Trùng Nhiên

Chương 264: Áp lực và chiến dịch !!! (1)

Trình Nhiên giữ đúng lời hứa với Dương Hạ, dù Lô Hiểu Lâm vẫn tỏ ra rất kiên trì, nhưng y không tiếp nữa. Những chuyện về sau như Lô Hiểu Lâm phát động quần chúng nghe ngóng tin tức tình báo, tìm tới được Du Hiểu để đưa thư cho Trình Nhiên, Trình Nhiên cũng nhờ Du Hiểu giúp trả lại.

Thời gian còn lại ngày hôm đó, Dương Hạ cứ ở trong tâm trạng buồn bực không vui, dù cô và Trình Nhiên ngầm hiểu với nhau sẽ không nói chuyện tình cảm ở giai đoạn này, nhưng không có nghĩa là những cô gái khác bỏ qua, cho nên chuyện này khiến cô không thoải mái, tới khi buổi chiều bạn học cũ của cô là Vu Lan tới.

Vu Lan là nữ sinh cao ráo xinh đẹp, là bạn từ thời nhà trẻ của Dương Hạ, sơ trung lại cùng học ở Nhất Trung, bình thường mắt để trên trời, chỉ chơi với mỗi Dương Hạ, về sau Vu Lan thi vào cao trung Thanh Hải, thế là hai người cách nhau quá nửa thành phố, nhưng vẫn giữ liên lạc.

Hôm nay trường Thanh Hải tổ chức hoạt động, buổi chiều không đi học, nên mới hẹn tới tìm Dương Hạ, đồng thời gặp những người bạn cũ Liễu Anh, Diêu Bối Bối, Trương Tiểu Giai.

Hai tiết cuối cùng hôm đó là thể dục, Dương Hạ rủ Vu Lan ra quán nước ở ngoài trường trò chuyện, mấy cô gái lâu rồi mới gặp lại, tíu ta tíu tít nói mãi không hết chuyện.

Khi ra tới cổng trường, đang kể chuyện vui trước kia, Vu Lan thuận miệng hỏi: “ Này, các bạn có biết hồi bọn mình học nhà trẻ có thằng nhóc cứ bám theo Dương Hạ không, chính là Trình Nhiên đấy. Mình nhớ là hồi sơ trung cậu ta học với các bạn mà, hồi nhỏ cậu ta thích Dương Hạ, mà ai hỏi cũng không thừa nhận, đến bác trông cửa cũng nhìn ra ... Hì hì, sao rồi, giờ cậu ấy còn quấn lấy bạn không? Giờ học đâu rồi, loại nam sinh ấy mà, chỉ có bề ngoài ưa nhìn thôi, còn chẳng được cái gì, vô dụng, không biết thân biết phận, cứ dây dưa với bạn mãi làm người ta ghét ...”

Tiếp đó Vu Lan thấy mặt đám Liễu Anh, Diêu Bối Bối hết sức quái dị.

Nhìn theo ánh mắt họ, Vu Lan thấy một đám đông ngồi trong cái quán nhỏ, trong đó đa phần là nữ sinh, lập tức sinh ra tò mò, rất muốn biết xảy ra chuyện gì.

Trong quán đó có một cô gái, mặc một chiếc áo màu hồng nhạt, trên có nhân vật truyện tranh, chiếc quần ống thẳng màu trắng bó sát lấy cặp chân dài thon thả, mái tóc đuôi ngựa được buộc lại gọn gàng, đội cái mũ lưỡi trai, cá tính xinh đẹp. Dù là nữ sinh Vu Lan cũng thấy vô cùng dưỡng nhãn. Con người là động vật ưa cái đẹp, tướng mạo xuất chúng luôn chiếm nhiều ưu thế, ít nhất dễ làm người ta thấy thân cận. Vu Lan chơi thân với Dương Hạ cũng là vì hai cô gái từ nhỏ tới lớn đều như hạc giữa bầy gà, khiến cô gái tâm cao khí ngạo như cô sinh cảm giác tri kỷ.

Đúng lúc này Dương Hạ vượt qua mọi người bước thẳng tới đám đông kia.

Vu Lan trước đó đã nhận ra Dương Hạ không vui, vốn cho rằng là tới tháng rồi, không để ý lắm, không ngờ vấn đề ở đây, ái chà, hẹn đánh nhau à? Bên kia rõ ràng là nhân số áp đảo, Vu Lan hơi ngán, cơ mà hạ quyết tâm, đánh thì đánh, vì tỷ muội ăn vài dao cũng xá gì?

Dương Hạ đi tới thẳng trước mặt Lô Hiểu Lâm đứng lại, Lô Hiểu Lâm không nhận ra Dương Hạ vẫn đứng dậy nhìn chằm chằm, hai cô gái mỗi người mang vẻ đẹp khác nhau, một phóng khoáng tự nhiên một thanh tân lạnh lùng, đều cao ngạo như nữ vương, không ai chịu thua ai.

Đám học sinh Nhị Trung xung quanh nhìn nhau, không rõ chuyện gì.

Nhìn đối phương một lượt Dương Hạ, lấy ra một lá thư làm mặt Lô Hiểu Lâm cứng đờ.

Trên thư có mùi nước hoa bách hợp dễ ngửi, đó là do cô chuyên môn lựa chọn, phong bì màu tím, cô phải tốn công viết một phong thư rất dài, bao năm viết thư tình như thế, cô biết làm thế nào để khiến nam sinh động lòng.

Cần cảm thông, cần cưng chiều, cần cổ vũ, cần tự do, đó là điểm chung của nam nhân, thứ tới là mình cũng phải tỏ ra độc lập tự chủ, cho nam nhân cảm giác bất kể muốn gì, mình cũng có thể đáp ứng hoàn mỹ.

Tất cả đều ở trong thư, Lô Hiểu không vội, cô tin đối phương sớm muộn cũng rơi vào tay mình.

“ Đây là thư Trình Nhiên bảo tôi trả cho cô. “ Dương Hạ lạnh lùng nói:

Lô Hiểu Lâm nhận lấy, sự tự tin của cô kiến lập lên dưới điều kiện không có ai so được với mình, nhưng Dương Hạ xuất hiện cô liền thấy cảm giác nguy cơ lớn, nhận lấy lá thư chưa bóc ra, ngọn lựa nào đó trong ánh mắt đang tắt đi, khi Dương Hạ quay người bỏ đi, vẫn còn chưa cam tâm: “ Vì sao cậu ấy bảo cô trả cho tôi, muốn trả vì sao cậu ấy không tự trả? “

Dương Hạ dừng bước, hơi nghiêng người, đôi mắt như đầm nước thu hơi nhướng lên, cô vốn ghét mấy cái chuyện yêu đương trẻ con vớ vẩn này, nhưng thừa nhận Lô Hiểu Lâm là đối thủ có sức uy hiếp với mình, lạnh lùng đưa cái cằm nhỏ lên: “ Tôi và cậu ấy lớn lên bên nhau từ nhỏ, cô nói thử xem là vì sao?”

Bốn bề chỉ có khuôn mặt ngỡ ngàng.

Từ ngày hôm đó trở đi, liên tục ba ngày không bị người khác quấy rầy nữa, Trình Nhiên thở phào, quay trở lại cuộc sống lặng lẽ như cao nhân lánh đời của y.

Đến cuối tuần có một bữa cơm tổ chức ở nhà Tạ Hậu Minh, một mặt là Tạ Hậu Minh và Trình Phi Dương đều bận bịu, hai nhà đã lâu rồi không tụ hội như thế, một nguyên do gặp mặt nữa là tổng giám đốc Tạ Càn của Tứ Thông Online về Sơn Hải, muốn gặp mặt Trình Nhiên.

Tứ Thông Online tuyên bố thành lập vào tháng 2 năm nay, Trần Tứ Thông cộng tác với Tạ Càn kỳ thực từ lâu đã thành lập công ty phần mềm Tứ Thông, chủ yếu là phối hợp với phần mềm của Windows để phát triển phần mềm bản tiếng Trung. Công ty này còn được một đống phần thưởng lung tung, năm ngoái Trần Tứ Thông còn làm một cái diễn đàn online, hưởng ứng làn sóng internet quốc tế, thuê máy chủ của trường đại học Mỹ, mỗi tháng trả mấy chục USD, băng thông rất có hạn.

Sau khi Trần Tứ Thông gặp Tạ Càn xem quy hoạch về quảng cáo thương mại internet trong tương lai, diễn đàn đó thăng cấp, thành Tứ Thông Online như bây giờ.

Trần Tứ Thông phụ trách mảng kỹ thuật và trang web, còn Tạ Càn năng lực hoạt động cực mạnh làm CEO, bọn họ còn tập trung đám bạn học mỗi người một cảnh riêng và ít doanh nhân người Hoa, hợp lực làm trang web này.

Trước khi World Cup diễn ra, Tạ Càn đem các mục chỉ tiêu của Tứ Thông Online tới ban tổ chức, cùng phía Pháp đàm phán chỉ định trang web đưa tin chính thức bằng tiếng Trung.

“ Lão Tạ cũng nói hai nhà rất lâu rồi chưa ăn cơm, kết quả Tạ Càn lập tức dặt vé máy bay về vội, nói là cũng muốn ăn một bữa, đồng thời là để gặp Trình Nhiên. “ Trương Vi và Từ Lan ở trong bếp vừa nấu nướng vừa chuyện trò, lúc này đặt từng đĩa thức ăn lên bàn, gọi mọi người trong phòng khách: “ Ăn cơm thôi. “

Lúc này Tứ Thông Online đang vì World Cup mà gấp rút tiến hành thay đổi, Tạ Càn không ở tuyến đầu ngược lại bỏ thời gian quý giá ra chạy về thành phố nhỏ ở nội địa, chỉ vì gặp một thiếu niên.

Tạ Càn là người tư duy cởi mở, hắn không chỉ chú ý chuyện trong nước, thông qua mạng internet, tình hình trên thế giới cũng nắm bắt được. Ngoài kia truyền kỳ rất nhiều, có những người bỏ học lập công ty, mười tám mười chín tiền đồ vô lượng, thành tựu còn cao hơn cả hắn ... Cho nên đối với Trình Nhiên, hắn không giống đa phần người trong nước dùng chủ nghĩa kinh nghiệm luận anh hùng.

Đây là thời đại mới, giành cho con người mới, lối tư duy mới, vì thế thiếu niên ngược lại mới là người đang tạo đột phá thay đổi cả thế giới, vì thế Tạ Càn càng hứng thú với Trình Nhiên.

Tất nhiên hắn cũng không phải hoàn toàn nghe Trình Nhiên, hắn tán thưởng Trình Nhiên nhất là ở trí tưởng tượng vô cùng phong phú, ví như những miêu tả về tương lai. Vì tất cả tiến bộ khoa học kỹ thuật kỳ thực đều bắt nguồn từ tưởng tượng như nằm mơ giữa ban ngày đó, hắn thích nói chuyện với Trình Nhiên, chính là vì những tưởng tượng đó, gợi mở giúp ích lớn cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận