Trùng Nhiên

Chương 610: Xót lắm.

Sau khi đóng CQ lại, Trình Nhiên hả lòng hả dạ đi pha một cốc hồng trà lớn, một ít quả khô thong thả nhấm nháp, chỉ tiếc một điều không có video chat để nhìn cái mặt Chương Ngư khi đó, hẳn là phải đặc sắc lắm.

Tin rằng bắt đầu triển khai công việc rồi, Chương Ngư càng bận, không xía vào chuyện của mình nữa, mà nếu có y sẽ dùng thân phận ông chủ lớn này bới bèo ra bọ chửi mắng một phen.

Tạm xong được một việc, Trình Nhiên vẫn còn nhiều thứ để làm lắm, đôi khi khiến y không thể cảm thán, bỏ công trồng cây cây chẳng lớn, vô tình cắm liễu liễu xanh um. Kế hoạch "Avatar" to lớn của y, nào là nhân vật ảo, cộng đồng ảo, khiến cả đội ngũ CQ phải kích động, gửi gắm kỳ vọng lớn, giờ ở trạng thái lưng chừng làm y rất khó xử.

Theo kế hoạch cộng đồng ảo CQ sẽ là thứ giúp liên kết với nền tảng Liên Chúng, là bước đi đầu tiên Trình Nhiên dần chỉnh hợp sản nghiệp của mình làm một.

Y dám vỗ ngực nói, kế hoạch Avatar là thứ đi đầu thế giới, chưa từng có tiền lệ, kết quả gặp phải không khí lạnh Siberia, lạnh ngắn luôn rồi.

Chuyện này làm Trình Nhiên tham dự hội nghị hàng tuần của CQ mà mặt nong nóng, ý tưởng ban đầu không phải do y đề xuất, nhưng y là người quyết sách đồng thời tích cực thúc đẩy nó, quyết sách sai lầm, tất nhiên y tổn thất uy tín.

Dù là ông chủ đang đi học, cũng có tôn nghiêm chứ, dù là đốm lửa nhỏ nhất cũng phải duy trì, phải không nào?

Trình Nhiên không khó tổng kết nguyên do.

Kế hoạch Avatar bất lợi do tư tưởng quá vượt thời đại, CQ kết hợp với Liên Chúng không tạo thành hiệu ứng "một cộng một bằng hai", hay nói cách khác "nhu cầu định vị các quần thể khác nhau là khác nhau."

Ở CQ, người dùng trời nam đất bắc dù xa lạ có thể tươi cười chào hỏi kết bạn với nhau, tán gẫu quên trời đất, nhưng chưa chắc họ thích bỏ tán gẫu di sang chơi cờ, hay là bài binh bố trận tham gia Tứ quốc đại chiến.

Nguyên nhân là vì internet còn mới mẻ quá, dù là tán gẫu thôi mọi người cũng nhiệt tình vô cùng, dù sao nhân loại là động vật quần cư, xã giao lấy thông tin là thiên tính quan trọng.

Hai nữa là chi phí vào mạng vẫn cao lắm, ai rảnh lên mạng tán gẫu còn vào Liên Chúng chơi cờ.

Thêm nữa là hạn chế kỹ thuật, tốc độ mạng chậm, nên nhân vật 2D phải tối giản hóa, không thể khiến người dùng có được đồng cảm với bản thân, cho nên cộng đồng ảo không nóng không lạnh.

Tội lỗi lớn nhất là sức hút bất ngờ của Linh Vực, cũng nhờ thế mà Trình Nhiên vớt được thể diện.

Nhưng mà thứ này có thể tồn tại bao lâu đây, Võ Lâm Truyền Kỳ sắp ra đời rồi, sau đó là World of Warcraft, thời đại huy hoàng game client đã tới.

Nên dù Linh Vực của CQ đang phát triển cực nhanh, nhanh chóng đem lại lợi nhuận lớn, nhưng nếu không tỉnh tảo mà dốc sức khai thác nó như ý kiến của nội bộ CQ, vậy Linh Vực vốn điều kiện không đủ chỉ một hai năm thôi sẽ bị người đi sau ào ào vượt qua.

Cho nên kiếm được tiền thì kiếm được tiền, không phải lúc đi sâu đầu tư cho Linh Vực, mà khắc phục khuyết điểm của kế hoạch Avatar, tiếp tục tối ưu kết nối giữa CQ và Liên Chúng.

Mấy ngày trước thôi, số người dùng của CQ đã đột phá 100 vạn, đây là tin cực kỳ đáng mừng, vì theo báo cáo tình hình phát triển mạng internet trong nước của CNNIC thì dự đoán năm 2000, toàn quốc có chừng 650 vạn máy vi tính, cư dân mạng đạt tới 1000 vạn.

Tức là bằng với 10 người dùng internet có 1 người dùng CQ.

Nhưng mà đồng thời một vấn đề đi kèm, chi phí vận hành mỗi tháng của CQ đã tới 40 vạn.

Cho nên khi nội bộ CQ đang phấn chấn vô cùng thì tin tức này lọt vào tai Trình Nhiên không khác gì người cha làm ruộng nghe tin con trai học ở trường quý tộc sắp phải đóng học phí.

Mỗi tháng đốt mất mấy căn nhà với một cái xe hơi xa hoa.

Xót lắm.

Đang xót hết cả ruột thì Tạ Phi Bạch gọi điện tới, giọng nói đầy vẻ hậm hực: “ Kiếp trước tao nhất định có thù với Vương Ngọc Lan rồi, lần này bả tới nhà tao ăn cơm không chua ngoa đanh đá như trước nữa, nhưng mà làm như không quen tao vậy. Trưng ra cái mặt rất thối, ngồi cách tao có chút xíu thôi mà bả như đà điểu chôn đầu trong cát ấy.”

Nhưng mà thực ra thằng này cũng có vô tội đâu, gặp bà chị họ đã cho một câu, sớm biết chị muốn phỏng vấn cha Trình Nhiên thì bảo em một câu, cần gì phải lắm chuyện nhờ cha chị thuyết phục cha em, vòng vèo còn nợ người ta một ân tình, còn là cha chị nợ, cần gì chứ, chị nói một câu, thằng em này lại từ chối à?

Vương Ngọc Lan mặt không đổi sắc, từ đó cũng coi như thằng em này đi đầu thời từ mười tám kiếp rồi.

Lại nói khi Trình Phi Dương trở thành hội trưởng hội liên hiệp doanh nghiệp Thành Đô, rất nhiều báo chí truyền thông muốn phỏng vấn, nhưng hắn không tiếp nhận phỏng vấn riêng của nhà nào, tối đa lúc rời hội trường bị phóng viên bao vây mới nói vài câu.

Theo lý mà nói doanh nghiệp không thể đắc tội với những tờ báo lớn, nếu không bọn họ sẽ chuyên môn bới lông tìm vết, sớm muộn gì cũng nếm mùi đau khổ. Nhưng mà Trình Phi Dương thì khác, giờ người ta là lá cờ đầu chính phủ tuyên truyền cho lĩnh vực viễn thông trong tỉnh, ai dám giở trò.

Đó là đại thế, tổng biên tập, bí thư đảng ủy tòa báo chẳng lẽ không nhìn ra tình thế.

Nên đối diện với sự cố chấp của vị tổng giám đốc này, họ cũng chẳng thể làm gì người ta.

Vương Ngọc Lan hiện giờ ở trong tập đoàn báo thương mại, thuộc về loại không có cảm giác tồn tại, địa vị dần bị đẩy sang lề. Cô vốn nhờ quan hệ trong gia đình mời vào được tòa báo lớn, mới đầu còn vui mừng, vào rồi mới biết, ở ngành này có chút quan hệ bối cảnh chẳng ăn ai, cuối cùng vẫn dựa vào bản lĩnh kiếm cơm.

Hơn nữa Vương Ngọc Lan vì có chút tư sắc, nên không ít lần được bên trên "ám thị", cô vờ vịt không biết, đối phương tỏ thái độ lộ liễu quá thì cô ứng phó lấy lệ, sau đó đóng kín cửa phòng mà khóc, hôm sau vẫn phải đi làm.

Đến mức này rồi Vương Ngọc Lan đành nhờ tới cha mình, rồi thông qua Tạ Hậu Minh xin được phỏng vấn Trình Phi Dương. Kết quả nhanh chóng có phản hồi, Trình Phi Dương chấp nhận phỏng vấn, một mặt là nể Tạ Hậu Minh, hai là chính phủ đang tuyên truyền rầm rộ như thế cho sản nghiệp, hắn không phối hợp cũng không hay, vừa rồi vì chuyện Hoa Đằng gây chút sứt mẻ, anh sống kín tiếng thì không sao, nếu để trở thành ấn tượng "bất trị" với lãnh đạo thì là chuyện quá tệ ....

Song lý do không quan trọng nữa, cuộc phỏng vấn độc quyền này thuộc về Vương Ngọc Lan.

Khi Vương Ngọc Lan hưng phấn báo cáo cho tòa báo, cứ tưởng sẽ được tán dương một phen, nhưng mà nào đơn giản như thế. Một vị chủ nhiệm muốn gài phóng viên vương bài của mình vào để chia một chén canh, kỳ thực người ta cũng lo cô non kinh nghiệm làm hỏng cuộc phỏng vấn quan trọng này. Nhưng Vương Ngọc Lan trước đó chịu đựng đủ rồi, giờ ương lên nói Trình Phi Dương chỉ nhận mình phỏng vấn thôi, đám lãnh đạo giở hết thủ đoạn từ mềm tới rắn không ăn thua, sợ hỏng chuyện đành thỏa hiệp.

Cho nên phỏng vấn xong, Vương Ngọc Lan chuyên môn mời Tạ Hậu Minh ăn cơm là tất nhiên, nhưng Tạ Phi Bạch tỏ thái độ "chị cũng có ngày hôm nay", người ta lờ hắn đi, có thể thấy khi đó Tạ Phi Bạch đáng ghét tới mức nào.

Trình Nhiên cũng tưởng tượng được bộ dạng của Tạ Phi Bạch khi đó, bà chị họ của hắn có coi hắn như chết rồi cũng là bình thường, thế mà hắn còn ấm ức.

Đúng là đôi chị em độc đáo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận