Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 246: Hoá Thần sánh ngang Hợp Đạo

Đã nhận được đáp án nhưng Lý Phàm vẫn chưa rời đi.
Hắn chờ con cá cờ vàng đứng đầu hoàn thành lột xác.
Hồi lâu sau, cá cờ vàng đứng đầu hấp thụ hết tinh khí của đồng loại, thân thể lớn thêm vài vòng, nó vô cùng đắc ý với cơ thể hiện giờ rồi quay người bơi về biển rộng.
Nó không chủ ý, có năm bóng đen dần hiện ra từ đáy biển đang lặng lẽ đến gần.
Vì quá chủ quan, cá cờ vàng rơi vào vòng vây của đám ngư vương trước đây.
Năm con cá có vẻ ngoài khủng khiếp và cực kỳ hung tợn lần lượt tấn công nó.
Những ngư vương này, không có con nào mà thực lực dưới con cá cờ vàng này cả.
Dưới sự vây công ăn ý của chúng, rất nhanh, cá cờ vàng rơi vào tuyệt cảnh.
Máu thịt bắn tung tóe, nó đã hấp hối gần chết.
Đúng lúc này, Lý Phàm đang đứng trên mặt biển phát ra một luồng tinh khí.
Đây là một luồng lực lượng tinh hoa huyết nhục cực kỳ thuần tuý do phân thân ngày đêm nghiên cứu mật tàng của cơ thể đạt được trong khoảng thời gian này.
Luồng tinh khí huyết nhục đến từ cơ thể của tu sĩ Trúc Cơ viên mãn mạnh mẽ đến nhường nào?
Đối với cá cờ vàng, luồng lực lượng này thậm chí còn mạnh hơn tinh khí đến từ thi thể của đồng loại mà nó vừa mới thôn phệ rất nhiều.
Trong nháy mắt, thương thế trên người nó nhanh chóng khôi phục lại với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Hơn thế nữa, cơ thể nó còn to thêm một vòng so với lúc toàn thịnh.
Chứng kiến cảnh tượng không thể tin nổi này, đám ngư vương còn lại cũng không khỏi dừng lại một nhịp.
Bắt lấy cơ hội, vốn đang bị động phòng thủ, cá cờ vàng quyết đoán phản công.
Thân thể hung tàn của nó mang theo lực lượng khổng lồ, mạnh mẽ đâm thẳng tới con ngư vương mới nãy tấn công hăng say nhất.
Nó nhanh như chớp, thế không thể cản.
Cá cờ vàng đâm thẳng vào bụng ngư vương kia, chọc ngoáy như điên.
Máu đỏ sẫm tràn khắp một vùng nước.
Trong chớp mắt, con ngư vương kia đã bỏ mạng.
Cá cờ càng giết tới đỏ mắt, đang muốn quay đầu đối phó với những ngư vương khác thì chợt phát hiện không thấy bóng dáng đối phương đâu. Thì ra, chúng đã nhận thấy điều bất thường nên nhanh chóng chuồn mất.
Sau khi sống sót khỏi hiểm cảnh, cá cờ vàng cũng cảm thấy mờ mịt.
Nó lang thang trên biển rất lâu nhưng vẫn không biết vị cứu tinh lúc trước là ai.
Cuối cùng, cá cờ vàng chỉ có thể lắc lư thân thể, bơi về phía biển rộng bao la.
Nhìn thấy cá cờ vàng bơi ra khỏi phạm vi cảm giác của mình, Lý Phàm nở một nụ cười đầy ý vị sâu xa.
Hắn tiện tay xử lý dấu vết mà đám cá vừa chém giết lẫn nhau lưu lại, rồi trở về Vạn Tiên đảo.
...
Bên trong Thiên Huyền kính, Lý Phàm cảm ứng đan điền.
“Hoàn Chân” đã hoá thành hình dáng của Thương Hải Châu, phía trên nó có một người tí hon hư ảo đang ngồi xếp bằng.
Người tí hon giống Lý Phàm bảy tám phần.
"Quả nhiên bí pháp của Thái Thượng tông đủ huyền bí, lượng tu vi được dự trữ trong “kiếp thân” này đã tương đương với năm năm khổ tu bình thường của mình.”
"Xem ra, trong khoảng thời gian này, mọi người đều tiến bộ không nhỏ."
Lý Phàm thỏa mãn gật gù.
Trong thời gian chuẩn bị chiến tranh, dưới tình huống bản thân không thể đột phá cảnh giới, “kiếp thân” chính là biện pháp Lý Phàm tìm được để lưu giữ tu vi hồi báo.
Tục truyền, loại bí pháp này cũng đến từ “Thái Thượng Nguyên Thủy Chân Kinh”.
Trong tu tiên giới thượng cổ, thỉnh thoảng cũng có tình huống tu sĩ tu luyện quá nhanh dẫn đến căn cơ bất ổn.
Đến giai đoạn này, tu sĩ cần phải chủ động áp chế cảnh giới bản thân để ổn định căn cơ cho vững.
Mỗi tông phái đều có phương pháp của riêng mình.
Phương pháp của Thái Thượng tông là hình thành người tí hon hư ảo trong đan điền để dung nạp tu vi.
Bởi vì Thái Thương Tông cho rằng, căn cơ bất ổn là kiếp nạn trong tu hành, thế nên, bóng dáng hư ảo ứng với kiếp nạn này được gọi là “kiếp thân”.
Có kiếp thân, Lý Phàm không cần phải lo lắng tu vi hồi báo đến từ Toạ Sơn Quyết bị lãng phí.
Tuy vậy, bí pháp này cũng không nói rõ lượng tu vi tối đa mà kiếp thân có thể dung nạp là bao nhiêu, hay là vô hạn.
Vì vậy, quá trình kế tiếp cụ thể ra sao thì chỉ có tự trải nghiệm, Lý Phàm mới biết được.
"Phương pháp tồn giữ tu vi trong kiếp thân này khá giống với viên tử đan trong người Chương Thiên Mạch của Tử Tiêu tông.”
"Có lẽ lúc trước Chương Thiên Mạch luôn dựa vào thứ này để áp chế tu vi của bản thân.”
Nghĩ thế, Lý Phàm mở “Cùng Ngồi Luận Đạo” ra.
Chiến tích của Chương Thiên Mạch đã tăng lên 186 thắng, 87 hòa, và vẫn chưa có người nào đánh bại được y.
Điều này không khỏi làm Lý Phàm cảm thấy bất đắc đĩ.
Trong khi đó, cái tên “Ta Vô Địch” trước đó còn mạnh miệng buông lời đã tìm được biện pháp đánh bại Chương Thiên Mạch thì cũng biến đâu mất, không thấy xuất hiện nữa.
"Chắc y vẫn chưa chuẩn bị xong phương pháp.”
Lý Phàm cũng chỉ đành nghĩ theo hướng tích cực.
Nhìn lướt qua một lượt, khi chuẩn bị rời đi, Lý Phàm lại bị một tiêu đề trong đó hấp dẫn.
"Hợp Đạo đấu Hợp Đạo, tái hiện trận đại chiến Thiên Vận châu."
Tò mò trong lòng, Lý Phàm không khỏi nhấn vào xem.
"Song phương không công bố kết quả thương vong cụ thể của trận chiến lần này. Nhưng căn cứ vào thân phận của mười sáu cường giả Hợp Đạo tham chiến và hơn một nghìn lần mô phỏng tính toán, không khó để đưa ra kết luận.
“Trong trận chiến này, khả năng Vạn Tiên Minh thất bại từ 85% trở lên..."
"Trừ phi trong số cường giả Hoá Thần có một cường giả tuyệt thế có thể sáng ngang với Hợp Đạo, bằng không…”
...
Lý Phàm đọc tới chuyên chú thì đột nhiên phát hiện bài viết đã biến mất không thấy đâu.
"Xoá thật nhanh."
“Nếu đúng vậy thì trong đội ngũ truy kích của Vạn Tiên Minh chắc chắn có tu sĩ dưới Hợp Đạo nhưng lại có chiến lực ngang hàng với Hợp Đạo.”
"Thú vị rồi đây."
Lý Phàm âm thầm suy tư.
Trong con đường tu tiên này, càng về sau, chênh lệch thực lực giữa mỗi đại cảnh giới cũng càng lớn.
Luyện Khí giết Trúc Cơ, Trúc Cơ giết Kim Đan, Kim Đan chém Nguyên Anh.
Những chuyện này, có lẽ thiên tài tuyệt thế có thần thông bẩm sinh cũng có thể làm được.
Thế nhưng, nếu trường hợp là Nguyên Anh giết Hoá Thần, hay Hoá Thần chém Hợp Đạo thì gần như không thể xảy ra.
Đương nhiên, không tính loại công cụ hình người như Trương Hạo Ba vào đây.
Về phần Hợp Đạo giết Trường Sinh… vậy thì có thể dứt khoát bỏ luôn hai chữ “gần như” này.
"Hoá Thần sánh ngang Hợp Đạo, tiềm lực của Vạn Tiên Minh quả nhiên cực sâu.”
"Không biết đến khi Hoá Thần, mình có thể so được với Hợp Đạo tiên tôn hay không."
“Nếu không địch lại thì bảo mệnh chắc cũng không thành vấn đề nhỉ.”
Lý Phàm cảm thấy tinh thần thả lỏng hơn đôi chút, sau khi không thấy “Cùng Ngồi Luận Đạo” có thông tin gì đáng chú ý, hắn cũng rút ra ngoài.
Sau đại chiến, các bên cũng nghỉ ngơi lấy sức.
Ba năm học 17 tuổi, 18 tuổi và 19 tuổi sau Lưu Điểm, Tùng Vân Hải vẫn trôi qua bình an vô sự.
Lý Phàm cũng được hưởng thụ một lần bế quan dài khó có được.
Trong ba năm này, hư ảnh “kiếp thân” cũng càng thêm sinh động và chân thật.
Trong khí đó, Lý Phàm cũng đã thuần thục hoàn toàn kiến thức trong ngọc giản mà Trương Chí Lương giao cho mình.
Hơn nữa, hắn còn hấp thụ hoàn toàn viên hoá đạo thạch thứ hai.
Khả năng tính toán của tinh thể màu lam trong đầu gần như mạnh hơn gấp đôi, nhờ vậy, Lý Phàm có thể vận dụng nhất tâm đa dụng càng thêm thành thạo.
Về phần “Thiên Y Tiên Kinh”, đúng là cực kỳ uyên thâm.
Qua mấy năm, Lý Phàm cũng chỉ hiểu được sơ sơ những nội dung bên ngoài không mấy giá trị mà thôi.
Nhưng Lý Phàm không gấp, hắn có rất nhiều thời gian.
Hắn bái phỏng Trương Chí Lương một lần, sau khi thông qua khảo nghiệm của thức linh cầu, Lý Phàm nhận được ngọc giản phân thần thứ hai.
Đến lúc rời đi, Lý Phàm mới mơ hồ phát hiện khí chất của Trương Chí Lương dường như hơi khác trước.
Hình như có một loại biến hoá nào đã xảy ra trên người của ông ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận