Trùng Nhiên

Chương 481: Phải có bạn gái thôi.

Bị Khương Hồng Thược bất ngờ hỏi một câu như thế, Trình Nhiên có chút đau đầu, chuyện này không trả lời cẩn thận là không được.

Bởi vì rất ít khi thấy Khương Hồng Thược tỏ ra không vui, giáo dưỡng của cô khiến cô dù thực sự ghét một người cũng thể hiện ra bằng hành vi hay vẻ mặt. Bên cạnh cô không thiếu những chàng trai muốn ra sức thể hiện bản thân, dùng đủ mọi thủ đoạn theo đuổi cô, cô không thoải mái cũng không khiến họ bị mất mặt, cũng không vì thế mà xem thường họ, thế nên nhiều người phục cô, không phải chỉ vì thành tích.

Nhưng bây giờ Khương Hồng Thược để lộ ra dáng vẻ không hài lòng, thậm chí có chút ghen tỵ với Tần Thiên. Trình Nhiên dù đau đầu, đồng thời cũng vui vẻ, y luôn muốn Khương Hồng Thược cởi mở hơn trong việc thể hiện cảm xúc của mình.

Quá kìm nén thực sự không tốt.

Mấy tuổi đầu chứ, không cần quá che giấu cảm xúc như vậy.

“ Đầu đuôi mọi chuyện là thế này ... “ Không gì tốt hơn sự thực, vì thế mà Trình Nhiên kể lại mọi chuyện từ lúc khởi đầu: “ ... Lúc đó mình vẽ ra Tam Quốc Sát chỉ là vì thi xong trung khảo, có quá nhiều thời gian nên coi nó như một cách giết thời gian, kết quả là mấy anh em mình chơi đều thấy rất say mê, ai cũng muốn có một vài bộ chia sẻ với bạn bè, mình liên nghĩ có khi đem kinh doanh được. Thế là bốn anh em bọn mình gom tiền tiêu vặt lại, sản xuất ở hiệu in của cô mình, rồi cứ thế bán mỗi ngày một tốt hơn ... “

Tất nhiên phần liên quan tới Tần Tây Trăn, Trình Nhiên chỉ đi lướt qua, không cần tự chuốc thêm phiền toái.

“ Còn chuyện Tần Thiên, khi đó nhà cô ấy gặp biến cô, Quách Dật lợi dụng cô ấy lúc yếu đuối, có ý đồ không tốt, mình giúp cô ấy. Cô ấy mới đầu không biết Thiên hành đạo quán là do mình mở, về sau cô ấy tự mình khám phá ra. Cả chuyện cô ấy tham gia kiến thiết tầng hai là vì được đám Tạ Phi Bạch coi trọng rủ nhập hội, về sau mình mới biết ...”

Lái xe vẫn chú ý tới hai người bọn họ, hắn làm nghề này nhiều năm rồi, gặp đủ loại khách, ba hoa khoác lác đủ chuyện trời nam đất bắc. Thậm chí có người lên xe một cái rút điện thoại ra nói oang oang, mở miệng một cái là nghiệp vụ, ngậm miệng một cái là mua bán, oai phong lắm. Cuối cùng để rơi điện thoại trên xe, hắn nhặt được mới biết điện thoại đồ chơi ...

Hắn biết cái Thiên hành đạo quán, nơi đó mới xuất hiện thôi mà nổi tiếng trong thành phố, hắn chở không ít khách tới rồi, làm cái nghề này mà, mấy điểm vui chơi giải trí hay ăn uống trong thành phố là phải biết hết, Thiên hành đạo quán là một trong địa điểm nổi tiếng đó.

Thế mà người anh em phía sau mình bốc phét không cần bản thảo, bán trời không văn tự, há mồm ra là Thiên hành đạo quán do mình mở, ngậm miệng lại mình thuê người này tuyển người kia. Mà nghe nói chuyện thì còn là học sinh nữa chứ, nếu mà là ông chủ nơi đó còn phai đi taxi à, sớm xe đưa xe đón lâu rồi ... Hắn suốt chặng đường đi phải nến cười đến khổ, quả nhiên con gái đẹp đều là tai họa.

Trình Nhiên chẳng sợ người khác nghe được, chuyện này y gặp nhiều rồi, nói ra chẳng ai tin đâu mà: “ Về cơ bản là như thế.”

“ Oa, thật là giỏi. “ Khương Hồng Thược gật đầu đánh giá:

Nụ cười lái xe cứng đờ, không cam lòng liếc nhìn gương chiếu hậu, cô bé này trông thông minh lanh lợi là thế, vậy mà IQ không cao.

Lời như thế mà cũng tin được à?

Dù đứa con trai nào ở trước mặt cô gái xinh đẹp như thế thì khó quản được mồm mép, cơ mà theo kinh nghiệm của hắn, mấy thằng con trai ba hoa quá mức thế này thì đều không phải loại tốt đẹp gì.

“ Thập Trung cũng có câu lạc bộ thương nghiệp, tổ chức một số hoạt động mô phỏng kinh doanh, bồi dưỡng giao lưu giữa học sinh, cùng với năng lực lập kế hoạch và điều phối. Học sinh trong câu lạc bộ làm không ít chuyện hay, còn được trường biểu dương, nhưng so với cậu thì kém xa lắm.” Khương Hồng Thược không tiếc lời khen ngợi: “ Thiên hành đạo quán lớn như thế, lại nổi tiếng như thế, khi mới khai trương mình đã nghe thấy rất nhiều người nhắc tới, chứng tỏ tuyên truyền rất tốt. Hôm nay mình tới, thấy trang trí nội bộ vô cùng tinh tế, hợp lý, chưa nói cái gì khác, đặt chân vào đã thấy thoải mái, phục vụ chu đáo, chứng tỏ từ năng lực tổ chức phối hợp đều vô cùng có kinh nghiệm.”

Cô bé ơi, em quá đơn thuần.

Lái xe ngồi nghe mà đau lòng, suýt không nhịn được lên tiếng vạch trần bộ mặt giả dối của thằng nhãi kia.

“ Làm được những điều đó, chẳng trách thành tích học tập không tốt.”

Pha bẻ của cuối cùng của Khương Hồng Thược làm Trình Nhiên muốn nội thương.

Quay sang nhìn Khương Hồng Thược thấy môi cô nàng hơi cong lên rất không cam lòng, Trình Nhiên có thể đoán được, vốn trước giờ thành tích của mình luôn kém hơn cô khá xa, khiến cô kiêu ngạo, ai dè y ngoài học tập ra còn làm nhiều thứ như vậy.

Kỳ thực nếu nói tới hoạt động ngoại khóa, Khương Hồng Thược nhiều gấp mấy y, lớp trưởng này, chủ tịch câu lạc bộ cầu lông này, tham gia cả hội học sinh, câu lạc bộ văn học, vân vân...

Vậy mà Trình Nhiên hơn một thứ thôi đã không chịu rồi.

Làm sao hiếu thắng tới mức đó được chứ.

Trình Nhiên thấy mình nên nhường nhịn một chút: “ Kỳ thực chúng ta chẳng phải trăm sông chảy về một đích à, chẳng qua là hứng thú khác nhau, bạn tham gia cuộc thi sáng tạo khoa học ... Nói về độ khó, cũng đâu kém hơn mình, còn các hoạt động như thi đấu cầu lông, hoạt động công ích nữa, cũng tốn thời gian đâu kém, chúng ta chỉ ở lĩnh vực khác nhau mà thôi.”

Khương Hồng Thược đính chính: “ Sai rồi, xét về số hoạt động mình tham gia mình hơn đứt cậu.”

Thế đấy, mình đúng là ngây thơ, nha đầu này căn bản không cần người khác an ủi, Trình Nhiên nghiến răng: “ Ừ, nhưng giá trị mình tạo ra thì hơn bạn.”

“ Tiền bạc không phải là tiêu chuẩn duy nhất đánh giá hiệu quả một việc. “ Khương Hồng Thược hất hàm: “ Nói xem ai đứng đầu trường hả Trình Ba Sáu?”

“ Đừng đắc ý, mình sẽ vượt qua cậu.”

“ Ừ, ừ, cậu nói câu này nhiều lắm rồi, Trình Chân Ngắn.”

“ Này đừng tùy tiện đặt biệt danh cho người khác.”

“ Hi hi ...”

Lái xe khóc ròng trong lòng, được rồi, năm nay nhất định phải có bạn gái.

Xe đã tới tiểu khu Cẩm Hoán đường Tân Hà.

Từ xa xa nhìn thấy cảnh sát vũ trang cắm chốt cùng với xe cảnh sát tuần tra nhá đèn xanh đỏ, Trình Nhiên biết cách nhà Khương Hồng Thược không xa nữa.

Lái xe cũng nghiêm túc hơn hẳn, đường Tân Hà rất lớn, nhưng mà địa điểm cô bé kia vừa nói khiến ánh mắt hắn liếc nhìn gương chiếu hậu cũng thay đổi.

Gần tới nhà Khương Hồng Thược còn nhận được điện thoại, mẹ cô gọi hỏi tình hình, cô nói đã tới cửa rồi.

Xe đi chậm lại, gió thổi nhẹ hơn, mang theo mùi thơm hoa lan từ cô gái bên cạnh, khiến người ta quyền luyến.

Khương Hồng Thược nhẹ giọng nói: “ Mình phải đi rồi.”

Trình Nhiên hỏi: “ Không có phần thưởng sao?”

Khương Hồng Thược hơi do dự: “ Phần thưởng là ý chỉ ... Một cái ôm tình bạn hả?”

Phụt! Lái xe đang tranh thủ uống ngụm nước, kết quả phun cả ra rồi, vờ vịt là bị nóng.

Không phải thằng cha này nghe trộm bọn mình chứ? Trình Nhiên nghi ngờ liếc mắt sang, dù sao trước mặt nhiều người như thế, Trình Nhiên tất nhiên không dám mơ tới chuyện này, làm ra vẻ đáng hoàng :” Bạn nghĩ đi đâu vậy, ý mình nói là sau này cùng ăn cơm gì đó thôi.”

Khương Hồng Thược hơi đỏ mặt: “ Đương nhiên là có rồi, quên sao, ngày kia tới nhà mình ăn cơm nhé.”

Lòng vô cớ giật đánh thót, á, làm sao lại quên mất buổi Hồng Môn Yến này cơ chứ, cái cảm giác phơi phới trong lòng Trình Nhiên bay biến gần hết, Khương Hồng Thược bộ dạng mưu đồ xấu thành công đẩy cửa xe đi xuống, cách cửa kính vẫy tay cười ngọt ngào với y.

Nhìn bóng dáng xinh đẹp đó khuất sau cánh cổng lớn, Trình Nhiên dâng lên nỗi buồn vô cớ, lập tức phấn chấn tinh thần, sắp gặp boss Khương gia rồi, không lấy 120% tinh thần ứng phó là không xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận