Trùng Nhiên

Chương 591: Thói quen tử nhỏ.

Rốt cuộc Trình Nhiên cũng nộp cái đơn tham gia bình chọn học sinh ưu tú rồi, giáo viên chủ nhiệm Tôn Huy rất hài lòng, vỗ vai Trình Nhiên nói đây là biểu hiện của sự trưởng thành, y chỉ cười gượng.

Lúc ra về Trình Nhiên lên xe buýt , nhìn qua cửa sổ liền thấy Chương Ngư từ bưu điện đi ra, trong tay hắn hình như là thứ gì đó giống giấy chuyển tiền, đây là cảnh y ít thấy.

Chương Ngư dừng lại trên đường, đi vào quán mỳ lụp xụp, ngồi xuống gọi bát mỳ ăn cho xong bữa tối.

Đây thì lại là cảnh Trình Nhiên thấy nhiều lắm rồi, nghĩ một lúc rồi gọi điện cho Triệu Thanh.

Buổi tối về nhà Trình Nhiên ăn một bữa rất phong phú, sườn rán cháy cạnh, cá sóc, còn có một món ăn nổi tiếng tên là "Đan phượng triêu dương". Nghe tên hay thế chứ kỳ thực là tôm lột vỏ cuộn lại, cùng với thịt cua, trứng cá, dưới lót ít rau sống, trông rất vừa mắt, cho vào miệng nhai, vị rất đầy đủ, rất thỏa mãn hạnh phúc, nhưng ăn ba miếng là đủ rồi, một đĩa chỉ đặt ba miếng thức ăn thập cẩm kiểu này. Ngoài ra còn có canh củ cải, một đĩa lòng xảo, còn có nộm xoài.

Nhà Trình Nhiên không có giúp việc, cả nhà không quen có người ngoài ở trong nhà, thường ngày cha y nếu không ăn ở công ty thì cũng ăn ở ngoài, chiều không về nhà. Còn Từ Lan cho dù bên ngoài đã gọi là giám đốc Từ rồi, thường thì về làm cơm cho Trình Nhiên ăn, tệ lắm cũng là chuẩn bị cơm từ trưa, về nhà hâm nóng lên ăn. Hôm nay cơm nước ngon như vậy là vì Từ Lan đi ăn cơm ở ngoài còn gói ghém mang về.

Địa điểm là nhà hàng Kim Các có tiếng ở Thành Đô, ăn một bữa mất sáu nghìn, thấy Từ Lan muốn gói thức ăn thừa mang về, người ta vội vàng sai đầu bếp làm thêm mấy phần. Đi ăn tiệc còn mang đồ thừa về, đúng là chỉ có Từ Lan thôi, cho nên trong mắt người ta, giám đốc Từ đúng là một mình một kiểu, đồng thời cũng biết trong nhà cô có đứa con trai thường ăn đồ thừa mang về.

Trình Nhiên chẳng thấy ăn đồ thừa có vấn đề gì, quen rồi, từ nhỏ được mẹ nuôi lớn như vậy đấy, với y mà nói, ăn thừa cũng không sao, đồ ăn không phân sang hèn, nhưng mà có phân ngon dở.

Ăn đồ không ngon là cái mặt y khó coi lắm.

Cũng là do mẹ y mà ra, nhà hàng mẹ y làm từng số 1 Sơn Hải mà, ăn ngon thành kén luôn.

Thói quen này chắc là đi theo cả đời rồi.

Thế nên Trình Nhiên thấy con người là sinh vật sống ở quá khứ, dấu ấn ký ức quá khứ sẽ quyết định tương lai anh chọn cuộc sống thế nào, quyết định anh vì cái gì mà cố chấp.

Giống như có kẻ phạm tội giết người do tâm lý có vấn đề, ám ảnh tuổi thơ đi theo mãi cuộc đời, không xóa bỏ được. Có người sau khi giàu lên thì sống xa hoa tột độ, cứ thứ tốt nhất mới dùng, càng thích khoe khoang khắp nơi, quá nửa là do năm xưa nghèo khó, tự ti bám vào tận xương, đồng thời cũng nhiều lần tưởng tượng khi có tiền sống ra sao. Và cũng có người giàu có rồi vẫn tằn tiện chi tiêu, ăn uống sinh hoạt hết sức đơn giản.

Những thứ si mê sau khi công thành doanh toại đa phần quá nửa từng cảm thấy không thể có được, nay lỡ mất quãng thời gian tốt nhất không cách nào bù đắp.

Lại nói Trình Nhiên há chẳng phải như thế sao, cuộc sống thong thả có đôi phần lười nhác này là thứ xưa kia y bỏ lỡ.

Từ Lan có điện thoại, sau đó nói với Trình Nhiên là 8 giờ có cuộc họp, hiện giờ địa ốc Viêm Hoàng đang ở giai đoạn mở rộng nhanh chóng, ra sức gom đất bên ngoài, thế mà bận rộn như thế còn nhớ tới cái bụng của con trai.

Nhìn thấy mẹ đã khoác túi xách lên chuẩn bị dặn dò trước khi đi, Trình Nhiên nói trước ngay: “ Con sẽ ngoan ngoãn làm bài tập.”

Từ Lan trừng mắt một cái: “ Tin con mới lạ, cả nhà mình chẳng hiểu sao đều đi làm ăn cả rồi, thật đúng là …”

Những chuyện Trình Nhiên làm sao qua mắt hai vợ chồng Từ Lan, Triệu Thanh phụ trách quá nửa nghiệp vụ của Trình Nhiên vẫn là người của Phục Long. Lý Minh Thạch là đồ đệ của Trình Phi Dương, tiểu tổ CQ đều rút từ Phục Long ra. Trình Tề tương đối độc lập, nhưng là con cháu trong nhà, hai vợ chồng lạ gì bóng dáng Trình Nhiên nhấp nhổm sau lưng.

Hai vợ chồng không theo đuổi đại phú đại quý, cả đời tuân theo tôn chỉ ở vị trí nào lo việc nấy, giai đoạn nào nên làm gì thì làm việc nấy, sở dĩ không can thiệp vào hành vi thương nghiệp của y là vì hiện giờ học tập không tệ, hai người không bởi móc được.

Mẹ đi rồi, Trình Nhiên dọn dẹp bát đũa, lúc này là 7 giờ 30, trời đã tối hẳn. Trình Nhiên bật gas đun nước, ở Thành Đô có cái hay này, không giống Sơn Hải vẫn dùng bếp than, năm nay Thành Đô đã thực hiện kết nối ống gas tới toàn bộ khu huyện, muốn có nước nóng lúc nào cũng được. Trình Nhiên chơi sang rửa bát cũng chơi nước nóng luôn, ngang với hoàng đế dùng gáo vàng chứ đùa à.

Trong lòng Trình Nhiên không khỏi cảm khái, giờ nhà có tiền rồi, không ngờ thứ khiến y thấy thỏa mãn lại là có thể dùng nước nóng mọi lúc, muốn rửa bát thì rửa bát, muốn tắm thì tắm, đúng là hưởng thụ cấp thổ hào.

Hiện giờ vẫn còn rất nhiều thứ chưa thành hiện thực, Trình Nhiên có khả năng khiến tất cả xuất hiện sớm hơn, nhưng mà mọi dục vọng là vô hạn, một khi lún vào đó rồi cái cuộc sống thong dong này của y chẳng còn nữa.

Cho nước nóng vào bình giữ nhiệt, mang về phòng mình, lấy cốc cho ít trúc diệp thanh, pha cốc trà, nhìn lá trà bập bềnh trong nước nóng, Trình Nhiên xoay cốc vài vòng, máy vi tính mới khỏi động xong, kết nối internet kiểm tra hòm thư.

Trình Nhiên mở một lá thư, trong đó là đống công thức và đồ thị hàm số, còn có lời chú thích " Vì em không thể vận dụng công thức và lý luận đại học vào giải đề, cho nên anh viết luôn toàn bộ quá trình suy luận, trong đó đều dùng công thức cao trung, cách chứng minh công thức sẽ có ích cho em trong việc vận dụng nguyên lý. Ngoài ra Trần Quần của bộ phận nghiên cứu phát triển có ý kiến bất đồng, ở trang 16, xem cho biết. Tóm lại anh theo đuổi trực quan, hắn thích phức tạp, em châm chước mà dùng."

Người gửi là Vương Văn, quân tiên phong nghiên cứu do đích thân Trình Phi Dương mời về, hiện là chủ quản phòng nghiên cứu phát triển số hai.

Tới trình độ Trình Nhiên bây giờ, y đã không thỏa mãn với bài tập bình thường nữa, mỗi ngày làm bài tập, trừ tri thức thấy cần đột phá mới làm, còn cái khác thì chẳng muốn tốn thời gian, vứt sang bên không làm. Thời gian dùng để huấn luyện kiến thức chưa thuần thục còn hơn, đương nhiên, số học được y ưu ái nhất.

Phục Long có một quần thể nhân viên nghiên cứu ưu tú, đều là cao thủ, không khác gì có kho báu, tới từ Thanh Hoa Bắc Đại đều có, liền thành kho tri thức cho Trình Nhiên thỉnh giáo. Không riêng y, sau khi nói chuyện với Khương Hồng Thược, cô cũng gia nhập, cô cũng có nhiều vấn đề không hiểu, xem sách sao bằng hỏi những tiền bối này.

Đương nhiên đối với những nhân viên nghiên cứu kia chẳng phải là chuyện khổ sai, coi như là thay đổi đầu óc trong công việc, làm việc mệt rồi mở email xem vấn đề Trình Nhiên hỏi, thế là làm cả bài giải với hướng dẫn dài dằng dặc.

Không phải nói chứ ở phạm trù số học sơ cấp, trình độ của Vương Văn đã tới hóa cảnh rồi.

Chuyện này mà để cho học sinh Thập Trung biết, đặc biệt là đám đang cạnh tranh với Khương Hồng Thược biết, người ta lại chẳng nhảy dựng lên chỉ mặt hét ăn gian.

Cả đội ngũ nghiên cứu chip cùng phát triển phần mềm đi phụ đạo cho hai học sinh cao trung.

Thế mà còn không cho người ta chửi à?

Trình Nhiên gửi một file đính kèm cho Khương Hồng Thược, đó là một đề sốc học cận đại liên quan tới lý thuyết trường, đề này không do vương Văn giải đáp mà một nhân viên tới từ Thanh Hoa trong phòng nghiên cứu số một. Phạm trù kiến thức đề này thuộc về số học cao cấp, là hứng thú riêng của Khương Hồng Thược, cô không giới hạn bản thân ở số học cao trung nữa.

Khương Hồng Thược đang online trên CQ, cô trả lời bằng mặt cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận