Trùng Nhiên

Chương 524: Chuyện bất đắc dĩ.

Bên kia tức giận cúp điện thoại làm Trình Nhiên gãi đầu.

Chính vì biết tính Tần Tây Trăn, Trình Nhiên mới trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đã chuẩn bị giải thích một phen cùng mặc cả, bất ngờ là đều chẳng dùng tới.

Sự dứt khoát của Tần Tây Trăn làm y cảm động, áy náy.

Điều này không đơn giản chỉ là tin tưởng vào y mà làm được.

Nguyên nhân gì thì Trình Nhiên không dám nghĩ tiếp, Tần Tây Trăn là người trưởng thành rồi, y cũng vậy, thế nên có điều gì đó xảy ra giữa hai bọn họ là đương nhiên, không cần rụt rè như đám học sinh.

Chính vì biết giữa hai người có khả năng tồn tại điều đó Trình Nhiên mới ngần ngại gọi điện cho cô, gọi rồi thà nói chuyện tiền bạc và lợi ích chứ không muốn nhắc tới vấn đề khác.

Tình cảm kia, y chỉ đành gói ghém cất trong tim thôi.

Rất nhanh Trần Mộc Dịch gửi khoản tiền kia tới tài khoản của Trình Nhiên, Trình Tề cũng đã gửi 150 vạn tới từ trước, thêm vào tiền mặt trong tay Trình Nhiên, trong tài khoản của y tức thì có 1700 vạn tệ.

Trình Nhiên liền cùng Triệu Thanh tới sàn giao dịch chứng khoán lập tài khoản giao dịch.

Năm 1997 có giao dịch cổ phiếu internet đầu tiên ở Quảng Đông, nay rất nhiều công ty đã mở nghiệp vụ giao dịch chứng khoán trên mạng, mặc dù nó chưa thành phong trào, vì lượng máy tính cá nhân còn ít, hơn nữa tiền quay số vào mạng tính theo phút, với người thường mà nói là gánh nặng lớn.

Hiện sàn giao dịch chứng khoản vô cùng náo nhiệt, có thể nói là cả biển người, ở sảnh doanh nghiệp bốn bề là màn hình ti vi, rồi máy vi tính, mọi người xếp hàng dùng thẻ tài khoản tiền hành giao dịch, vì sau lưng có người đang đợi, chiếm dụng một vị trí quá lâu cũng ngại, nên người giao dịch chưa xong tự giác dừng lại, ra phía sau tiếp tục xếp hàng.

Mà xếp hàng giao dịch cũng lúng túng lắm, vì người phía sau nhìn thấy hết màn hình giao dịch phía trước, thậm chí thấy luôn số tiền trên tài khoản. Nếu chỉ vài nghìn còn đỡ, chứ vị nào có vài chục vạn nằm trong đó thì có vài cái đầu chả lịch sự nhìn chằm chằm xem anh đang giao dịch gì.

Triệu Thanh thấy khoản tiền lớn như thế vào tài khoản thì thất kinh, hắn phụ trách toàn bộ tài chính của Trình Nhiên, biết dựa vào mỗi Thiên hành đạo quán không thể có số tiền này.

Nghe Trình Nhiên nói là đi vay, Triệu Thanh lo lắm:” Cháu biết trường chứng khoán rất nguy hiểm không, chú bỏ vào đó 5 nhìn tệ, tốn không ít thời gian tinh lực đi nghiên cứu đủ các loại tham số kỹ thuật. Mặc dù sau đó lãi 3000, nhưng nếu tính thời gian và công sức bỏ ra thì không xứng với kết quả. Bên cạnh chú cũng có không ít bạn bè người thân chơi chứng khoán, có lãi là số ít, phần đông kẹt tiền vào đó, tiền không được, lui không xong. Dùng tiền vay đầu tư chứng khoán là không sáng suốt đâu.”

Trình Nhiên cũng là bất đắc dĩ, nếu không y tham gia từ lâu rồi, không thể giải thích được, chỉ nói: “ Cháu muốn thử ra sao.”

Triệu Thanh biết Trình Nhiên cứng đầu lắm, không nhiều lời nữa: “ Vậy chú trông chừng cho.”

Đây là ưu điểm của Triệu Thanh.

Hắn quan tâm nhưng không nhiều lời, mấy chuyện này hắn không bao giờ đi nói cho cha mẹ Trình Nhiên biết, tránh gây ra lo lắng và bất tiện.

Triệu Thanh chính là trợ thủ tốt nhất.

Vì thế vào một ngày thứ hai rất bình thường của tháng 4, Trình Nhiên quyết định tham chiến, học theo cha, y đặt tên cuộc chiến này là "mượn gió đông" hoặc là "chiến tranh du kích", 1700 vạn là quân đội của y, đội quân này chia thành bốn đường.

Trong lúc vô tình, cuốn vở đáng nhẽ dùng làm bài tập của y viết chi chít sơ đồ tác chiến.

Vì có vết xe đổ của Trình Tề, cho nên Trình Nhiên sau khi quyết định vay tiền Tần Tây Trăn vùi đầu vào nghiên cứu dữ liệu, không bỏ qua dù con số nhỏ nhất.

Y cần phải chắc chắn vào việc mình sắp làm không bị biến cố bên ngoài, ví như sự tham gia của y làm ảnh hưởng.

Mất 5 ngày sưu tập tin tức, Trình Nhiên mới quyết định.

“ Khoa kỹ Nghi An, khi giá ở mức 12.5, dần từng bước mua 5000 cổ phiếu.”

“ Cổ phần Quảng Tín, ở quãng thời gian này, và quãng thời gian này .... Mua vào 30 vạn cổ phiếu.”

“ Địa ốc Hồ Sơn, mua 20 vạn cổ phiếu ...”

Sau khi tin nhắn gửi tới, Triệu Thanh chấp hành một cách nghiêm túc nhất.

Những tính toán thời gian qua của Trình Nhiên chủ yếu là để chắc chắn sự gia nhập của mình không khiến dòng chảy ngầm làm ảnh hưởng tới xu thế mà y biết.

Dòng chảy ngầm này là gì, đó là số nhà cái ẩn dưới thị trường, bọn họ thường tiền thành thao tác một quãng thời gian dài, quá trình này có khi chuẩn bị tới một hai năm, bởi thế bọn họ sẽ làm mọi việc để đảm bảo thắng lợi chắc chắn, phải tìm ra dấu vết vận động phía sau, xác nhận có tồn tại những nhà cái đó không?

Bọn họ chính là những chiếc tàu lớn trên vùng biển này, tàu càng lớn càng khó quay đầu, phương hướng đã định ra là phải đi theo đó mà tiến.

Chính là thứ Trình Nhiên tìm kiếm.

Và ý tìm được vài con thuyền như thế.

So với những nhà cái phải hấp nạp vô số tin tức nội bộ, hoạch định chiến lược cần vô số thông tin, bao gồm cả kích thích chính sách chính phủ, những thứ này không phải điều Trình Nhiên có thể làm được trong thời gian ngắn, càng không phải chuyện sức một người có thể làm thành.

Vì thế Trình Nhiên cũng tính là con hamster tham gia nhặt mót, y âm thầm tham gia vào cổ phiếu mà nhà cái khống chế, theo nhà cái để kiếm lợi.

Vì giao dịch lượng cổ phiếu lớn phải trình báo, hơn nữa chi phí mua vào trong thời gian ngắn rất cao, khả năng bứt giây động rừng.

Thế nên Trình Nhiên phải tính toán sao cho khoản tài chính của y gia nhập không gây ra dao động gì, vì thế phải chia quân ra đánh du kích.

1700 vạn ở thị trường chứng khoán không nhiều, lại chia ra làm bốn, tin tức có lẻn vào trong cũng không khiến nhà cái nhìn ra, dù một số cao thủ phát hiện, cũng chỉ cho rằng nội bộ tiết lộ, vừa vào tác vừa chửi mấy con sâu làm rầu nồi canh, vừa tiếp tục thao tác theo chiến lược.

Chuyện này khó tránh, thương nhân tài chính không thể đắc tội với quản lý cấp cao, càng không thể thay đổi sách lược.

Lần này Trình Nhiên rất miễn cưỡng, cái thứ chứng khoán này, báo y đầu tư dài hạn còn được, chứ mạo hiểm đầu cơ như thế này là điều y luôn muốn tránh, không phải là con đường y muốn đi.

Cuộc đời nhiều lúc không cho anh lựa chọn.

Nếu chẳng phải phía Trình Tề xảy ra chuyện, nếu không phải biết người Khương gia đang âm thầm nhắm vào mình, y cũng không lựa chọn con đường này, hơn nữa còn phải vay tiền từ Tần Tây Trăn.

Tiếp theo đó mỗi ngày giao dịch, Triệu Thanh đều gọi điện báo cáo cho Trình Nhiên vào buổi tối, cùng gửi bảng biểu qua thư, Trình Nhiên theo sát từng bước.

Điều này khiến Trình Nhiên thi xong cùng Trương Bình đi ra ngoài tản bộ, tâm tư vẫn còn nhảy nhót cùng một loạt con số ở trường chứng khoán.

Gần đây Thập Trung tiến hành một loạt kỳ thi trắc nghiệm, hôm nay thi môn vật lý, tâm tư Trình Nhiên chia đôi ngả, Trương Bình nói vài câu không thấy Trình Nhiên phản ứng gì, nhận ra y để hồn vía ở đâu rồi, cho rằng Trình Nhiên thi không tốt nên tâm trạng bất an, không quấy rầy.

Suốt cả đường đi mọi người chỉ thảo luận đề thi, đối chiếu nhau đáp án, tới cửa lối đi, Khương Hồng Thược đang được mấy người bạn hỏi giải đề thì hai người Trình Nhiên đi tới, từ xa Tô Hồng Đậu đã vẫy tay gọi.

Vì hay đi cùng Trình Nhiên, Trương Bình cũng quen biết Tô Hồng Đậu và Mã Khả, ân cần hỏi: “ Mọi người thi thế nào?”

Mã Khả lắc đầu: “ Tôi sợ đề cường độ điện trường sai rồi, tôi tính ra 10 jun, nhưng Hồng Thược nói là 12 jun.”

Trương Bình mặt biến sắc: “ Kết quả của tôi có 8 jun thôi.”

“ Vậy thì chắc chắn là cậu bỏ qua lực ma sát trong đường ống rồi. “ Mọi người tranh luận sôi nổi, nói ra vấn đề của mình, lại nghe Khương Hồng Thược giải thích. Khương Hồng Thược ngọt nhạt: “ Ai đó chắc chắn là thi tốt lắm, cho nên chẳng thèm đối chiếu đáp án.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận