Trùng Nhiên

Chương 439: Những điều mỹ hảo. (1)

Khi nhận được hộp sữa và tờ giấy của Tần Thiên, Trình Nhiên ngẩn ra mất mấy giây thật, nhưng mà ý nghĩ đầu tiên của y là muốn chửi um lên, cái số 38 vô cùng bắt mắt viết trên giấy, thêm vào tên nhãn sữa độc đáo, nếu là đời sau thì cả đám đã cười lăn ra đất rồi. Có điều thấy ánh mắt thuần khiết của Trương Bình, Hách Dịch, Trình Nhiên không chửi nổi.

Cái thời đại đơn thuần này phải bảo vệ.

Từ nhà ăn đi ra có người ở phía sau gọi Trình Nhiên, quay lại thì thấy bộ tứ La Duy, Thư Kiệt Tây, Mã Khả, Tô Hồng Đậu, bọn họ có vẻ ngập ngừng muốn nói gì đó. Trương Bình biết ý liền kéo Hách Dịch đi trước.

Bốn người này đều là con cái cán bộ chính phủ, cha La Duy ở ban tin tức văn phòng chính phủ, mẹ là chủ nhiệm văn phòng kinh tế của hội đồng nhân dân. Tuy cấp phó xử thôi, nhưng nhà hắn và nhà Khương Hồng Thược có quan hệ không tầm thường, nguyên do hắn có một người cậu, bây giờ là trụ cột của gia tộc ở sĩ đồ, là một trong những quan viên hạch tâm của Khương hệ.

Vì thế La Duy từ nhỏ được nghe nhiều thấy nhiều, trưởng thành sớm, biết khá nhiều chuyện trong lĩnh vực người trưởng thành. Hắn không rõ lý do, nhưng mấy năm qua tới nhà cậu chúc Tết ăn cơm, từ ngữ khí và chi tiết nhỏ, cảm giác được cậu mình cực kỳ coi trọng Khương Hồng Thược, hay hỏi chuyện của cô ở trường, còn dặn hắn không được làm việc gì dại dột ảnh hưởng tới quan hệ bạn bè hai bên.

Cha Thư Kiệt Tây từ ban bí thư chính phủ được điều lên làm phó cục trưởng cục kiến thiết thành phố cùng là nhờ mẹ Khương Hồng Thược tiến cử, sâu xa hơn nữa hắn không biết. Thư Kiệt Tây đam mê kiến trúc, không muốn đi sâu tìm hiểu.

Tô Hồng Đậu và Mã Khả thì không có quan hệ gì với Khương gia, cha Tô Hồng Đậu là phó viện trưởng viện thư hoa tỉnh, ông nội Mã Khả là phó chủ nhiệm hội đồng nhân dân thành phố. Tính ra trong 4 người thì Mã Khả có gia thế hiển hách nhất, nhưng cô chẳng có giác ngộ gì ở phương diện này, tính cách thoải mái vô tư, vì thế La Duy thành dê đầu đàn.

La Duy ra hiệu Trình Nhiên cùng bọn họ đi qua chỗ vắng vẻ hơn mới nghiêm túc nói: “ Giờ tốt rồi, vấn đề nhà cậu đã được giải quyết, bọn lưu manh lần trước chặn đường cậu bị đưa ra xác định lại tội danh. Bọn chúng không đơn giản là tội gây rối trật tự trị an rồi, mà là tham gia tổ chức mang tính chất xã hội đen, sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự, cả đám bị bắt đầu, cậu đi học về không cần lo nữa.

Khi người ngoài đồn rằng Lôi Vĩ và Vương Lập Cương vì đắc tội với Phục Long mới gặp kiếp nạn, nhưng đám La Duy thì biết một số tin tức từ gia đình, cái nhìn khác hẳn, không kính nhi viễn chi Trình Nhiên như học sinh bình tường, càng coi nhà y như người bị hại.

Cho nên tới đây báo hỉ.

Thư Kiệt Tây nói thêm: “ Lần này đám lưu manh đó thực sự gây ra chuyện vô cùng ngu ngốc rồi, mẹ của Khương Hồng Thược trên hội nghị thảo luận triển khai hoạt động truy quét thế lực xã hội đen, có nói ‘ Tôi không muốn con gái tôi vừa vất vả học tập, lại phải nơm nớp lo sợ trên đường tới trường. Đó là lo lắng của cá nhân tôi cũng là ý nghĩ của hàng vạn bậc phu huynh trong thành phố này, nếu không bảo vệ được thế hệ sau, những điều chúng ta làm không có ý nghĩa gì hết, mọi thành tựu của chúng ta đều là vô nghĩa.’ Ông Mã Khả kể đấy.”

Mã Khả nháy mắt với Trình Nhiên: “ Ông nội mình nới, mẹ Hồng Thược thái độ quyết liệt khiến thình thế hội nghị xoay chuyển về phía trừng trị kẻ ác, đúng là cân quắc không kém mày râu.”

Nhưng mà vị đó lại chướng mắt với mình, Trình Nhiên nghe nói mẹ Khương Hồng Thược càng lợi hại thì càng không vui nổi.

La Duy hạ thấp giọng: “ Cha mình nói, Lôi Vĩ có thể làm lớn đến thế này phải có chỗ dựa, ngay cả khi hắn bị bắt, xử lý một tên lưu manh xã hội đen còn phải tổ chức họp, nhiều người nói ‘phải thận trọng’ cho thấy vấn đề ...”

Trình Nhiên gật đầu, qua phía chú mình, y còn biết, Lôi Vĩ đang liều chết chống đối, chính là kéo dài thời gian đợi ô dù bên ngoài ra tay.

Có điều với Trình Nhiên chuyện này qua rồi, một thời gian nữa thôi Lôi Vĩ sẽ phải đón nhận hình phạt mà hắn đáng nhận, chuyện khác như cao tầng xào bài, cách cục chính trường Thành Đô chẳng liên quan tới y nữa.

Chỉ duy nhất một vấn đề là mẹ Khương Hồng Thược chắc là hận mình ngứa răng rồi, nhưng mà đoán chừng là trong thời gian ngắn mình không phải đối diện với người mẹ cấp bậc boss của Khương Hồng Thược, nên ngoan ngoãn ở trường làm vài việc tốt xoay chuyển ẩn tượng, không tương lai tha hồ trắc trở.

Sơn Hải.

Du Hiểu chạy ầm ầm từ trên cầu thang xuống, dưới lầu đám Dương Hạ, Diêu Bối Bối, Liễu Anh, Trương Hâm đã đợi sẵn. Anh kết nghĩa của Dương Hạ là La Chí Tiên tới, hẹn bọn họ ra ngoài ăn cơm, tối còn đặt phòng bao ở quán Karaoke Đỉnh Thịnh. Vốn cả nhóm chuẩn bị đi rồi, Du Hiểu lại quên đồ phải chạy ngược về lấy, kết quả nhìn thấy nội dung tờ báo cha mình đọc dở đặt trên bàn, quên béng chuyện cần làm, vơ tờ báo chạy mất.

Trong tay Du Hiểu lúc này là tờ Báo đô thị Thành Đô, hắn vừa chạy vừa vẫy: “ Mau xem mau xem ... Cô, cô giáo Tần sắp tổ chức buổi biểu diễn rồi.”

Thế là cả đám ùa tới tranh nhau xem, trên đó ghi Tần Tây Trăn sẽ biểu diễn ở nhà thi đấu Thành Đô vào ngày 20 tháng 1.

“ 20 tháng 1 ... Làm sao mà đi được. “ Diêu Bối Bối dẫm mạnh chân: “ Vì sao không phải là kỳ nghỉ đông cơ chứ? “

“ Vì nghỉ đông cô Tần đi Hong Kong, đó là điểm thứ hai của cuộc lưu diễn.”

Trên báo là ảnh Tần Tây Trăn mặc váy dài hai tay cầm micro đứng dưới ánh đèn sân khấu, tuy là hình đen trắng, vẫn cảm thụ được vẻ đẹp thánh khiết đó.

Bây giờ Tần Tây Trăn là thần tượng của muôn nhà ở Sơn Hải rồi, không ai không tự hào.

“ Hu hu hu, muốn đi quá.”

“ Đi nào đi nào, ăn cơm trước đã, anh kết nghĩa của Dương Hạ đang nóng lòng gặp bạn ấy đấy.”

“ Nói vớ vẩn.”

“ Hi hi, vốn là thế mà, bọn này chỉ đi ăn ké.”

Đoan người tới địa điểm mà La Chí Tiên đã đặt trước, quán lẩu "Lão Mã Đầu" nổi danh lâu năm ở Thành Đô, bây giờ mở chi nhánh ở Sơn Hải, ngay trên "con đường hủ bại", tập trung những điểm tiêu phí đắt đỏ nhất Sơn Hải.

La Chí Tiên đã đến trước rồi, bên cạnh còn có một số bạn bè, người chơi mạt chược, người tán gẫu.

Trong bữa cơm, La Chí Tiên là nhân vật chính tuyệt đối, đề tài chủ yếu xoay quay hắn, mặc dù Dương Hạ, Liễu Anh, Diêu Bối Bối đều là nữ sinh xuất sắc, song sức hấp dẫn rõ ràng không bằng.

“ Chi Tiên, nghe nói cha cậu chuẩn bị mở rộng nghiệp vụ, chuyển sang khai phát địa ốc à? Bây giờ đi xây nhà toàn là công ty lớn.”

“ Hợp tác với người ta thôi mà, mình cha tôi thì lấy đâu ra nhiều vốn như thế, cha tôi cùng mấy người bạn cũ lập thành liên minh.”

“ Chậc chậc, nhà cậu bán dược liệu đã kiếm nhiều thế rồi, giờ lại nhảy vào thị trường cực nóng này, cậu tính sao đây, còn muốn đi du học không, hay ở nhà chuẩn bị tiếp quản luôn gia nghiệp?”

Ăn cơm xong, đám bạn phía Dương Hạ nói không muốn đi quán Karaoke nữa, bọn họ có thể nhận ra được, bên mình và bên kia không phải một loại người. Trong khi bọn họ bàn tán chuyện trong trường, chuyện thi cử, học hành rồi đi chơi, phía bên kia nói toàn chuyện kiếm tiền, nhà xe, dù sao người ta tuổi nhiều hơn hẳn, lão luyện rồi, mọi người căn bản không hòa hợp nổi.

Nhưng La Chi Tiên không ngờ cả Dương Hạ cũng từ chối, hắn biết tình cô, đành bảo người khác đi trước, hắn tiễn nhóm Dương Hạ ra bến xe buýt .

Du Hiểu, Diêu Bối Bối trêu chọc nhau đi trước, La Chi Tiên nhìn cô gái bên cạnh, cứ mỗi lần hắn về Sơn Hải chơi lại thấy Dương Hạ thay đổi, không giống trước kia hắn rủ đi chơi liền ăn mặc tùy ý chạy theo nữa, hắn có thể nhìn ra dấu vết trang điểm nhẹ trên mặt, một bộ váy liền thân thuần màu xanh nhạt, áo lông trắng, kẹp tóc màu đen, không hề tạo hình, thanh thuần mà đẹp đẽ.

Cô bé nghịch ngợm trước kia, mỗi múc một xuất trần thoát tục, cô bé mà hắn vẫn coi là em gái dần trưởng thành, không ngờ làm hắn bắt đầu rung động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận