Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 962: Thần ma loạn Tiên Minh

Vốn dĩ sâu trong lòng những tu sĩ châu La Yên này đã có bất mãn, tâm trạng tuyệt vọng đọng lại sẵn.
Giờ phút này, chịu sự dốc sức dẫn dắt của Lý Phàm lại càng giống như núi lửa sắp phun trào, bất cứ lúc nào cũng có thể đùng đùng nổ ra.
Mà vào lúc này, Lý Phàm lại cho bọn hắn một lỗ thoát nước, một hi vọng.
Một bí pháp vô thượng dù không cần tu hành cũng hoàn toàn chèn ép đám con cháu đại tộc cao cao tại thượng kia xuống dưới!
“Bên ngoài chư giới, trong hư không mênh mông có Hồng Trần Từ Bi Chân Tiên vô thượng, quan sát chúng sinh cùng khổ.”
“Dù thân chốn địa ngục, trấn áp vô tận thần ma. Nhưng tấm lòng vẫn nối liền với thương sinh.”
“Nên ban bí pháp xuống, để người người bình đẳng, đều có cơ hội dốc sức đánh cược một lần…”
Trong tiếng thì thầm, tấm màn che bí ẩn của bí pháp Thần Lâm Thân bại lộ trước mặt chúng tu sĩ.
Chúng tu nửa tin nửa ngờ nhưng có vài người vẫn ôm suy nghĩ xem thử một chút, dù sao cũng không mất mát gì, sau đó tu hành một thời gian ngắn.
Vậy mà thật sự triệu hoán được, có thể hóa thân thần ma sánh với tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần!
Coi như có không tưởng tới đâu, sự thật đã phô bày trước mặt.
Chớp mắt là có thể bay vọt thực lực mà trước đó có hao phí cả đời cũng không cách nào đạt được. Loại cám dỗ này, làm gì có mấy người có thể cưỡng lại được.
Dù có một số người như thế, biết có lẽ đây là một cạm bẫy cám dỗ nào đó.
Nhưng bọn hắn vẫn vui vẻ chịu đựng, dứt khoát, kiên quyết nuốt viên thuốc độc này xuống.
Bởi vì bọn hắn nghĩ rằng nắm giữ sức mạnh to lớn là có thể làm rất nhiều chuyện trước kia muốn làm mà không thể làm được.
Nhưng bọn hắn không biết và hoàn toàn không thể nào đoán trước được rằng…
Một khi tu hành Thần Lâm Thân, sau đó triệu hồi ra phân thân thần ma, từng suy nghĩ ý muốn của bọn hắn hoàn toàn không còn của chính bản thân bọn hắn nữa.
Dưới ám thị và chỉ dẫn của Lý Phàm, các tu sĩ tốt đẹp của châu La Yên vốn có mục tiêu của riêng mình, tất cả đều tạm thời ném tâm nguyện bản thân ra sau đầu.
Âm thầm rời khỏi châu La Yên, đến từng châu vực xa xôi mà có lẽ trước đó mãi mãi sẽ không có ý định đặt chân tới.
Như thể ở nơi đó có gì đó đang đợi chờ bọn hắn.
Truyền pháp giả quá bộ tại châu La Yên, canh phòng đạt đến mức cao nhất.
Nhưng các vị truyền pháp giả lại không muốn nhiễu dân, đưa xuống chỉ thị duy trì khiêm tốn, tất cả biện pháp phòng ngự đều có tính tiêu điểm.
Vì vậy, châu La Yên cũng không bị phong tỏa hoàn toàn, những tu sĩ này rời đi cũng chịu bất kỳ sự cản trở nào.
Tuy có nhiều tu sĩ như thế đồng loạt rời đi trong thời gian ngắn đúng thật có hơi kỳ quặc.
Vào lúc bình thường tuyệt đối sẽ khơi lên sự cảnh giác của tổ chức Tiên Minh châu La Yên.
Nhưng giờ phút này, truyền pháp giả đang ở đây.
Còn gì quan trọng hơn việc cẩn thận chiêu đãi đại nhân vật này?
Nếu đón tiếp không chu đáo, vị truyền pháp giả này trách tội xuống trong lúc nóng giận, chỉ sợ đến cả Cực Thành tiên tôn cũng không giữ được bọn hắn, chỉ có thể bẻ gãy đuôi cầu đường sống.
Tổ chức châu La Yên mấy trăm năm, cũng phải hôi phi yên diệt trong chớp mắt.
Hậu quả như thế, bọn hắn hoàn toàn không thể nào chịu đựng nổi.
Nên chiêu đãi truyền pháp giả cho tốt, hiện tại áp đảo hết mọi sự vật khác tại châu La Yên.
Bởi thế, việc điều tra những tu sĩ này rời đi với quy mô lớn này tạm thời bị gác lại.
Đợi đến khi tất cả bọn hắn đã âm thầm di tản hết, lúc này truyền pháp giả đã chơi chán mới thản nhiên rời đi.
Khi chuẩn bị lên đường, một đám tu sĩ áo đen còn lấy lý do bảo mật, bảo hộ hành tung của truyền pháp giả một cách nghiêm ngặt, tiêu hủy một phần tư liệu.
Đợi sau khi châu La Yên gà bay chó sủa khôi phục bình thường xong xuôi, các tu sĩ châu La Yên kiểm tra một lượt, gần như cũng không phát hiện có điều gì bất ổn.
Châu La Yên vẫn không có gì khác biệt so với ngày xưa.
Các tu sĩ Tiên Minh châu La Yên một lần nữa trở về đúng quỹ đạo, đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng bọn hắn nhận được sự ưu ái của truyền pháp giả, sau này sẽ lên như diều gặp gió thế nào, tiến một bước ra sao.
Nhưng bọn hắn lại không biết, một đợt hạo kiếp đáng sợ cũng đã vượt ra khỏi tầm tay bọn hắn trong lúc lơ đãng.
“Có thể bắt đầu rồi.”
Sau ba mươi ngày kế, các tu sĩ tỏa khắp từ châu La Yên, trải qua một đoạn thời gian cố gắng, lại khiến số lượng tu sĩ bị mê hoặc tăng lên một cấp bậc.
Khi Mặc Nho Bân cảm thấy thời cơ đã tạm đủ, lúc này liên lạc với Lý Phàm thông qua phân thân thần ma.
Còn Lý Phàm thì đang xem địa đồ toàn bộ Vạn Tiên Minh ở các châu vực trước mặt mình.
Cùng với vô số điểm đỏ lít nha lít nhít trên bản đồ, hắn mỉm cười.
Sự nham hiểm u ám trong thức hải chỉ thoáng chốc vì đó mà không còn.
Toàn bộ ma thần đều đã mất tung mất tích, trở nên trống vắng, ánh nắng trở lại.
Mà vào khoảnh khắc này, vô số thần ma thượng cổ Lý Phàm tưởng tượng ra giáng xuống Huyền Hoàng giới!
Những tu sĩ tu hành Thần Lâm Thân đều đã mất đi năng lực tư duy của bản thân.
Chỉ là đã biến thành con rối thần ma sức mạnh to lớn, hành động dựa theo suy nghĩ của Lý Phàm.
Từng thần ma đồng loạt phát động tập kích Tiên Minh khắp các thiên thành.
Dù bây giờ là đợt luân phiên mỗi ba tháng một lần, pháp trận phòng ngự của thiên thành cũng chỉ là thùng rỗng kêu to trước mặt Lý Phàm.
Vô số thần ma vô cùng tùy tiện vượt qua đại trận phòng ngự như không có gì.
Xâm nhập vào nội bộ từng thiên thành một.
So với lục tướng của Ngũ Lão hội, thiên thành các châu Vạn Tiên Minh mới thật sự là thái bình quá lâu.
Xem như hai bên Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội đại chiến cũng chỉ giới hạn tại mấy châu vực giáp ranh kia. Đối với đại đa số tu sĩ mà nói, cái gọi là chiến tranh, bọn hắn cũng mới chỉ vỏn vẹn có cơ hội nhìn thấy một hai thông qua Thiên Huyền Kính.
So với cuộc sống thực tế, còn có khoảng cách khá xa vời.
Vốn dĩ bọn hắn chưa từng nghĩ tới chuyện lọt vào tình thế bị tập kích này, có một ngày sẽ xảy ra đối với bản thân!
Ma thần công phá phòng hộ tiến vào bên trong thiên thành trong chớp mắt, đa phần tu sĩ Vạn Tiên Minh đều chọn bỏ chạy.
Mà không đối địch chính diện.
“Vạn Tiên Minh là Vạn Tiên Minh của các ngươi, đâu phải của ta.”
Gần như trong lòng của tất cả tu sĩ chạy trốn đều có ý nghĩ như thế.
Chỉ có cực kỳ ít tu sĩ Diễn Võ đường còn nhiệt huyết trong lòng và phụ trách công việc bảo vệ trị an phức tạp, tiên phong đi đầu.
Chiến đấu với nghìn vạn thần ma.
Nhưng những thần ma này, điều khiển phía sau toàn là Lý Phàm.
Tuy nói là chia ra quá nhiều suy nghĩ dẫn đến tình trạng không cách nào tiến hành thao túng một cách hoàn hảo đối với từng vị ma thần.
Nhưng chỉ dựa vào hấp thụ thần niệm của đông đảo tu sĩ dung hợp thành quần thể thần ma khổng lồ, có thể tùy ý thực hiện nghiền ép mấy kẻ phản kháng này.
Dẫu sao…
Giờ phút này Lý Phàm thật sự không phải đang chiến đấu một mình.
Mà là điều khiển tinh thần, suy nghĩ của mấy chục vạn tu sĩ.
Vả lại Lý Phàm vốn có tư duy chiến đấu vượt xa tu sĩ tầm thường, phòng hộ bình thường của Vạn Tiên Minh nhanh chóng đã thua trận, lần lượt thất thủ.
Lý Phàm biết sự tồn tại của Tiên Khư sẽ không chọn giết chóc.
Mà sẽ chia ra từng một thần ma này đến một thần ma khác, cưỡng ép tiến vào trong đầu óc những tu sĩ Vạn Tiên Minh đã mất đi năng lực phản kháng kia.
Trở thành chất dinh dưỡng cho cơ thể tu hành Thần Lâm Thân.
Có điều qua thời gian dài, những cơ thể đã mất đi ý thức tự chủ này sẽ vô thức triệu hồi phân thân ma thần ra lần nữa.
Dùng chiến tranh nuôi dưỡng chiến tranh, tiếp tục phân tách.
Nhưng thời gian nửa ngày trôi qua, phân thân ma thần Lý Phàm nắm giữ đã đạt tới mức độ cực kỳ khủng khiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận