Trùng Nhiên

Chương 823: Khoảng lặng trước dông bão. (2)

Khương Vi Cầm không trả lời mà hỏi: “ Vậy Lý Vận gác lại chuyện trao đổi cổ phần là ý của anh? Anh nhìn ra vấn đề gì rồi?”

“ Đứa em họ đó của em không như bề ngoài đâu, thương nhân thì làm giàu cho mình trước, rồi mới mưu lợi cho quốc gia, chuyện đó vốn không có gì đáng trách, chẳng thể yêu cầu mọi người đều đạo cao đức sáng. Thế nhưng lại có những kẻ bán đứng lợi ích quốc gia, chỉ biết lợi ích cá nhân, ở sự kiện nước Mỹ kia, hắn quán triệt rất tốt tư tưởng mại bản.” Lý Tĩnh Bình biết Khương Vi Cầm và Liễu Cao thủa nhỏ khá thân thiết, Liễu Cao không khác gì cái đuôi nhỏ chạy theo vợ mình, sau này hắn lại thay họ chăm sóc ông cụ, nên Khương Vi Cầm có chút thiên vị, là điểm mù của cô:

Khương Vi Cầm cau mày: “ Anh nói hắn mượn tay em hại Phục Long à, anh có chứng cứ gì không?”

“ Không có chứng cứ trực tiếp, nhưng trước khi em bắt Mark quản lý cấp cao của FOX, FOX có thông qua một số thao tác bán khống, Tiểu Vận có giúp anh sàng lọc một số hướng giáo dịch này, trong đó phần lớn chỉ vào hai công ty, một cái có liên quan tới Liễu Cao, một cái có liên quan tới Lục Gia, hai công ty này đều đặt trụ sở ở Mỹ, nhưng không có nghiệp vụ gì, thi thoảng có ít giao dịch qua lại.”

Những bằng chứng này nếu đem ra tòa thì không có bất kỳ ý nghĩa nào, nhưng với người trong cuộc thế là đủ rồi.

Khương Vi Cầm tay nắm chặt lan can chòi nghỉ, có nỗi đau nào hơn bị người thân của mình đâm sau lưng, cô đã có nghi ngờ, nhưng lần đó tới thủ đô Liễu Cao khóc lóc thề thốt trước mặt cô, làm cô mủi lòng. Vai trò của Liễu Cao trong chuyện này đã sáng tỏ rồi, còn ai là người thao tác để tình nhân của Mark tới đầu thú, đưa tài liệu tố cáo cho cô, cuối cùng trốn mất ra nước ngoài, chỉ có Lục gia mới có thể làm được thôi.

Cô làm công tác chính pháp gần mười năm, mối quan hệ nhiều, lại có phương hướng, nếu muốn tra rõ chuyện này rất dễ, tuy chứng cứ có thể không đủ để kết tội, nhưng để làm rõ chân tướng thì không thành vấn đề.

Lý Tĩnh Bình thở dài:” Thế nên không thể không phòng bên đó, anh mới bảo Tiểu Vận hủy chuyện trao đổi cổ phần, tách bạch với bên đó. Cũng là để dứt khoát cái ý đồ nhòm ngó con gái mình với bên đó của Lục gia lẫn một số kẻ trong gia tộc.”

Khương Vi Cầm gật đầu không nói gì cả.

Điện thoại của Lý Tĩnh Bình vang lên, nhận điện thoại xong nói: “ Sắp tới ngày tháng thanh nhàn thế này không còn nữa rồi, em nghĩ xem chúng làm gì?”

Khương Vi Cầm nhìn sang, không cần chồng nói, cô cũng đoán ra: “ Trao đổi lợi ích thôi, đưa anh vị trí cao hơn, ủng hộ cải cách của anh, đổi lại anh ngăn cản Hán Vũ chứ gì, anh sắp nở mày nở mặt rồi, sau khi Hán Vũ lộ diện, đám người kia hẳn đang cuống cuồng xử lý tàn cuộc, điều này chứng tỏ chuyện cải cách anh thi hành là cần thiết, có những thứ phải nhịn đau cắt bỏ, nếu không thành đại họa.”

“ Nói thật thì anh thích quãng thời gian nhàn nhã cùng em leo núi, đi dạo thế này hơn. Trước kia ở Sơn Hải mỗi tuần bận rộn thế nào cũng bị Hồng Thược kéo lên núi vẽ tranh ngắm cảnh. Phong cảnh Ly Sơn cũng đẹp lắm, không giống ở đây nhìn một vòng chỗ nào cũng giống chỗ nào, ở bên đó qua núi là thấy hồ, mỗi hồ nước lại có phong tình khác nhau, phân tán khắp nơi. Nơi đó không thích hợp hình thành khu dân cư lớn, thế nên thôn làng rải rác hòa với thiên nhiên, rất hợp phát triển du lịch sinh thái, tới đó cảm giác xuất thế, lần sau anh sẽ đưa em đi.” Lý Tĩnh Bình lại nói đề tài không liên quan:

“ Nói cho cùng anh vẫn không quên được Sơn Hải nhỉ, được thôi, nhiều người dưỡng lão muốn tới Na Uy, Thụy Sĩ, muốn tới Châu Úc, còn chúng ta có thể chọn Sơn Hải, thế cũng được, cho rẻ.” Khương Vi Cầm mạnh mẽ là thế, trải qua sự kiện này cũng có chút thoái chí:

“ Không chỉ dưỡng lão, ở đó chăm sóc cháu của chúng ta cũng tốt, cho chúng tuổi thơ êm đềm, khỏi phải bọn chen. “ Lý Tĩnh Bình mỉm cười:

Khương Vi Cầm có chút không thoải mái với chủ đề này, gắt giọng: “ Chuyện này còn sớm, nghĩ nhiều làm gì?”

“ Không, không phải thế, chuyện này không nghĩ nhiều không được, em quên anh từng nói gì à, Trương Tùng Niên có một cô con gái học ở Đại học Trung Nam, thằng cha đó vô sỉ lắm, không thể không để phòng ... “ Lý Tĩnh Bình càng nghĩ càng không yên tâm: “ Hắn biết Hán Vũ xuất hiện, Quốc Tâm của Trần Dược nguy hiểm ngay, cao tầng vì sao chưa lên tiếng về Quốc Tâm? Bọn họ sao không biết Trần Dược là kẻ làm giả, nhưng dù sao hắn cũng đã làm ra sản phẩm thật rồi, mà phía Trình Nhiên thì chưa, nên mắt nhắm mắt mở cho qua. Chỉ là sự xuất hiện của Hán Vũ rõ ràng có ý nghĩa quan trọng không thua kém gì, sẽ có người lên tiếng, Quốc Tâm sẽ nguy hiểm ... Trương Tùng Niên càng không chịu buông đứa con rể này. Không xong, anh phải đi, có khi tranh thủ mấy tội danh kia, giam quách hắn lại cho xong.”

Tòa nhà thương mại quốc tế ở thủ đô, tầng 38 ở nơi này được mệnh danh là "Long đường", tứ hợp viện nội bộ xa hoa thuộc Hội thương mại Trường An, trong một gian phòng khách được thiết kế như đình viện cổ, Liễu Cao và Trần Dược ngồi đối diện trước bàn trà.

“ Trước giờ người điều hành Khoa kỹ Hán Vũ là Hồ Chí Vĩ, người này là học trò của Lý Thái Hành, ở Đại học Trung Nam sống rất lặng lẽ, ngoại trừ công tác nghiên cứu thì không tham gia bất kỳ hoạt động gì, không ngờ lại ở phía sau giúp Trình Nhiên nghiên cứu chip. Lý Thái Hành khó mà tránh khỏi liên quan rồi, tôi đoán chừng chuyện này do ông ta cầm đầu, nếu không Trình Nhiên làm gì có đủ lực lượng kỹ thuật. Lão già Lý Thái Hành đó không thể coi thường, mặc dù ở sự nghiệp, ông ta xem như là kẻ thất bại, nhưng ở trong giới học thuật, tiếng tăm chỉ có lên mà không có xuống, nếu ông ta đứng ra vẫy cờ hò reo ... “ Trần Dược không nói tiếp, cầm chén trà lên uống, chẳng biết là trà đắng hay là miệng đắng, chẳng cảm thụ được chút tư vị nào:

Liễu Cao như mắc xương trong cổ, chị hắn rút lui ở sự kiện Quốc Tâm, Lục gia nhảy vào tiếp nhận, sau đó lấy Quốc Tâm làm điểm tựa, quy tụ lực lượng, định tạo thành liên minh lợi ích vững chắc, bổ xung nền tảng còn yếu của Lục.

Hắn cũng vì Lục gia mà bôn ba khắp nơi, cứ tưởng rằng đây sẽ là thắng lợi trọng đại, kết quả là tình thế xoay ngược.

Vấn đề bây giờ là hắn là người ra mặt móc nối các mối quan hệ lợi ích cho Lục gia, kéo họ vào hạng mục Quốc Tâm, nói cách khác, bản thân hắn bị trói buộc vào với nhau, nếu không sao có đại tướng hàng đầu của Lục gia là Ôn Kiệt thế chân Khương Vi Cầm.

Trong quá trình này, hắn còn hi sinh không ít lợi ích của Khương gia, lấy làm điều kiện lôi kéo lực lượng cho Lục gia, cả trong gia tộc có không ít người chướng mắt với hắn.

Quả bom này mà nổ, sẽ có một cuộc thanh trừng lớn, hắn cũng xong đời.

“ Lý Thái Hành vốn có thù với tôi, luôn mang thù hận ở trong lòng, thế nên lão già đó đứng sau ủng hộ Trình Nhiên không có gì là bất ngờ ... “ Liễu Cao trầm giọng nói: “ Trọng điểm của tấn cả quay trở lại Quốc Tâm, chỉ cần là hạng mục này không có vấn đề, thực ra tác dụng của dư luận sẽ hữu hạn thôi. Thế nên anh nghĩ cho kỹ đi, liệu có còn sơ hở gì không?”

Ngẫm nghĩ một lúc Trần Dược ngẩng đầu lên: “ Trình Nhiên có làm ra chuyện ầm ĩ tới mấy cũng vô ích thôi, Quốc Tâm vẫn ở trong tay tôi, chúng tôi làm ra sản phẩm, về kỹ thuật đội Alpha đang ngày đêm khắc phục. Liên quan tới bao nhiêu người như vậy rồi, quốc gia sẽ phải thừa nhận, tốt nhất là không đả kích bên nào, như vậy mới phù hợp với lợi ích chung. Tất nhiên chúng ta cũng phải đề phòng, không thể để bên trên tiến hành điều tra, tuy đến cũng chẳng sao, trì hoãn là được, nhưng tổ điều tra xuống sẽ làm chúng ta bị trói tay trói chân. Giờ chỉ cần đột phá vài mạch điện, để một số công năng vận hành thực sự, tôi sẽ đảm bảo được nắm gạo trong tay.”

“ Khi ấy ván đã đóng thuyền, Hán Vũ sẽ chỉ là trò cười thôi, bọn chúng ném quá nhiều tiền của vào đó rồi, chúng ta thậm chí còn có thể lật ngược thế cờ, cho chúng đòn đau.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận