Trùng Nhiên

Chương 640: Đây là loại quan hệ gì? (2)

Đúng là có tật giật mình mà, Dương Hạ vào Thập Trung không lâu thì Tần Thiên rời đi, hai cô gái còn chưa có cơ hội tiếp xúc. Thế nhưng hẳn vẫn nghe vài chuyện kể lại, huống hồ trong phòng lưu niệm trường vẫn có ảnh của Tần Thiên, nhưng tuyệt đối không thể biết quan hệ bọn họ.

Chuyện đêm hôm đó chỉ trời biết, đất biết, hai người biết thôi.

Trình Nhiên bình tĩnh trở lại, không để Dương Hạ áp đảo nữa: “ Mình không định làm thế, mình và Tần Thiên chỉ là bạn bè thôi.”

“ Trình Nhiên, được bầu chọn làm học sinh ưu tú, có thể cộng điểm hoặc tiến cử, đương nhiên như thế thêm đảm bảo. Nhưng nếu như cậu luôn duy trì được thành tích này, dù không có điểm cộng, dựa vào tự mình thi, cậu cũng vào được đại học hàng đầu, mình tin cậu có thể vào Thanh Hoa Bắc Đại. “ Dừng một chút, Dương Hạ nói thêm: “ Dù sao Khương Hồng Thược cũng sẽ thi vào đó, không phải sao?”

Trình Nhiên ngồi xuống giường: “ Cô ấy còn do dự lắm.”

Dương Hạ cong ngón tay gõ gõ bức ảnh: “ Bất kể cậu là đứa con trai thích nhìn mỹ nữ là chuyện thường tình, hay là thành một đôi với Khương Hồng Thược, đều nên ổn định trạng thái. Mình không nghi ngờ năng lực học tập của cậu, nhưng chẳng lẽ cậu không bị phân tâm, ví như Thiên hành đạo quán ấy. Giao cho người khác quản lý đi, cậu nên rút ra, thời khắc cuối cùng của cao trung tới rồi đấy.”

Cô ấy là cô gái trong cuộc đời của y, luôn luôn trưởng thành hơn y, có thể bao dung cho khuyết điểm của y, như xem cảnh mỹ nữ, hay như ở góc độ bạn bè cho ý kiến về chuyện với Khương Hồng Thược.

Rốt cuộc đây là trạng thái quan hệ gì?

Tình cảm của Trình Nhiên giành cho Khương Hồng Thược, y khẳng định điều đó, nhưng những cảm xúc với Dương Hạ luôn khiến y lần cấn.

Không thể không nói, thanh mai trúc má là thứ thần kỳ, cô ấy nhìn mình lớn lên, nhìn mình trưởng thành, mức độ nào đó xóa đi khác biệt giới tính, có lẽ mức độ nào đó nó trở thành mối qan hệ gần giống người thân, quan tâm tới nhau, phát hiện mình có một nửa, cô ấy sẽ chua xót, nhưng đồng thời cũng cao hứng, thậm chí là chúc phúc cho mình.

Cô ấy sẽ mắng chửi mình, nhưng thực lòng muốn tốt cho mình.

Quan hệ của bọn họ ư, rất quyến luyến, nhưng có lẽ chưa tới mức người yêu, mà lại siêu thoát cả tình yêu nam nữ.

Và cũng có thể khi không cần nhau nữa, mỉm cười tạm biệt hoặc biến mất không cần cáo biệt.

Nhưng chỉ cần một khi gặp lại, dù là xa cách bao nhiêu năm chăng nữa, hết thảy đều như xưa.

Hai người thực sự có quãng thời gian xa cách rất dài, rất dài, gần 20 năm, khi Trình Nhiên hoàn toàn không biết tin gì về Dương Hạ nữa, cô vẫn biết y đang làm việc ở đâu, thậm chí bao năm rồi không về quê thăm cha mẹ, mỗi bước chân của y luôn có một cô gái dõi theo, vậy mà y không hay biết.

Trình Nhiên cứ ngây ra nhìn Dương Hạ, cảm giác thật tự hào khi có một cô bạn thanh mai trúc mã như vậy, kiếp trước y quá ngu ngốc không nhận ra mình có cô bạn tuyệt vời thế nào.

“ Nhưng mình thừa nhận, hôm đó biết cậu mở Thiên hành đạo quán, rồi Tạ Phi Bạch góp cổ phần, mình cũng không nói ra được cảm giác của bản thân ... “ Dương Hạ ngồi xuống giường, sát bên cạnh Trình Nhiên, không có chút ngại ngần nào, hai tay ôm má, có chút đăm chiêu: “ Chắc là có cả ghen tỵ đi.”

Trình Nhiên chẳng nói gì cả, cứ thế ngây ra nhìn cô bạn.

Mở cái túi Disney nhỏ đeo trên người, Dương Hạ lấy ra một tờ giấy gập gọn gàng, có vẻ hơi khó chịu: “ Thân thích nhà mình từng đi Mỹ, bọn họ chưa từ bỏ chuyện kia đâu, thậm chí còn bóng gió bảo với Mỳ nếu đi Mỹ thì có vài chuyện cần chú ý. Tuy cậu đi theo cha cậu, nhưng họ là người lớn, có công việc phải làm, tính cậu qua loa, mình chẳng sợ cậu bị mất tích ở Mỹ đâu, nhưng đừng để người ta cho người Trung Quốc toàn mù đường, cho nên mình chép lại ít chi tiết, cậu đối chiếu mà chuẩn bị. Đương nhiên, nếu như cậu thấy dư thừa, vậy cứ vứt vào thừng rác ấy.”

Giờ thì Trình Nhiên hiểu rồi, bảo sao Dương Hạ hôm nay lại nói nhiều như thế, đó là vì để thuận tiện dẫn dắt tới chuyện này.

Rất lóng ngóng, thậm chí là hơi ngốc, nhưng là ngốc một cách đáng yêu.

“ Thế thôi. “ Dương Hạ đặt tờ giấy xuống, xoay người đi:

Trình Nhiên đột ngột đứng dậy, nắm lấy cổ tay trắng mịn của cô, "suỵt" một tiếng trước khi Dương Hạ kịp có phản ứng gì: “ Đi, bọn mình đi ăn kem, dưới kia có hàng kem đấy, có vị chanh bạn thích.”

“ Cậu. “ Lỗ tai Dương Hạ thoáng cái đã đỏ ửng, nhưng không rụt tay lại: “ Mùa này mà ăn kem á?”

“ Mùa đông ăn kem mới là chuẩn nhất đấy, lâu chảy, có thể thong thả thưởng thức mà.”

Nhè nhẹ mở cửa, hai cái đầu dán sát nhau nhìn qua khe hở nhỏ, người lớn nói chuyện rôm rả, Du Hiểu say sưa chơi game, Liễu Anh và Diêu Bối Bối mỗi người cầm một bên manga đọc ...

Hai người như ăm trộm, hạ thấp người rón rén đi ra cửa, chuồn khỏi nhà không ai hay biết.

Thời gian trôi đi, lật tờ lịch, năm 2000 đã tới rồi, sự cố Y2K không bộc phát, sự kiện từng khiến vô số người lo lắng khiến cả thế giới hỗn loạn, sau đó nhìn lại, chỉ là sự ồn ào nhất thời.

Ồn ào qua đi, mỗi người vẫn bước trên con đường của mình.

Sự nghiệp sáng nghiệp của Chương Ngư xuất hiện chuyển biến, sau khi xác định mình không thích hợp làm tiêu thụ sản phẩm, hắn đem mọi tâm tư di chuyển tới làm sao mới làm ra sản phẩm bán được, hắn xem rất nhiều sách, soạn ra rất nhiều phương án, đưa lên cho "Ông chủ Trần Lôi", cuối cùng cũng được phê một cái.

Nhưng mà ý kiến sửa đổi của Trần Lôi khiến Chương Ngư cảm giác cổ quái.

Trong phương án tiếp thị của hắn, muốn thuê sân trước bách hóa tổng hợp hoặc trung tâm thương mại cỡ lớn, thuê đội ngũ biểu diễn thu hút chú ý, chủ yếu là để tăng thêm danh tiếng của phần mềm.

Nhưng ông chủ lớn sửa lại, biến thành tập trung tài nguyên ở Thành Đô, Bắc Kinh, Trung Hải, triển khai hoạt động, đồng thời giương cao khẩu hiệu "WTO tổ chức lễ ký kết song phương, đả kích bản lậu, trải đường Trung Quốc hòa nhập thế giới.", bất kỳ ai mang một cái đĩa lậu tới nộp sẽ mua đìa phần mềm Hoa Chương trị giá 998 đồng. Đồng thời Hoa Chương mời các công ty, đơn vị, trường học, tham gia hoạt động.

Các công ty đều biết một phần mềm quản lý hệ thống tài chính hành chính giá trị thế nào, động một chút là tốn tới mấy vạn, cao tới chục vạn. Vậy mà chỉ cần nộp cái đĩa mà giá cùng lắm chỉ 20 đồng, đổi lấy phần mềm quản lý văn phòng bản chính chỉ với giờ 998 đồng? Nghe thôi đã thấy đối phương lắm tiền nhiều của.

Nếu cả người dân cũng tới đổi thì khiếp sợ rồi, giả sử bán được vài nghìn bản, không phải là bỏ ra mấy trăm vạn để tổ chức hoạt động à?

Đây là tinh thần gì?

Không chỉ tài lực hùng hậu, còn là thẳng thắn công khai ủng hộ chính sách quốc gia, tinh thần yêu nước cùng nỗ lực hòa nhập với thế giới này người người ta phải khâm phục.

Hoạt động diễn ra rất thành công, Báo thanh niên thủ đo cho đăng bài :" Trên đường Vương Phủ Tình, lời được nói nhiều nhất là đĩa bản lậu, công ty phần mềm Hoa Chương Thành Đô tổ chức hoạt động ‘ lấy bản lậu đổi bản chính’, thu được hưởng ứng nhiệt liệt. Chúng ta đang bước tới ngưỡng cửa của WTO, quy tắc cuộc chơi của WTO cũng hữu hiệu ở Trung Quốc, bất kỳ hành vi mua bán, sử dụng bản lậu nào cũng sẽ bị coi là ăn cắp .... Không ít người vỗ tay khen hay, đồng thời cũng có người ái ngại, không biết hình thức ‘lấy giả đổi thật’ này có quá bi tráng hay không, liệu có ngăn được bản lậu không, có đánh thức được ý thức bản quyền của người dân không? Đây là chuyện còn rất xa xôi."

Báo Tân Võng đưa tin " .... Bản lậu là hành vi chủ nghĩa cá nhân, vi phạm pháp luật, nguy hại cho xã hội. Chúng ta vẽ ra kế hoạch to lớn, khuyến khích sáng nghiệp sáng tạo, nếu không đả kích được bản lậu, nói gì tới Giấc mộng Trung Quốc, nói gì tới phục hưng."

Hoạt động quá thành công, tạo ra được đề tài mang tính xã hội lẫn thời sự, kèm theo đó là đơn đặt hàng tới tấp gửi về Hoa Chương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận