Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 1115: Chân Tiên thành tín đồ

Thực ra, nói một cách nghiêm khắc, hai người Khấu Hồng và Đạo Huyền Tử không phải là thành viên của Vạn Giới Liên Hợp hội.
Chẳng qua là một thành viên của Tùng Vân Hỗ Trợ Hội, tiền thân của liên hợp hội mà thôi.
Kể từ sau khi Tùng Vân Hỗ Trợ Hội bị truyền pháp giả tiêu diệt, bọn họ đã mất liên lạc với Lý Phàm.
Đó là cùng mang trong lòng tín ngưỡng kiên định với Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên mới có thể khiến bọn họ mơ hồ nhận thức được sự tồn tại của liên hợp hội.
Bây giờ liên hợp hội đã bị tiêu diệt, chỉ cần bản thân bọn họ không nói, chuyện bọn họ đã từng nhận được ân huệ lớn lao từ liên hợp hội cũng sẽ không được tiết lộ.
Ngặt nỗi, hai người thực sự là những người hành động theo suy nghĩ.
Sau khi nghe thông báo tiêu diệt liên hợp hội của Vạn Tiên Minh, bọn họ không những không hề sợ hãi và che giấu quá khứ của bản thân.
Thay vào đó cứ cố làm hết sức mình, bắt đầu ám sát tu sĩ thuộc Vạn Tiên Minh.
Tuy biết dưới sự bao phủ bằng thần lực của Vãng Sinh thiên tôn, tu sĩ sẽ sống lại sau khi chết. Nhưng bọn họ cứ khăng khăng làm vậy để báo đáp ân tình trước đây của Lý Phàm.
Đời này hai người nhận được sự chỉ điểm của Lý Phàm, Đạo Huyền Tử Trúc Cơ bằng Thương Hải châu, Khấu Hồng Trúc Cơ với Thập Vạn Đại Sơn đỉnh. Những năm này tiến cảnh nhanh chóng, tu vi đã là Kim Đan trung kỳ.
Nhưng trước mặt quái vật khổng lồ như Vạn Tiên Minh này cũng chỉ là hạng giun dế mà thôi. Chỉ là sau khi đánh chết hơn mười tu sĩ Tiên Minh râu ria thì chẳng mấy chốc đã bị tu sĩ Hộ Pháp đường của Vạn Tiên Minh đến bao vây.
Đạo Huyền Tử không bằng lòng làm kẻ trước thềm công đường, tự bạo bỏ mình trong tiếng cười lớn.
Khấu Hồng vốn muốn đi theo Đạo Huyền Tử, nhưng đã bị tu sĩ Tiên Minh ngăn chặn.
Trảm hai tay, phá hủy một bên mắt, bị Vạn Tiên Minh đưa đến U Ngục trấn áp trọn đời.
“Cũng chỉ tranh thủ lúc này đây còn có thể trổ hết sự sắc bén bằng lời nói. Mong rằng sau khi ngươi hưởng thụ sự tra tấn của trận pháp ở nơi này vẫn có thể kiên cường như vậy.” Trước những lời lăng mạ liên tục của Khấu Hồng, tu sĩ Vạn Tiên Minh áp giải hắn đến không hề tức giận, mà cười khẩy nói.
Khấu Hồng thì chửi rủa không ngớt như trước.
Và sau đó, biểu hiện của Khấu Hồng thậm chí còn vượt ngoài dự đoán của Lý Phàm.
Về sức mạnh của trận pháp bên trong trụ cao của U Ngục, Lý Phàm đúng thực là rõ đến không thể rõ hơn. Người bình thường căn bản không thể kiên trì lâu dài khi đối mặt với sự tra tấn bất tận này. Sẽ khóc lóc cầu xin theo bảo năng.
Nhưng Khấu Hồng này, tuy mỗi lần bị tra tấn hấp hối, ý thức mông lung.
Âm thanh phẫn nộ trong miệng rất nhỏ, lại trước sau không ngừng.
“Dĩ nhiên có nhân tố tẩy não của Vô Diện Chân Tiên, nhưng cũng liên quan đến ý chí kiên định của bản thân Khấu Hồng. Chuyện mà một khi hắn đã quyết thì nhất định phải hoàn thành. Dù chết cũng không hối hận.”
Ngay lần đầu tiên Lý Phàm nhìn thấy bọn họ, rõ ràng chỉ cần gia nhập Vạn Tiên Minh, làm trâu làm ngựa vất vả mời năm là có thể kiếm được một bộ công pháp kim đan thăng cấp. Thế nhưng bọn họ không bằng lòng. Thà rằng mạo hiểm mạng sống mà khám phá trong di tích tông môn.
Sau này, sau khi tìm được chân công nguyên anh, hai người thân như huynh đệ đã chiến đấu sinh tử vì một cơ hội thành đạo.
Và đời này được Lý Phàm cứu mạng khỏi Tiên Phàm Chướng biến dị, rồi sau đó gia nhập hỗ trợ hội, trở thành người cầu đạo thành tâm của Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên.
Những ví dụ thực tế này đều thể hiện rất rõ tính cách của hai người.
“Là một tài năng có thể đắp nặn, có thể dùng cho ta. Tối thiểu nhất, có lẽ dùng thuận tiện hơn so với những người được gọi là thiên tài kia.” Lý Phàm nhìn Khấu Hồng cách đó không xa, trong hôn mê vẫn giữ nét mặt cương quyết như ban đầu, trong ánh hắn mắt lóe lên nét tán thưởng.
Đời này Linh Mộc giới sắp diệt vong, Lý Phàm dẫn dắt người của liên hợp hội nhân cảnh ngộ chạy trốn, biểu hiện của tất cả mọi người, từng người một đều được hắn đặt trong lòng.
Đám thiên kiêu Sơn Hà Hiên bị Thương Thiên Tứ xúi giục, tuy bọn họ cũng đã lập lời thề trước bức tượng Vô Diện Chân Tiên, sống chết trước mắt lại không thể hiện suy nghĩ cùng chết sống với liên hợp hội.
Và thể hiện sự hối hận, nghĩ muốn chạy trốn, đầu hàng.
Chỉ riêng khoản trung thành đã kém hơn Khấu Hồng quá nhiều.
Nghĩ như vậy, một tia sáng nhỏ kín đáo xuyên qua cột trụ của lồng giam, bay về phía Khấu Hồng đã ngất cách đó không xa.
Biểu cảm hung ác trên gương mặt Khấu Hồng thoáng chốc dịu đi rất nhiều.
Và lúc Khấu Hồng tỉnh lại, sau khi nhận ra đồ vật nhiều thêm ra trong đầu, ánh mắt hắn lập tức lóe lên chút màu sắc khác thường.
Tuy vậy hắn vẫn trong bộ dạng không phục như trước, trách mắng phẫn nộ đủ loại hình vi tráo trở của Vạn Tiên Minh.
Đồng thời nghiên cứu những tri thức mà bản thân vừa có được.
“Đây là...”
“Giải thích chi tiết về trận pháp sao?”
“Vả lại còn là trận pháp cấu thành nên lồng giam U Ngục này?”
“Sao lại xuất hiện trong đầu óc ta?”
Sau một lúc, tâm thần Khấu Hồng đập chấn động dữ dội, cố kìm nén xung động điều tra xung quanh.
“Nếu giải thích chi tiết về trận pháp là thật, như thế ta muốn trốn khơi nơi này thì đúng là dễ như trở bàn tay.”
Đã trải qua rất nhiều chuyện, Khấu Hồng chín chắn hơn trước đây nhiều.
Hắn không cả tin, mà tạm thời học tập nghiên cứu sâu nội dung của giải thích chi tiết về trận pháp này,
Tuy trước đây hắn chỉ học tập trận pháp một cách qua loa, nhưng nội dung của giải thích chi tiết về trận pháp này thấu đáo dễ hiểu, phổ thông bình dị, cộng thêm tư chất của chính Khấu Hồng cũng khá tốt.
Sau bảy ngày, Khấu Hồng đã có thể nhập môn.
Đồng thời trong lòng hắn cũng lóe lên chút ngờ vực: “Không phải là cạm bẫy đấy chứ?”
“Đây rõ ràng là nơi Vạn Tiên Minh sửa dùng để giam giữ những kẻ phạm tội nghiêm trọng, trận pháp trông coi sao có thể đơn giản như thế? Người mới học như ta đây, vẻn vẹn vài ngày học tập đã có thể phá giải sao?”
Giữa lúc lặng lẽ, Khấu Hồng thử phá trận.
Lúc này đây cơ thể hắn yếu đuối tột cùng, linh lực trong cơ thể càng bị đè nén gắt gao, không thể dùng được. Nhưng nhờ vào việc cố gắng hết sức, Khấu Hồng vẫn thực hiện được dao động linh lực, tạo ra chút ảnh hưởng đối với trận pháp này.
Sự thay đổi mà điều này mang lại là, khi lính canh ngục U Ngục một lần nữa khởi động trận pháp để tiến hành tiến hành Khấu Hồng, nỗi đau mà Khấu Hồng cảm nhận được đã giảm bớt phần nào!
“Ấy vậy mà là thật?” Khấu Hồng với đau đớn trên cơ thể tăng lên, trong tim lại vui mừng khôn xiết.
Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, bắt đầu suy nghĩ đến ngọn nguồn của giải thích chi tiết về trận pháp trong đầu.
“Một tu sĩ Kim Đan nho nhỏ như ta, Vạn Tiên Minh không cần diễn kịch với ta.”
“Và giải thích chi tiết về trận pháp này, trình độ được thể hiện qua những câu chữ, có lẽ vượt xa Vạn Tiên Minh...”
Một cái tên thần thánh đột nhiên xuất hiện trong tâm trí Khấu Hồng.
“Hồng Trần Từ Bi Tiên.”
Vào thời điểm này, một luồng nhiệt tràn ra trong cơ thể Khấu Hồng, lưu thông giữa tứ chi bách hải.
Chớp mắt đã loại bỏ cấm chế của Vạn Tiên Minh, đồng thời tẩm bổ và chữa trị cơ thể rách nát của Khấu Hồng, cũng nhanh chóng đề cao tu vi của hắn.
Nhận thấy được biến hóa như thể long trời lở đất trong cơ thể ngay lập tức, thân thể Khấu Hồng cứng đờ, không dám tỏ ra khác thường, sợ bị kẻ khác phát hiện.
Thực ra trong lòng hắn đã nước mắt lưng tròng từ lâu.
Hồng Trần Chân Tiên vĩ đại mà nhân từ thực sự không bỏ rơi hắn!
“Liên hợp hội bị diệt, lúc này tín đồ của Chân Tiên trên đời e rằng chẳng còn mấy.”
“Ta chìm sâu trong lao ngục, Chân Tiên lại bất chợt rơi xuống cho phương pháp đào thoát...”
Suy đi tính lại, ánh mắt Khấu Hồng tức khắc sáng ngời.
Vội vàng cúi đầu để che giấu kích động trong lòng: “Ta hiểu rồi. Vạn Tiên Minh tiêu diệt liên hợp hội, mối thù này không đội trời chung!”
“Cái gọi kẻ địch của kẻ địch là bằng hữu. Những người bị giam giữ ở đây đều là kẻ thù không đội trời chung của Vạn Tiên Minh, nếu thả toàn bộ bọn họ ra...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận