Trùng Nhiên

Chương 715: Thần côn ra tay. (1)

Triệu Thanh nghe Khương Hồng Thược oán trách chỉ cười, mặc dù rất muốn nói, cháu béo thêm nữa cậu ấy cũng thích, nhưng nghĩ tới vai trò nhân viên chuyển phát của mình, đừng nói nhiều đừng nhìn nhiều, chuyện ngày hôm nay coi như chưa xảy ra là tốt nhất. Mấy lời này giữ lại để đương sự buổi tối nói với nhau đi.

Thân là cái bóng, ngàn vạn lần đừng thể hiện sự tồn tại của mình vào lúc ông chủ không cần.

EQ của Triệu Thanh luôn rất cao.

Xách đồ tới tận dưới kí túc xá của Khương Hồng Thược, vốn là hắn định để đồ xuống, mình đứng trông cho cô mang dần về phòng, bất ngờ nhìn thấy kí túc xá này có cả nam sinh ra vào, quan sát một lúc thì là nơi nam nữ sống chung, vừa ngạc nhiên vừa xách đồ theo Khương Hồng Thược lên tầng 2.

Khương Hồng Thược đi trước mở phòng, đó là gian phòng đôi, rất nhỏ, nhưng bên trong có nhà vệ sinh và nhà bếp độc lập, vừa sạch sẽ lại có cảm giác đáng yêu của phòng con gái.

Triệu Thanh đang xếp đồ thì có một cô gái người da đen hơi béo đi vào, Khương Hồng Thược liền giới thiệu là bạn mình từ xa tới, Triệu Thanh cũng dùng tiếng Anh tiêu chuẩn trả lời bạn cùng phòng của Khương Hồng Thược.

Trò chuyện một lúc không khó nhận ra cô gái da đen này rất nhiệt tình tốt tính, quan hệ với Khương Hồng Thược rất tốt.

Công việc xong xuôi, Triệu Thanh tạm biệt, Khương Hồng Thược tiễn ra ngoài kí túc xá, hắn vẫy tay bảo không cần tiễn nữa, hắn biết đường.

Hắn có việc thực sự phải làm, hai công ty nhỏ nằm ở phía bắc London, nay đã là vật trong túi hắn, hắn cần tới xử lý vài vấn đề chỉnh đốn nhân sự cùng tài vụ.

Quay trở về kí túc xá, Khương Hồng Thược nhìn đống đồ ăn vặt cao như ngọn núi nhỏ trên bàn, cô bạn cùng phòng biết chạy đi đâu rồi, cảm giác dù hai người ăn thì không biết ăn bao giờ mới hết, huống hồ cô bạn đó vừa hô hào giảm béo, chắc là nhìn đống đồ ăn này sợ bị cám dỗ chạy mất rồi.

Khương Hồng Thược lấy một ít cho vào túi, định đem chia cho phòng bên, nhưng khi đứng lên thì nhìn đồ trong túi như con rồng tham lam nhìn núi vàng của mình, cô bỏ lại một nửa mới đi gõ cửa phòng bên cạnh.

Lát sau quay về phòng, nhìn chằm chằm đống đồ ăn như chẳng vơi đi tẹo nào, nhớ tới Triệu Thanh nói "Cậu ấy tự mình chọn", cô như tưởng tượng ra được từng động tác từng nét mặt của Trình Nhiên khi đứng trước kệ hàng, lòng lấp đầy bởi hạnh phúc ngọt ngào, khẽ cắn môi:” Rốt cuộc cậu nghĩ mình thích ăn cỡ nào mà mua nhiều như thế, đồ gian trá, giảo hoạt ... Định vỗ béo mình à?”

Rồi chẳng có chút dấu hiệu nào, cô lấy gói bánh gấu mở ra: “ ... Hình như là hơi gầy một chút thật.”

Ồ!

Những tiếng kêu ngạc nhiên phát ra.

Phòng 409 hôm nay không chơi game, cũng không xem phim, trong phòng xì xào bàn tán.

4 cái ghế trong phòng đã bị chiếm hết.

Lý Duy, Vương Tân Bác, Quách Chí Quân và Tống Như Tùng ở phòng kế bên đều ngồi quay ngược ghế, tay vào vào lưng ghế, sau bọn họ còn có người dựa vào bàn, hoặc đứng khoanh tay.

Phòng chật kín người, có cả sư huynh năm thứ hai quan hệ không tệ với họ, ví dụ như Triệu Vệ Cát, người đã dùng phần mềm gian lận bán hành cho đám sinh viên nắm thứ nhất.

Mọi người ngồi nghe Trình Nhiên kể chuyện.

“ Tổng thống Mỹ John Kennedy khi đó đã làm một chuyện ngu ngốc, ông ấy muốn xử lý gia tộc Rothschild, kết quả sau đó thì mọi người biết cả rồi đấy ...”

“ Khi mà giời truyền thông suốt ngày đưa tin Bill Gates là người giàu nhất thế giới, mọi người tin thật đấy à? Xem ra mọi người đều tin ... Thực ra là bị lừa to rồi.”

“ Trong bảng xếp hạng người giàu nhất thế giới mà mọi người thường biết, căn bản mọi người không thể thấy được bóng dáng của bọn họ đâu, vì bọn họ đã khống chế kênh truyền thông chính của phương Tây rồi.”

“ Rốt cuộc gia tộc Rothschild giàu cỡ nào? Đó là một bí ẩn, theo ước tính thấp nhất thì phải có 3000 tỷ đô.”

Cả phòng lại xôn xao lần nữa, số tiền đó thực sự vượt ra ngoài tưởng tượng của tất cả mọi người, sau một thoáng ồn ào, lại nín thở nghe chuyện bí mật.

Thời đó cuốn Chiến tranh tiền tệ từng cháy hàng trên toàn bộ kệ sách của Trung Quốc còn chưa phát hành. Cuốn sách đó không phải là cái nhìn của người Trung Quốc, mà là của một số nhà sử học tài chính Châu Âu, đồng thời tham khảo bộ phim tài liệu The money master của Mỹ, khéo léo sử dụng logic tựa đúng tựa sai cũng phát huy không gian tưởng tượng của mọi người, thỏa mãn tính hiếu kỳ và thuyết âm mưu của nhân loại, cho nên vô cùng có thị trường. Trong cuốn sách này dùng thuyết âm mưu giải thích rất nhiều nghi vấn lịch sử chưa có đáp án, cho nên khi phát hành ở Trung Quốc gây ra chấn động xã hội không nhỏ.

Lúc này Trình Nhiên sử dụng quan điểm trong cuốn sách đó, kết hợp rất nhiều thuyết âm mưu tương đồng ở thời sau, khiến câu chuyện càng thêm logic chân thật, có thể tưởng tượng khiến đám sinh viên đang ở thời kỳ internet còn lạc hậu này chấn động ra sao.

Mới đầu Trình Nhiên chỉ dùng nó như đề tài tán gẫu trước khi ngủ ở phòng 409 thôi, rồi câu chuyện lan đi, có người tới phòng 409 đưa ra vài thắc mắc, rồi sau đó thành cuộc tranh cãi tưng bừng. Trình Nhiên trước đó cố tình để lại một vài sơ hở trong câu chuyện, khi đủ người chú ý rồi, y mới tung phiên bản đầy đủ ra, nói cho không ai xen miệng vào được, tất cả đều bị những bí mật kinh hoàng của thế giới bắt cóc.

Thế là người tham gia ngày càng đông, thu hút cả năm thứ hai.

Phòng 409 lúc này cứ như có một giáo phái thần bí đang tụ họp, bọn họ bị giọng điệu lúc trầm lúc bổng của Trình Nhiên thu hút, nghe y thao thao bất tuyệt kể chuyện thâm cung bí sử của chính trị tài chính thế giới.

Đánh vỡ thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan của bọn họ.

Đương nhiên không phải ai cũng tin song đó là số ít, người tụ tập ở đây cơ bản là đều tin.

Hội Đầu Lâu từ khi thành lập tới này, người có thể tham gia vào, khả năng chưa tới 1000. Thành viên trong hội lấy George Bush và John Kerry làm đại biểu chủ yếu, bọn họ đều là gia tộc hiển hách ...”

Thời điểm này nước Mỹ luôn là đề tài thu hút người trong nước, đa phần nhìn sang đó không phải là thù ghét, mà là thấy một vầng hào quang thần bí. Mọi người bình thường thảo luận về nước Mỹ, tất nhiên khó tránh khỏi liên quan tới cuộc bầu cử tổng thống Mỹ ở bên kia đại dương.

Sau cuộc sơ tuyển kết thúc vào tháng 5, xuất hiện bốn ứng cử viên, nhưng cạnh tranh thực sự chỉ có Bush của đảng Cộng hòa và Al Gor của đảng Dân chủ. Người Mỹ thì thấy quen rồi, phần đông không quá nhiệt tình, chính sách giữa hai người này không khác biệt quá nhiều, ai lên cũng như vậy mà thôi, cho nên lười bỏ phiếu, cả thời tiết xấu cũng có thể thành nguyên nhân họ không đi bỏ phiếu.

Nhưng mà với quần chúng ở bên kia bờ đại dương thì khác hẳn, ở cuộc bầu cử tổng thống Mỹ lần trước, đa phần mọi người còn chưa biết internet là cái gì, thế nên đây là kỳ bầu cử tổng thống Mỹ đầu tiên với người Trung Quốc, độ chú ý tất nhiên là rất cao. Nhiều trang web trong nước còn bám sát từng thông tin bầu cử, lập ra bản đồ bầu cử Mỹ, đánh dấu tỉ lệ phiếu mỗi ứng cử viên trên đó, mọi người ăn dưa tưng bừng.

Người Mỹ nếu mà biết có một quốc gia mà người ta quan tâm bầu cử tổng thống của mình hơn chính mình, chẳng biết nghĩ gì.

Sinh viên luôn là quần thể tiếp nhận cái mới nhanh nhất, lúc này số người dùng internet trong nước chủ yếu là họ, vì thế là đề tài bầu cử tổng thống Mỹ ở đại học Trung Nam hoàn toàn áp đảo, từ nhà ăn, giảng đường, phòng ngủ hay sân trường, mọi người đều có thể nghe thấy tên các ứng cử viên Tổng thống Mỹ.

Thế nên những câu chuyện về thế lực chính trị và tài chính thần bí thao túng nước Mỹ mà Trình Nhiên kể càng hấp dẫn hơn bao giờ hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận