Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 805: Thương sinh luyện Linh Nguyên

Linh Mộc giới.
Ngọn lửa bao quanh toàn thân khôi lỗi Thiên Dương, bỗng nhiên bay xuống từ trên bầu trời lao thẳng xuống đất.
Âm thanh nổ vang không ngừng vang lên, trong chớp mắt một thông đạo sâu hoắm bị đào ra.
Thụ Nhân dày đặc bay vào trong đó.
Bọn họ tiếp nhận mệnh lệnh của Lý Phàm là phải đào khoáng thạch và tài nguyên chôn sâu dưới lòng đất khác ra.
Nếu như nhìn ra xa bốn phía từ đỉnh cao nhất của linh thụ, là có thể thấy cảnh tượng như vậy ở khắp nơi Linh Mộc giới.
“Chủ nhân, linh thụ phải mất hơn bốn nghìn năm mới khôi phục được sinh cơ của nơi này. Sinh thái của thế giới vẫn còn rất yếu ớt. Nếu như khai thác mang tính phá hư như này...” Tộc trưởng Thụ Nhân vô cùng lo lắng khuyên nhủ.
Lý Phàm khẽ mỉm cười: “Tầm nhìn của ngươi vẫn còn quá nhỏ. Tài nguyên không dùng mà chôn dưới đất thì không khác gì cục đá bình thường. Chỉ có tận dụng tối đa và nhanh chóng phát triển mới là đúng đắn.”
“Chỉ cần có thể mạnh mẽ cướp đoạt và nuôi dưỡng bản thân từ các thế giới khác trước khi tài nguyên cạn kiệt và thế giới suy tàn là được.”
“Cực hạn tại một nơi, giậm chân tại chỗ. Cho dù có thể sống tạm bợ một thời gian thì sớm muộn cũng sẽ bị thế giới khác thôn tính.”
Hiển nhiên đây là lần đầu tiên tộc trưởng Thụ Nhân nghe thấy lý luận như vậy, đứng hình tại chỗ: “Là... Là như vậy ư?”
Lý Phàm không đáp mà chỉ lộ ra một khuôn mặt bí hiểm.
Hắn nhìn vô số Thụ Nhân trong thế giới này đang nỗ lực làm việc, bỗng nhiên nảy ra một ý nghĩ trong đầu: “Nếu như giúp đỡ những Thụ Nhân này tăng sức mạnh toàn thân lên, không biết sẽ có tu vi Tọa Tiên Quyết phản hồi không.”
Thụ Nhân không thể tu luyện, từ khi sinh ra sức mạnh cũng đã cố định.
Mà sức mạnh của Thụ Nhân mạnh hay yếu lại phụ thuộc vào chính linh thụ.
Linh Thụ càng mạnh mẽ thì Thụ Nhân sinh ra cũng càng mạnh.
Giống như linh vật của thiên địa, nếu như đúng phương pháp thì trưởng thành nhanh chóng hơn tu sĩ rất nhiều.
Ít nhất, bản thân Lý Phàm biết không dưới mười loại bảo vật trong thiên địa có thể nuôi dưỡng linh thụ.
Chia sẻ tầm nhìn toàn cục với linh thụ, Lý Phàm vô cùng rõ ràng tài nguyên có giá trị giấu ở đâu trong thế giới này.
Dưới chỉ thị của Lý Phàm, Thiên Dương mất mấy ngày đả thông lối đi đầu tiên như cá chạch đào hang.
Sau khi để tộc trưởng Thụ Nhân giám sát Thụ Nhân làm việc khai thác, Lý Phàm dẫn theo Thiên Dương tạm thời trở về trong Huyền Hoàng giới.
Lúc đi ra không quên tiện đường ghé qua di tích Thiên Cơ tông một chuyến.
Vơ vét sạch sẽ một đống bảo vật ở bên trong ‘xúc xắc Thiên Địa Càn Khôn’.
“Ngày nay ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ không tồn tại trong xã hội. Cứ như vậy đột nhiên tìm tới cửa, muốn lấy tín nhiệm với Ngũ Lão hội thì sợ rằng phải tốn nhiều công sức như mấy đời trước.”
“Không bằng trước hết nghĩ cái biện pháp khiến cho ‘Vạn Giới Liên Hợp hội’ trở nên nổi tiếng...”
“Năm định neo thứ 5.”
Tất cả chuyện xảy ra trong năm nay hiện lên trong đầu Lý Phàm, rất nhanh hắn đã tìm thấy một mục tiêu thích hợp.
Sau đó không lâu, Ngũ Lão hội sẽ bắt đầu tập kích bất ngờ với châu Cửu Sơn.
Thử cướp lấy lãnh thổ này.
Chẳng qua không biết tại sao lại để lộ tin tức, không chỉ không đánh úp thành công mà ngược lại rơi vào trong bao vây mai phục của Vạn Tiên Minh.
Cuối cùng kết thúc thảm bại.
Chuyện này bị Vạn Tiên Minh nhắc lại nhiều lần như ví dụ kinh điển.
Thế nên Lý Phàm vô cùng rõ ràng đầu đuôi chi tiết của chuyện này.
Châu Cửu Sơn là vùng đất tiếp giáp giữa Vạn Tiên Minh và Ngũ Lão hội, do dị thú ‘Thiên’ biến thành sau khi chết.
Không gian cực kỳ bất ổn, trận pháp truyền tống không cách nào sử dụng ở trong phạm vi châu vực.
Thế nên chi phí quản lý quá lớn, Vạn Tiên Minh cũng chỉ xây dựng thành trì trấn thủ ở vị trí quan trọng của Cửu Sơn Hình Đạo.
Phần lớn những địa phương khác đều không thể nào đi quan tâm.
Cho nên dẫn đến những cảnh tượng kỳ lạ khó mà nhìn thấy ở những châu khác: tốt xấu lẫn lộn.
Ngoại trừ Vạn Tiên Minh còn có rất nhiều thế lực địa phương do Linh Nguyên giáo đứng đầu.
Cùng với rất nhiều ám tử do Ngũ Lão hội bồi dưỡng.
Châu Cửu Sơn dễ thủ khó công.
Bất kể bên nào chiếm được đều sẽ có được vị trí lợi thế chiến lược từ trên cao nhìn xuống.
Ngũ Lão hội vẫn luôn muốn sát nhập bản thân vào trong bản đồ.
Nhưng khổ vì không tìm được phương pháp khác.
Mà không lâu sau đó, nguyên do bọn họ phát động tập kích lần nữa là bởi vì tự cho rằng mình đã xúi giục được ‘Linh Nguyên giáo’.
Tuy Linh Nguyên giáo là thế lực địa phương lớn nhất của châu Cửu Sơn, nằm dưới thẩm quyền của Vạn Tiên Minh.
Thực ra tương đối độc lập.
Trong giáo có rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh và Hóa Thần, hơn nữa giáo chúng cực kỳ đoàn kết.
Là một luồng sức mạnh không thể khinh thường.
Một khi phản chiến thì xác thực có thể trong ứng ngoài bắt giữ châu Cửu Sơn.
Chính bởi vì như thế, sau khi Ngũ Lão hội tiếp xúc với Linh Nguyên giáo mấy lần và chắc chắn đối phương sẽ xuất thủ tương trợ.
Lúc này mới phát động tập kích.
Nhưng không biết tin tức bị rò rỉ như thế nào mà viện quân của Vạn Tiên Minh đến vô cùng nhanh chóng.
Giống như đã sớm dự được vậy.
Mà mắt thấy đã hết hy vọng, Linh Nguyên giáo lại phản chiến ngay tại chỗ.
Phản công Ngũ Lão hội.
Chiến dịch lần này khiến cho Ngũ Lão hội hoàn toàn không có ý định tấn công từ hướng của châu Cửu Sơn.
Thay đổi chiến lược trọng tâm sang phía châu Thiên Linh.
“Linh Nguyên giáo...” Lý Phàm nhanh chóng suy nghĩ về nguồn gốc sự việc.
Lại nghĩ tới tổ chức khá kỳ lạ này, khẽ cau mày.
Tuy về mặt cấu trúc tổng thể của Huyền Hoàng giới thì Linh Nguyên giáo chỉ là tồn tại giống như con kiến thôi.
Nhưng mà nhìn khắp châu Cửu Sơn lại tuyệt đối không thể xem nhẹ.
Lấy phong cách làm việc của Vạn Tiên Minh mà lại có thể khoan dung cho một tổ chức độc lập như vậy tồn tại dưới sự cai trị của mình.
Ngoại trừ địa hình của châu Cửu Sơn tương đối đặc biệt thì còn có liên quan với “lửa rừng đốt không hết” của Linh Nguyên giáo.
“Thương Sinh Linh Nguyên Công. Đồng thời càng nhiều người tu hành thì tốc độ tu hành môn công pháp này thậm chí càng nhanh.”
“Đủ để triệt tiêu hiệu quả tiêu cực mà pháp không thể cùng tu mang đến.”
Trước đây Lý Phàm cũng hiểu rõ đại khái với môn công pháp này.
Chẳng qua loại công pháp này vừa nhìn là biết có sự kỳ quặc nên hắn cũng không có hứng thú tu hành.
“Linh Nguyên giáo chủ chưa bao giờ lộ mặt ở bất kì nơi nào trước mặt công chúng. Thân phận thần bí vô cùng.”
“Ngày xưa cho dù Linh Nguyên giáo bị tiêu diệt. Không cần nhiều năm để hồi phục lại dựa vào đặc tính của công pháp.”
“Hơn nữa trong giáo ngoại trừ “Thương Sinh Linh Nguyên Công”, hình như còn có những bí thuật khác. Không chỉ có thể giải quyết sát ý hai bên do công pháp cùng tu gây ra mà còn có thể sử dụng động thiên lặp lại và tuần hoàn.”
“Ví dụ như Thẩm Ngọc Nhu ta đã từng thấy lúc trước, ‘Đào Hoa động thiên’ của hắn, từng xuất hiện trên người tu sĩ trước đây.”
“Nên có cái gì đặc biệt hạn chế. Nếu không cho dù hắn có thể che giấu như nào thì chắc chắn cũng bị tìm ra.”
Lý Phàm chậm rãi suy nghĩ toàn bộ liên quan đến Linh Nguyên giáo.
“Chỉ có điều chuyến đi này của ta không cần xung đột với bọn họ.”
“Chỉ cần trợ giúp Ngũ Lão hội bắt giữ châu Cửu Sơn là được rồi.”
Nghĩ như vậy, Lý Phàm đứng ở trên khôi lỗi Thiên Dương bay nhanh về phía châu Cửu Sơn.
Sau khi bước vào ranh giới của Cửu Sơn, hắn bố trí trận pháp để che giấu hơi thở quanh cơ thể.
Đến vùng lân cận của núi Thiên Lao mai phục.
“Sợ rằng Ngũ Lão hội cũng sẽ không bao giờ nghĩ tới, thất bại của bọn họ không phải bởi vì có gián điệp để lộ tin tức.”
“Mà chỉ là một sự trùng hợp.”
Lý Phàm nghĩ như vậy, không lâu sau liền thấy một thiếu niên mặc bạch y chậm rãi xuất hiện từ phía đường chân trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận