Trùng Nhiên

Chương 543: Thiếu niên cười ngốc nghếch. (2)

Lúc này ông chủ Mã ở trước mặt Trình Tề, mặc dù cũng là nhân vật sáng nghiệp internet thời đầu, nhưng mà danh vọng còn kém xa, bây giờ Liên Chúng đã có 10 vạn người đăng ký, số lượng online cùng lúc là 2 vạn. Ở mặt thanh thế, Liên Chúng đứng số 1 nền tảng chơi game tiếng Trung, Trình Tề càng liên tục lên báo, trên internet gần như không ai không biết, hẳn là mục tiêu mà Alibaba mới sáng lập phải ngưỡng mộ.

Cho nên "Phong Thanh Dương" hóa thân của Mã Vân vẫn chơi cờ ngay trong nền tảng Liên Chúng, không biết có bao nhiêu vị đại lão "tàu ngầm" ở nền tảng này. Mã Vân chính vì Trình Tề mở ra nền tảng chơi cờ vây online, khiến không ít kỳ thủ chuyên nghiệp hẹn nhau chiến đấu, làm sống dậy mảng cờ vây, nên mới hứng thú với hắn.

“ Gần đây mấy trận đấu lớn mới thấy anh ... Bận rộn lắm à? “ Trình Tề vừa dẫn ông chủ Mã đi tham quan vừa hỏi:

Mã Vân ung dung đáp: “ Có tí chút, chúng tôi không so với các cậu được, tôi phải chạy đi tìm nghiệp vụ, gần đây có cơ cầu VC tới tìm, phải ứng phó đủ kiểu.”

Từ ngữ khí của hắn dễ tạo ấn tượng "tôi rất hot", chắc chắn trong mắt Trình Tề, nam tử ba mấy tuổi, trài qua thất bại, vẫn được 17 người trung thành đi theo, có đủ tư cách nói câu này.

Thấy đứa em trai Trình Tề cứ nhìn mình, mặc dù không hiểu vì sao, ông chủ Mã luôn thấy tiếu niên lạ mặt này có thái độ thân thiết khác thường với mình, cười nói: “ Chú em Trình Nhiên cũng thường tới giúp anh trai à?”

Mình nói chuyện với Mã Vân này, Trình Nhiên sung sướng muốn hét lên rồi, không sao kiểm soát được điệu cười trông rất ngốc của mình: “ Bình thường em đi học, chỉ cuối tuần mới thi thoảng tới một chút.”

“ Học trường nào thế?”

Lần này là Trình Tề kiêu ngạo đáp: “ Em tôi học ở Thập Trung Thành Đô, là trung học trọng điểm quốc gia tốt nhất ở Tứ Xuyên.”

“ A, tôi cũng biết Thập Trung đấy. “ Ông chủ Mã chỉ nói một câu qua loa rồi, thay đổi chủ đề, hắn thực sự không có đề tài chung gì với đám học sinh giỏi, không phải vì hắn học kém, ít nhất thành tích ngoại ngữ của hắn hàng top, cơ mơ chuyện học hành của hắn thì đi vào truyền kỳ rồi:

Năm xưa tuy 3 lần tham gia cao khảo, hai lần đầu thì lần thứ nhất số học 1 điểm, lần thứ hai được 19 điểm, không phải vì hắn kém, mà vì khi hắn mới học cao trung thì thời đó thi khối xã hội không thi số học, hắn học chuyên ngành ngoại ngữ, nên ba năm cao trung không học số học.

Lần thứ ba hắn thi cao khảo cũng là năm 84, có thể nói là đề thi năm đó "đi vào sử sách", dưới tư tưởng chủ đạo "ra đề linh hoạt, kiểm tra cơ sở, kiểm tra năng lực", xuất hiện những đề sáng tạo tới học sinh đại học cũng chưa từng thấy, khiến điểm số học bình quân cả nước chỉ có 26. Ông chủ Mã khi đó được chừng 80 điểm, bỏ điểm bình quân toàn quốc xa tít tắp, tuy cuối cùng thiếu vài điểm, được trường sư phạm phá cách tiếp nhận. Phải nói hắn chống lại áp lực gia đình và hiện thực, liên tục thi ba lần, ôn tập kiến thức số học từ không tới có, nghị lực này không phải người thường có thể làm được.

Tham quan xong, ông chủ Mã lấy máy ảnh chụp phim của nhân viên tên Tôn Vũ đi theo mình, rắc một cái chụp tấm ảnh: “ Lúc rửa ảnh sẽ rửa cho cậu một tấm.”

Bạn bè trên mạng gặp nhau, nhất là tới công ty như Liên Chúng, thế nào cũng chụp bức ảnh làm kỷ niệm, sau này Liên Chúng phát triển lớn mạnh, mở album ảnh ra xem cũng thấy vinh dự.

Tiếp đó ông chủ Mã hỏi ý tưởng phát triển tương lai của Trình Tề và cái nhìn về mạng internet, Trình Tề nói Liên Chúng được sáng lập với sự ủng hộ của Trình Nhiên, tương lai theo đuổi nền tảng chơi game số một.

Ông chủ Mã nghe nhắc tới Trình Nhiên, song không nghĩ nhiều.

Bất tri bất giác tới giờ ăn cơm, Trình Tề nói ở đại học sư phạm có cái quán không tệ, vì thế mọi người rời văn phòng đi xuống, tới quán ăn ở trong đại học sư phạm, mọi người ngồi quanh bàn.

Trình Tề là danh nhân trong trường, người đi ngang qua đều chào một tiếng "anh Trình", đặc biệt là mấy nữ sinh, ánh mắt cứ hấp háy.

Đột nhiên ông chủ Mã cảm khái :” Liên Chúng của các cậu rất tốt, nhưng thiếu một thứ chí mạng.”

Trình Nhiên nghiêm túc hỏi :” Thiếu gì thế?

Mặt ông chủ Mã còn nghiêm túc hơn :” Không có một cô gái nào cả, chẳng có tí sức sống nào hết.”

Trình Nhiên “á” một tiếng vỗ trán, bảo sao lúc tham quan Liên Chúng y cứ thấy thiếu thiếu, đúng thế, công ty rặt một đám đực rựa, thiếu đi bóng dáng xinh đẹp mặc váy công sở khoe cặp chân nuột nà.

Biết sao được, cái nghề này nó vậy, ngay thời sau tỉ lệ nữ giới tham gia ngành công nghệ thông tin rất ít, huống hồ giai đoạn đầu. Không chỉ Liên Chúng, mà cả CQ cũng thế, không có cô gái nào hết.

May còn có Thiên hành đạo quán, ở đó không thiếu cô gái xinh đẹp ra vào, Trình Nhiên lại có chỗ ngồi tốt gần cửa, có thể thoải mái thỏa mãn chút tâm tư u ám của nam nhân.

Câu đó nói ra, Trình Nhiên thấy ông chủ Mã thân thiết hơn hẳn.

Phải nói là suốt cả dọc đường đi, cả Trình Tề và Nhâm Tề công lại chẳng nói khỏe bằng một mình ông chủ Mã. ông chủ Mã biết nhiều hiểu rộng, gặp đề tài gì cũng nói ra được cả đống đạo lý, người nghe cuốn vào lời hắn nói. Cảnh này Tôn Vũ thấy quen rồi, công lực lừa gạt của ông chủ nhà mình rất cao siêu, 17 người đi theo bọn họ có thể gọi là fan não tàn. Còn về phần đứa em họ bên cạnh Trình Tề thì ngay từ đầu, đã bị sức hút của ông chủ Mã chinh phục chỉ biết cười ngốc nghếch, càng chẳng có sức chiến đấu gì.

“ Nói tới lai lịch Thông Lãng, mọi người chắc biết cả chứ ... “ Ông chủ Mã tiếp tục du dương trầm bổng mở rộng đề tài, sức biểu hiện lẫn ham muốn biểu hiện của hắn quá mạnh:

Những người bên cạnh đều tỏ thái độ "rửa tai lắng nghe", Tôn Vũ rót trà mời mọi người, đều tiên là Trình Tề, thứ tới Nhâm tề, sau đó là chính bản thân ông chủ Mã của hắn, cuối cùng mới tới Trình Nhiên.

Trình Nhiên nãy giờ chỉ ậm ừ phụ họa đột nhiên tiếp lời: “ Đúng thế, khi đó Tạ Càn muốn sáng nghiệp internet, có nhắc tới với tôi. Tôi bảo chú ấy đi theo đường tin tức sau đó bán quảng cáo giống Yahoo, chú ấy quyết đoán làm ngay, cho nên muốn thành công thì không thể thiếu sự quyết đoán và năng lực chấp hành của người cầm quân, cái đầu quyết định đi đúng đường hay không, cái sau thì quyết định tầm cao có thể đạt tới.”

Không chỉ ông chủ Mã chuẩn bị nói phải khựng lại, ngay cả Tôn Vũ ở bên cạnh ngớ ra quay sang nhìn đứa em ngốc của Trình Tề.

Nói nói cái gì vậy?

Hay vừa nghe cái gì vậy?

Lời này tiết lộ cái gì? Chẳng lẽ Tạ Càn khi sáng lập Thông Lãng có nhắc tới với nó, nói lại còn đưa ra kiến nghị, khiến Yahoo tiếng Trung phát triển ở Trung Quốc mới bị Thông Lãng bỏ lại phía sau?

Đùa à?

Trình Tề nhìn sang Trình Nhiên dò hỏi, hàm ý không phải che giấu nữa à, Trình Nhiên khẽ gật đầu, giấu gì nữa chứ, cơ hội thế này làm sao y bỏ qua được, đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh mà, y đang có đống tiền không biết tiêu thế nào đây.

Kỳ thực Yahoo tiếng Trung phát triển không tốt ở trong nước có không ít nguyên nhân, theo như Trình Nhiên thấy, bất kể Yahoo, Google, Ebay, ICQ, tựa hồ đều không quen thuộc với môi trường Trung Quốc lắm. Không so được với trang web học theo mô hình của họ nhưng cải biến để sinh trưởng trên mảnh đất này. Trong đó có nguyên nhân khách quan là do các loại nhu cầu của cư dân mạng hoàn toàn khác biệt, nhưng có một điểm quan trọng, nếu đi trước một bước tất nhiên sẽ có ưu thế dẫn đầu trong cuộc đua này.

Ưu thế dẫn đầu không có nghĩa là bất bại, nhưng nếu phù hợp với cả nhu cầu người dùng, thế thì sẽ như cá gặp nước, Thông Lãng chính là đại biểu.

Ông chủ Mã sắp phân tích ưu điểm của Thông Lãng, nhưng bị những lời của Trình Nhiên làm khó nói tiếp được.

Quá hoang đường, hay thằng bé này tinh thần bị thác loạn, chứ có ba hoa bốc phét thì cũng đâu thể nói như thế được.

Thế là ông chủ Mã không tiếp tục vấn đề Thông Lãng nữa mà lựa chọn bỏ qua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận