Trùng Nhiên

Chương 811: Bi ai của thần nữ. (1)

Hai mắt Trần Dược vì thiếu ngủ liên tục mấy ngày xuất hiện tơ máu ngang dọc, làm hắn mất vẻ đạo mạo thường ngày, trông có phần tiều tụy cùng hung dữ: “ Làm sao lại để xuất hiện chuyện này? Sao không bịt miệng bọn chúng? Con ca sĩ kia sao lại quen với nó?”

“ Truyền thông chính thống còn tác động được, chứ mấy tờ báo lá cải nhỏ kia thì cản sao, đám đó vì tiêu thụ được báo mà bất chấp rồi, có khi chúng dám tự giết người lấy đề lấy đề tài ấy chứ. Nhất là bên Hong Kong, báo người ta bán đắt như tôm tươi, làm báo chí bên này thèm đỏ mắt. Nếu chúng ta quá can thiệp, sẽ gây bất mãn, tôi nói rồi, chuyện này không thể làm quá thường xuyên. “ Liễu Cao cũng đang hết đau đầu, chuyện chẳng ai ngờ tới được: “ Dù vậy chúng tôi vẫn gây áp lực, song không hiệu quả mạnh như lần trước, sự kiện này đánh đúng hứng thú của quần chúng với mấy chuyện dung tục, chúng ta có thể phá núi, nhưng không thể hủy được vô số hang chuột phía dưới.”

Hiện giờ tình huống là truyền thông chính thống im tiếng, nhưng trên internet, ở những nơi thứ mới mẻ ra đời, như blog cá nhân, nhóm chat CQ, rồi các diễn đàn, không cách nào kiểm soát xuể, mà sự xuất hiện của Tần Tây Trăn làm xúc tác cho những thứ mới nổi này vươn lên mạnh mẽ. Người ta thì thầm nhau mật khẩu để vào group chat CQ chia sẻ thông tin với nhau, những địa chỉ blog cá nhân đã tổng hợp lại toàn bộ sự kiện Quốc Tâm cùng với điểm đáng nghi liên quan, hay lên diễn đàn tổ chức biểu tình chống chuyện bịt miệng dư luận.

Bọn họ không làm gì được những kẻ ra lệnh bên trên, nhưng trực tiếp phản đối người điều hành làm tay sai.

Các loại đề tài bùng phát lan truyền khiến người ta rợn da đầu. Chuyện xảy ra trong giới giải trì khiến toàn dân nghị luận không phải chưa từng có, nhưng chưa lần nào gắn với đề tài nhạy cảm thế này, xu thế càng thêm kịch liệt.

Nhiều tờ báo chính thống nóng lắm rồi, chuyện thu hút độc giả như thế lại không được cho đăng, nhìn tiền trôi vèo vèo qua trước mắt để người khác kiếm được ai mà chịu.

Vì thế đám người Liễu Cao càng áp chế, càng gây thù hận.

“ Vị kia cũng không làm gì được à? “ Trần Dược không cam tâm, hắn cảm tưởng mọi thứ trôi khỏi tầm kiểm soát:

“ Ông chủ rất phẫn nộ. “ Lục Vĩ dù không thích gì Trần Dược, nhưng chuyện đã tới mức này, bọn họ bị gắn chặt vào nhau, thở hắt ra: “ Anh làm lửa cháy tới đầu ông ấy rồi, chuyện này xử lý không tốt rất rầy rà.”

Trần Dược nghiến chặt răng: “ Chẳng qua là một con hát mua vui cho người ta, chẳng lẽ không khống chế được cô ta?”

Liễu Cao cũng đau đầu kém gì đâu :“ Chuyện này đã làm ngay rồi, liên lạc với ‘Thẩm tướng quân’ là nhân vật bậc đại lão nhất ngôn cửu đỉnh trong giới giải trí, nhưng người ta trả lời, tiểu nha đầu đó cứng lắm, cho dù phong sát cũng không ý nghĩa gì đâu. Có câu gái đĩ vô tình con hát vô nghĩa, không ngờ cô ta lại ương ngạnh như thế.” Mắt hắn đảo sang Lục Vĩ, hắn biết Lục gia tới giờ chưa dốc toàn lực, khiến hắn thấy bất mãn, cố tình nói: “ Tôi nói rồi mà thằng Trình Nhiên đó là thứ họa hại, con nhãi Khương gia đó rõ ràng đã được định sẵn long phụng kết minh, châu liên bích hợp, như vậy mới giữ được giang sơn thế hệ trước để lại. Kết quả vì thằng nhãi này mà uy hiếp quá nửa, nó là thứ họa hại cần diệt trừ ...”

Ánh mắt Lục Vĩ quả nhiên thay đổi, chuyện bị Khương Hồng Thược từ chối với hắn đúng là sự sỉ nhục lớn, tuy chưa gọi là yêu, nhưng chắc chắn lúc này đã chuyển thành hận, lạnh lùng nói: “ Chú Liễu nói một câu đúng đấy, quần chúng dung tục lắm, thằng nhóc đó muốn dựa vào đó trở mình, vậy có thể dùng nó hủy diệt y.”

Liễu Cao mắt sáng lên hỏi vội: “ Ý cháu là?”

Trần Dược cũng chờ đợi.

“ Một người bạn học tiến sĩ với tôi trước kia, có cha hiện làm trong cơ cấu điều tra, từng là cố vấn của cục tình báo trung ương, cậu ta được chân truyền ít nhiều, rất sở trường làm việc diệt người ta từ tận gốc, y đã châm lửa, đừng trách lửa thiêu cháy mình.” Lục Vĩ mặt hết sức âm trầm:

Liễu Cao trao đổi ánh mắt với Trần Dược, không khỏi thầm đắc ý, tất nhiên không có người bạn nào ở đây cả, chắc chắn phải động tới mối quan hệ thực sự của Lục gia rồi.

Qua sự kiện chị họ mình, Liễu Cao tin, luận tới thao túng nhân tâm, mười thằng nhãi ranh kia không bằng con cáo già Lục Khai Nguyên.

Trong nhóm chat CQ tham gia quan sát sự kiện Quốc Tâm của Triệu Thần, có người thuộc nhóm blogger đầu tiên trong nước, người là admin diễn đàn, ngoài đời thực đều có chức vụ riêng, có giới nghiên cứu, truyền thông, thậm chí là cả trong thể chế. Bọn họ nhờ thân phận khác nhau, cương vị khác nhau, thông qua vòng tròn của mình tập hợp tin tức, tổng hợp lại, đưa ra kết luận chung "sự việc này xử lý không tốt sẽ khiến sản nghiệp chip điện tử của Trung Quốc" trọng thương.

Bọn họ mới đầu là những người tranh luận đả kích nhau trên mạng, từ đó quen nhau hiểu nhau, dần dần ngưng tụ thành một nhóm rất có sức chiến đấu trên mạng. Đồng thời bọn họ chính là quần thể đầu tiên dựa vào bóc tách thông tin lý trí nhận định Trần Dược là kẻ dối trá, nên bây giờ Tần Tây Trăn gia nhập đẩy sự kiện lên cao trào, hết sức hưng phấn.

Bên ngoài đều bàn tán Tần Tây Trăn, nhưng ở nhóm người quan sát sự kiện Quốc Tâm, bọn họ càng chú ý tới Trình Niên, người thanh niên này ngày một để lộ nanh vuốt của mình, rất có khả năng chính là người chủ đạo toàn bộ sự kiện.

Chuyện nghe có vẻ khó tin, nhưng như Sherlock Holmes đã nói:” Sau khi loại bỏ những điều không thể thì điều cuối cùng còn lại, dù khó tin đến đâu, cũng chính là sự thật.”

Thế nhưng khi mà mọi việc đang ở trong chiều hướng có lợi, bọn họ phát hiện tình huống khác thường, sau đó chuyển cho nhau liên kết cùng lời đánh giá :" Thực sự quá vô sỉ, chúng giở trò này ra, nếu nói không có vấn đề mới là lạ."

Mọi người nhấn vào liên kết, là báo chí Hong Kong Đài Loan với tiêu đề giật gân.

" Tiểu thiên hậu Tần Tây Trăn bị lừa tình lừa tiền."

"Đáng buồn, đáng thương! Lún vào bùn! Kẻ mặt trắng ăn bám bắt cóc tiểu thiên hậu."

Những tạp chí giải trí đó toàn bộ đều là bài báo khiến người ta phẫn nộ, rồi lần lượt báo chí trong nước cũng chuyển đăng.

Trong đó tạp chí Tân tài chính có lượng phát hành khá lớn trong nước, tờ báo rất chính quy lại là nguyên do khiến dư luận bùng nổ :" Kẻ bắt cóc tiểu thiên hậu là ai? Chúng ta hãy nhìn lại nhân vật chính Trình Nhiên của sự kiện này, màn biểu diễn của y bắt đầu từ khi nào."

" Nhân lúc giáo sư Trần Dược còn chưa đăng ký được bản quyền sáng chế ở hải ngoại, nhân viên nghiên cứu dưới quyền Nhiếp Vân tới phòng thí nghiệm của Trình Nhiên, từ đó tuyên bố tự nghiên cứu chip điện tử, làm người ta nghi ngờ là, chip điện tử mà cậu ta nghiên cứu có công năng giống hệt Quốc Tâm."

" Giáo sư Trần không muốn chuyện xấu trong nhà lan ra ngoài, vì thể diện của giới nghiên cứu Trung Quốc, khuyên nhủ cậu ta dừng tay. Đối phương ý thức được giáo sư Trần chưa có bản quyền sáng chế, trơ trẽn chỉ trích Quốc Tâm ăn cắp, lý do là bản thân có quyền sáng chế. Mà thực tế Nhiếp Vân chính là người có trách nhiệm đăng ký sáng chế ở nước ngoài."

"Chúng ta không biết hành vi đê tiện dụ dỗ người, cướp thành quả lại còn trắng trợn vu khống này có tiêu diêu ngoài vòng pháp luật hay không? Nhưng ít nhất chúng ta biết rằng, nếu bất kỳ hạng mục nghiên cứu nào cũng thao tác như thế này, vậy còn ai dám đi sáng tạo nữa? Khi toàn bộ ý thức dùng vào việc đề phòng người khác, ai còn có thể đầu tư 100% tinh thần vào nghiên cứu khoa học? Người bên cạnh có đáng tin không? Liệu có ai đang ngấm ngầm đâm sau lưng không? ... Thế chẳng phải kiến người ta nguội lạnh à?"

" Thời xưa có truyền thuyết Thất Tiên Nữ mỹ hảo, chúng ta cũng có thần nữ lạc phàm trần, nguyện vọng nếm trải ái tình nhân gian. Cho nên không khó lý giải hành vi của Tần Tây Trăn, thế nhưng thần nữ yêu phải một kẻ lừa đời lừa dối thế gian, thậm chí khả năng dùng thủ đoạn đê tiện kéo thần nữ hạ phàm. Vậy có tính là bi ai của thần nữ không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận