Trùng Nhiên

Chương 812: Bi ai của thần nữ. (2)

Bài báo "Bi ai của thần nữ" vừa được công bố liền gây ra làn sóng dư luận lớn, vốn fan hâm mộ của Tần Tây Trăn kỳ thực chỉ thích tác phẩm của cô nên rất lý trí, không quá quan tâm tới đời tư của cô, chỉ mong cô có nhiều tác phẩm tốt. Nhưng không thể phủ nhận, khi các ca phúc của Tần Tây Trăn phủ sóng rộng rãi, liền xuất hiện nhóm fan hâm mộ cuồng nhiệt bất chấp.

Bọn họ chỉ mong Tần Tây Trăn cả đời là nữ thần trong lòng họ, mãi mãi không nhuốm khói bụi nhân gian. Vốn sự kiện Tần Tây Trăn tới Đại học Trung Nam đã khiến nhóm fan này náo động tức giận, nhưng không kiếm được cớ phát tiết, rồi bài viết "Bi ai của nữ thần" ra lò, giống như mồi lửa thiêu cháy lý trí toàn bộ dồn lời chửi rủa cay nghiệt nhất về phía Trình Nhiên.

Mặc dù bài viết đó mang tính chủ quan, võ đoán, không có lấy chút bằng chứng nào, càng hoàn toàn không phù hợp với phong cách báo chí, chất lượng tệ hại, nhưng nó đạt được mục đích.

Mặc dù những người ủng hộ Trình Nhiên cũng xuất kích, hi vọng đem chủ đề quay lại suy nghĩ lý trí, nói chuyện có bằng chứng chứ không dựa vào suy đoán như thế, nhưng không cản được sóng thần ập tới.

Đám Triệu Thần cũng chìm trong cảm giác bất lực khi chứng kiến lời rủa xả tràn ngập các diễn đàn.

"Sao lại như thế chứ?"

" Hết nói nổi, đám người đó không từ chút thủ đoạn nào nữa rồi."

" Quá khốn nạn, rõ ràng bọn chúng bịt miệng dư luận, đến khi lộ ra sơ hở, không chống lại dư luận được nữa thì tung ra thứ tin đồn hạ cấp này, báo Tân Tài Chính không phải trực thuộc chính phủ à, bây giờ lại cũng đưa những bài viết giống thứ báo lá cải thấp kém rồi."

" Nếu tôi là Trình Nhiên, chắc đầu óc nổ tung mất."

"Hay chúng ta tổ chức người tới Đại học Trung Nam, tuy giờ gặp Trình Nhiên hơi khó, nhưng nên thể hiện sự ủng hộ của chúng ta, để cậu ấy biết, ngoài kia còn có những người theo đuổi sự thật, hi vọng cậu ấy đừng đi vào cao đường cực đoan, đừng bị kẻ đê hèn đó đánh bại."

“Trình Nhiên, tôi tới trường tìm cậu có phải là sai rồi không? “ Trong điện thoại tâm tình Tần Tây Trăn vô cùng sa sút, sau khi rời Đại học Trung Nam, cô không ngừng tới các công ty truyền thông, cơ cấu chính quyền và đoàn thể dân gian, thậm chí cả giới chuyên nghiệp. Liên tục hoạt động, dẫn dắt chủ đề hướng về phía chính diện.

Tất nhiên trong quá trình đó cô phải bỏ ra lời hứa, lợi ích, ân tình, với việc cô nắm trong tay quá nửa bản quyền âm nhạc số, cùng với thân phận đại sứ hình ảnh của một số cơ cấu chính phủ, cô tự mình hoạt động, sức ảnh hưởng kinh người.

Cho nên nếu không nắm chắc, Tần Tây Trăn không tùy tiện hành động.

Lúc mới đầu mọi chuyện rất thuận lợi, truyền bá dư luận theo hướng tích cực, lành mạnh. Cô cũng sẵn sàng đối phương cắn trả lại mình, cho nên chuẩn bị cả tâm lý cùng với vài công tác đề phòng.

Trần Mộc Dịch dù gì cũng làm trong ngành giải trí lâu năm, hơn nữa còn là người luôn phải vật lộn trong lằn ranh sinh tồn, ở mặt quan hệ với các phương diện này, hắn làm rất tốt, đoàn kết được toàn bộ lực lượng, kéo lằn ranh đỏ dư luận tới vạch xanh an toàn.

Thế nhưng không ngờ rằng đối phương lại không nhắm vào Tần Tây Trăn để đả kích, ngược lại còn lợi dụng chính cô đả kích Trình Nhiên.

Bọn chúng dùng tới tầng tầng lớp lớp những tin đồn không kiểm chứng, những câu chuyện bẩn thỉu dơ dáy lấy danh nghĩa người trong nghề tiết lộ, không nêu tên nhân vật nhưng tính ám chỉ rõ ràng, nhắm vào dư luận đa phần không muốn thần nữ hạ phàm, đả kích nhân phẩm của Trình Nhiên, khiến y không đáng một xu. "Thứ mặt trắng", " Ăn cắp", " Ăn bám đào mỏ", “Không đáng mặt nam nhân", "Cặn bã cần loại bỏ khỏi xã hội", đủ lời chỉ trích dồn dập đó khiến nhiều người đứng ở phe trung lập cũng mất thiện cảm.

Đồng thời thông tin Trình Nhiên là con trai Trình Phi Dương cũng bị moi ra.

" Đây đúng là điển hình cha anh hùng con khốn kiếp ... Ai chẳng biết Trình Phi Dương đã lấy ra phần lớn cổ phiếu của mình chia cho nhân viên có cống hiến, bản thân giữ lại cực ít. Với tính cách của ông ta, chắc chắn không để lại gì nhiều cho con trai đâu, chắc vì thế mà y mạo hiểm."

"Trình Phi Dương mà biết con trai mình làm ra loại chuyện này, có lẽ tức hộc máu."

" Có lẽ vì danh tiếng quá lớn của người cha đè trên đầu nên cậu ta bị áp lực, muốn chứng tỏ bản thân, nhưng lại không có bản lĩnh gì, vì thế mới đi vào con đường lệch lạc, đúng là bi ai của đời người, dao sắc chẳng thể gọt được chuôi."

Nghe giọng nói như muốn khóc của Tần Tây Trăn, ngược lại chính Trình Nhiên lại là người an ủi cô:” Tới bây giờ chị làm rất tốt rồi, kéo sự chủ ý của mọi người quay lại, hơn nữa chính đối phương lại nhắc tới sự kiện Quốc Tâm, tức là tự chúng đã phá bỏ sự phong sát của chính mình.”

“ Nhưng mà cục diện không như chúng ta muốn, tôi cứ nghĩ, dù tệ lắm thì chúng công kích tôi, như thế ít nhất giảm áp lực cho cậu, ai ngờ ... “ Tần Tây Trăn nói tới đó giọng hơi nghẹn lại:

“ Ngoan, chỉ làm rất nhiều rồi, đừng quá lo, giờ tắm nước nóng thoải mái, rồi ngủ một giấc đi, gần đây chị không ngủ được phải không?”

“ Lúc này làm sao tôi ngủ được.”

“ Ngủ tốt mới có sức đánh trận chứ, càng vào lúc gian nan thì càng đảm bảo tinh thần sung túc. “ Trình Nhiên ở bên kia vẫn tỏ ra vững vàng: “ Thế cục bây giờ rất bất lợi, nhưng chị để ý đi, hiện giờ các bộ ủy ban quốc gia liên quan tới hạng mục Quốc Tâm chưa có bất kỳ tuyên bố nào, chưa đưa ra thanh minh cho Quốc Tâm.”

Tần Tây Trăn như nhận ra gì đó: “ Ý cậu là, họ không hẳn ủng hộ Quốc Tâm?”

“ Chưa tới mức đó, bọn họ chủ yếu nhìn vào lợi ích cuối cùng, những vị lãnh đạo lớn, chị có thể nói xấu bọn họ vô số điều, nhưng đừng nên coi họ là kẻ ngu ngốc, nên càng loạn càng gây chú ý càng tốt, tôi tin rằng chuyện tới tai họ. Ngược lại, bọn chúng mới là kẻ đang phải sợ, chúng cùng đường rồi, hết cách rồi mới quay sang tấn công nhân thân như thế, hòng kéo sụp tôi. Thế nhé, tôi cúp điện thoại đây, ngủ ngon nhé.”

“ Mặc dù mình biết bây giờ cậu rất bận, nhưng vẫn muốn nói chuyện với cậu.”

Trình Nhiên lại nhận được cuộc điện thoại nữa, không bất ngờ, tới từ Dương Hạ, gần đây y nhận được vô số cuộc điện thoại, có thể nói là nhiều không kể xiết, từ bạn học, bạn bè các nơi, người thân, ngay cả đám Đặng Ngọc, Giang Lăng đang ở Mỹ cũng hỏi tình hình ra sao.

Khi đó Trình Nhiên bảo bọn họ tiếp tục ở thung lũng Silicon bế quan nghiên cứu hệ điều hành cho y, không làm xong thứ y muốn đừng mong đặt ngón chân về nước.

“ Tần Thiên có nói với mình, trước đó bạn ấy gọi điện cho cậu, nói tình hình cậu vẫn ổn ... Mình vẫn muốn nói truyện trực tiếp với cậu mới yên tâm được, hiện giờ an toàn không có vấn đề chứ?”

“ An toàn không có vấn đề, bạn biết mà, chú mình Trình Bân giờ là phó thị trưởng phụ trách công tác công an rồi, anh Tiểu Quân cũng tới Nam Châu, nên không sợ fan cuồng của Tần Tây Trăn rình ném đá vào đầu đâu. Mà mình ít khi đi linh tinh, toàn ở trong trường thôi, không đáng ngại.” Trình Nhiên đùa một câu:

“Ừ, thế thì tốt, dù sao cũng đừng lơ là, nhưng kẻ đó dám làm mọi chuyện đấy.” Dương Hạ ngần ngữ mãi, cuối cùng cũng hỏi:” Vậy Tần Tây Trăn và cậu là sao? Hai người vẫn giữ liên lạc bao năm đấy à? Hay báo nói thật?”

Trình Nhiên nghiêm giọng nói: “ Giang hồ ứng cứu, thấy chuyện bất bình bạt đao tương trợ.”

“ Còn đùa được xem ra không cần mình lo nữa rồi, vậy không làm phiền cậu nữa, Trình Nhiên, vững lòng nhé, có rất nhiều người tin cậu.”

Dương Hạ nói xong câu đó chủ động cúp máy trước, trong lòng không khỏi nghĩ tới nhiều chuyện trước kia, trên sân bóng mùa thu cỏ héo úa, đứa con trai dốc sức đã bóng ghi được bàn thắng chạy ra đập tay ăn mừng với cô, hoàng hôn dưới con đường chằng chịt dây điện, đám bạn trêu chọc, cậu ấy đỏ mặt nhìn cô.

Chính đứa con trai đó, cô nhìn cậu ta từ lúc bé xíu suốt ngày chạy theo cô, rồi giờ cô lại nhìn cậu ấy đang từng bước trở thành truyền kỳ.

Cô thực sự có lòng tin vào chuyện đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận