Trùng Nhiên

Chương 718: Không phải chính đạo.

“ Chỉ có mấy đứa nhóc con nổi hứng lên muốn lập hiệp hội gì chứ, bên phía hội sinh viên làm gì có quyền định đoạt, toàn là sinh viên năm đầu, bọn họ tự đánh giá bản thân quá cao rồi đấy.”

Từ khi khai giảng tới nay, Dương Mục liên tục bị Trình Nhiên đả kích, trước kia Vương Tân Bác luôn nghe hắn sai bảo, bây giờ độc lập hơn rồi, thậm chí ít khi gặp hắn. Dương Mục thấy địa vị của mình đáng lẽ ra phải cao hơn thế này chứ, trước khi vào đại học, hắn đã tính rồi, dùng ưu thế gia cảnh lấy các loại lợi ích lôi kéo một nhóm sinh viên mới, sau đó lên làm lớp trưởng, tiến tới xác lập địa vị trung tâm của năm thứ nhất, sau đó bước vào hội sinh viên khoa, năm thứ hai có thể cạnh tranh chủ tịch ...

Thế rồi hắn gặp phải Trình Nhiên, mọi kế hoạch còn chưa bắt đầu đã đổ vỡ.

Sau đó Dương Mục rút kinh nghiệm đau thương, tìm con đường khác, trực tiếp tham gia hội sinh viên, sau đó được phân phối vào ban hội nhóm, địa vị liền khác hẳn, nghĩ mà xem, khi mà rất nhiều người xin thành lập hội nhóm chưa được, hắn lại là một người có thể quản lý bọn họ, khối người phải tìm tới hắn.

Ấy là hắn nghĩ thế.

Trong tay Dương Mục không thiếu tiền viện trợ từ gia đình, nên mời mọi người ăn ăn uống uống, chẳng mấy chốc đã tụ tập một nhóm xung quanh.

Nhìn vào thì hắn uy phong lắm, vẫy tay một cái rất nhiều người hưởng ứng, chỉ là bản thân hắn biết, mình là nhân vật ăn xong người ta ngồi xỉa răng còn mình phải chạy đi thanh toán tiền.

Dù thế nào hắn cũng thấy giờ trong lớp đã là thiên hạ của Trình Nhiên rồi, nhưng mình đã nhảy ra khỏi vòng tròn nhỏ đó, tham gia vào hoàn cảnh lớn hơn, cho nên dù phải đốt tiền, hắn cũng chấp nhận.

Ít nhất hắn thấy mình đang ngang hàng với Trình Nhiên.

Thế rồi Trình Nhiên bỗng lôi kéo một đám ngốc năm nhất, mấy tên rảnh rỗi năm hai, chuẩn bị thành lập một hiệp hội, tự làm chủ tịch.

Thời gian qua ở ban hội nhóm, từ điều mình nghe được thấy được, Dương Mục cũng đã có kết luận đại khái rồi, tuy danh nghĩa bọn họ quản lý 46 hiệp hội toàn trường, đại bộ phận chẳng ai coi bọn họ ra cái gì.

Đôi khi trong vài hoạt động mang danh nghĩa quản lý nên được mời tham gia, vài hiệp hội lớn bọn họ chẳng bận tâm, vì ban hội nhóm không quản tài vụ, mà chuyện lôi kéo tài trợ chẳng giúp được gì, trừ vài hội nhỏ không mượn được phòng hoạt động mới tìm tới bọn họ. Nhiều hiệp hội còn mạnh hơn cả hội sinh viên, ví như hiệp hội sáng nghiệp, bọn họ đông người, lại dựa vào mấy vị học trưởng đã tốt nghiệp có tiền tài trợ, bọn họ muốn tiền có tiền, muốn phòng có phòng, muốn quan hệ có quan hệ, tổ chức hoạt động gì cũng rầm rầm rộ rộ.

Đôi khi bên hội sinh viên còn phải chủ động liên hệ với mấy hiệp hội lớn để tham gia vào hoạt động của bọn họ, thể hiện sự tồn tại của mình.

Có thể tưởng tượng được, Dương Mục trong ban chỉ là tên chạy vặt cùng làm ví tiền, một khi Trình Nhiên tự lập hiệp hội thành công, không khác gì tự lập xưng vương.

Dương Mục chẳng thể ảnh hưởng được gì, nhưng là mỉa mai châm chọc vài câu gây dư luận xấu thì có thể làm được, thậm chí lợi dụng quan hệ với trưởng ban đã kéo chân Trình Nhiên.

Dù sao thì chuyện này từ đầu cũng rất ít khả năng thành công.

“ Cô ả Trương Tĩnh ấy, ỷ vào quan hệ tốt với chủ tịch hội sinh viên, đã đưa chuyện này lên cuộc họp hội sinh viên rồi, đen nói thành trắng, thậm chí cái nhau với phó chủ tịch ... Làm hội sinh viên chia rẽ, tóm lại là không khí ngột ngạt lắm.”

“ Ồ ồ, thì ra là vậy, nói thượng tầng hội sinh viên chấn động là vì chuyện này à? “ Vài cán sự hội sinh viên tò mò: “ Bảo sao anh Triệu không muốn làm nữa.”

“ Chứ còn sao, anh Triệu vốn là trưởng ban hội nhóm, theo lý mà nói phải có quyền phát ngôn ở chuyện này, kết quả cô Trương Tĩnh kia lại đề xuất trước. Anh Triệu nói, nếu không phải nể mặt cô ta là nữ, đã nổi điên tại chỗ rồi.”

“ Xì, chủ yếu là vì Trương Tĩnh xinh đẹp chứ sao, cái tính anh Triệu, thấy mấy nữ sinh xinh đẹp là xong rồi.”

“ Nhưng mà cô ta quá vô lý.”

“ Vậy chuyện này thế nào?”

Dương Mục lạnh nhạt nói: “ Còn làm sao nữa, cô ta kiên trì muốn báo lên trên, đưa đề xuất thành lập hiệp hội tới đoàn trường, thế là mâu thuẫn trong hội bị lộ ra. Cho nên mới nói, đám con gái căn bản không phù hợp làm quản lý lãnh đạo, xem đi, rồi nhà trường sẽ hỏi tới, ảnh hưởng rất tệ.”

Tòa nhà bát giác khoa vi tính, nhóm người Trình Nhiên tan học trở về kí túc xá, ở đoạn bờ kè chằng chịt dây leo, gặp Trương Tĩnh ôm sách đi cùng mấy cô bạn.

“ Học tỷ, học tỷ, ở bên này. “ Lý Duy mắt sáng lên, giơ tay vẫy vẫy:

Mấy nữ sinh bên cạnh Trương Tĩnh nhìn thấy Trình Nhiên bên kia thì cười trộm, Trương Tĩnh bình thản nói với bạn cùng lớp: “ Mình có chuyện cần nói vài câu với họ, các bạn cứ đi trước đi.”

Đám con gái đáp lại song không đi xa, mắt còn hướng về phía này, mặc dù tin đồn Trương Tĩnh làm người thứ ba đã bị áp xuống rồi, nhưng nhiều người vẫn tò mò, chuyện chưa có không có nghĩa sau này không có, nam nữ mà có tình bạn đơn thuần à, không tin.

Trương Tĩnh ngó lơ Lý Duy đang ra sức thể hiện sự tồn tại, đi thẳng tới trước mặt Trình Nhiên, giọng điệu công việc: “ Khả năng vài ngày nữa sẽ có câu trả lời, tôi đã thông qua hội sinh viên đưa đơn của các cậu lên đoàn trường rồi. Giờ xem tình huống bên đoàn trường, các cậu có tài liệu chi tiết, kế hoạch rõ ràng, tôi nghĩ khả năng hiệp hội thế này được thông qua là rất cao.”

Người phòng 409 thì không xa lạ gì với Trương Tĩnh nữa, khi cô chủ động muốn giúp đỡ, kế hoạch Lão Quách viết xong còn nhờ cô trau chuốt sửa chữa, cho nên hai bên khá thân quen rồi. Với bọn họ mà nói, quen biết Trương Tĩnh là chuyện đáng khoe khoang.

Hơn nữa mọi người nhận ra, tuy Trương Tĩnh bề ngoài tỏ thái độ học tỷ hội sinh viên, nhưng ngữ khí nhu hòa là có thật.

“ Học tỷ thật lợi hại.”

“ May nhờ có học tỷ.”

Phòng 409 không tiếc lời tán dương Trương Tĩnh, Trương Tĩnh cười nhẹ: “ Làm việc cho tốt đấy. “ Rồi xoay người đi luôn, rất dứt khoát.

Lý Duy bóp vai Trình Nhiên: “ Vì đại nghiệp của chúng ta, cậu biết nên làm gì rồi đấy.”

Trình Nhiên bất lực nói: “ Tôi có bạn gái rồi.”

“ Biết, nhưng vì chân lý, đá bạn gái của cậu đi, bạn gái cậu giỏi, học tỷ Trương Tĩnh cũng không kém ai, lại còn xinh đẹp, nhất là vóc dáng kìa, chặc chậc ... Người anh em, yêu xa không có kết quả đâu, cậu nên biết ở bên kia tư tưởng rất thoáng, nên chẳng bằng chết sớm siêu thoát sớm, bắt đầu cuộc đời mới.”

“ Học tỷ tích cực giúp đỡ như vậy, chưa chắc là không phải vì cậu, người anh em, lấy thân báo đáp đi, chưa nói gì khác, riêng thân phận học tỷ này, đủ kích thích ...”

Trình Nhiên không buồn nói với mấy tên dư thừa "hóc môn" đó nữa.

Chưa được vài ngày, chuyện bị đoàn trường đẩy về.

Người phụ trách mảng này là phó bí thư Cố Chính Thanh, quan hệ không tệ với Trịnh Khang phó chủ tịch hội sinh viên, mà Trương Tĩnh làm việc gì thì Trịnh Khang phá chuyện đó, cho nên Cố Chính Thanh tất nhiên không được nghe lời tử tế nào từ hắn.

Chuyện này thật sự là rất hiếm, vài phần tử tích cực năm thứ nhất một sáng lập hiệp hội học thuật, hơn nữa còn có đại biểu của sinh viên mới. Thế nhưng vấn đề ở đây mà ra.

Cố Chính Niên cho rằng, đây không phải là con đường mà sinh viên ưu tú nên đi.

Thông thường mà nói, nếu thực sự ưu tú thì đã được một số giáo viên chọn trúng, muốn đi theo đường nghiên cứu học thuật thì tranh thủ làm trợ lý cho những giáo sư có tiếng nói mới là chính đạo.

Chạy đi thành lập hiệp hội cái gì chứ, bỏ gốc tìm ngọn, ảnh hưởng tới học tập, không phê.

Đơn xin phép bị trả về, những kẻ đợi xem trò cười được một trận cười to, trò cười đúng là trò cười.

Trịnh Khang ở trước mặt Trương Tĩnh hả hê ra mặt.

Hội trưởng hội sinh viên chỉ biết nói với Trương Tĩnh:

“ Lão Cố đích thân phủ quyết chuyện này coi như xác định rồi, em an ủi đám kia một chút, chuyện gì giúp được thì em đã giúp rồi, không cần áy náy gì cả.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận