Trùng Nhiên

Chương 684: Quan hệ thật tốt.

Bữa cơm hôm nay chia làm ba bàn, người lớn trong nhà Dương Hạ chiếm hai bàn, đó cũng là chỗ sôi nổi nhất, bàn còn lại giành cho người trẻ lại yên ắng bất ngờ.

Lúc này Du Hiểu cách Liễu Anh đang thì thầm gì đó với Diêu Bối Bối, trong có vẻ thân thiết, thực chất đôi oan gia này lúc nào chả như chó với mèo, chẳng qua đóng kịch thế để giỏng tai nghe chuyện giữa Dương Hạ và Trình Nhiên.

“ Thực ra sau đó mình mấy lần muốn gọi điện cho bạn giải thích, nhưng sợ bạn giận nêm không dám. “ Vốn Trình Nhiên định đợi vài ngày cho Dương Hạ nguôi giận mới đi giải thích, ai ngờ cô đi Bắc Kinh, đến giờ mới nói chuyện này: “ Mình thực sự không giận bạn … mình vốn định chọn đại học Nam Phương rồi, cũng định nói với bạn nhưng lại sợ … với lại từ nhỏ tới lớn quen rồi mà.”

Dương Hạ hơi ngẩn người, có cảm giác muốn khóc, cậu quen cái gì chứ hả, làm như người ta toàn đánh cậu ấy, cô cố nén xuống: “ Vậy là cậu chắc chắn rồi?”

“ Ừ, mình nhận được giấy thông báo trúng tuyển của họ từ sớm rồi. “ Trình Nhiên không muốn Dương Hạ lấn cấn thêm ở chuyện này:

“ Bọn họ sợ có biến cố, sợ trạng nguyên cậu đổi ý chứ sao? “ Dương Hạ đặt đũa xuống, nghiêm túc hẳn: “ Trình Nhiên, lần này mình tới Bắc Kinh, cũng tiếp xúc với phía Thanh Hoa rồi, mình vẫn giữ quan điểm đó, cậu không chọn Thanh Hoa, sau này sẽ hối hận.”

“ Có lẽ mình sẽ hối hận, không tới học trường đại học hàng đầu xem thế nào, mà chắc chắn là sẽ là một nuối tiếc. Nhưng mà đời người không có vài chuyện nuối tiếc sao được, với lại sợ học cùng một chỗ, bạn nhìn mình chán rồi, hôm nào đó lại ... “ Trình Nhiên kịp dừng lại giơ tay: “ Đừng đánh mình, lỡ lời.”

Dương Hạ giả vờ giơ tay lên rồi bật cười: “ Cũng tốt, dính phải cậu bao nhiêu năm, phải lo cho cậu bấy nhiêu năm, lần này mình thực sự tự do rồi. Cậu tới đó đừng thả lỏng, đừng để lời hôm nay mình nói thành sự thật đấy, thế thì tiếc lắm.”

“ Áp lực lớn quá, mình sẽ cố gắng. “ Trình Nhiên gật đầu:

Dương Hạ quay đầu đi không nói thêm nữa chỉ là vẻ mặt ảm đạm, chẳng giống người vừa trúng tuyển vào đại học hàng đầu.

Lần này cô lên Bắc Kinh, ở đó có vài thân thích, người thân ở thủ đô cực kỳ coi trọng cô cháu gái có thể vươn lên từ thành phố nhỏ này, còn giời thiếu cho một vị học trưởng ở Thanh Hoa cho Dương Hạ tiếp xúc. Vị học trưởng đó nhiệt tình dẫn cô đi tham quan Thanh Hoa, chia sẻ kinh nghiệm của bản thân, cho cô nhiều kiến nghị, thậm chí đưa cô đi tham gia vài hoạt động của trường, qua trò chuyện với họ, cô cảm giác tầm nhìn của mình thay đổi quá nhiều.

Trở về Thành Đô, Dương Hạ vốn đã dặn bản thân phải tôn trọng quyết định của Trình Nhiên rồi, nhưng chuyến đi này khiến cô lần nữa dao động, bất kể Trình Nhiên có lý do gì, cậu ấy bỏ lỡ những thứ ưu tú nhất rồi.

Trong lòng có chút đau đớn là, tuy cô không thừa nhận, nhưng cô thi vào Thập Trung có một phần lý do vì Trình Nhiên, cô vui khi thấy Trình Nhiên tiến bộ, nhưng đáng nhẽ Trình Nhiên sẽ một đường tiến lên thành ngôi sao sáng rực rỡ, rất có khả năng vì lựa chọn sai lầm từ đó đi xuống.

Cô bảo mình không cần lo nữa, mọi người đều lớn cả rồi, mình nên buông tay thôi.

Nhưng vì sao vẫn không nỡ như vậy.

Trình Nhiên liếc nhìn sang phía Dương Hạ mấy lần, thấy cô ngồi bần thần cầm đũa mà quên ăn, đẩy một cái: “ Nói cho cùng thì bạn vẫn lo lý do chính mình chọn đại học Khoa kỹ Nam Phong là vì mình thích thoải mái an nhàn nên lựa chọn trường kém hơn chứ gì, bạn lo mình từ đó tụt hậu? Đúng là cái tính lắm chuyện từ nhỏ đến lớn không đổi, đã bảo rồi, mình có lý do, mình sẽ không thả lỏng đâu, tưởng học Thanh Hoa mà sẽ vượt mình à, không có đâu, bạn còn phải đuổi theo mình chán chê.”

“ Thối lắm! “ Dương Hạ tỉnh lại, quay sang nói từng chữ một: “ Mình, không, đuổi, theo, cậu ... Mình sẽ càng xuất sắc hơn, đợi đó.”

Trình Nhiên gật gù: “ Có chút khí thế ‘Chờ đến thu trước ngày trùng cửu, cúc hoa nở rộ trăm hoa tàn’ đấy.”

Vừa hòa giải không lâu, lại có xu thế cắn nhau rồi, Diêu Bối Bối nhảy mắt, bảo hắn sang đỡ đòn hộ đi, Du Hiểu mang theo tâm tình bi tráng vì anh em tốt, thò đầu sang háy mắt với Dương Hạ: “ Có gì mà phải tranh cãi, mình làm trong tài, mình làm chứng, Dương Hạ vào Thập Trung là vì theo đuổi Trình Nhiên, Dương Hạ mà không nhìn thấy cậu ấy trong tầm mắt là bất an.”

Thế là Dương Hạ đỏ mặt sát khí đằng đằng truy sát Du Hiểu cô cẳng chạy, khiến mọi người cười rộ lên, một đám phụ huynh nhìn cảnh này không khỏi cảm khái "từ nhỏ lớn lên bên nhau có khác, quan hệ thật tốt."

Sau bữa cơm đó, mọi người thực sự phải chia tay nhau rồi.

Học sinh khóa này của Thập Trung thành tích không tệ, có 47 người được Thanh Hoa Bắc Đại nhận, tỉ lệ đỗ vào trường đại học tự nhiên trọng điểm là 88%, tỉ lệ độ vào trường đại học xã hội trọng điểm là 70%, có thể nói thu hoạch lớn.

Khóa này cũng sản sinh ra một trạng nguyên tỉnh, thế rồi lại từ chối cả Thanh Hoa Bắc Đại gây ra một hồi tranh luận xã hội.

Mọi người không quan tâm người này họ gì tên gì, mà là chủ đề "nhân tài tốt nhất có cần tới nền tảng tốt nhất."

Cái tên Trình Nhiên chẳng xuất hiện, nhưng có thể thấy bóng dáng y ở rất nhiều nơi, ví như thành đề bài làm văn, trong cuộc thi hùng biện liên trường, mỗi người khăng khăng ý mình, không ai chịu ai.

Còn kẻ gây họa thì cuộc đời vẫn yên bình, vòng tròn giao du của Trình Nhiên rất nhỏ, chỉ liên hệ với nhóm bạn bè cố định thôi, những người khác vì nhiều lý do mà tiếp cận y, Trình Nhiên để trôi qua đầu một cách nhanh chóng.

Đang thong thả ở nhà để mẹ vỗ béo rồi lên đại học thì Trình Nhiên nhận được điện thoại của ông chủ Mã.

“ Nasdaq vẫn sụt giảm, nhiều công ty tiêu sạch tiền rồi, tôi nghĩ chuyện này sẽ qua nhanh, nhưng nhìn xu thế này e là sẽ kéo dài, thị trường mất lòng tin, muốn lên được khó lắm, tài chính của tôi chỉ duy trì được sáu tháng nữa tôi, tôi quyết định cắt giảm nhân viên, thu hẹp phạm vi kinh doanh.”

Alibaba do Trình Nhiên đầu tư bơm tiền, tuy y hứa sẽ không can dự vào quyết sạch kinh doanh của ông chủ Mã, ông chủ Mã vẫn định kỳ báo cáo cho y, đồng thời trước quyết định quan trọng cũng thảo luận với Trình Nhiên.

Nhiều đáp án phải tự tìm, Trình Nhiên đứng ở tầm cao hai kiếp có thể giúp họ tránh được vài đường vòng, nhưng đôi khi đó là điều cần thiết, vượt qua rồi sẽ là một kinh nghiệm.

Đương nhiên biết trước Alibaba sau khi có được tiền đầu tư đã mở rộng một cách mù quáng vào lúc thế này sẽ đem lại phiền phức cho họ, Trình Nhiên vẫn không quấy nhiễu, dù ông chủ Mã này có không bằng ông chủ Mã kia, dù Alibaba có đi vào mức nguy hiểm, không duy trì được nữa, Trình Nhiên vẫn có đủ đạn dược tích trữ đem ra đỡ cho.

Thậm chí y có thể thừa cơ mua thêm cổ phần của Alibaba, nhưng có lợi cũng có hại, Trình Nhiên sẽ không cố ý bố cục để làm điều đó, nói cho cùng y và ông chủ Mã là người hợp tác, nguyên tắc là không đánh lén người hợp tác với mình, trừ khi cả đời muốn chơi trò này.

Thế nên Trình Nguyên nói: “ Thế anh phải suy nghĩ cho kỹ, hiện năm mũi tấn công của anh, cái nào là chí mạng nhất.”

Ông chủ Mã rất kiên định: “ Dù Hong Kong, hay Mỹ, Châu Âu, Hàn Quốc đều không cần thiết nữa, chúng ta giữ đại lục là được.”

“ Thế thì anh phải quyết định thôi.”

“ Tôi biết, đây là một quyết định gian nan.”

Hai người đối thoại với nhau như thế, điều này đồng nghĩa với một màn gió tanh mưa máu, toàn bộ nhân viên mới sẽ bị sa thải, nhân viên cũ giữ lại không quá một phần ba. Ông chủ Mã sau khi đối thoại với Trình Nhiên thì liên tiếp nhiều ngày không ngủ, đuổi việc từng người một, đây là chuyện vô cùng thảm liệt.

- Chú thích : từ các chương sau "đại học Nam Phương" sẽ được dịch là đại học Trung Nam. Hết chú thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận