Trùng Nhiên

Chương 758: Tìm ra vấn đề rồi!

Văn phòng phó hiệu trưởng khu hành chính Đại học Trung Nam, Hoàng Bồi đang đọc mấy tài liệu thì có tiếng gõ cửa, tiếp đó đi vào hai người, mặc bộ đồ Trung Sơn màu xám, đó là Lạc Ngạn Binh chủ nhiệm ban quản lý trường, người kia là nữ tử tóc xù đeo kính cận, là Ngô Đan tài vụ của ban kiểm toán.

Đối diện với Hoàng Bồi, Ngô Đan có hơi phấn chấn cùng khẩn trương, cô chỉ là một nhân viên tài vụ bình thường nhất, cơ hội được gặp phó hiệu trưởng thực quyền như Hoàng Bồi thế này không nhiều. Ít nhiều nghe nói vị phó hiệu trưởng này nghiêm khắc kỹ tính, nên làm việc rất tận tâm, cuối cùng phát hiện manh mối.

“ Chuyện gì? “ Hoàng Bồi đặt bút xuống, đóng nắp để ngang trên hồ sơ, ông ta linh cảm được, đây nhất định là một tin tức tốt lành:

“ Không lâu trước đó chúng tôi tiến hành công tác kiểm tra với hạng mục của Hội Thiên Hành, phát hiện ra chút vấn đề ạ. “ Ngô Đan cố nén hồi hộp xuống nói, gần đây thấy bảo Hoàng Bồi cực kỳ bất mãn với nề nếp trong trường đi xuống, đang cần một lý do giết gà dọa khỉ, mà Hội Thiên Hành chính là con gà đó:

“ Làm việc tốt lắm. “ Hoàng Bồi mỉm cười gật đầu khích lệ, ông ta làm quan viên chính phủ lâu năm, nhìn ra cô gái này đang quá căng thẳng, thu lại khí thế bình thường, cơ mặt dãn ra, trông hiền hòa hơn vài phần: “ Cô cứ nói tiếp đi.”

“ Dạ, là thế này ạ, khi chúng tôi tiến hành kiểm tra phòng làm việc của Hội Thiên Hành, phát hiện ra một khoản tiền lớn lai lịch không rõ ràng. Trên sổ sách có ghi chép số tiền này do Công ty đầu tư Thanh Sơn chi trả, nhưng khoản tiền chi trả này không có hợp đồng tương quan, mà chỉ ghi chú là phí dịch vụ.”

Hoàng Bồi "ừ" một tiếng, khóe môi hơi nhếch lên, tóm được đuôi của chúng rồi.

Lạc Ngạn Bình ở bên tiếp lời:” Theo như kiểm tra thì mấy sinh viên trong phòng công tác này được ủy thác làm một phần mềm cho công ty Phần mềm Hiểu Tùng ở trong nước. Chuyện này có ghi trên hợp đồng, sau khi phần mềm qua được nghiệm thu, đối phương trả tiền, 5 vạn 8000 đồng. Thế nhưng chúng tôi phát hiện ra vấn đề, phần mềm này lại xuất hiện trong danh sách sản phẩm một Công ty phần mềm tên là Hoa Chương.”

“Công ty Phần mềm Hoa Chương là công ty phát triển phần mềm quản lý có tiếng ở trong nước, phân ngạch thị trường trong lĩnh vực phần mềm quản lý hoạt động hành chính chiếm một nửa, trước đó không lâu bọn họ đưa ra phần mềm quản lý hệ thống hành chính 2000, trường ta cũng mua. Sau khi tra ra được khoản tiền không rõ ràng kia, nhân viên kỹ thuật của chúng tôi tiến hành so sánh, phát hiện ra module data do Công ty Phần mềm Hiểu Tùng ủy thác cho Hội Thiên Hành phát triển giống tới 80% bộ phận tương ứng trên phần mềm quản lý hành chính của Hoa Chương ...”

Hoàng Bồi nghe mà nhức đầu, ông ta không hiểu chuyên môn vi tính, cắt ngang thái độ khoe công của Lạc Ngạn Bình: “ Ý anh là cái gì, nói rõ đi.”

Lạc Ngạn Bình đang nói hăng say bị cắt lời thì hơi chưng hửng, phát hiện này không dễ dàng, không kể ra người ngoài không biết mánh khóe trong đó, nhưng biết lãnh đạo đang nóng lòng muốn trị đám sinh viên kia, đành nói vắn tắt: “ Căn cứ vào loại tình huống này, chúng tôi có đủ căn cứ hoài nghi, thành viên hiệp hội này dính líu tới cạnh tranh thương nghiệp không lành mạnh.”

Hoàng Bồi ngả người về phía trước, ông ta biết thế nào cũng có chuyện này, một đám nhãi con không có vấn đề mới lạ: “ Xác định được bao nhiêu?”

“ Chuyện này ... Nhân viên hỗ trợ kỹ thuật do viện trưởng Trần Dược cung cấp, học viện bọn họ năm nay mua phần mềm của Hoa Chương, có bản mẫu để tiến hành so sánh kỹ thuật, kết quả so ra là như thế, mặc dù không hoàn toàn tương đồng, nhưng phần cấu trúc hạch tâm thì giống nhau. Mà trước đó phòng công tác Hội Thiên Hành được trả hơn 5 vạn tiền phí dịch vụ, là cái gì? Dịch vụ gì không vào hợp đồng mà thù lao cao như thế? Chuyện này rất có khả năng Hội Thiên Hành ... có vấn đề.” Lại Ngạn Bình vốn định đưa ra kết luận, cuối cùng khôn ngoan thu lại, chỉ nói có vấn đề chung chung:

Hoàng Bồi đứng dậy đi qua đi lại: “ Tôi hiểu rồi, tôi sẽ xử lý, các anh tra tiếp đi, xem xem có vấn đề gì không? Moi hết ra một thể, chuyện này trước khi có kết luận cuối cùng thì không được công bố ra ngoài.”

Chuyện này một khi để lộ ra, xử lý đứa sinh viên hay cả hiệp hội kia chỉ là chuyện nhỏ, tổn thất danh dự của Đại học Trung Nam mới là chuyện lớn.

Xã hội bây giờ không thiếu chuyện cạnh tranh thương nghiệp không từ thủ đoạn, đánh bại đối thủ đã đành đi, nhiều công ty vì khuếch trương chiếm thị trường mà chuyện gì cũng dám làm, luồn lách sơ hở của xã hội, mua chuộc đâm sau lưng, dù sau này có bị kiện, thua kiện thì bồi thương, nhưng trong thời gian đó đã lấy được thị trường thì lợi ích có được lớn gấp bội bồi thường. Loại công ty này sẽ không sập, thậm chí là người cười cuối cùng, còn những người ngoài liên quan vào sẽ bị vứt bỏ như rẻ rách.

Hoàng Bồi thấy đám sinh viên kia điên rồi, chuyện gì cũng dám làm.

Căn dặn xong xuôi, ông ta thở dài: “ Không thể chứa chấp đám sinh viên này thêm được nữa.”

Mọi chuyện đang tốt đẹp, tựa như đột nhiên có bóng đen bao phủ mọi thứ vậy, kỳ thực Thạch Gia Huân cũng đã lo lắng Trình Nhiên là báu vật hay quả bom rồi, tình hình bây giờ mà nói, có lẽ là về sau.

Đáng lẽ giờ này Cao Mẫn vẫn còn ở phòng thí nghiệm, hôm nay lại vội vội vàng vàng về nhà, mở cửa ra nhìn thấy Thạch Gia Huân đang ngồi đó đan hai tay vào nhau trầm tư, đi nhanh tới mặt đầy lo lắng hỏi: “ Không có chuyện gì chứ?”

“ Không sao. “ Thạch Gia Huân hơi giật mình, xua tay:

“ Sư mẫu em nghe ngóng hộ rồi, bà ấy và trưởng ban Liêu ban kiểm toán là chỗ quen biết, nhưng mà trưởng ban Liêu không tiết lộ nhiều, chỉ nói là vấn đề không lớn, khả năng là sổ sách không khớp, tra rõ là được. Nhưng vì sao lại không khớp ... Anh xem đi, có làm chỉ đạo viên thôi mà phải nơm nớp lo sợ như thế, em nói bao lần rồi ổn định là được. Anh lại chạy đi làm chỉ đạo viên hiệp hội gì chứ, nếu cái hiệp hội đó mà xảy ra vấn đề, người đầu tiên bị truy cứu trách nhiệm chính là anh. Anh bao năm qua vất vả tích góp tư lịch rồi, giờ xảy ra chuyện này, không lên được biên chế thì sau này biết làm sao?” Cao Mẫn rất kích động, hai mắt đỏ hoe, nhưng đây là vấn đề hiện thực, hai người đã ăn ở với nhau như vợ chồng ba bốn năm rồi, đợi thời cơ kết hôn thôi, nhưng tương lai bấp bênh thế này, cô nhìn vào cũng sợ:

Thạch Gia Huân an ủi: “ Tra rõ ra là không sao đâu, với lại anh không được thì còn em, em hay nói mình tiền đồ vô hạn kia mà, anh dựa vào em không được sao?”

“ Lúc nào rồi còn nói mấy lời như thế? “ Cao Mẫn đánh hắn một cái, dù sao cũng bình tĩnh một ít, cẩn thận hỏi: “ Chẳng lẽ tài trợ có vấn đề, hay là chúng ta góp tiền vé biểu diễn trả lại đi, rốt cuộc là thiếu bao nhiêu? Hai năm qua chúng ta cũng tích góp được một ít, cũng được hơn hai vạn rồi ... Hay là anh đưa cho chúng để bù vào khoản thiếu đi, đừng để hỏng cả tiền đồ ...”

Đó là tiền hai người cùng góp chung, để mua nhà kết hôn, mà chủ yếu tiền của Cao Mẫn Thạch Gia Huân không đành lòng: “ Cứ từ từ xem sao.”

Sau đó hắn nhận được lời triệu tập từ phó hiệu trưởng.

Thạch Gia Huân phát hiện ra, cùng mình tới phòng họp ở lầu hành chính còn có viện trưởng La của khoa vi tính.

Trong phòng hội nghị, hắn nghe được một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, bên kia thẩm tra, hỏi tới một khoản tiền không có ghi chép gì, Nhiếp Xuyên phụ trách phòng công tác không nói ra được nguồn gốc, Trình Nhiên chỉ nói là tài chính qua lại bình thường.

Tức là đang chống đối điều tra.

Vì sao phải chống đối? Là vì có chuyện cần che giấu.

Hoàng Bồi đứng trước mặt họ, nói rõ ràng: “ Chuyện này có tính chất vô cùng ác liệt, nói dễ nghe cũng là lừa đảo thương nghiệp, còn nói đúng ra phải là phạm tội ... Đây là chuyện sinh viên trường ta làm ra hay sao? Phải trừng trị nghiêm khắc.”

“ Xảy ra chuyện này Thạch Gia Huân cậu có trách nhiệm liên đới, tốt nhất khuyên chúng đừng chống đối nhà trường điều tra, khai báo cho rõ.”

“ Cho cậu hai ngày, trước thứ tư mà không có câu trả lời, khi đó lãnh đạo cao tầng Nam Châu sẽ tới khảo sát, đó là kỳ hạn cuối, nếu không có kết quả nghiêm túc xử lý toàn bộ nhân viên tương quan, thông báo toàn trường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận