Trùng Nhiên

Chương 568: Hôm nay mình vui lắm.

Cùng Trình Nhiên về tới khu tập thể Phục Long, Diêu Bối Bối và Liễu Anh đều có chút trầm mặc. Chuyện xảy ra khiến vũ đoàn phải hủy đi thông lệ ăn liên hoan ở phạm vi nhỏ sau buổi biểu diễn, mọi người đường ai nấy đi.

Lúc rời đi thì Tần Thiên tới cám ơn Trình Nhiên xong vội cùng Viên Tuệ đi thăm Lưu Dũng, người ta vì cô mà bị thương, Trình Nhiên dặn cô sớm về nhà thì cô chạy đi xa rồi.

Tình huống như vậy cũng không còn tâm tình nào mời Cao Thiều Ninh đi ăn khuya nữa, Trình Nhiên đưa cô bé về nhà sau đó tới Liễu Anh và Diêu Bối Bối, nhà họ thuê nhà ở gần khu tập thể Phục Long.

Lúc đó khi Ngô Lỗi theo Ngô Lập Vĩ rời đi, đám người theo đuôi Ngô Lỗi giải tán sạch, chỉ còn lại mấy người Thẩm Hi Hoa, Hồ Vĩnh Châu, Mã Bân hết sức lúng túng, vì bọn họ bị liệt vào phe Ngô Lỗi.

Vì thế giận cá chém thớt bọn họ cho rằng Liễu Anh, Diêu Bối Bối cố ý không nói thân phận của Trình Nhiên để nhìn bọn họ gây trò cười, quan hệ hai bên vừa kiến lập liền có rạn nứt.

Trước đó Thẩm Hi Hoa và Hồ Vĩnh Châu còn bảo họ đi khuyên Trình Nhiên, chớ ôm rơm nặng bụng, không phải là trò cười sao?

Thế nhưng bọn họ tự biết mình, biết gia đình mình chẳng phải có gì ghê gớm xưa nay chỉ người khác lấy lòng mình chứ không phải lấy lòng người khác.

Thẩm Hi Hoa trước khi đi còn chào hỏi Trình Nhiên rất ngọt, Hồ Vĩnh Châu và Mã Bân không có ưu thế nữ sinh như thế, đối diện với Trình Nhiên vẫn gượng gạo. Bất kể là sự kiện hôm nay sẽ có kết quả gì, nhưng nếu bọn họ còn coi Trình Nhiên như người cùng tuổi bình thường thì ánh mắt quá kém rồi.

Thái độ có phần lấy lòng đó của ba người ảnh hưởng rõ rệt tới Liễu Anh và Diêu Bối Bối, trên đường đi tuy ngồi ghế sau cùng Trình Nhiên, nhưng lại trầm mặc, đâu có chuyện hơi tí là cãi nhau như bình thường.

Xuống xe rồi, Trình Nhiên để đám Triệu Thanh đi trước, y đưa Diêu Bối Bối và Liễu Anh tới tiểu khu.

“ Trình Nhiên, cậu không cần tiễn bọn mình đâu ... “ Diêu Bối Bối cứ thấy không thoải mái, rụt rè lên tiếng:

Trình Nhiên cố tình nói: “ Chẳng lẽ con người mình đáng ghét tới mức muốn thể hiện ga lăng với mỹ nữ cũng bị người ta ghét sao?”

“ Không phải, cậu … “Diêu Bối Bối quẫn bách, theo thói quen giơ tay ra muốn đánh, nửa chừng lại rụt về, có chút hậm hực, hôm nay cô mơ hồ hiểu ra chênh lệch giữa bọn họ:

“ Đã nói là sẽ đưa các bạn về mà.”

“ Cậu thật là .... Được, được, cậu muốn làm gì thì làm.”

Liễu Anh vẫn không nói gì cả, tay cầm túi sách đè mép váy phía trước, bước đi rất thục nữ.

"A !" Trời đã tối, cái nóng cuối ngày đã bị xua tan, gió mát từ công viên gần đó thổi qua người, mát mẻ dễ chịu, Trình Nhiên giang rộng tay vươn vai kêu một tiếng thoải mái. Buổi biểu diễn khá dài, ngồi lâu có chút mỏi, gió tối đuổi đi chút lười biếng còn sót lại trong người Trình Nhiên.

Khu tập thể Phục Long không phải ở trục đường chính, giờ tối rồi nên người qua lại rất ít, chủ yếu tập trung ở mấy quán nhỏ bên đường uống nước trò chuyện.

Trình Nhiên đan hai tay vào nhau vươn mình làm động tác thể dục thoải mái:” Thực ra hôm nay mình rất vui đấy.”

Hả? Còn vui được?

Hai cô gái quay đầu nhìn y.

“ Các bạn khuyên mình, kéo mình đi. “ Trình Nhiên chỉ vào cổ áo mình, cúc áo bị đứt lúc nào cũng không biết, Liễu Anh và Diêu Bối Bối có chút xấu hổ, y cười nhe răng với hai cô: “ Ở dưới tình huống đó, nếu các bạc tránh sang bên làm người vô can, mình cũng không để trong bụng đâu, theo lợi tránh hại là bản năng con người mà. Nhưng các bạn không làm thế. Bởi vậy hôm nay mình vui lắm, nếu không ai cha con đó chẳng đi dễ dàng, mình còn tính gọi cảnh sát cơ.”

Chẳng hiểu sao cảm giác giọng nói của Trình Nhiên có chút gì đó tang thương, hai thiếu nữ mẫn cảm thấy cay cay sống mũi.

“ Kia là phía Sơn Hải nhỉ? “ Trình Nhiên ngẩng đầu lên nhìn quanh, hôm nay không trăng, không xác định được phương hướng:

“ Đồ ngốc, kia mới là hướng tây. “ Diêu Bối Bối chỉ tay đính chính, sau đó lè lưỡi một cái, thói quen khó bỏ:

“ Chúng ta tuy không còn ở nơi đó nữa, nhưng chúng ta cùng lớn lên bên nhau ở đó mười mấy năm, mọi người cứ hay trêu mình và Dương Hạ là thanh mai trúc mã, kỳ thực chúng ta cũng là thanh mai trúc mã mà. “ Trình Nhiên giang tay: “ Nào ôm một cái kỷ niệm đi, Bối Bối nào, đừng ngại.”

“ Phì, Trình Nhiên, cậu muốn chết rồi. “ Diêu Bối Bối thấy Trình Nhiên tới gần ré lên chạy ra sau lưng Liễu Anh:

Liễu Anh thì trừng mắt cảnh cáo y: “ Mình sẽ mách Dương Hạ.”

“ Trình Nhiên, cậu tới Thành Đô chưa bao lâu đã học cái xấu, có phải giở trò này với nhiều cô gái rồi không?”

“ Cậu mà cô Tần Thiên kia rốt cuộc có quan hệ gì?”

Bị Trình Nhiên trêu một hồi, hai cô bạn dần bình thường lại, luân phiên chỉ trích, Trình Nhiên chẳng đáp chỉ cười hết sức vui vẻ như cố ý trêu tức các cô.

Bạn bè như vậy đời người có mấy chứ.

Tổ điều tra Phục Long sau khi đánh giá quá trình hợp tác hai bên, kiến nghị không thông qua tiếp tục ký kết hợp đồng sản xuất mạch tổ hợp với Hoa Đằng, chỉ ra vô số vấn đề từ kỹ thuật lạc hậu tới cách sản xuất không quy chuẩn của Hoa Đằng khiến Phục Long gặp rất nhiều rắc rối khắc phục hậu quả.

Tin tức này gây xôn xao nội bộ cục thương mại, Phục Long và Hoa Đằng hợp tác do chính phó cục trưởng Nghiêm Sùng Minh làm cầu nối, thậm chí còn có một loạt quy hoạch sau đó. Trước đó ông ta kỳ thực không hài lòng, vì muốn hai bên kỳ hợp đồng dài hạn, nhưng phía Phục Long trả lời, không ký hợp đồng dài hạn được, vì mạch tổ hợp thay đổi rất nhanh, nếu sản xuất không theo kịp cải tiến của Phục Long, chẳng phải khiến bọn họ dừng phát triển lại sao? Chuyện này là không thể nào.

Phía Phục Long tỏ ra rất có thành ý nói rõ, tuy hợp đồng chỉ có một năm, nhưng chỉ cần Hoa Đằng sản xuất thiết bị hợp cách, sẽ ưu tiên ký tiếp hợp đồng với Hoa Đằng.

Kết quả đột nhiên xảy ra sự cố này, thế là bắt đầu có tin đồn rằng Nghiêm Sùng Minh rất bất mãn với Phục Long, thậm chí một số nguồn tin nội bộ truyền ra, ở hội nghị cục thương mai, Nghiêm Sùng Minh liệt ra đống vấn đề của Phục Long, nói cần phải thắt chặt quy định, trong sạch hóa môi trường kinh doanh.

Phục Long chẳng có vấn đề gì lớn cho người ta bới móc, nhưng muốn gây khó dễ ngang chân cản đường thì đám quan lão gia này thuần thục lắm.

Sau khi tổ điều tra Phục Long đưa ý kiến không tiếp tục hợp đồng, trong mắt người ngoài, Hoa Đằng của Ngô Lập Vĩ chẳng những không ảnh hưởng, ngược lại làm việc càng khí phách, kế hoạch lên thị trường chứng khoán vẫn tích cực tiến hành.

Điều này làm bên ngoài không khỏi cảm khái, có chỗ dựa vững chắc thật khác biệt, không có điều kiện thì tạo ra điều kiện.

Trong thời gian cục trưởng Chu Văn Vũ đi công tác, Nghiêm Sùng Minh là người phụ trách toàn bộ hoạt động cục thương mại, ông ta tuyên bố Hoa Đằng chính là xí nghiệp quan trọng trong quy hoạch cục thương mại không thay đổi.

Yêu cầu Phục Long tiếp tục ký hợp đồng với Hoa Đằng, vì Phục Long nhờ đó được hưởng thụ ưu đãi chính sách, giờ phát triển lớn mạnh rồi lại không thực hiện lời hứa, đó là biểu hiện của sự thất tín.

Cục thương vụ giờ có lực lượng chính trị trên tỉnh toàn lực hỗ trợ, Nghiêm Sùng Mình tự tin bành trướng mạnh, theo tư duy quan liêu của ông ta, Phục Long thấy vây cánh đã cứng rồi nên không nghe theo bố trí nữa, phải dằn mặt tránh kẻ khác học theo.

Cho nên tài liệu thất tín của Phục Long đặt trên bàn làm việc của cục trưởng Chu Văn Vũ đang ở ngoài ký hợp đồng đưa nhân tài phần mềm vào Thành Đô.

Chu Văn Vũ xem tài liệu xong vỗ bàn nói Hoa Đằng chiếm dụng chính sách hỗ trợ làm sản phẩm không đạt yêu cầu, phải phân phối lại tài nguyên, tiến hành trọng tổ kết cấu. Còn muốn làm đỉa bám vào mình trâu hút máu sao? Tư tưởng này là không thể chấp nhận được, tuyệt đối không cho phép ký sinh trùng tồn làm ảnh hưởng sự phát triển lạnh mạnh của kinh tế.

Tiếp đó ông ta phê duyệt, đợi hợp đồng hết hạn, Phục Long có quyền tự quyết, tìm xí nghiệp sản xuất có ưu thế hơn, tối ưu chất lượng sản phẩm, gây dựng hình tượng thương hiệu, nắm chặt tay làm chuyện lớn, thành mũi dao có sức chiến đấu của xí nghiệp trong nước.

Hợp đồng Phục Long và Hoa Đằng hết hạn, ba nhà khác tham gia cạnh tranh, công ty bán dẫn Phục Tinh vươn lên, thành nhà sản xuất mạch điện cho Phục Long.

Thế là tôn đồn xôn xao khắp nơi, nhưng bất kể là nói gì thì tin đồn ứng nghiệm rồi.

Ngô Lập Vĩ bị đá đít khỏi cuộc chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận