Trùng Nhiên

Chương 753: Xòe bài luôn !

Trong phòng trà, lúc này chỉ còn lại ba người, những người khác biết ý rút lui hết.

Trương Tùng Niên nói trước: “ Nghe Tĩnh Tĩnh kể các cháu lập một hiệp hội, còn tổ chức rất thành công hoạt động lớn, chú đọc bài báo trên Báo cáo Kinh tế rồi, báo này tuy mới thành lập chưa lâu, nhưng có lai lịch, tập hợp nhiều cây bút chuyên nghiệp có tiếng nói, hoạt động của sinh viên mà được lên báo này lại còn được đăng bài nguyên trang, không phải đơn giản đâu.”

Mở màn đã khẳng định như thế, hiển nhiên là để giảm áp lực cho Trình Nhiên, cũng cho thấy ông có thiện cảm nhất định.

Chú ba Trương Thần Tổ nói: “ Nhưng mà nghe bảo hiệp hội của các cháu đang gặp chút phiền phức, bị nhà trường thẩm tra, thậm chí có nguy cơ bị ghi vào hồ sơ. Về phía nhà trường làm thế kỳ thực có thể lý giải, Đại học Trung Nam là trường học hàng đầu trong nước, cần giữ thể diện, phải xét tới ảnh hưởng xã hội. Duy trì chế độ của nhà trường là điều nên làm, song chế độ quá nghiêm khắc sẽ trói buộc sinh viên. Đừng lo, chú khá quen thuộc với trường cháu, sẽ đánh tiếng cho họ, trường chỉnh đốn thì cứ chỉnh đốn, các cháu không nên chống đối, còn chuyện ghi vào hô sơ không cần thiết. Phải cho người trẻ tuổi có cơ hội sửa sai chứ.”

Hai người họ cũng tâm lý, sợ Trình Nhiên lần đầu tiếp xúc sẽ ngại ngần, nên điều cần nói đã nói hết rồi, coi như hoàn thành nhờ cậy của Trương Tĩnh, đồng thời cũng chặn đứng khả năng Trình Nhiên muốn tìm bọn họ làm chỗ chống lưng.

Tới vị trí bọn họ, đều là cao thủ cả, chuyện này chẳng có gì bất ngờ, chỉ là Trình Nhiên tới đây không phải vì chuyện đó: “ Cám ơn chú, thực ra cháu và viện sĩ Lý Thái Hành của Đại học Trung Nam quan hệ rất tốt, cháu không lo lắng gì chuyện này.”

Trương Tùng Niên vẫn đưa tay lấy cốc trà, còn Trương Thần Tổ thì vẫn giữ nụ cười gật gù với Trình Nhiên: “ Ừ ừ ..”

Sau đó đều khựng lại.

Trong đầu xuất hiện một từ tiếng Anh!

E……xcuse me!?

Một nhân vật như Lý Thái Hành, không nói là vang danh toàn quốc, nhưng ở Nam Châu này là một danh nhân, nhất là cao tầng, dù lĩnh vực không liên quan cũng ít nhiều biết tới ông.

Chú nhóc này năm nay mới là năm thứ nhất, có quan hệ tốt với Lý Thái Hành là sao? Cậu là hàng xóm nhà bên, thường bê bát sang ăn chực à?

Phong khí lúc bấy giờ quan viên lấy chuyện quan biết các học giả làm vinh dự, giá trị bản thân tăng thêm một bậc, thậm chí thể hiện cho người ta thấy đó là một cảnh giới hơn người của mình. Kỳ thực đây là hiện tượng phổ biến của Trung Quốc, quan viên học đòi phong nhã, đại tài tử uống rượu luận phong lưu, văn sĩ tự nhận thanh cao, đó là truyền thừa từ cổ.

Trương Thần Tổ tò mò hỏi: “ Cháu là hàng xóm của viện sĩ Lý sao?”

Lần này tới lượt Trình Nhiên đầu đầy dấu ???, sao lại thành hàng xóm gì chứ: “ Dạ, viện sĩ Lý là cố vấn đặc biệt công ty Phục Long của cha cháu mời về, phụ trách nghiên cứu phát triển lĩnh vực vi mạch. Trước kia cháu thi cao khảo thành trạng nguyên tỉnh, vốn định chọn vào Đại học Thanh Hoa, nhưng viện sĩ Lý nhất định kéo cháu vào Đại học Trung Nam, nên cháu mới tới đây.”

Trước giờ Trình Nhiên luôn sống dưới cái bóng cha mình, nên đa phần y muốn làm mờ sự tồn tại của cha mình, nhưng mà đối diện với quan viên như Trương Tùng Niên, Trương Thần Tổ, nói thiên nói địa, chẳng bằng lôi bối cảnh ra, đỡ tốn nước bọt.

Tất nhiên không quên khoe bản thân một chút, thể hiện mình cũng có thực lực để được Lý Thái Hành coi trọng, tăng thêm vốn liếng đối thoại.

Quác quác quác, như có đàn quạ bay qua bầu trời.

Trương Tùng Niên và Trương Thần Tổ trầm mặc, chấn kinh thì thôi đi, bọn họ gì tới mức phải thế, mà để tiếp nhận lượng thông tin quá lớn.

Phục Long!

Thằng bé này không tiết lộ cho con mình, trông có vẻ là đứa bé bình thường, sự chất phác kia giờ nhìn lại mới nhận ra là vững vàng tự tin, do gia đình hun đúc sao?

“ Phục Long chính là công ty trong sự kiện Washington năm ngoái sao?” Trương Tùng Niên hỏi:

“ Vâng ạ, thất bại trong gang tấc, thật đáng tiếc.” Trình Nhiên khẽ thở dài:

Trước đó bọn họ không biết Phục Long, nhưng sự kiện phát sinh ở Washington có thể nói là ở mức độ nào đó khiến quốc vụ viện đưa ra văn kiện số 18. Vì sao quốc gia lại đột nhiên nhấn mạnh vào sản nghiệp bán dẫn như thế, mặc dù trước kia luôn có tiếng nói muốn quốc gia chú trọng mặt này, nhưng nếu không có thất bại đáng tiếc của Phục Long gây ra phản ứng mạnh mẽ của giới học thuật thì không có quyết định mạnh mẽ như vậy.

Sự kiện này với dân chúng mà nói là không có tác động gì, nhưng ở cao tầng, nó chính là một hồi phong ba lớn, kể cả lãnh đạo vốn đã lui về, không quan tâm thời sự nữa, vì chuyện này mà nuối tiếc, đau lòng ....

Phục Long thất bại, có yếu tố ngẫu nhiên tác động, nhưng chủ yếu là do quốc gia yếu ớt, là nỗi đau của cả sản nghiệp, vì theo đuổi thứ người ta gọi là nằm mơ giữa ban ngày.

Đó không phải chỉ là thất bại của mình Phục Long.

Mà là thất bại của Trung Quốc.

Nhưng trúng một đón chí mạng như vậy, Phục Long không chết, vẫn quật cường đứng lên giữa vòng kiềm tỏa gắt gao.

Trương Tùng Niên và Trương Thần Tổ đều kích động, công ty như Phục Long, tuy bại ở Mỹ, nhưng vẫn là người đi đầu làn sóng thời đại, thực lực rõ ràng. Nói thẳng ra thế này, nếu Trình Phi Dương tới Nam Châu phát triển, toàn bộ ban bệ Nam Châu sẽ lấy Phục Long làm trung tâm phục vụ.

Người có đủ tầm nhìn mới thấy được giá trị trong đó.

Thời điểm đó tin đồn bay khắp nơi, nhiều nơi công khai đánh tiếng đưa Phục Long về, hứa hẹn cho đãi ngộ lớn nhất.

Chỉ là phía Thành Đô có vẻ cũng tỉnh ngộ rồi, dù trả giá bằng chấn động nội bộ, cũng phải giữ lấy Phục Long. Công ty như Phục Long phải ở thành phố cải cách ở mức độ sâu, phát triển ở mức độ cao như Thâm Quyến mới tự do bay lượn, Nam Châu bọn họ được chia một chén canh cũng là may rồi, nhưng chén canh đó chưa tới lượt họ chia.

Trình Nhiên ở Đại học Trung Nam, Lý Thái Hành biết thân phận chú nhóc này không tiết lộ ra, bản thân chú nhóc này cũng luôn giữ gìn, vậy mà bây giờ lộ ra với họ.

Ý nghĩa trong đó lớn lắm.

“ Cháu ở Đại học Trung Nam tổ chức cuộc thi thiết kế vi mạch, chẳng lẽ cháu muốn lấy đây làm nền tảng, phục vụ cho kiến thiết của Phục Long.” Hành vi của Trình Nhiên khó tránh khỏi Trương Thần Tổ liên hệ với Phục Long:

“ Cháu có ý nghĩ này, nhưng không phải Phục Long đầu tư, mà cháu có quy hoạch của mình, đó chính là nguyên nhân cháu mượn cớ tới đây gặp chú ...”

Trình Nhiên chọn lọc một số kế hoạch nói ra, bao gồm cả việc mình đước cấp quyền sử dụng kiến trúc của ARM, cũng không nói tới tiền đồ, tuy có được kỹ thuật tiên tiền, nhưng với trình độ nghiên cứu trong nước, có thể hiểu thấu được kỹ thuật này hay không, có thể được gợi mở gì từ kỹ thuật của người ta hay không đều khó nói, chưa kể thực hiện tự phát triển nâng cấp sau đó.

Mà đến lúc ấy mới tính là đi được bước đầu.

Đạt được bước đó rất khó, nhưng đồng nghĩa với việc ý thức tri thức kỹ thuật đều nâng lên. Đó là mục tiêu mà Hán Vũ đang quyết chiến, không chỉ tích lũy kỹ thuật, còn cần cả linh cảm và kỹ thuật bùng nổ.

Nói hình tượng một chút bọn họ là ông thợ sửa xe đạp, được người ta cho kỹ thuật làm xe hơi, lại còn muốn dựa vào đó tự làm xa hơi cho mình.

Đây không phải là chuyện chỉ bằng vào nỗ lực mà đạt được, thiên phú mới là thứ quan trọng, tinh thần khám phá, dám mạo hiểm mới quan trọng.

Có kiến trúc ARM bọn họ có một cái đích để đạt tới, có một phương hướng rõ ràng.

“ Ý cháu là cháu đã bắt đầu trù bị cho kế hoạch Hán Vũ rồi? Cái tên này rất hay, thực sự vô cùng hay, Nam Châu cũng đang toàn lực phát triển ở phương diện này, cháu có ý tưởng như vậy, có thể cùng bên chú hợp lực. “ Trương Tùng Niên rất quyết đoán đưa cành ô lưu ra:

Trình Nhiên không vội nắm lấy, mà lại hất nước lạnh: “ Cháu đã xem cương yếu hưởng ứng chính sách quốc gia của Nam Châu, nhưng trong đó nhấn mạnh qua mức vào sự can dự và lãnh đạo của chính phủ, mùi vị hành chính quá đậm. Đối với hạng mục trọng đại của quốc gia, chính phủ có thể thông qua hình thức giám sát thích hợp, nhưng để không gian tự do cho thị trường phát triển, nếu sử dụng mệnh lệnh hành chính quá mức để uốn nắn thị trường, tất nhiên sẽ nảy sinh các loại vấn đề. Ví dụ các xí nghiệp chỉ vì muốn nhắm vào kinh phí của các quỹ đầu tư mà chuyển mục tiêu nghiên cứu, như vậy hiệu quả rất thấp, khả năng có thể xảy ra sơ hở tài chính.”

Đây là lời của một sinh viên năm đầu sao? Hai người kia hơi chấn kinh, nhưng vì thế mà liền bình tĩnh suy nghĩ.

Đây chính là cái lợi của việc nói thẳng ra thân phận, quan hệ cùng thành tích của mình, nếu không họ không coi trọng lời y.

Vì với hai anh em Trương gia, lời của đứa bé này rất có thể đại biểu cho cả thế lực đứng phía sau, có thể chỉ là người chuyển lời thôi, nhưng dù là thế thể hiện ở mức độ này đã vượt xa người cùng tuổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận