Trùng Nhiên

Chương 755: Bữa cơm kịch tính! (1)

Lưu Vân niềm nở dẫn ba người khách đi vào, vừa tới bãi cỏ đã hướng về Trương Tùng Niên gọi: “ Nhà Lão Lý tới rồi.”

Trương Tùng Niên và Trương Thần Tổ ra hiệu với Trình Nhiên, sau đó cùng cười lớn đi ra đón khách.

Trình Nhiên cũng không phải "cô đơn", vì ngoài lan can kia, đám em của Trương Tĩnh hiển nhiên đã đợi y lâu rồi, Trương Hàn là đứa lớn tuổi nhất, chừng 13, 14 tranh thủ không có người lớn chú ý, hỏi: “ Anh và chị em quen nhau thế nào? Anh tán tỉnh chị ấy à?”

Khi nhận lời cùng Trương Tĩnh tới đây, Trình Nhiên biết phải đối diện với sự "tra hỏi" kiểu này rồi, chỉ là không ngờ chuyện này tới từ một đám nhóc thôi, không khỏi buồn cười: “ Anh chỉ là bạn cô ấy.”

Trương Hàn mặt mày khinh bỉ: “ Bạn bè chẳng qua là chỉ là cách nói khi anh chưa thành công thôi. Mà anh cũng hết rồi, hôm nay anh quá đen đủi, gặp phải bạn trai cũ của chị em, bọn họ từ thời cao trung kết đôi với nhau, có điều anh đừng nói ra nhé, nhất là đừng nói với chị em là em nói.”

“ Được, được, anh không nói đâu, khóa miệng rồi. “ Trình Nhiên đưa tay kéo "khóa miệng" roẹt một cái:

Trương Xảo em họ Trương Tĩnh, cũng là tiểu nha đầu mười mấy, rất hoạt bát kéo tay áo Trình Nhiên cúi xuống: “ Có phải trường anh toàn những người đeo kính dày như đít chai, có phải nữ sinh ở đó toàn là khủng long không? Chị em hẳn là bông hoa độc nhất ở trường không? Có phải chị em có nhiều người theo đuổi lắm không?”

Ôi bọn trẻ con bây giờ, bằng tuổi nó mình còn cùng Du Hiểu phá phách làng xóm khắp nơi, toàn làm mấy chuyện ngu ngốc, dù chú ý tới Dương Hạ vẫn trẻ con lắm, sao đã có trình độ lý luận tình cảm cao thế này.

Trình Nhiên chỉ bản thân: “ Anh học trường chị em này, em thấy sao?”

Trương Xảo nhìn Trình Nhiên từ đầu tới cuối, giọng quả quyết: “ Chắc chắn là thành tích không tốt.”

“ Ha ha ha, coi như em đang khen anh. “ Trình Nhiên làm ra vẻ tự hào:

Trương Xảo phì cười, hiển nhiên cũng hiểu kiểu nói đùa của Trình Nhiên, trông cũng giống Trương Tĩnh sáu bảy phần, nhưng cũng có nét riêng, không trầm tính như cô chị mà nhí nhảnh tươi vui hơn.

“ Kể cho anh nghe nhé, năm xưa anh Lý học ở Tĩnh Cư Nhất Trung, lúc nào cũng đứng thứ nhất, khi đó chắc là nổi tiếng trong trường lắm. Về sau cùng chị em có một thời gian cặp với nhau, thành truyền kỳ trong trường luôn đấy. Cả hai người họ nổi tiếng trong trường lắm, em bây giờ học ở đó, giáo viên chủ nhiệm biết em là em chị Tĩnh Tĩnh còn hỏi đấy.”

“ Chuyện này anh chưa biết. “ Trình Nhiên nén cười, biết mình bị cô em họ của Trương Tĩnh "dằn mặt" rồi, đoán chứng đám em của Trương Tĩnh đều có thiện cảm với anh chàng kia:

“ Hơn nữa, anh chỉ học Đại học Trung Nam thôi, chứ anh Lý học Thanh Hoa đấy, chị Tĩnh Tĩnh năm xưa chỉ thiếu một điểm, nếu không chẳng đến lượt anh đâu.”

“ Được rồi, em bớt nói vài câu đi ... “ Trương Hàn gạt Trương Xảo sang bên, đối diện với Trình Nhiên, làm ra vẻ người lớn: “ Dù sao chuyện đã qua rồi, em thấy anh chịu khó nỗ lực thì cũng có khả năng đấy. Cơ mà thái độ của bọn em rất rõ ràng, anh đối xử tốt với chị Tĩnh Tĩnh thì bọn em không làm khó anh.”

Trình Nhiên không biết nói gì luôn, chẳng lẽ biểu thị cảm động.

Trương Xảo lắc đầu thở dài, cho rằng Trình Nhiên quá "ngốc", đáng lẽ lúc này phải biết lấy lòng bọn họ mới đúng, vậy mà chỉ biết cười ngốc nghếch, hi vọng đâu ra.

“ Mấy đứa vào ăn cơm, dẫn đường cho anh Trình nhé.”

Có người lớn gọi, đám Trương Hàn liền dẫn Trình Nhiên đi về phía nhà ăn.

Phía bên kia nhà Trương Tĩnh và nhà Lý Gia Càn cũng đi về phía nhà ăn, Trương Tĩnh tỏ ra bình thường hỏi: “ Sao anh phải ở Nam Châu, có phải kỳ nghỉ đâu?”

Lý Gia Càn cười: “ Anh theo thầy giáo tới Nam Châu tham dự hoạt động, anh chỉ làm sai vặt thôi, cần gì đã có mấy sư huynh gánh hộ, anh tranh thủ về thăm nhà.”

Bên kia người lớn hai nhà cười nói, không khí rất tốt.

“ Thời gian nói chuyện còn nhiều, ăn cơm thôi.”

“ Mọi người vào chỗ nhanh nào.”

“ Lão Trương, làm vài chén.”

Người lớn đi trước, hai người trẻ tuổi tụt lại phía sau.

Lý Gia Càn ngắm nhìn Trương Tĩnh đánh giá: “ Lâu rồi không gặp, em thay đổi nhiều quá, trước kia anh đã bảo mà, em phải để tóc dài mới đẹp.”

Nhắc tới chuyện này Trương Tĩnh chỉ "ừ" một tiếng.

Lý Gia Càn tiếp tục bước đi, nhưng lại nhận ra Trương Tĩnh không đi nữa, nên hắn cũng đứng lại: “ Sao thế?”

Trương Tĩnh bảo hắn: “ Anh vào trước đi, em đợi bạn.”

Lý Gia Càn nhìn ra phía bãi cỏ, thấy một thanh niên được đám trẻ con xúm xít xung quanh, lướt qua Trình Nhiên một cái, cười nhẹ gật đầu đi tiếp.

Trong nhà từ người lớn, thân thích, bạn bè nói cười nhưng mắt nhìn về phía cửa, họ đều biết Trương Tĩnh đợi ai, đám Trương Hàn tới gần phát hiện ánh mắt người lớn chiếu vào, cả người thiếu thoải mái , bỏ Trình Nhiên lại chạy mất.

Trình Nhiên hỏi: “ Bạn trai cũ sao?”

Trương Tĩnh gật đầu rất nhẹ, không phủ nhận.

“ Rất đẹp trai.”

“ Tôi không muốn nghe loại lời này.”

Trình Nhiên à một tiếng, nhớ lại câu chuyện mấy người bạn cùng phòng cô kể: “ Anh ta có lỗi với chị hả, muốn tôi ra mặt không, để anh ta biết giờ chị sống tốt hơn rất nhiều. Trong tiểu thuyết có tình tiết đó mà, chị yên tâm, tôi biết phải làm gì.”

Trương Tĩnh bật cười: “ Không cần đâu, anh ấy không làm gì sai, nói ra chẳng qua là hai người vốn không thích hợp lại tới với nhau vào lúc không thích hợp lại tưởng là thích hợp, cuối cùng phát hiện là không thích hợp. Hơn nữa cậu là bạn tôi, nếu tôi để cậu làm thế thành cái gì ... Lại chẳng phải thật.”

Lưu Vân đợi Trương Tĩnh dẫn Trình Nhiên đi vào liền giới thiệu, nói là bạn học của Trương Tĩnh ở trường, cùng làm việc trong hội sinh viên, cuối tuần tới ăn cơm, lại nói sinh viên học xa nhà khổ, Trương Tĩnh may mắn được học ngay ở quê nhà, nhà ở gần, không như Trình Nhiên ở xa tới, cái gì cũng phải dựa vào mình.

Nguyên Ngọc Mai thở phào, cô và nhà Trương Tĩnh khác nhau, có lẽ trước kia nhà Trương Tĩnh đã đoán được, nhưng để không gian cho con gái, không đi nghe ngóng. Còn Nguyên Ngọc Mai thì thực sự biết con trai mình và Trương Tĩnh học cao trung có một thời gian yêu nhau, chính cô còn dạy con trai mình cách ứng xử với nữ sinh.

Cuối cùng hai người chia tay cũng có một phần là do cô khuyên nhủ.

Khi đó cha Trương Tĩnh gặp một sai lầm trong công tác, ồn ào rất lớn, ai ai cũng cho rằng Trương Tùng Niên không ngồi nổi ở cái ghế phó khu trưởng bao lâu nữa, không khéo còn mất cả sự nghiệp, cô liền bảo con trai mình giữ khoảng cách. Nhưng mà chuyện cuộc đời không ai nói trước được, Trương Tùng Niên chuyển nguy thành an, thậm chí đại nạn không chết còn bay cao. Bây giờ được lãnh đạo trên tỉnh coi trọng, giao cho trọng trách phát triển khu nam, có thể nói sĩ đồ vô cùng rộng mở.

Cho nên biết Trình Nhiên không phải bạn trai do Trương Tĩnh dắt về nhà được mọi người thừa nhận thì yên tâm, tất nhiên không thể đơn giản chỉ là bạn bè rồi, nhưng ít nhất chưa tới mức ván đã đóng thuyền, bằng vào quan hệ hai nhà, lại thêm hai đứa từng thích nhau, bên nhà mình vẫn chiếm thượng phong.

Khi bữa cơm bắt đầu, Trương Tĩnh ngồi bên Trình Nhiên dặn: “ Hôm nay mọi người có nói chuyện gì thì cậu cũng đừng quan tâm, chỉ cần ăn thôi, coi như cải thiện cơm nước.”

Câu này Trình Nhiên thích, y ghét nhất khi ăn còn xen lẫn việc nọ việc kia, thế nên nghiêm túc gật đầu: “ Được, tôi cứ vỗ béo bản thân trước rồi tính.”

Trương Tùng Niên tất nhiên cũng không đi tiết lộ thân phận Trình Nhiên làm gì cả, chỉ cười nói: “ Tiểu Trình, cứ coi như ở nhà nhé, đừng ngại, ăn đi ăn đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận