng rơi vào kết cục giống như bọn họ.”
“Dường như ta đã trông thấy cảnh tượng vô số tu sĩ tan nát cõi lòng rồi!”
Tiêu Tu Viễn nhìn có chút hả hê nói.
Châu Thiên Khu.
Bọn người Đạm Đài Xán vừa mới hoàn thành giao dịch, còn đang âm thầm vui mừng vì vận may của mình, sau khi nghe Thiên Huyền Kính thông báo, nhất thời sắc mặt trở nên vô cùng đặc sắc.
Sau đó tận mắt nhìn thấy Phổ Hiền Chân Diệp bản thân vừa mới mua về bằng giá trên trời 1300 giảm mạnh giá cả trong phút chốc.
Lại càng có không ít người không chịu nổi loại đả kích này, phun ra một búng máu tươi, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
“Đạm Đài đạo hữu!”
Các tu sĩ còn hoàn toàn thanh tỉnh không khỏi bi phẫn nhìn Đạm Đài Xán, hi vọng người đứng đầu của Đạm Đài gia có thể nghĩ ra biện pháp.
Giờ phút này sắc mặt Đạm Đài Xán cũng trở nên tái nhợt.
Sự việc này dường như ngay từ lúc vừa mới bắt đầu đã có một đôi bàn tay khổng lồ vô hình khống chế trong bóng tối, đủ loại phát sinh khiến cho hắn trở tay không kịp.
Thậm chí hắn theo bản năng cho rằng, có lẽ sự kiện này từ đầu tới cuối căn bản là âm mưu nhằm vào Đạm Đài gia.
Tiêu Tu Viễn và tu sĩ Lý Phàm Thiên Cơ tông gì đó, khả năng đều là thủ thuật che mắt của đối phương.
Trong đầu Đạm Đài Xán hiện lên từng mục tiêu có khả năng, đồng thời cũng đang tích cực suy nghĩ bổ sung kế sách.
Lần này mua vào bán ra như thế, tổn thất thực sự quá lớn.
Tuy những năm này địa vị trong nhà của mình ngày càng vững chắc, chỉ sợ vẫn không khỏi phải chịu trách phạt.
Nói không chừng, còn có thể coi đây là cái cớ, bị những huynh đệ kia công kích.
“Không được, ít nhất phải thu lại chút tổn thất.”
Đạm Đài Xán khẽ cắn răng, một chủ ý xuất hiện trong đầu.
“Thông báo phát hiện gần nhất của chúng ta ra ngoài!”
Hắn trầm giọng nói.
“Cái gì?”
“Không thể! Đạm Đài huynh bình tĩnh!”
“Việc này chúng ta vẫn chưa báo cáo Tiên Minh...”
Mấy người còn lại nghe vậy đều chấn động, vẻ mặt luống cuống, luôn miệng khuyên can.
Không biết sao Đạm Đài Xán tâm ý đã quyết, mà chuyện phát hiện ra vật bí ẩn, Đạm Đài Xán chiếm phần lớn công lao.
Bọn họ cũng đành phải phối hợp.
Thông qua thủ đoạn của mình, lan truyền tin tức đến trong chợ.
Sau đó, Lý Phàm cùng Tiêu Tu Viễn kiểm kê thu hoạch lần này ngay ở phía trên đảo Vạn Tiên, lại đột nhiên nhìn thấy xu thế hạ giá của Phổ Hiền Chân Diệp đang từ từ chậm lại.
Tuy giá vẫn đang giảm chậm chạp, nhưng trạng thái sập bàn đã chậm rãi qua đi.
“Hả? Chuyện gì đang xảy ra vậy? Giá của Phổ Hiền Chân Diệp vững chắc hơn so với trong tưởng tượng.” Lý Phàm liếc nhìn Tiêu Tu Viễn.
Tiêu Tu Viễn sững sờ chỉ chốc lát, sau đó vẻ mặt khó hiểu nói: “Không biết tin tức từ đâu truyền đến, nói là dùng một lượng lớn Phổ Hiền Chân Diệp chế tác thành pháp khí, có thể miễn giảm số lượng thọ nguyên bị thôn phệ tại ‘sương trắng phệ nguyên’...”
“Đồng thời, còn có thể chỉ rõ phương hướng bên trong mê vực sương trắng mênh mông.”
Tiêu Tu Viễn hai mắt híp lại, hiển nhiên cũng là lần đầu tiên biết chuyện này.
Lý Phàm nhất thời giật mình: “Là thật hay giả?”
“Theo thị trường phản ứng, hẳn không phải là nói ngoa.” Tiêu Tu Viễn trầm giọng nói.
“Xem ra, Đạm Đài Xán vì giảm nhỏ tổn thất mà để lộ bí văn rồi. Thật sự là không nghĩ tới, Phổ Hiền Chân Diệp thế mà còn có loại công dụng này. Có thể chống cự sương trắng phệ nguyên, đây chính là đồ vật có thể thay đổi vận mệnh Huyền Hoàng giới.” Hắn nhỏ giọng thầm thì, xem ra hẳn là cũng đang lặng lẽ mua lại Phổ Hiền Chân Diệp.
“Hóa ra đây chính là nguyên nhân khiến giá tiền của nó ở kiếp trước luôn tăng lên vững chắc.” Trong lòng Lý Phàm chợt hiểu ra.
Đối với sự khủng bố của sương trắng phệ nguyên, Lý Phàm từng làm mưa làm gió ở trong vực sâu mấy năm, đương nhiên là vô cùng hiểu rõ.
Nếu như lúc ấy biết sự thần kỳ của Phổ Hiền Chân Diệp, Thiên Huyền Tỏa Linh Trận trong mê vụ kia cũng không đến mức xây dựng khổ cực như thế.
“Thậm chí, có vật này, có thể thăm dò chỗ sâu trong mê vực...”
“Mà ở kiếp trước, cho đến khi ta hóa thân thành vật, Thiên Huyền Tỏa Linh Trận hoàn toàn xây xong, Đạm Đài Xán cũng không để lộ ra bất kỳ tin tức gì có liên quan đến việc này...”
Tin tức kia có phần quá mức chấn động.
Trong lúc nhất thời, Lý Phàm và Tiêu Tu Viễn mỗi người đều rơi vào trong trầm tư, ngàn dặm trong đường, nhã tước im ắng.
“Đạm Đài gia thật thú vị, phát hiện tình báo quan trọng như vậy, thế mà lại không báo cáo kịp thời.” Không lâu sau đó, vẫn là Tiêu Tu Viễn phá vỡ yên tĩnh.
“Đạm Đài gia này, rốt cuộc có lai lịch gì?” Lý Phàm tiếp tục đề tài, hỏi.
“Gia chủ Đạm Đài Ly Nhược, tiên tôn Hợp Đạo, chính là một trong ba cự đầu chấp sự của tổng bộ Bố Chính đường Vạn Tiên Minh.”
“Bởi vì làm việc khiêm tốn, cho nên Đạm Đài gia từ trước đến nay không được người ngoài biết đến.”
“Chỉ có đến tầng cấp nhất định, mới biết được sự đáng sợ của Đạm Đài gia.”
Tiêu Tu Viễn giải thích cho Lý Phàm.
“Có điều, Bố Chính đường cũng không phải của một mình Đạm Đài gia hắn, lần này xảy ra sơ suất lớn như vậy, đoán là hắn sẽ phải khai báo việc này.”
Giọng điệu của Tiêu Tu Viễn đột nhiên trở nên có chút kỳ quái: “Ta thấy Đạm Đài Xán không phải đồ ngu, sao lần này lại ra chiêu hồ đồ vậy?”
“Theo lý mà nói, mức độ lợi hại của chuyện này có thể giúp Đạm Đài gia có chỗ đứng vững vàng hơn.”
“Không nghĩ tới cứ như vậy bị hắn ném ra ngoài chỉ vì chút lợi nhuận cực nhỏ.”
Lý Phàm trầm ngâm một lát, phân tích: “Có lẽ, người này cũng không phải thật sự ngu xuẩn như vậy.”
“Dù sao, Đạm Đài gia là Đạm Đài gia, Đạm Đài Xán là Đạm Đài Xán.”
Lời nói có chút luẩn quẩn, sau khi Tiêu Tu Viễn nghe xong như có điều suy nghĩ.
Sau đó, hai người lại rảnh rỗi tán gẫu một hồi, giao hẹn lần sau có cơ hội sẽ hợp tác.
Lý Phàm thông qua đường mật đạo ngàn dặm, tránh được đông đảo các tu sĩ đông nghịt chen lấn một mảnh bên ngoài, la hét ầm ĩ muốn tìm thuyết pháp, lặng lẽ về tới bên trong Thiên Huyền Kính.
Sau khi bình tĩnh suy nghĩ, Lý Phàm bắt đầu kiểm kê thu hoạch lần này.
Phổ Hiền Chân Diệp, mua với giá 300 đến 400 điểm, phần lớn là bán cho Đạm Đài Xán với giá 1300.
Trong quá trình có chút đường rẽ nho nhỏ.
Tổng cộng lại, coi như xấp xỉ tăng khoảng gấp 4 lần.
Trừ tổn thất ngoài ý muốn khi đi mua cỏ Linh Vụ trước đó.
Mà tài sản của Lý Phàm cũng từ hơn năm trăm vạn độ cống hiến, tăng lên đến con số trên trời 1860 vạn.
Thế nhưng, bây giờ Lý Phàm đã không còn là kẻ não rỗng mới vào Tu Tiên giới nữa.
Lúc này đối mặt với độ cống hiến to lớn như vậy, hắn tâm bình khí hòa, mặt không đổi sắc.
Chỉ thuần thục mở ra danh sách mua sắm của Thiên Huyền Kính, ngoại trừ phung phí mua sắm vật phẩm cần thiết cho giao dịch với Đế quốc, còn không ngừng chọn lựa những đồ vật có khả năng sẽ hữu dụng đối với tu hành sau này.
Đáng tiếc bây giờ cấp bậc quyền hạn vẫn chưa đủ, khiến Lý Phàm cảm thán, chỉ có bảo sơn mà không xài được.
Thời gian hạnh phúc tiêu xài tùy ý cũng không lâu lắm.
Rất nhanh, đúng như Lý Phàm dự đoán, một âm thanh vang lên trong Thiên Huyền Kính.
Muốn hắn lập tức tiến về Diễn Võ đường tiếp nhận điều tra.
Liên quan tới việc hắn có tồn tại hành động ác ý thao túng thị trường, phá hủy sự ổn định của Vạn Tiên Minh hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận