Trùng Nhiên

Chương 751: Lời mời bất ngờ !

Bên đường chạy bộ quanh thao trường Đại học Trung Nam, lúc này không phải thời điểm thích hợp để tập thể dục, vì thế không có mấy người tập chạy, chỉ ở trong sân vẫn diễn ra vài trận đấu, tiếng ồn ào truyền xa, thích hợp làm nơi nói chuyện, không ngờ người khác vô tình nghe được.

Nhiếp Xuyên và Trình Nhiên hẹn gặp nhau ở đây.

“ Theo như Lão Tam nói, Trương Hâm Du đã gặp riêng hắn, nói Hội Thiên Hành vi phạm nội quy trường cực kỳ nghiêm trọng, ai tham gia vào hiệp hội sẽ ảnh hưởng tới đánh giá cuối cùng của nhà trường ... Nói Trần Dược coi trọng hắn. Tóm lại là Lão Tam muốn tự cứu thì phải chủ động tìm Trần Dược, xin che chở, khả năng được bỏ qua.” Nhiếp Xuyên kể vắn tắt tình hình:

“ Đe dọa, mua chuộc sau đó biến thành tay trong gài bên cạnh chúng ta?” Trình Nhiên mặt mày âm trầm, mấy thủ đoạn này cũng lôi vào trường rồi, hơn nữa còn dùng với sinh viên, có kẻ đúng là không có chút liêm sỉ nào:

“ Đoán chừng là thế, mà không phải là Lão Tam, người bị gọi đi nói chuyện không ít, theo phản hồi lại thì mỗi người lại nói chuyện có nội dung khác nhau.”

Trần Dược không hiểu Lão Tam Trịnh Hưng, cho nên không biết hắn chuyển hướng từ toán học ứng dụng sang thiết kế chip, với đội ngũ chuyên gia trong phòng thì nghiệp của Trần Dược, sao có thể nhìn trúng trình độ mới vào nghề của Trịnh Hưng chứ? Dù có mua chuộc cũng không lấy lý do ngây thơ như vậy, ai mà tin.

Khả năng là xem tư liệu của Hội Thiên Hành cho nên phát hiện ra gì đó, có ý định gài người để nghe ngóng tình hình thực sự.

Nói ra Trần Dược cũng có bản lĩnh lắm, vì theo lịch sử phải ba bốn năm nữa hạng mục quốc tâm mới bại lộ, hắn che giấu được chừng đó thời gian cũng gọi là tài rồi. Trình Nhiên đoán chừng, Trần Dược cũng không phải là ngay từ đầu đã có ý định làm giả, mà vì nghiên cứu không có tiến triển, mà hắn thì đã lỡ hứa hẹn quá nhiều, cho nên mới bất đắc dĩ làm như thế.

Nay hạng mục quốc tập thành lập chưa lâu, trong nội bộ hắn đang thử rất nhiều phương hướng.

Nếu hắn tìm được phương hướng và đường tắt, thậm chí chỉ là một khả năng, hắn cũng sẽ nuốt lấy người phát hiện con đường tắt đó chuyển biến thành của mình.

Trình Nhiên luôn muốn sự kiện quốc tâm đã bị đưa lên quá cao này có thể bình ổn tử từ hạ cánh, chứ không phải đơn giản là vạch trần mặt Trần Dược.

Có như thế mới tránh được toàn bộ hạng mục chip khác được quốc gia nâng đỡ bị tác động bởi sự kiện này mà dừng lại.

Đột nhiên Trình Nhiên nảy ra một ý.

Đây là cơ hội.

Để cho hắn thấy Hội Thiên Hành đang làm gì, sau đó dẫn dắt hắn đi theo, kéo hắn vào trận địa của mình, hắn có làm hỏng cũng là vấn đề học thuật khác biệt, chứ không phải là lừa đảo làm giả nữa.

Tính chất sự việc sẽ khác đi.

Trình Nhiên cân nhắc thật kỹ vấn đề này, sau đó ra hiệu cho Nhiếp Xuyên tới gần, nói nhỏ: “ Bảo với Lão Tam làm thế này ....”

Đang bàn bạc kế hoạch với Nhiếp Xuyên thì Trình Nhiên bất ngờ nhận được điện thoại của Trương Tĩnh rủ y đi chơi tennis.

Lúc này làm gì còn tâm trạng mà chơi tennis gì chứ, Trình Nhiên vốn định từ chối, nhưng lại nghĩ lúc này chuyện Hội Thiên Hành đang ầm ĩ cả trường, Trương Tĩnh không thể không biết, làm sao vẫn rủ mình đi?

Vì vậy y đồng ý.

Bốp!

Quả bóng bay sát mặt đất, cấp tốc bay về mé trài của Trình Nhiên, tay cầm vợt của y điều chỉnh hướng không tự nhiên lắm, động tác lóng ngóng, nhưng nhờ vào phản ứng nhanh nhẹn vẫn có thể đánh quả bóng bay ngược lại.

Ở phía đối diện, một bóng hình nhanh nhẹn đã tức tốc áp sát lưới, thân thể vươn ra giữa không trung, tay vụt mạnh.

Trình Nhiên bước chân loạng choạng, tay vươn ra hết cỡ, không ngờ vẫn cứu được bóng, chỉ là đã mất đi quyền chủ động, Trương Tĩnh điều bóng về phía góc, lần này thì y có cố gắng đến mấy cũng không cứu kịp, nhìn bóng bay ra ngoài, trong tiếng reo vui sướng của cô gái.

Đây là sân tennis ở gần kí túc xá, Trương Tĩnh rủ Trình Nhiên đi chơi bóng, thực ra thì cũng tiện thể, Trình Nhiên đã hứa với Dương Hạ sẽ chăm chỉ rèn luyện, nếu không chỉ muốn nói chuyện tìm quán cà phê cho thong thả. Kết quả là rèn luyện chả thấy đâu, lại khơi lên cảm giác khủng bố khi chơi cầu lông với Khương Hồng Thược ở Thập Trung, đánh chẳng được mấy ván mà y đã thở hồng hộc rồi, bị Trương Tĩnh dựa vào kỹ thuật khéo léo làm cho chạy lên chạy xuống tới mệt nhoài.

“ Không tệ, phản ứng của cậu rất nhanh. “ Trương Tĩnh cầm bình nước của mình uống một ngụm, cô mặc trang phục chơi tennis màu trắng, chiếc quần thể thao ngắn ôm lấy bờ mông tròn trịa, chân đi giày thể thao Adidas, tất ngắn thể thao, khoe ra cặp chân dài nuột nà: “ Nếu cậu muốn chơi tốt, vậy phải học tập động tác một cách có hệ thống, chứ nếu cứ ỷ vào sức lực và phản ứng thắng người khác thì chơi sẽ không thấy niềm vui đâu, cũng không tiến bộ được. Thực ra làm thế còn khiến cho động tác biến dạng, tiến tới mất khống chế cơ bắp, vận động mạnh kiểu này hại cho sức khỏe nhiều hơn là lợi.”

“ Để nói sau đi, chỗ này cần đặt địa điểm trước, rồi còn phải có đối thủ, rèn luyện sức khỏe thôi mà, chạy bộ với bơi lội tự do hơn. “ Anh chàng lười chơi một ván tennis, vận động chưa là bao đã bắt đầu kiếm cớ:

“ Địa điểm thì dễ mà, hẹn trước tới giờ đến có sao, còn về đối thủ, không phải có huấn luyện viên đây sao? “ Trương Tĩnh giơ tay lên:

“ Trình độ tôi không ra sao, đánh mãi với tôi, chị sẽ thấy chán.”

“ Trước tiên tôi ủy khuất một chút dạy dỗ cậu, nếu cơn thèm lên sẽ tìm người khác chơi, còn cậu sang luyện với người mới, tôi chơi với người ta đủ rồi sẽ quay lại dạy cậu.”

Trình Nhiên cười rất gượng gạo, tiểu cô nương còn muốn dạy dỗ mình, cô bé đang chơi với lửa đấy.

Trương Tĩnh lấy cái khăn lông lau mồ hôi, chuyển chủ đề: “ Hội Thiên Hành đã bị thẩm tra chưa? Nghe nói chuyện này do phó hiệu trưởng Hoàng Bồi đề xuất ra, vốn ông ấy muốn xóa bỏ hiệp hội của các cậu, nhưng hôm đó tranh luận khá gay gắt, cuối cùng thấy trực tiếp xóa bỏ không ổn, thay bằng chỉnh đốn. Các cậu nhận hạng mục bên ngoài có kỳ hạn hợp đồng chứ, bây giờ khiến các cậu tạm dừng hoạt động sẽ xảy ra vấn đề lớn phải không? Có phải bồi thường hợp đồng không?”

Trình Nhiên đã biết đây mới là mục đích chính Trương Tĩnh gọi mình ra hôm nay: “ Không còn cách nào khác, nhưng chúng tôi hoạt động minh bạch, hợp đồng rõ ràng, chắc sẽ qua được thẩm tra thôi.”

“ Vậy có muốn qua được thẩm tra nhanh không, tôi có cách.”

“ Chị có cách gì?”

“ Dễ lắm, tôi có người thân làm trong hệ thống giáo dục, hoạt động của Hội Thiên Hành đã lên báo chí, chỉ cần lấy danh nghĩa cục giáo dục gọi điện toái quan tâm cổ vũ vài câu, cậu bảo có tác dụng không? “ Trương Tĩnh nhảy mắt: “ Tất nhiên người ta có chịu giúp không thì phải xem biểu hiện của cậu, tới lúc đó theo tôi đi ăn một bữa cơm, miệng cậu phải ngọt một chút đấy.”

Lại một lời mời bất ngờ nữa, vốn Trình Nhiên không thích tiếp xúc với thế lực quan viên hành chính, cơ mà đây là điều khó tránh khỏi, trừ khi y mãi mãi đứng ở sau lưng, nếu không ở quốc gia thế này, mọi hoạt động đều khó tránh khỏi liên quan tới chính quyền. Dù không thích, cuối cùng Trình Nhiên vẫn đồng ý.

Điều này đánh dấu việc Trình Nhiên bước trên con đường hoàn toàn khác.

Trương Tĩnh gọi điện thoại về nhà, biểu thị cuối tuần này tụ họp gia đình, sẽ mang bạn về nhà cùng ăn cơm.

“ Bạn ở trường à, Liễu Văn Nghi hay Hách Thiến ... Mẹ thích cô bé Liễu Văn Nhi đó, khéo cái mồm, ừ, đưa chúng nó về cũng được, có sao đâu, vui mà.”

“ Không phải họ ạ, cậu ấy tên là Trình Nhiên.”

Bên kia điện thoại im lặng chốc lát: “ Nam à?”

“ Vâng ạ. “ Trương Tĩnh biết khả năng khiến mẹ mình hiểu lầm cho nên vội nói: “ Cậu ấy có lập một hiệp hội ở trường, giờ hiệp hội ấy xảy ra chút vấn đề, không phải chú ba có quen biết ở trường sao ạ, nếu có thể nói giúp sẽ đỡ phần nào. À phải, con gọi điện cho cha con rồi.”

“ Cái gì, con còn gọi điện cho cha con à, con làm gì vậy chứ? “ Mẹ Trần Tĩnh hạ giọng xuống, chồng cô rất nghiêm khắc: “ Tụ hội gia đình, con dẫn về một đứa con trai, liệu có thích hợp không? Nhà cậu ta làm gì, con người thế nào, con tìm hiểu chưa?”

“ Mẹ, mẹ có nghe con nói không? Chỉ là bạn con tới ăn cơm, thuận tiện nói chuyện với cha con và chú ba con.”

“ Hừ, mẹ phải xem cho thật kỹ mới được, xem ai mà con lại muốn dắt về như thế.”

“ Mẹ, con đã bảo không phải là bạn trai con mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận