Trùng Nhiên

Chương 242: Lễ hội âm nhạc Sơn Hải. (3)

Quay trở lại lễ hội âm nhạc, Triệu Nhạc đứng trên sân khấu cố ý dùng chất giọng khàn mang theo hương vị đau thương hát ra, bài hát tức thì bắt ngay được lỗ tai người nghe.

Một đề tài lớn lại mang hướng chính trị chính xác, qua sự biểu diễn của Triệu Nhạc, thực sự khiến người nghe sản sinh đồng cảm lớn, bầu không khí tăng nhiệt nhanh chóng.

Không chỉ Tiêu Bách, cả ban nhạc dưới trướng của Chân Ngôn cũng đổ dồn chú ý lên sân khấu, tinh thần không khỏi hốt hoảng.

“ Cái gì thế này, đây là bài hát kiểu gì vậy?”

“ Bài hát này nhất định sẽ rất được lòng người nghe.”

Như để phụ họa cho bình luận của họ, lúc này mấy vạn cánh tay từ bãi cỏ sân vận động vươn lên, đung đưa như sóng, tất cả đồng thanh hô vang: “ Triệu Nhạc, Triệu Nhạc! Triệu Nhạc.”

Thành viên ban nhạc đứng hết cả dậy, lúc nãy bọn họ cho rằng đã đẩy không khí hội trường lên cao nhất, liên tục ba bài nhạc rock khiến khán giả la hét khản cổ. Thậm chí có chút đắc ý nho nhỏ, bọn họ đã tiêu hao hết sức lực của khán giả rồi. Đây chính là thủ đoạn của họ, người nghe có độ mỏi thẩm mỹ, giống như ăn một món ngon nhiều tới mức đến ngấy rồi, món sau ngon tới mấy cũng vô vị.

Ai ngờ lại xuất hiện một bài hát như thế, không bị ảnh hưởng gì còn kế thừa luôn sức nóng bọn họ tạo ra để đẩy không khí lên đỉnh điểm.

Cứ thế này e rằng ngày mai, sợ không ai nhớ bài hát họ từng biểu diễn.

Trong phòng truyền hình trực tiếp, dẫn chương trình Vương Thế Phong đang phỏng vấn Hàn Lỗi "Hàn Đại Pháo".

Đây vốn là căn phòng dùng để tập gym ở sân vận động, vì lễ hội âm nhạc mà cải tạo thành phòng truyền hình, màn hình trong phòng được đồng bộ với màn hình của cameraman ngoài kia.

Vẫn như mọi khi Hàn Lỗi nói năng chẳng kiêng dè gì cả, làm Vương Thế Phong nhận tin nhắn phản hồi từ khán giả mà không dám nói ra. Nghe thử " Loại người gì thế, ông nói bằng mồm hay bằng đít mà khắm vậy, câm mồm đi!", " Ông nghĩ mình giỏi như thế sao không lên sân khấu đi, ngồi nấp một chỗ nói xấu người khác là thằng hèn", " Ban nhạc Linh Việt hôm nay biểu diễn xuất sắc, đừng nghĩ bằng cái mồm thối của ông mà xóa bỏ được thành tựu của họ", " Hàn Lỗi, ông coi chừng tôi nhé, ra đường tôi thấy ông thế nào cũng cho viên gạch."

Tất nhiên Hàn Lỗi cũng có fan của mình bênh vực " Thầy Hàn khắc khe một chút, nhưng mỗi lời nói đều điểm trúng vấn đề, hi vọng người được đánh giá rút kinh nghiệm."

Chỉ là những lời như thế nhanh chóng bị nhấn chìm bởi đám đông giận giữ.

Lúc này Triệu Nhạc cũng đang hát, Vương Thế Xung liên lạc qua bộ đàm để camera man hướng thẳng về sân khấu, kích động nói: “ Các vị khán thính giả thân mến, mọi người có cảm nhận được sức nóng này không, giờ chúng tôi đang ở trong phòng thu mà tưởng chừng như đang đứng giữa sân khấu, không khí này thực sự không thể nào hình dung được, cá nhân tôi cho rằng đây sẽ là bàn hát gây sốt của lễ hội âm nhạc năm nay ... Thầy Hàn có đánh giá gì về bài hát này không?”

Lúc này Triệu Nhạc đã hát xong, tiếng hò reo thực sự muốn xuyên cả qua tường cách âm vào phòng, Hàn Lỗi cầm lấy micro, ngẫm nghĩ mất một lúc mới đánh giá: “ Tôi có biết Triệu Nhạc, cậu ta ra hai album rồi, tài năng thì có, nhưng phong cách một màu, tôi không nghĩ cậu ta có hi vọng gì, cho nên cũng không muốn bình luận album của cậu ta, vậy mà cậu ta lại có thể đột phá ở mặt phong cách.”

“ Nói về bài hát này, hay dở thế nào thật khó bình luận ngay tức thì, lúc mới nghe tôi còn nghĩ, cái thứ vớ vẩn gì thế này ... Nhưng sau khi nghe kỹ, đặc biệt là nghe lần thứ hai, tôi liền muốn hát theo. Bài hát này lập ý siêu thoát, tôi là con người trọng cảm giác, nghe là nghe sao cho toàn thân khoan khoái, nghe ra tư ra vị. Thời nay nhiều bài hát, nghe qua hay thì có hay đấy, nhưng giống như món ăn tẩm ướp gia vị quá đậm, làm anh không nhận ra là đang ăn cá hay thịt nữa, bởi vậy bài hát nguyên chất nguyên vị này thực sự đáng quý ....”

Vương Thế Phong há hốc mồm, Hàn Lập nói ra lời này không đơn giản, đây là lần đầu tiên ngày hôm nay ông ta đánh giá chính diện ai đó, có thể đoán, mai thôi không ít tờ báo giải trí sẽ giật tiêu đề "Đến Hàn Lỗi cũng phải công nhận bài hát của Triệu Nhạc, kỳ tích!", " Rắn độc phun mật ngọt, đây có phải sức mạnh của âm nhạc."

Đề tài, đây chính là đề tài mà hắn muốn, bài hát hay hay không chẳng quan trọng bằng có đề tài để khai thác, vì đây chính là giới giải trí, giải trí là phải thu hút được khách hàng. Nhìn lượng tin nhắn phản hồi của độc giả tăng vọt thì biết tiết mục hôm nay đại thành công, Vương Thế Phong tất nhiên muốn Hàn Lỗi nói nhiều hơn nữa: “ Vậy thầy Hàn có nghĩ bài hát này bước chân vào thần điện của nhũng bài hát kinh điển không?”

Hàn Lỗi ngừng một lúc mới nói thêm: “ Kinh điển hay không chưa biết, nhưng tôi chắc chắn mười năm sau vô số bài hát thịnh hành bây giờ người ta chẳng buồn nghe lại ... Nhưng bài hát này thuộc nhóm sóng sót cuối cùng. “

Đây thực sự là đánh giá vô cùng cao.

Cùng lúc ấy kẻ thù truyền kiếp của Hàn Lỗi là Trần Nhất Ba cũng đang tham gia một tiết mục của đài truyền hình Đông Nam, vì quan hệ mật thiết với Giải trí Anh Trì, nên ông ta ra sức tán dương Triệu Nhạc.

Hai nhà bình luận âm nhạc xưa nay khắc khẩu, vậy mà cùng khen ngợi một người, danh tiếng của Triệu Nhạc thoáng cái truyền đi khắp nơi.

“ Bài hát mới của Triệu Nhạc ở lễ hội âm nhạc với phong cách quái dị đã áp đảo tất cả.”

“ Hi vọng trong mắt trẻ thơ có thể nói là bài hát hay nhất của lễ hội âm nhạc, thậm chí sẽ gây ảnh hưởng tới toàn bộ giới âm nhạc.”

“ Triệu Nhạc sau hơn một năm im lặng từ album Phiêu, rốt cuộc đã cất một tiếng hót oanh động bốn phương.”

Rất nhiều người tham dự lễ hội âm nhạc mang theo máy ghi âm, bài hát của Triệu Nhạc vì thế được họ mang về giới thiệu bạn bè người thân, liên tục vang lên khắp đường lớn ngõ nhỏ Sơn Hải.

Kết thúc ngày đầu của lễ hội âm nhạc, Tiêu Bách quay về khách sạn, trợ thủ đã đưa tới băng ghi âm của những bài hát gây chú ý nhất ở hội trường chính ngày hôm đó, tổng cộng có tám bài.

Tiêu Bách bảo trợ lý không cho ai tới làm phiền, sau khi thay quần áo rồi mới rót ly rượu vang chăm chú lắng nghe, nghe hết từ đầu tới cuối, sau đó nghe lần nữa ... Những bài hát này không thể nói là không hay, nhưng giống như ca khúc của ban nhạc bọn họ, có đầy đủ yếu tốt để thịnh hành ... Thế nhưng ...

Chẳng có gì nổi bật.

Những bài hát này rất bắt tai, rất dễ nghe, chỉ cần nghe lần đầu là ngấm rồi, nhưng người nghe sẽ có cảm giác như đã từng nghe ở đâu đó, dễ nghe thì cũng dễ quên, cần đội ngũ truyền thông liên tục tạo đề tài duy trì sức nóng cho bài hát.

Cho nên bài hát như của Triệu Nhạc mới đáng quý, độc đáo, khác biệt, làm người ta càng nghe càng ngấm, vì thế mới duy trì lâu dài.

E rằng Triệu Nhạc bằng bài hát này cùng sức mạnh truyền thông của Anh Trì, sẽ khiến nó lọt top 20 bài hát hay nhất năm, còn bản thân Triệu Nhạc sẽ lên tới mức nào, e không ai biết được.

Chắc chắn đêm nay một minh tinh mới đã ra đời.

Thật không may cho Chân Ngôn bọn họ lại xuất hiện cùng lúc với ngôi sao đó, giờ sự chú ý thu được trước đó bị Triệu Nhạc cướp hết rồi, cần điều chỉnh lại sách lược.

Cộc, cộc, cộc!

Tiếng gõ cửa dồn dập cùng tiếng gọi của trợ lý làm Tiêu Bách rất tức giận, ông ta rất ghét bị làm phiền khi nghe nhạc.

Cửa vừa mở ra, trợ lý đã nói gấp: “ Tổng giám đốc Tiêu, anh nghe gì chưa, lễ hội âm nhạc xảy ra chuyện rồi. “
Bạn cần đăng nhập để bình luận