Trùng Nhiên

Chương 450: Thật tốt. (1)

Chuyện Trình Nhiên vỗ đầu một phát quyết định giá hoang đường như thế, Tạ Phi Bạch chẳng mấy bận tâm, dây thần kinh hắn to như thừng, làm việc gì đầu tiên là phải hứng thú đã rồi mới tính tới kiếm tiền, dù sao thì nhà hắn thừa tiền.

Tương Chu lại cuống lên, đại thiếu gia lại nổi hứng bất tử rồi, hắn luôn luôn định vị bản thân là giúp Trình Nhiên giảm lỗ, cho nên khuyên y đổi ý. Danh tiếng Thiên hành đạo quán bày ra đó, khẳng định không thiếu người tới, định giá cao chút, dù bằng Long Thành cũng được.

Trình Nhiên trò chuyện với hắn, nếu như muốn kiếm tiền có vô số thứ giúp Trình họ kiếm được nhiều tiền hơn, vì sao lại làm ra cái quán thế này, bảo hắn tự suy nghĩ.

Cuối cùng vẫn là câu nói đó, Thiên hành đạo quán tự nuôi được bản thân là tốt rồi, nếu như ở mức giá hiện nay mà kiếm được tiền thì càng tốt, không cần lãi nhiều, muốn kiếm tiền còn có nhiều cách khác, nơi này là địa phương cung cấp chỗ vui chơi cho mọi người là chính, đừng đặt ngưỡng quá cao.

Tương Chu trong thời gian ngắn chưa lĩnh hội được, nhưng ông chủ nói thế rồi, hắn đành cắn răng tiếp tục làm cho tốt nhất có thể thôi ...

Một tuần bận bịu thi cuối kỳ cứ thế qua đi, vài ngày sau kỳ thi chính là ngày khai trương tầng hai của Thiên hành đạo quán.

Nói là tầng hai chứ, kỳ thực là tầng hai và tầng ba cùng trang trí xong một lúc. Quán net đặt ở tầng hai, còn tầng ba là nơi hoàn cảnh giải trí nhẹ nhàng, tạm thời chưa mở cửa tới bên ngoài.

Trình Nhiên đã nói là buổi trưa sẽ tới rồi, nhưng buổi sáng điện thoại bị oanh tạc không ngừng.

“ Hôm qua chơi tới quá nửa đêm, sau đó bọn tao tới thẳng Thiên hành đạo quán chuẩn bị, mày biết không, trời còn tờ mờ sáng đã có người tới đợi bên ngoài, khi 9 giờ mở cửa đã thành biển người.”

Đám Tạ Phi Bạch, Mã Hoành Vũ, Lô Toa từ hôm qua đã kích động lắm rồi, dù công tác chuẩn bị đã xong xuôi vài ngày trước, vẫn cứ ngày ngày tới, sờ cái nọ, mó cái kia mới yên lòng. Tối hôm qua lại càng kéo đám trẻ con khu tập thể đi ăn lẩu, Trình Nhiên cũng được mời đấy, nhưng loại hoạt động vào buổi tối có tính nguy hiểm cao thế này, cha mẹ y cương quyết nói không. Cả đám ăn xong lẩu còn muốn đi hát Karaoke xuyên đêm, Tần Thiên làm việc xong thì về nhà, Tương Chu thấy cả đám hưng phấn quá khuyên không nên đi hát Karaoke, chơi suốt đêm tới mai khai trương mà lăn ra ngủ hết thì thảm, thế nên đi hát phải bỏ.

Cả đám chơi xong tối khuya tới Thiên hành đạo quán chuẩn bị, giờ đã khai trương được một thời gian, tinh thần vẫn phấn khích vô cùng.

Rất nhiều người trong số họ, nếu dựa theo quỹ tích thông thường, bây giờ chỉ có bổn phận làm học sinh, cùng lắm khả năng có người đi làm thêm trải nghiệm cuộc sống như Tần Thiên, đã bao giờ được tham gia vào làm việc lớn oanh động như thế.

Rất nhiều người lần đầu cảm thụ được, thế nào là làm một việc, hơn nữa còn là việc rất được hoan nghênh, cái cảm giác thành tựu từ nội tâm dâng trào đó, trước kia dù chơi điên tới mấy cũng không mang tới được, kể cả trong game tìm được vũ khí tối thượng cũng không có sự thỏa mãn này.

Khỏi phải nói, Thiên hành đạo quán lại gây bàn tán lớn, chỉ có điều lần này không có một đống báo chí tới đưa tin nữa, dù sao quán net chẳng phải thứ mới mẻ.

Ở cửa bày hai hàng lẵng hoa của người tới mừng, thông qua thang máy hoặc cầu thang xoắn ốc có thể lên tầng hai. Ở tầng hai, hơn một trăm máy vi tính chật kín, bên trong cũng chia nhiều khu vực, có khu thi đấu, tạo hình ghế cao cấp hơn, máy tính đắt tiền hơn, có nơi theo phong cách gia đình, có nơi dùng rèm ngăn cách.

Có nơi phong cách nghệ thuật vải, tường treo nhiều búp bê vải hoạt hình đáng yêu hay tác phẩm nghệ thuật vải, rất nhiều nữ sinh tràn vào đó, chả dùng máy nhìn quanh đầy hiếu kỳ, sờ cái nọ mó cái kia.

Bất kể là học sinh hay là nhân viên văn phòng khu thương nghiệp gần đó, tới đây mang tâm thái tham quan thôi, nhưng mà kết quả rất hài lòng.

Khi Trình Nhiên tới nơi thì gần trưa rồi, vẫn khách ra khách vào nườm nượp.

Tiến trình quy hoạch tầng 2, Trình Nhiên đại bộ phận công việc y làm ông chủ buông tay, bây giờ khai trương, tình hình còn trên cả dự liệu của y. Bố trí từng khu đều rất phong cách, ấn tượng đầu tiên là cảm giác rất thoải mái vui tươi, thậm chí có chỗ mời cả thợ mộc làm hộp đèn, cái này buổi tối, hiệu quả càng tốt.

Trình Nhiên nhìn thấy bóng dáng bận rộn của Tần Thiên ở phía quầy phục vụ, đang luôn chân luôn tay, vừa tươi cười trả lời khách hàng, vừa lấy đồ uống, hoặc nói chuyện qua bộ đàm thông báo tầng một làm bánh hoặc đưa cà phê lên.

Cứ mỗi vị khách đưa tiền, đều được nghe cô ngọt ngào nói một câu: “ Cám ơn chiếu cố.”

Vì thế nhiều nam sinh liên tục ghé qua quầy phục vụ để được nghe giọng nói khiến người ta muốn nhũn người này.

Trình Nhiên phải thừa nhận, đây đúng là ultimate skill của Thiên hành đạo quán. Phần dịch vụ ở đây chỉ hòa vốn, kiếm thêm được chút nào là nhờ phục vụ đồ ăn thức uống.

“ Tới rồi không cống hiến một chút à? “ Tạ Phi Bạch tới vỗ vai Trình Nhiên:

Trình Nhiên đi tới quầy, nói với Tần Thiên: “ Cho hai chai coca.”

Tần Thiên hơi nghiêng người chào khách: “ Vâng, sáu đồng ạ.”

Trình Nhiên đưa tiền cho cô.

“ Cám ơn đã chiếu cố.” Tần Thiên nhận tiền mỉm cười:

Lần này tới Trình Nhiên tự mình cảm thụ nụ cười ngọt lịm cùng với giọng nói êm ái của Tần Thiên, khiến y không khỏi tưởng tượng nếu cho cô mặc trang phục nữ hầu bàn như trong manga Nhật thì chắc dẹp hết số máy kia đi, mình cô đứng đây đủ kéo khách tới.

Tạ Phi Bạch ở bên cắt ngang suy nghĩ không lành mạnh của Trình Nhiên: “ Bố cục và phong cách tầng 2 kỳ thực do Tần Thiên thiết kế đấy, mới đầu tao thấy nữ tính quá, muốn lấy phong cách chiến đấu hầm hố làm chủ đạo, nhưng cô ấy rất kiên quyết, không ngờ hiệu quả tốt thế này.”

Trình Nhiên nhìn Tần Thiên bước chân nhẹ nhàng đi lấy nước cho họ, có vẻ mây đen từng bao phủ trên người cô đã tan đi, cô tựa hồ càng quý trọng hiện tại và tích cực hướng tới.

Thật tốt.

Bạn bè ở trường quốc tế Gia Hàng được Tạ Phi Bạch hô hào tới rất đông, hiển nhiên bị cảnh tượng trước mắt làm choáng ngợp: “ Anh Tạ, quán lớn quá, tốn bao tiền thế?”

Có người dè bỉu: “ Tiền á, có tiền cũng chưa chắc làm ra được thế này đâu, phải có trình độ, hiểu không?”

“ Anh Tạ, cần giúp gì cứ gọi một tiếng.”

“ Anh Tạ, các anh lợi hại quá, thì ra Thiên hành đạo quán do các anh làm ra.”

“ Dựa vào bạn bè hỗ trợ thôi, chuyện cần làm có người làm rồi, các cậu nếu rảnh rỗi nhớ giới thiệu bạn bè tới nhé. “ Tạ Phi Bạch cười ha hả, hoàn toàn không có ý đính chính hiểu lầm của người kia, bộ dạng nghiễm nhiên như là ông chủ của Thiên hành đạo quán vậy:

Trình Nhiên lòng khinh bỉ nhưng không thèm chấp, dù sao y không tính lộ diện, vừa cầm chai coca vừa thong thả đi loanh quanh cảm thụ bầu không khí. Tính cách Trình Nhiên không quá ưa chuyện ồn ào, nhưng vẻn vẹn là không thích tham gia vào thôi, chứ y lại rất thích nhìn cuộc sống náo nhiệt, như lúc này đây hòa vào đám đông, một mình lặng lẽ nhìn gương mặt tươi cười, nghe tiếng bàn tán, lòng cũng vui lây. Nhất là mỗi khi nhìn hình bóng xinh đẹp của Tần Thiên, lòng lại có chút lâng lâng.

Còn Tần Thiên thì vẫn bận không ngừng ở quầy phục vụ, chợt có người reo lên: “ Tần Thiên, có phải là em không ... Chà, em làm công ở đây à?”

Chuyện người quen nhận ra thế này thì cô gặp nhiều rồi, nhưng người này vẫn khiến Tần Thiên hơi ngẩn ra một chút, đó là nam sinh cao gầy, tóc rối, mặc đồ thể thao Nike không kéo khóa, có chút phong cách "giang hồ" được nữ sinh ưa thích.

Tần Thiên biến sắc, nam sinh kia huých vai hai người bạn bên cạnh, chỉ cô: “ Tao kể rồi đấy, cô ấy chính là nữ sinh kia của Thập Trung, lần trước tao tới xem cô ấy biểu diễn, cô ấy làm múa chính, sau đó tao theo đuổi cô ấy .”
Bạn cần đăng nhập để bình luận