Trùng Nhiên

Chương 544: Sự thật vừa vặn trái ngược.

Nói chuyện phải chú ý nghệ thuật, giống như bây giờ ông chủ Mã thuận tiện bẻ qua Yahoo, kể quá trình quen biết Dương Trí Viễn tức thì thu hút đám Trình Tề cũng làm về internet. Hắn không bốc phét, nhưng dùng một số kỹ xảo nói chuyện, khiến người ta tự phát huy trí tưởng tượng cho rằng quan hệ giữa hắn và Dương Trí Viễn không tầm thường.

Mặc dù có vẻ đều bỏ qua lời Trình Nhiên nói, thực tế Tôn Vũ đánh giá lại thiếu niên này, hắn tin rằng ông chủ Mã ở bên cạnh cũng có suy nghĩ giống mình, thậm chí thay đổi ấn tượng với đàm Trình Tề.

Vì để em trai mình ba hoa lăng nhăng như vậy mà không lên tiếng, chẳng phải bản chất hắn cũng là loại người như thế.

Lúc này cơm nước đưa lên.

Gà Cung Bảo, bí ngô xào, canh cá dưa chua ... Đều là món ăn bình dân thường ngày, trình độ cũng chỉ bằng quán thường, rất có vị cơm nhà, ông chủ Mã và Tôn Vũ mỗi người đều ăn thêm bát lớn. Sau khi không tiếp tục được ở Bắc Kinh phải chạy về Hàng Châu sáng nghiệp trong căn nhà nhỏ, mọi người không nhớ là đã ăn bao nhiêu bữa mỳ ăn liền nữa rồi, đến ăn cơm hộp cũng là xa xỉ, vì tiết kiệm chi tiêu, ở mặt ăn ở bọn họ đều hết sức tối giản, tới ngay chuyến đi Thành Đô này cũng ngồi ghế cứng ê mông trên tàu hỏa hết hai ngày.

Cho nên bữa cơm này ăn rất ngon.

Ăn ngon, ông chủ Mã nói càng khỏe, chỉ Trình Tề: “ Tôi dạy cậu một chiêu, giờ cậu đã có cơ sở người dùng rồi, có nhìn thấy ICQ không, nhìn thấy CQ không? Cậu có thể lập ra một cái tương tự, khai thác người dùng của mình, nâng cao độ gắn kết, mọi người mở nền tàng Liên Chúng ra, thích chơi game thì chơi game, không thích thì tán gẫu, nick name lại dùng ngay cái dùng chơi game, vừa thuận tiện, thân thiết ...”

Thế này khác nào dạy anh trai người ta đi đập bát cơm của em minh, Trình Tề bật cười: “ Được thì tất nhiên là được, nhưng mà CQ anh vừa nói, chính là phần mềm của Trình Nhiên đấy.”

Từ những lời vừa nãy, Trình Tề biết em mình không định che giấu, nên nói ra cũng không sao, chỉ không rõ Trình Nhiên lại bày trò gì, nhưng lẽ hứng thú với người này rồi?

Ông chủ Mã lại lần nữa khựng lại, nhắm mắt nuốt miếng cơm còn chưa nhai kỹ, thốt lên: “ CQ là phần mềm của cậu?”

“ Đúng rồi. “ Trình Nhiên cười toét miệng, làm ông chủ Mã trố mắt một lần, cảm giác rất thành tựu:

Ông chủ Mã hỏi tới: “ Công ty cũng ở Thành Đô chứ?”

“ Ngay gần đây.”

Tới lúc này ông chủ Mã và Tôn Vũ đi công tác cùng mới tỉnh ngộ, thì ra hai anh em này một ngoài sáng một trong tối, lập nên hai đội quân tiên phong của mạng internet trong nước.

“ Tôi đi tham quan được không?”

“ Ăn xong rồi đi.”

“ Vậy còn đợi gì nữa, ăn mau ăn mau. “ Ông chủ Mã thúc giục:

Bây giờ truyền thông khắp nơi tranh nhau đưa tin về internet đang trưởng thành nhanh chóng mạnh mẽ ra sao, ví dụ như thành công của Thông Lãng, năm nay được lên cả Nhật báo nhân dân, rồi Sohu, NetEase, 153, Yahoo Trung Quốc, được Thời báo công thương Trung Quốc xếp hạng.

Trong đó Thông Lãng xếp vào nhóm hàng đầu, nhóm thứ hai là trang thương mại điện tử, còn Liên Chúng ước chừng đưa vào nhóm thứ ba, dù sao là nền tảng game, bất kể có kiếm được tiền không, thua lỗ hay không, sống được hay không, ít nhất danh tiếng rõ ra đó.

Trong đó cũng có những cái lặng lẽ vô danh, không lọt được vào tầm mắt của truyền thông, ví như CQ, một cái phần mềm nhỏ.

Có về phần Alibaba của ông chủ Mã, ngay cả đến vòng gửi xe còn chả chen vào được, dù sao cũng là công ty mới thành lập được vài tháng.

Nhưng người trong nghề đều biết CQ đang đứng đầu lĩnh vực.

Ông chủ Mã như phát hiện ra đại lục mới, cho nên dù là ăn một bữa cơm ngon nhất mấy tháng qua cũng vội vàng kết thúc. Trình Nhiên dẫn đường đi tới tổng bộ CQ, trên đường đi Trình Tề nói Liên Chúng là do hai anh em họ sáng lập ra, ông chủ Mã càng kinh ngạc.

Trình Nhiên gọi điện cho đám Lý Minh Thạch, Lâm Hiểu Tùng biết trước để báo với phía bảo an. Vì công ty đặt ngay trong tòa nhà Phục Long, phải tuân thủ quy định ở đó, không phải túy ý tùy tiện dẫn người tới được, nhất là Trình Nhiên càng phải giữ gìn tránh ảnh hưởng tới uy tín của cha mình.

Khi đám Trình Nhiên tới nơi thì nội bộ CQ dù là ngày nghỉ vẫn đông đủ, mọi người dừng tay đón tiếp rất nhiệt tình.

Khi lập lên văn phòng CQ, Trình Tề tới một lần rồi, còn tặng vài chậu cảnh, cái đứa em họ này giống hắn, trong người mang cái gien không an phận, lúc này nhìn Trình Nhiên hết sức chịu khó giảng giải cho Mã Vân từng li từng ti, có linh cảm.

Thằng nhóc này chắc chắn lại có ý đồ gì mới.

Ông chủ Mã tham quan cái văn phòng làm việc chỉ có chưa tới 10 người, rộng chưa đầy 20 mét vuông, khen không ngớt miệng.

Nhìn nhân viên CQ ai nấy vừa béo vừa trắng, ông chủ Mã hỏi: “ Giám đốc Tiểu Trình trả lương các anh bao nhiêu thế?”

Câu này hơi mẫn cảm, Lý Minh Thạch nhìn Trình Nhiên, thấy y gật đầu mới trả lời: “ Người mới 2000, tôi và tổng giám Lâm thì 3500, phía giám đốc Mã thế nào?”

“ Hà hà, không chênh là bao, không chênh là bao.” Ông chủ Mã ngửa mặt cười ha hả:

Tôn Vũ nuốt lệ vào trong tim.

Không chênh mới lạ ấy.

Bọn họ mỗi tháng có 500 đồng, vẻn vẹn chỉ đủ cho chi tiêu thường ngày, nếu không cũng chẳng cần ăn mỳ ăn liền vài tháng, thi thoảng mua cơm hộp người ta đẩy xe lưu động bán cho công nhân viên cũng là cải thiện rồi. Bọn họ ăn mỳ ăn tới mức đã thành tâm đắc, mỗi ngày nghĩ ra cách chế biến mới, giờ đạt tới cấp bậc đại sư.

Nhưng chẳng ai oán trách, bởi vì nếu sáng nghiệp thất bại, tất cả hi sinh của họ sẽ thành uổng phí, chỉ còn một con đường, đó là cuốn xéo về quê.

Hai người họ chưa hết bất ngờ.

“ IBM X Series!”

“ Lại còn những bốn chiếc, xa xỉ quá.”

Ông chủ Mã lẫn Tôn Vũ đều chấn kinh, cái này phải bao nhiêu tiền chứ, bọn họ rất biết, mỗi cái ít nhất 15 vạn, 4 cái là bằng luôn vốn sáng lập của bọn họ.

“ Năm nay CQ phát triển tương đối nhanh, chúng tôi cần chuẩn bị trước. “ Lý Minh Thạch giải thích xong quan tâm hỏi: “ Bên Alibaba dùng máy chủ gì?”

Lần này ông chủ Mã không dám nói "không chênh là bao" nữa rồi, cười ngượng: “ Chúng tôi làm sao dùng thứ cao cấp như thế được.”

Cùng là những người sáng nghiệp, cùng đang ở giai đoạn đầu thử nghiệm tìm tòi, mọi người có rất nhiều đề tài chung, trò chuyện không biết chán, nhất là có ông chủ Mã , không bao giờ thiếu đề tài. Thế nên đến tối, Lâm Hiểu Tùng chưa tận hứng, kéo mọi người đi uống bia, ngay dưới nhà trọ nơi ông chủ Mã ở.

Quán nhỏ, không khí tưng bừng, Trình Nhiên uống liền một hơi nửa cốc lớn, hết sức đã đời, ở nhà phải làm con ngoan, chỉ có thể uống nước quả, với lại không có tên cạ cứng Du Hiểu, uống bia mất hứng. Trình Tề thì uống cực tợn, ông chủ Mã và Tôn Vũ nhìn ra ngay, người thường không dám trêu vào, nếu không là khó rút lui với hắn, cả cốc bia to mà hắn uống liền một hơi không nghỉ, khiến người ta tiến thoái lưỡng nan, đành phải cắn răng mà theo.

Mọi người nói chuyện kỹ thuật, nói tương lai ngành nghiệp, dưới ánh đèn sợi đốt của quán lề đường, vô số côn trùng nhỏ bay qua bay lại, trên người ai nấy như khoác thêm lớp hào quang.

Ông chủ Mã thấy Trình Tề tiếp tục rót bia mà khiếp vía, hỏi: “ Tôi rất tò mò, CQ và Liên Chúng đều chưa có lợi nhuận phải không, mà cũng không nghe thấy huy động vốn, vậy tiền đâu ra?”

Tiền là thứ nhạy cảm, khó nói rõ được, Trình Tề ngừng rót bia tức thì, Trình Nhiên thì có ngay câu trả lời hợp lý: “ Cha tôi cho tôi một quỹ sáng nghiệp, để tôi thực hiện theo đuổi của mình.”

“ Ồ, tôi không biết cha cậu là ...”

“ Là tổng giám đốc Trình Phi Dương của Phục Long.”

“ À, bảo sao các cậu lại đặt tổng bộ trong tòa nhà Phục Long, tôi còn nghĩ đó là nhà đầu tư của các cậu. “ Ông chủ Mã vỡ lẽ, chuyện này có ghen tỵ cũng không nổi, người ta có người cha tốt mà:

Tuy danh tiếng Phục Long hiện chưa tới mức nhà nhà đều biết, nhưng làm ở ngành liên quan điện tử viễn thông mà không biết tới Phục Long thì anh nên dẹp tiệm được rồi.

Đã có quyết định rồi, nên Trình Nhiên chủ động nói: “ Cho nên ở phương diện tiền, tôi không thiếu, tôi đang chuẩn bị đầu tư bên ngoài mà không kiếm được hạng mục.”

Ông chủ Mã cười: “ Kỳ thực lần này tôi tới Thành Đô cũng là để khảo sát một công ty đầu tư, kết quả thấy họ không đáng tin, tới giờ chúng tôi từ chối hai ba chục công ty đầu tư tôi.”

Trình Nhiên nhìn ông chủ Mã nói lời này mà mắt chẳng chớp, mặt chẳng đó chút nào.

Sự thực phải ngược lại mới đúng ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận