Trùng Nhiên

Chương 676: Thần điêu hiệp lữ, tuyệt tích giang hồ. (9)

Trong những học sinh mà Tôn Huy đã dạy, không nói tới mấy học sinh đoạt HVC kỳ thi quốc tế, có cả người đạt giải nhất làm văn, thậm chí có NXB tìm tận nơi , có cả thiên tài quái dị thi tiếng Anh điểm trọn vẹn thi số học được 20 điểm, thi một nửa số thời gian lăn ra ngủ luôn ... Thời gian qua rất lâu, ông vẫn nhớ được tên bọn họ, vẫn nhớ được vài chuyện bọn họ từng làm.

Nói tới học tập, Trình Nhiên còn xa mới bằng được những học sinh đó, nhưng sự đặc biệt thì chẳng thua kém gì.

Đối diện với cành ô lưu hai trường đại học danh tiếng không biết bao nhiêu học sinh top đầu cũng mơ tưởng, bao nhiêu người có dũng khí từ chối Thanh Bắc?

Bất kể nói gì, có lẽ thứ duy nhất kiểm nghiệm chính là thời gian.

Vậy phải bao năm mới nhìn thấy Trình Nhiên thực hiện được lời nói của mình.

Hai tổ tuyển sinh được Tôn Huy truyền đạt ý tứ của Trình Nhiên.

“ Bởi vì nghiên cứu kỹ thuật tiên tiến của Đại học Nam Phương đi xa nhất à? Chủ nhiệm Trương, thật không vậy, nếu là Đại học Hong Kong tới phá quấy chúng ta thì tôi đành chấp nhận đi, Đại học Nam Phương góp vui gì chứ, trước kia chỉ vét được những học sinh chẳng thể vào chỗ chúng ta ...” Một giáo viên tuyển sinh lẩm bẩm bất mãn:

Trương Minh day trán, tuyển sinh mà cũng đau đầu thế này:” Thì mỗi người mỗi chí.”

Chuyện Trình Nhiên từ chối cả Thanh Hoa Bắc Đại đã không còn gì bí mật nữa, đây thực sự là tin hot, không chỉ đám học sinh bàn tán với nhau, thậm chí mấy hôm sau còn đưa lên cả diễn đàn Bắc Đại.

Một dạo chủ đề này được đọc và bình luận nhiều tới mức được đánh dấu "hot".

Học sinh hai trường đều có phát biểu về sự kiện này.

"Chẳng qua là thi không được kiếm thang mà xuống thôi, giống năm xưa tôi tính mình không đủ khả năng nên muốn kiếm trường nào đó chắc chắn hơn, cuối cùng cược một phen, không ngờ phát huy vượt khả năng vào được Thanh Hoa."

"Với kinh nghiệm của tôi Bắc Đại đúng là xứng với câu ‘ao cạn lắm rùa’, không cần thấy lão tử là vô địch thiên hạ, người ta vì sao không thể từ chối anh?".

"Nếu không thích chuyên ngành nào thì vào Thanh Bắc đúng là có hệ số nguy hiểm thấp nhất, nhưng người ta đã nhìn trúng một trường khác, biết mình làm cái gì, còn hơn rất nhiều đứa cứ thấy Thanh Bắc là nhảy bừa vào, miễn là vào được không cần biết ngành gì. Này các người nghĩ học sinh từ Thanh Hoa ra toàn là CEO với đấng cứu thế chắc?"

"Tôi thấy không cần nâng cao quan điểm làm gì, cãi nhau mất nửa ngày, có khi người ta chẳng qua là thi không tốt thôi .."

Vì xưa nay chưa từng có học sinh từ chối cả hai trường đi chọn trường danh tiếng kém hơn như thế, nên nổ ra tranh luận lớn.

Sau đó tin tức tới Đại học Nam Phương, cũng tức thì nổ ra tranh luận học sinh kia chọn trường mình là do tiền bạc ăn mòn lôi kéo hay là do đạo đức suy đồi.

Sau đó vị giáo sư Thanh Hoa nhờ cậy Trương Minh trực tiếp gọi điện cho hắn biểu lộ sự thất vọng, làm Trương Minh xấu hổ, thực sự nghiêm trọng thế à?

Vị giáo sư kia cúp điện thoại xong nói một câu nửa đùa nửa thật " Lý Thái Hành đúng là tên trộm gà mà."

Phía Bắc Đại, Hạ Phóng Ông được câu trả lời của Trình Nhiên thì tức không chỗ phát tiết, nói oang oang "Phục Long thì ghê gớm lắm hay sao, trình độ nhận thức của các người chỉ đến thế thôi à?"

Đây gọi là giận cá chém thớt, Hạ Phóng Ông vốn khó chịu sẵn với nhà Trình Nhiên, giờ người ta không chọn mình nữa, hắn chẳng nể nang gì, liệt cha mẹ Trình Nhiên vào loại giàu xổi, gia đình giàu lên quá nhanh, nhận thức không theo kịp.

Nói một câu khó nghe là thứ nhà quê tầm nhìn hạn hẹp.

Vị sư tỷ Thập Trung được Hạ Phóng Ông chuyên môn mời tới đối phó với Thanh Hoa do dự nói điểm dự đoán của Trình Nhiên cao nhất, đề nghị đưa ra điều kiện tốt hơn. Bắc Đại lần này đi sau Thanh Hoa, nhờ vào "mỹ nhân kế" bị Thanh Hoa chế nhạo nên cứu được một bàn thua trống thấy, ai bảo các người không có thứ vốn liếng đó.

Hạ Phóng Ông mặt tối sầm nói dứt khoát :" Chẳng qua không định vào Thanh Bắc nên đánh giá cao lên giữ thể diện thôi, không đáng tin."

Tiếp theo đó là hai tuần rảnh rỗi đợi kết quả.

Thời gian này Trình Nhiên hoàn toàn thả lỏng, trước đó thực sự bị Dương Hạ kèm quá sát mà, gần như cả tháng trời chỉ có học học và học, thời gian đó Trình Nhiên buông toàn bộ sự nghiệp, đem so ra không thua gì giai đoạn đi ôn thi vào Thật Trung, nhưng dù sao cũng qua rồi.

Sau khi biết tin Trình Nhiên lựa chọn đại học Nam Phương, Khương Hồng Thược gửi dấu "..." trên CQ.

Trình Nhiên hỏi :" Không cho rằng mình bị điên chứ?"

"Với hiểu biết của mình về cậu, nếu cậu đã quyết định rồi thì khó ai xoay chuyển được. Thứ tới cậu quyết định như thế thì chắc chắn Đại học Nam Phương phải có thứ hấp dẫn hơn Thanh Bắc ... Chẳng lẽ là mỹ nữ?"

"Mỹ nữ chẳng phải xa tận chân trời mà gần ngay trước mặt rồi sao?"

"Hi hi.."

Trình Nhiên gõ phím :" Thấy khí phách không?"

"Khí phách gì thì không dám nói, giả thiết lựa chọn này của cậu không phải hành vi thiếu lý trí, vậy thì cậu tính lợi ích lớn nhất, hơn nữa nhân chi sơ tính bản ác, cậu có mưu đồ là cái chắc." Khương Hồng Thược khẳng định chắc nịch.

" Cái quỷ gì vậy, mình có phải là Hàn Phi Tử đâu!" Trình Nhiên rốt cuộc thú nhận :" Kỳ thực vì Đại học Nam Phương có vài người mình muốn gặp, xem có thể cùng mưu đại sự không."

"Thì ra là thế, không biết các hạ có chỗ nào cần dùng tới tiểu nữ tử không?"

"Dùng tới nhiều lắm, phải xem bạn có đồng ý không?"

Khương Hồng Thược trả lời đầy sát khí :" Thế à, nói ra coi là bưng trà rót nước, hay đấm lưng mát xa giãn gân nắm xương, toàn là sở trường của mình đấy."

"Ặc cái đầu thì được, còn phần nắn xương thì thôi đi."

"Danh sách chưa hết đâu, lóc thịt hạ độc cũng sở trường lắm."

"Bạn là yêu nữ ma giáo đấy à?"

"Hì hì, đúng dấy, ta là yêu nữ ma giáo, tiểu ca có sợ không?"

"Nếu hỏi bản công tử có sợ bị ma nữ cô lừa bắt mất không thì sợ lắm, nhưng mà có cách nào đâu, thôi thì nằm xuống chấp nhận vậy." Trình Nhiên trả lời với nụ cười gian.

Khương Hồng Thược lại gửi dấu "..."

Gần nửa phút sau.

"Trình Nhiên .... Đánh chết cậu bây giờ."

Ngày 23 tháng 7 công bố điểm.

Trình Phi Dương đã lên lịch trước, không đi công tác, Từ Lan cũng không đi họp, hai người sáng sớm đã thức dậy, chuẩn bị cơm sáng. Từ Lan nấu cho Trình Nhiên một bát mỳ tận dụng món thịt xào ớt xanh hôm qua, như mọi khi còn trải thêm quả trứng rán vàng ruộm ở trên.

Mới sáng sớm Trình Phi Dương đã mặc sơ mi quần âu, Từ Lan thay váy mới, mặc dù hiện giờ bọn họ đã nới lỏng tự do cho Trình Nhiên không ít, nhưng vào thời khắc này, vẫn hết sức trịnh trọng.

Trình Nhiên thoáng cái ăn hết bát mỳ, ăn xong rót cốc nước lớn, uống vào no căng bụng. 9 giờ sáng điện thoại cố định trong nhà reo lên, Trình Phi Dương đang xem báo đặt ngay xuống, Từ Lan nãy giờ lau mãi một góc bàn cũng dừng ngay, nếu điện thoại gọi vào di động mới là công việc, gọi vào máy bàn lúc này khả năng là ...

Trình Nhiên đi nghe điện thoại, giáo viên chủ nhiệm Tôn Huy gọi tới giục: ”Tra điểm được rồi đấy, em tra chưa, mau mau tra đi.”

Chắc là ông đang ở văn phòng trường, nghe âm thanh bàn tán xung quanh thì biết, chỉ là Tôn Huy sốt ruột quá nên nhầm, 10 giờ mới tra được điểm.

Chờ đợi đúng là chuyện dày vò con người ta, đúng 10 giờ Trình Nhiên gọi điện tra cứu điểm, nhưng gọi nửa ngày trời không xong, bận suốt, mãi mới gọi được, trong điện thoại báo nhập mã số dự thi và số chứng minh thư.

Trình Phi Dương và Từ Lan đều ngồi sát bên điện thoại, nhìn chằm chằm Trình Nhiên nhập số, trong lòng thì giúp kiểm tra xem bấm có số không.

Nhập số xong bên kia là giọng trả lời tự động "Thí sinh Trình Nhiên, ngữ văn 131 điểm, số học 145 điểm, tiếng anh 137 điểm, môn tổng hợp 290 điểm. Tổng điểm 703!"

Từ Lan ái dà một tiếng ôm lấy đầu Trình Nhiên dày vò, mặc cho Trình Nhiên la hét liên hồi, Trình Phi Dương đứng bên cạnh cười ha hả nhìn vợ bạo hanh con trai mà không can, lại còn đưa tay vò đầu, còn nhớ hồi trung khảo vốn không hi vọng gì nên cả hai không ở nhà đợi điểm, bỏ lỡ cơ hội ăn mừng, lần này phải bù lại.

Năm ngoái trạng nguyên tỉnh 705 điểm, con mình 703, biết đâu …
Bạn cần đăng nhập để bình luận