Trùng Nhiên

Chương 82: Bước vào cuộc chiến ! (2)

Trình Nhiên làm bài say sưa quên cả thời gian, khi nét bút cuối cùng đặt xuống, y thở hắt ra một hơi, kiểm tra câu trà lời một lượt, không để ý học sinh khác ra sao, nộp bài sớm 20 phút.

Trình Nhiên chẳng ở lại trường, bài làm xong rồi, đúng sai cũng không còn ý nghĩa nữa. Tốt nhất là ổn định tâm trạng để làm bài thi tiếp theo, nên y ra ngoài bắt xe buýt về luôn.

Về tới nhà thì cha mẹ đang chuẩn bị cơm nước, hôm nay cả Từ Lan và Trình Phi Dương đều xin nghỉ việc, thấy con trai về, rất ăn ý không hỏi tới thi thế nào.

Từ Lan chỉ nói: “ Về rồi đấy à, rửa mặt cho thoải mái, mẹ sắp làm xong rồi đây, ăn sớm rồi nghỉ chút lấy sức.

Trình Phi Dương cũng chỉ dặn: “ Xong là xong rồi, không cần quan tâm tới kết quả, cứ tập trung vào môn thi tiếp theo, giữ tâm thái bình ổn.”

Buổi chiêu thi môn tổng hợp vật lý hóa học, Trình Nhiên tới trường thi, tụ tập dưới lầu, học sinh quen biết tìm nhau đối chiếu đáp án thi ngữ văn buổi sáng, không biết nên nói đó là tự tin hay bất an nữa, phần đông kiên quyết không tham dự thảo luận, thậm chí tránh xa, khỏi ảnh hưởng tới môn thì tiếp theo.

Chuông báo hiệu gia thi bắt đầu, Trình Nhiên lại gia nhập đội quân múa bút diệt địch. Lần này tốn khá nhiều thời gian của y, kiến thức thì nhặt lại rồi đấy, nhưng mà dù sao thời gian có hạn, bài tập chưa làm được nhiều, bẫy trong đề thì lại không ít, khiến Trình Nhiên toát mồ hôi hột, nhiều chỗ cảm giác giống giống nhau, không chú ý chút là mắc bẫy như chơi.

Trình Nhiên bất giác cũng chửi cái đám nấp ở phía sau hãm hại con cái người ta, chắc chắn là biến thái rồi.

Lần này làm bài cẩn trọng hơn rất nhiều, song Trình Nhiên vẫn nộp bài trước 20 phút.

Lúc này cũng có vài học sinh đã làm bài xong, đều đang cẩn thận kiểm tra trên giấy nháp, chưa ai nộp bài hết. Thế mà thằng cha buổi sáng, đúng rồi, chính là người sáng nay nộp bài sớm, giờ lại nộp bài rồi, rốt cuộc là do làm được hay không làm được đấy?

Thực ra đơn giản thôi, Trình Nhiên đã làm bài xong, cũng đã kiểm tra, bài trừ được sai sót do sơ suất gây ra, còn lại đề thi hiểu thấu hết rồi, còn sai gì thì là do y chưa hiểu thôi, tốn thêm thời gian nữa có khi sửa đúng thành sai chẳng biết chừng.

Nộp sớm 20 phút là trùng hợp, nhưng mà nghĩ lại thì đây là thời gian vừa vặn, không sớm không muộn.

Về trước, tránh lát nữa đi về nghe học sinh khác bàn tán với nhau về kết quả, chẳng biết người ta có đúng không, tâm trạng mình ảnh hưởng đã.

Về tới nhà thì cha mẹ y đang thảo luận đề thi hôm nay, bọn họ đều đã nghe tin đồn đề thi hôm nay tương đối khó, đều có vẻ bất an, thấy Trình Nhiên về liền ngừng không bàn tán nữa.

Buổi tối lúc Trình Nhiên sắp đi ngủ, Trình Phi Dương không nhịn được, thấy nên cổ vũ con mình một chút, vào phòng con, cố gắng hỏi thật thoải mái: “ Thế nào Trình Nhiên, hôm nay cá nhân con thấy hai đề thì thế nào?”

Trình Nhiên giờ mới nhớ, đúng rồi, từ lúc mình về tới giờ, cha mẹ đều chưa từng hỏi mình thi ra sao, cái chuyện phụ huynh đều nín thở chờ đợi này, không hỏi gì mới là khác thường.

Chuyện này càng không hỏi càng áp lực.

Trình Nhiên thấy thế nào cũng phải để cha mẹ yên tâm đã, không cần lo cho mình, cười đáp: “ Cha, rất thoải mái, con có lòng tin, đều làm xong về sớm.”

Khuôn mặt Trình Phi Dương tức thì trở nên khó coi, tựa bị sức mạnh vô hình nào đó đánh trúng, vẫn giữ nụ cười, nhưng mà gượng gạo ra mặt: “ Ừ, ừ, con có tâm thái thế là tốt rồi .. Ừ, ngủ sớm đi, mai ... “ Dừng lại một chút bóp chặt hai vai Trình Nhiên: “ Cố lên nhé.”

“ Vâng ạ. “ Trình Nhiên thấy cha tâm trạng sa sút rời phòng mà loạt dấu hỏi hiện lên, thế là thế nào, mình trấn an cha mà lại làm cha lo lắng hơn thì phải?

Từ Lan thấp thỏm đợi ở phòng khách nãy giờ rồi, vừa thấy chồng ra một cái là áp giọng xuống hỏi gấp: “ Thế nào, thế nào rồi, Trình Nhiên nó nói sao?”

Trình Phi Dương thả người xuống ghế sô pha như kiệt sức: “ Nó nói, đơn giản lắm ... Nộp bài sớm.”

“ Làm sao có thể chứ? “ Mặt Từ Lan hơi tái đi, tối nay ăn cơm xong vợ chồng họ cũng ra ngoài một chuyến, nói là tản bộ, kỳ thực là cùng phụ huynh khác trong khu trao đổi tin tức: “ Trương Lâm còn nói với em, con bé Liễu Anh về nhà cứ than đề ngữ văn khó, mà con bé đó vốn có khiếu văn thơ từ nhỏ đấy. Trình Nhiên bình thường thành tích không bằng Liễu Anh, con bé còn thấy khó huống hồ …”

Lời sau đó không nói ra được nữa, cha mẹ nào trong thiên hạ mà không mong con cái mình thành rồng thành phượng. Có lần nào trước khi thi không mong con mình có tiến bộ, không cần một bước nhảy vọt, chỉ cần tiến bộ một chút xíu thôi cũng là tốt rồi.

Trình Nhiên thì sao, lần nào đi thi về cũng nói dễ lắm, thoải mái, nhưng kết quả lại toàn là sấm nổ giữa trời quang. Còn lần nào mà ủ ê trở về, không dám chắc, ngược lại cuối cùng đều phát huy vượt trình độ.

Cái thằng từ nhỏ đã biết cách làm người ta không biết đâu mà lần rồi.

Cho nên hai vợ chồng đều có dự cảm không lành, xem chừng hai môn này đều hỏng.

Hôm sau sáng thi số học, chiều thi tư tưởng chính trị, thời tiết rất đẹp.

Buổi sáng Trình Nhiên làm bài vèo vèo, cực kỳ thuận lợi, đến chiều thì gió đổi chiều, vò đầu bứt tai. Nói thật thì y không chú tâm vào môn này lắm, tư tưởng chính trị có 100 điểm thôi, so với môn khác đều 150 điểm mà nói, phân lượng không lớn. Nên đành dùng sách lược bắt cá mà y nghe lỏm được trên xe buýt hôm qua, con nào bắt được thì bắt trước, không bắt được tạm bỏ đó đã.

Cả hai môn trước đều nộp bài trước 20 phút, lần này Trình Nhiên cố tình, vì y thấy giám thụ thu bài nhìn mình với ánh mắt bất thiện rồi, nên y bấm giờ nộp bài.

Quả nhiên giám thị mặt tối đen, đồng thời cho Trình Nhiên vào danh sách đen, đây là trung khảo, trung khảo đấy, cậu nghĩ là trò đùa à?

Ngược lại Trình Nhiên trút được bực bội khi làm bài chính trị tư tưởng không tốt lên người khác, vui vẻ về nhà.

Lần này vợ chồng Trình Phi Dương không đợi nữa, hỏi ngay: “ Con thấy hôm nay thi thế nào?”

Trình Nhiên hấp thụ bài học ngày hôm qua, cho nên trả lời: “ Môn số học khá khó, con đã tận lực rồi, còn chính trị tư tưởng vì con không giành quá nhiều thời gian ôn luyện ... “

“ Cái gì? “ Từ Lan chưa nghe hết đã đứng bật dậy: “ Hôm nay ai cũng bảo là đơn giản, nhất là môn số học, Liễu Anh nói là dễ lắm, dễ nhất trong mấy năm qua ... Vậy mà con, con ... “

Trình Nhiên đần mặt.

Thế này là sao?

Rốt cuộc là mình nên tỏ ra thoải mái như lấy đồ trong túi, hay là ác chiến gian nan chưa biết kết quả đây?

Cha mẹ phải có thái độ chuẩn một chút thì con mới biết đường mà sống chứ, có phải thi đâu mà đánh đố người ta như thế?

Ngày thứ ba chỉ có một môn thôi, chính là tiếng Anh, môn cuối cùng.

Tiếng Anh trong băng cát xét phát ra, e dù là người Anh chính cống cũng hiểu đại khái mà thôi, phát âm như thế mà còn lấy kiểm tra học sinh, Trình Nhiên nghe mà phát bực. Trình độ tiếng Anh của y thì dù thời không cũng chẳng tước đoạt được, đó là kiến thức tích lũy trải qua thực chiến lâu ngày, cho nên y ở trạng thái đặc biệt, giống như được buff vậy, nên thi tiếng Anh từ lúc kiểm tra khả năng nghe tới kết thúc, bút không dừng lại một giây.

Cuối cùng là đề làm văn, " Một người bạn nước ngoài tới nước ta du lịch, em giời thiệu cho bạn ấy về nước mình ra sao?"

Quá đơn giản.

Trình Nhiên chú ý giám thị nhìn y chằm chằm, rõ ràng là cái trò nộp bài sớm 20 phút đã phát huy tác dụng, không biết trong đầu vị giám thị đó đang có diễn biến tâm lý đặc sắc thế nào.

Bút đóng nắp.

Hít sâu một hơi thở ra.

Cảm giác như mình nhịn thở suốt từ ngày đầu tiên tới giờ mới được thở ra vậy.

Khi định thần nhàn.

Thu đao.

Nhát đao này chém mười vạn cờ, chém thập điện diêm la.
Bạn cần đăng nhập để bình luận