Trùng Nhiên

Chương 635: Gara sáng nghiệp.

Quay lại hiện tại, Du Hiểu nhảy dựng lên giật lại thẻ từ tay Trình Nhiên, đút ngay vào túi quần cất đi, còn cảnh giác: “ Mày ý gì vậy, đồ tặng rồi còn cướp lại, nói phải giữ lời chứ, mày là ông chủ lớn cơ mà.”

Dương Hạ khe khẽ thở dài, nói vào điểm mấu chốt: “ Trình Nhiên vừa nói cậu rất thông minh, nếu chịu khó sẽ phấn đấu sẽ có kết quả bất ngờ.”

Du Hiểu ngớ người, ơ nghĩ lại thì hình như lời của thằng đó có ý như vậy thật, nghi hoặc nhìn quanh: “ Nó nói thật à?”

Dương Hạ cổ vũ: “ Ừ, phấn đấu một phen.”

Du Hiểu hả hê: “ Không, hình như nó nói là mình thông minh hơn nó ấy.”

Cái thằng định được đằng chân lân đằng đầu, Trình Nhiên võ trán: “ Giống như khi mày chơi game đó, mày luôn có chiến thuật và ý tưởng mới lạ, quang minh chính đại mà đánh, tao thừa nhận không bằng mày, chứng tỏ nếu mày thực sự để tâm vào cái gì, mày sẽ không kém ai.”

“ Ái chà chà, thật không dễ dàng, cuối cùng sau bao nhiêu năm mày cũng giác ngộ rồi đấy, không uổng công lão nạp điểm hóa. “ Du Hiểu làm bộ làm tịch một phen: “ Tao biết, mày cố ý hạ thấp bản thân, để tao lơ là, đừng mơ, nếu mày nghĩ làm thế lần sau tao hạ thủ lưu tình thì mày sai lớn rồi con ạ.”

Trình Nhiên nổi cáu, kiếp trước mình nói rõ ràng có tác dụng mà, chẳng lẽ nhất định phải đánh nhau với nó một phen mới được à? Lúc này Khương Hồng Thược tham gia câu chuyện, nắm hai tay làm động tác cổ vũ: “ Du Hiểu cố lên, mình cũng nghĩ cậu rất thông mình, đạp đổ Trình Nhiên, để cậu ta không lên mặt dạy đời được nữa.”

Du Hiểu gãi đầu cười: “ Nếu bạn nói thế, mình thong thả cố gắng, trước kia mình và Trình Nhiên thành tích đứa tám lạng thằng nửa cân mà, mình còn thường xuyên hơn nó. Chẳng qua sau này hướng đi khác nhau, nó tập trung vào học, mình tập trung vào chơi nên nó mới có cơ hội. Được rồi, nhất định mình sẽ cố gắng.”

Trình Nhiên trừng mắt với Khương Hồng Thược, có cần dùng y làm phản diện thế không?

Nhắc tới chủ đề này mọi người không khỏi nghĩ tới nửa năm sau sẽ đối diện với lần chia tách lớn nhất của vận mệnh.

Liễu Anh hỏi Trình Nhiên và Khương Hồng Thược:” Hai bạn chắc chỉ chọn Thanh Hoa Bắc Đại thôi nhỉ?”

“ Mình chưa chắc. “ Khương Hồng Thược thực sự chưa nhắm vào phương hướng cụ thể nào, phiền não của cô chính là có quá nhiều lựa chọn:

Trình Nhiên cũng lắc đầu: “ Mình cũng thế, với lại thi vào được hay không cũng khó nói lắm.”

“ Hạ Hạ thì sao? “ Diêu Bối Bối hỏi: “ Bạn luôn thích tới Thượng Hải, bạn sẽ chọn Phục Đán hay Đồng Tề.”

“ Cứ đợi thi thử xong rồi quyết định. “ Dương Hạ trước kia vốn định chọn Phục Đán rồi, nhưng sau khi thi được vào Thập Trung, cô lại muốn mục tiêu cao hơn nữa, Thanh Hoa, Bắc Đại, có lẽ không còn là mục tiêu ngoài tầm với đâu nhỉ?

Câu chuyện cứ thế tiếp tục.

Mọi người tập trung ở quán bít tết ngoài Thiên hành đạo quán giải quyết bữa trưa, buổi chiều Khương Hồng Thược có việc rồi, nói là là phải về, Trình Nhiên muốn tiễn, cô nói không cần, cậu cũng về nhà sớm, còn nắm tay Trình Nhiên trước mặt mọi người rồi đi.

Trình Nhiên biết lúc đó mình nói chuyện với Dương Hạ, Khương Hồng Thược nghe thấy, cô ngồi ở máy đối diện, nhưng cô không tỏ ra chút không vui nào cả, thậm chí không hỏi y.

Đó mà một mặt luôn săn sóc người khác của cô, Trình Nhiên và Dương Hạ là thanh mai trúc mã, loại quan hệ này rất đặc biệt, dù hai người đã là một đôi, nhưng cô giữ chút khoảng cách, không can thiệp vào chuyện giữa Trình Nhiên và Dương Hạ.

Không ngờ sau đó Dương Hạ chủ động kéo Liễu Anh và Diêu Bối Bối đi chơi riêng, nói đây là chuyện con gái, không có phần con trai các cậu.

Du Hiểu ỉu xỉu ba giây sau đó cầm thẻ đen quay lại Thiên hành đạo quán, tuyên bố chơi nốt hôm nay rồi sẽ tập trung vào học tập.

Trình Nhiên còn lại một mình, đợi Tương Chu rảnh rỗi, gọi hắn lên văn phòng hỏi tình hình thị sát của Nhan Đồng Phương.

“ Thị trưởng Nhan chủ yếu để ý tới sáng nghiệp internet của quán cà phê ‘Gara sáng tạo’, thị sát những công ty sáng lập ở đạo quán chúng ta, hi vọng chúng ta thành cửa sổ cho sự nghiệp internet của Thành Đô.”

Đây mới là làn sóng internet 1.0, được phần đông nhận định rằng là cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba của nhân loại, sức ảnh hưởng và sáng tạo tài phú của nó với lịch sử nhân loại không cần nghi ngờ.

Những quan viên có tầm nhìn kỳ thực sớm trợ lực cho mảng này, ở các thành thị, khu vực lớn đều xuất hiện những xí nghiệp đi đầu, đó mới là nguyên nhân phó thị trưởng thường vụ như Nhan Đồng Phương tới đây.

Còn quán cà phê chủ đề, không gian mạng tốc độ cao, so với "Gara sáng nghiệp" có chút giống với thánh địa công nghệ silicon thì đều không là gì, Gara sáng nghiệp càng hấp dẫn người ta.

Vào thời điểm đó, đại bộ phận người sáng nghiệp đều lựa chọn gian phòng cũ kỹ bắt đầu sự nghiệp của mình, thậm chí sau này có không ít truyền thuyết sáng nghiệp trong gara xe hay căn nhà lưu động, rất ít người có thể chịu được tiền thuê ở tòa nhà văn phòng. Thế nên "Gara sáng nghiệp" của Thiên hành đạo quán lập ra mang mục đích hỗ trợ người sáng nghiệp, bọn họ cung cấp gian làm việc với giá tiền thuê rẻ, trong khi đó lại có hoàn cảnh chất lượng, lại có thể làm trạm trung chuyển thông tin, những người sáng nghiệp có thể tới đây giao lưu có được đối tác, nhà tài trợ, hoặc trao đổi tâm đắc, cổ vũ lẫn nhau.

“ Hiện giờ đã có hơn 30 công ty xác nhận sáng lập, một số đã ở giai đoạn xin giấy phép, đoán chứng qua năm mới nơi này sẽ trở nên chật chội. “ Tương Chu tiếp tục báo cáo tình hình:

“ Nhanh vậy? “ Trình Nhiên có chút bất ngờ:

“ Đó là chúng ta còn chưa quảng cáo đấy. “ Tương Chu không khỏi tự hào: “ Khái niệm Gara sáng nghiệp vừa đưa ra liền có nhiều người tìm tới nơi rồi. Thành Đô là nơi cởi mở bao dung, tiếp nhận cái mới rất nhanh.”

Trình Nhiên chú ý từ ngữ quan trọng trước đó: “ Còn phải xin giấy phép nữa à?”

“ Không thể không xin phép, chúng ta nằm ở dải trung tâm thành phố, vị trí quá tốt, trong khi giá thuê không cao, thứ tới là môi trường ưu việt, có một số công ty thuê địa điểm ở tòa nhà văn phòng gần đây vì vấn đề hợp đồng chuẩn bị chuyển đi, tới khảo sát qua. Tôi nghe nói đối phương là công ty bảo hiểm, nhân viên 200 người, nếu ký một cái thì dùng quá nửa diện tích của chúng ta, tiền thuê cao tới mấy cũng không chấp nhận được.” Tương Chu nói rất dứt khoát: “ Lại còn có người định bán cơm hợp cho quán internet phía dưới, cũng muốn tới thuê địa điểm. Mấy công ty này mà tới thì hỏng hết mục đích ban đầu của chúng ta, nên phải thẩm hạch nghiêm ngặt tránh có kẻ lợi dụng. Thứ đến hợp đồng quy định rõ ràng, tránh bọn họ đăng ký một đằng, làm một nẻo, phát hiện ra vi phạm, là đuổi ngay.”

Đúng là thế giới rộng lớn, loại người nào cũng có, công ty bảo hiểm 200 người mà cũng định tới thuê giá rẻ?

Loại người vô sỉ cỡ này Trình Nhiên cũng không tưởng tượng ra nổi.

Ý tưởng của Trình Nhiên, quy hoạch, chiến lược đều do y đặt ra, nhưng mà chi tiết thực thi lại buông tay cho Tương Chu quản lý, y không ở tuyến đầu, thực sự có nhiều thứ không ngờ tới: “ Làm vậy là đúng, vậy thu nhập thế nào?”

“ Hiện giờ tỉ lệ cho thuê đạt bốn thành, lợi nhuận thu được từ tiền thuê thì không đáng nói, nhưng lượng người lưu động ở tầng ba rất đông, riêng bán đồ ăn nước uống đã ăn đứt tầng một và tầng hai. Tháng này thu nhập ở tầng 1 là 8 vạn, tầng ba là 22 vạn rồi. “ Nhắc tới chuyện này, Tương Chu cười không ngậm mồm được,
Bạn cần đăng nhập để bình luận