Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 943: Thần ma hiện thế gian

Dễ dàng thu được một hình chiếu ma thần với chiến lực mạnh hơn bản thân như vậy, có ai từ chối đây?
Tân Hồng Chương đang định đồng ý, nhưng vào thời khắc quan trọng lại giống như phúc lâm tâm trí, nhìn về phía Lý Phàm.
“Vậy thì, trả giá gì đây?”
“Trên đời làm gì có chuyện tốt như chiếc bánh từ trên trời rơi xuống?”
Lý Phàm thấy đối phương vẫn đang dựa vào địa thế hiểm trở, ngoan cố chống cự, lại mỉm cười hỏi: “Trả giá? Vậy vị thánh nhân đại từ đại bi vốn có thể đạt được cảnh giới siêu thoát trên tiên đó, hiện giờ lại chỉ có thể tự nhốt mình vào ngục, trấn áp hàng nghìn thần ma...”
“Đây không tính là trả giá ư? Chỉ có điều thánh nhân từ bi, ngăn chặn mọi tai ương thay chúng ta mà thôi. Nếu những thần ma kia vẫn tàn phá bừa bãi, muốn triệu hoán bọn chúng tất phải hiến tế thần hồn của chính mình mới được.”
“Nếu ngươi thực lòng biết ơn, chỉ cần mỗi ngày ca tụng ơn đức thánh nhân là đủ.”
Lý Phàm giải thích như vậy, hết thảy mọi chuyện đều được khơi thông.
Mọi nghi vấn trong lòng Tân Hồng Chương tiêu tan, lại không kìm được hỏi: “Không biết rốt cuộc danh hiệu của vị thánh nhân kia là gì...”
“Học được ‘Thần Lâm Thân’ tự khắc ngươi sẽ biết.” Lý Phàm nói, nhẹ nhàng chỉ vào Tân Hồng Chương.
Nội dung của bí pháp thần ma khó đoán đột nhiên hiện lên trong đầu Tân Hồng Chương như thủy triều.
“Quả nhiên là diệu pháp vô thượng, quả thực bất phàm!”
Chỉ riêng trong từng câu chữ, Tân Hồng Chương có thể thoáng thấy được sự huyền diệu của “Thần Lâm Thân”. So với pháp thuật mà hắn tu hành ở kiếp này, đúng là một trời một vực, một cái trên trời, một cái dưới đất.
Đắm chìm trong diệu pháp không thoát ra được.
Sau khi Tân Hồng Chương tỉnh lại, Lý Phàm đã biến mất không một dấu vết.
“Cứu khổ cứu nạn, hồng trần từ bi.” Tân Hồng Chương tự lẩm bẩm.
Có được bí pháp, hiển nhiên việc đầu tiên là phải tìm nơi tu luyện.
Tân Hồng Chương kìm nén hưng phấn trong lòng, quay về trong pháo đài phòng hộ ở châu Cửu Sơn.
Tốn rất nhiều tiền để thuê một mật thất tu hành với mức độ bí mật cao nhất, Tân Hồng Chương ngồi xếp bằng trong đó, bắt đầu tu hành theo phương pháp được mô tả trong “Thần Lâm Thân”.
Bóng tối lặng lẽ len vào trong mật thất.
Tân Hồng Chương dường như đã quay trở về Quỷ vực vô biên, nơi có hàng ngàn ma thần sinh sống.
Nhưng không giống với cảnh tượng gió giật kinh hoàng, quỷ than thần oán từng thấy trước đây, trong Quỷ vực lúc này đang lâm vào trạng thái yên tĩnh đến tuyệt đối.
Phía trên hàng ngàn thần ma, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng lờ mờ của một vị từ bi tản ra từng luồng ánh sáng ấm áp.
Nỗi sợ hãi trong lòng Tân Hồng Chương dần dần tiêu tan, hắn vừa kích động vừa cung kính cúi đầu hành lễ với bóng người trên trời.
Sau đó thần niệm trôi dạt giữa hàng nghìn thần ma, không ngừng cảm ứng.
Khi hắn bay qua một trong số tượng ma, lòng chợt rung động, miệng lẩm bẩm vài câu.
Giây tiếp theo, bức tượng ma đột nhiên mở mắt ra.
Quỷ vực đứng im ầm ầm tan vỡ. Trong thực tế, một ma thần tám đầu tám tay, thân thể uy nghiêm xuất hiện trước mặt Tân Hồng Chương.
“Hóa ra là ‘Xá Đà Lạc’!”
Tân Hồng Chương lập tức kích động vạn phần.
Căn cứ vào ghi chép trong bí pháp, thực lực của Xá Đà Lạc được xếp vào hàng một trăm trong số hàng nghìn ma thần! Không ngờ bản thân lại may mắn như vậy!
Tân Hồng Chương thử dùng thần thức của mình để giao tiếp với hình chiếu thần ma trước mặt. Xúc giác trong tối tăm, nhớp nháp, vươn dọc theo thần thức vào trong thức hải của hắn.
Trong lòng Tân Hồng Chương chấn động, nhưng rất nhanh cảm giác dễ dàng sai khiến do Xá Đà Lạc truyền tới đã khiến hắn xóa bỏ mọi lo phiền.
Thao túng Xá Đà Lạc tiến hành công kích, Tân Hồng Chương không giấu nổi vui mừng.
“Vị thần ma này vừa được triệu hồi đã mạnh hơn ba vị đạo hữu Phạm Lập. Nếu như ta lại truyền thụ ‘Thần Lâm Thân’ cho các tu sĩ khác...”
Bỗng chốc Tân Hồng Chương rơi vào trạng thái mơ màng.
“Không cần kẻ tài mọn, không cần kẻ không coi ai ra gì, không cần kẻ không có lương tri...”
Tân Hồng Chương nhớ lại những điều kiện tuyển chọn mà Phạm Lập nói với hắn, sau đó bắt đầu suy nghĩ về ứng viên phù hợp.
Đồng thời trong lúc này.
Lý Phàm cách xa ngàn dặm, nhờ có Xá Đà Lạc nên có thể nhìn rõ biểu cảm của Tân Hồng Chương. Hắn lộ ra nụ cười hài lòng.
Cái gọi là nghìn vạn thần ma thế mà lại là hóa thân ý niệm tạo thành do Lý Phàm tu luyện “Tam Tai Bách Kiếp Minh Thần Pháp”.
Bí pháp Thần Lâm Thân đó thực tế chính là dùng thân thể người tu hành làm bồn nuôi cấy, triệu hồi ra hóa thân ý niệm của Lý Phàm, và cung cấp nơi ở cho nó.
Tưởng chừng có thể dễ dàng sai bảo, nhưng thực chất đó là ý thức mà hóa thân ý niệm đọc được của người tu hành, hành vi mang tính tự phát.
Tương đương với việc Lý Phàm gửi nuôi một phần ý thức của bản thân ở nơi các tu sĩ khác.
Nhờ thần thức của họ để nuôi dưỡng, lớn mạnh.
Làm mướn không công lại không hề hay biết. Đây chính là kết quả của việc tu hành “Thần Lâm Thân”.
“Hiện giờ cường độ thần thức của ta còn cao hơn cường giả Hợp Đạo. Nếu sử dụng phương pháp này, hàng ngàn tu sĩ sẽ trở thành chiếc giường ấm để thần thức của ta nghỉ ngơi...”
“Cường độ sẽ tăng lên gấp trăm lần. Đúng là một thu hoạch ngoài mong đợi.”
“Vả lại, càng tốt hơn chính là hóa thân ý niệm của ta sống nhờ trong thức hải của những tu sĩ này, nên có thể ngầm tác động, làm thay đổi ý nghĩ của bọn họ. Khiến họ hoàn toàn làm việc vì ta.”
“Ha ha ha…” Lý Phàm không khỏi phát ra một trận cười trầm thấp.
Dường như hắn đã nhìn thấy được một số lượng lớn tu sĩ trong Vạn Tiên Minh sẽ trầm luân trong bí pháp Thần Lâm Thân này.
“Truyền bá rộng rãi, khẳng định sẽ thu hút sự chú ý của Vạn Tiên Minh.”
“Đặc tính đã rõ ràng như vậy rồi, chỉ cần Mặc Nho Bân biết chuyện này, nhất định có thể nhìn ra được đây là kiệt tác của đồng bào Huyền Thiên giáo trước kia...”
“Việc ta cần làm, chính là gieo thêm vài hạt giống nữa.”
Cơ thể Lý Phàm chớp lóe, bay vút khỏi châu Cửu Sơn.
Tiếp đó, hắn quay về các châu của Vạn Tiên Minh. Sau khi lặng lẽ mê hoặc tổng cộng tám mươi tu sĩ tu hành “Thần Lâm Thân”, lúc này mới dừng tay.
Bao gồm cả Tân Hồng Chương ban đầu, nhóm tu sĩ loạt đầu tiên tổng cộng có tám mươi mốt người.
“Hử? Động thái của tên nhóc đó khá nhanh, vậy thì sẽ có tu sĩ loạt thứ hai.” Lý Phàm cảm nhận một lát, vô cùng hài lòng với hiệu quả làm việc của Tân Hồng Chương.
“Nhiều nhất là nửa năm, con số sẽ khả quan lắm đây.”
“Sắp rồi, sắp rồi.” Lý Phàm hài lòng quay trở về.
Trong khoảng thời gian hắn vất vả gieo trồng, đúng như Tân Hồng Chương nói, Vạn Tiên Minh đã ra thông báo khởi công xây dựng châu tự do buôn bán đầu tiên.
Trong lúc nhất thời, thiên hạ náo loạn, vô số tu sĩ khao khát Ngũ Lão hội, cũng như đám người mưu toan xoay mình trở thành giàu có, đều ùn ùn hướng về châu Cửu Sơn.
Cùng với thông báo được phát ra, vẫn còn nhiều quy tắc khác.
Trong đó bao gồm kế hoạch phát triển của châu Cửu Sơn trong một trăm năm tới, và các quy tắc phân bổ tài nguyên, quyền lực, v... v...
Một điều đáng chú ý nhất trong số đó chính là: các tu sĩ thông thường không đủ tư cách để mua hang động và đất đai ở châu Cửu Sơn. Chỉ những người có đóng góp xuất sắc cho sự phát triển của châu Cửu Sơn mới có quyền này.
Ngoài ra, để ngăn chặn các thế lực quyền quý âm thầm sử dụng thủ đoạn, mọi giao dịch đất đai đều phải thông báo công khai qua Thiên Huyền Kính.
Nếu có gì mờ ám thì bất cứ tu sĩ nào cũng có quyền tố cáo.
Vạn Tiên Minh sẽ điều tra đến cùng, chắc chắn không nhân nhượng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận