Trùng Nhiên

Chương 597: Ông chủ lớn là ai?

Địa điểm được lựa chọn là một văn phòng của Liên Chúng, Chương Ngư tới nơi để ý rất kỹ, đối phương nói có hợp tác với Liên Chúng, nhân viên kỹ thuật hai bên trao đổi với nhau, nhưng không ngoại trừ khả năng mượn văn phòng của người ta treo đầu dê bán thịt chó, nên hắn phải quan sát đã.

Phía CQ tới đây có Lâm Hiểu Tùng, Đỗ Tân, cùng vài nhân viên kỹ thuật.

Đỗ Tân được tuyển mộ qua Liên Chúng, Trình Tề thấy Trình Nhiên nói cần nhân thủ, liền nói chuyện với nhân viên phía dưới, Đỗ Tân liên xung phong tới công ty mới thành lập để viết phần mềm.

Lâm Hiểu Tùng giới thiệu: “ Đây là Đỗ Tân, lập trình viên của Liên Chúng, trình độ rất cao, nghe nói ông chủ lớn muốn khởi động hạng mục này liền chủ động xung phong, Liên Chúng không muốn thả người, nhưng ai cãi được ông chủ lớn chứ?”

“ Nói thế Liên Chúng là ông chủ của các vị? “ Chương Ngư biết Liên Chúng, trong văn phòng có vài giáo viên thích chơi cờ, thi thoảng cũng thảo luận chuyện này, nhưng hắn chỉ biết đến thế thôi. Khi Lâm Hiểu Tùng tiết lộ có liên quan tới Liên Chúng, hắn mới tìm hiểu, cái gì mà đại biểu sáng nghiệp tây nam, hai học sinh thiên tài, tóm lại là rất có tiếng tăm, điều đó làm hắn tin tưởng thêm một phần:

“ Không thể nói như thế, nhưng anh nghĩ như vậy không phải sai, chúng tôi đều làm việc cho ông chủ lớn. “ Đỗ Tân thấy đối phương không mấy nhiệt tình, chủ động đứng lên bắt tay Chương Ngư :

Chương Ngư nheo mắt nhìn quanh: “ Vậy ông chủ lớn của các vị đâu?”

“ Ông chủ lớn là người bận rộn, mỗi ngày bay khắp nơi trên thế giới, trong tay không biết bao nhiêu hạng mục, bao nhiêu người xếp hàng muốn gặp, dù sao thì tôi cũng chưa gặp. “ Đỗ Tân không nói dối, hắn thực sự nghe Trình Tề nói về ông chủ lớn đứng sau Liên Chúng như thế, nên câu này rất thật:

“ Uống trà đi, chúng ta đợi. “ Lâm Hiểu Tùng đưa tay mời:

Chương Ngư vẫn cảnh giác: “ Đợi cái gì?”

Lâm Hiểu Tùng xem đồng hồ: “ Sắp tới giờ rồi, ông chủ lớn tuy ở tây nam, nhưng công việc bận rộn, trước đó còn có cuộc gặp mặt quan trọng, hạng mục nhỏ như chúng ta chưa biết người ta có đích thân tới hay không.”

Chương Ngư không hỏi nữa, cầm cốc trà lên uống, lòng thầm nghĩ, vị sau lưng đó làm cao quá rồi, không biết là nhân vật lớn nào đây? Nhưng mà đã là nhân vật lớn cỡ đó, lại biết tới mình, không phải là chuyện rất vô lý sao?

“ Vậy chúng ta trước tiên trao đổi qua với nhau về chi tiết tương quan rồi đợi ông chủ lớn. “ Lâm Hiểu Tùng giới thiệu mọi người, đây là nhân thủ sáng lập công ty, có kỹ thuật viên, tiêu thụ viên cùng tài vụ:

Chương Ngư trầm ngâm: “ Sợ không đủ.”

“ Vậy có thể làm theo kế hoạch của anh, về mặt nhân thủ, anh có thể cân nhắc rồi an bài, phương diện vận hành, tôi phới hợp với anh. Nếu chúng ta có xung đột ý kiến, trừ khi ông chủ lớn phủ quyết, vậy thì đều do anh quyết định, chúng tôi không can thiệp. Chỉ là lập công ty không hề đơn giản, ở phương diện này tôi rất có kinh nghiệm, sẽ hỗ trợ anh.”

“ Anh nói là hỗ trợ tôi, nhưng nếu thực sự là tôi không hiểu, dễ bị anh gạt sang bên lề.”

Lâm Hiểu Tùng thầm nghĩ người này quả nhiên vừa tỉ mỉ vừa cảnh giác, phải kiên nhẫn mới được: “ Anh Chương đừng nghĩ thế, lập nên một đội ngũ thì phải có tin tưởng cơ bản nhất, nếu ngay cả tin tưởng tối thiểu còn không có, ngay từ đầu phòng bị lẫn nhau, vậy thì còn làm gì được nữa, chẳng bằng giải tán cho rồi. Nếu không tương lai sớm muộn cũng có vấn đề.”

Chương Ngư gật đầu biểu thị đồng ý.

Lâm Hiểu Tùng tiếp tục nói: “ Thị trường phần mềm của chúng ta là toàn quốc, tương lai ở mỗi nơi khả năng cần bộ phận tiêu thụ, ở khu vực lớn cần giám đốc, những chuyện này anh đều có thể quyết định, còn phát triển phần mềm do Đỗ Tân và đội ngũ của anh ấy. Đương nhiên còn vấn đề tài chính, anh không lo, ông chủ lớn đừng 100 vạn, 100 triệu cũng bỏ ra được, nhưng phải có hiệu quả mới có thể tiếp tục tăng vốn đầu tư.”

“ Không thành vấn đề, dù sao tôi không có tiền. “ Chương Ngư tỏ thái độ đầu trọc chẳng sợ túm tóc, hỏi thẳng:

Lúc này Lâm Hiểu Tùng có một cuộc điện thoại gọi tới.

“ ... Vâng, cũng được ... Biết làm sao, ông chủ lớn ngày bận trăm công ngàn việc, chúng tôi mới chỉ khởi đầu .... Vâng, sớm muộn cũng sẽ có cơ hội... Vâng, người ở đây ... Làm phiền thư ký Triệu rồi ... 30 phút nữa, được, chúng tôi đợi. “ Lâm Hiểu Tùng đặt điện thoại xuống, nói với mọi người: “ Ông chủ lớn sắp đi rồi, không tới được.”

Đỗ Tân thất vọng: “ Lại không gặp được, ông chủ lớn đúng là rồng thần thấy đầu chẳng thấy đuôi.”

Lâm Hiểu Tùng vỗ về: “ Mọi người không cần nhụt chí, thư ký của ông chủ lớn sẽ tới, người này không đơn giản đâu, được ủy quyền của ông chủ lớn để xử lý việc trọng yếu. Thư ký Triệu không nghỉ ngơi đã từ hội trường tới thẳng đây, điều này cho thấy ông chủ lớn coi trong thế nào, không cần tôi phải nói chứ? ... Chúng ta đợi đi.”

Chung Ngư để ý rất kỹ, đối phương nói 30 phút, hắn biết hôm nay ở trung tâm triển lãm có hội nghị thương mại chính phủ chủ trì, mấy con đường chính bị phong tỏa, đi xe từ trung tâm triển lãm tới đây vừa vặn khoảng 30 phút: “ Anh nói ông chủ lớn tên Trần Lôi, tôi chưa bao giờ nghe thấy nhỉ?”

Lâm Hiểu Tùng nhìn hắn với ánh mắt hàm ý bảo thiển cận: “ Anh Chương đâu phải mới vào xã hội, thứ nhất, đây có phải tên thật của ông chủ lớn hay không chưa nói, thứ tới, lăn lộn ở thị trường tài chính, kín tiếng là tốt nhất. Anh để ý chứng khoán năm nay không, chính là do mấy quỹ tài chính dưới cờ ông chủ lớn xông pha, nên mới có kỷ lục tăng giá 519 kia. Tất nhiên tôi không nói ông chủ lớn là nhà cái thao túng, nhưng mà sự kiện đó có bóng dáng ông chủ lớn, anh nghĩ người làm việc này có thể mang tên tuổi khoe khoang khắp nơi à? Dù là xí nghiệp trong tay ông chủ lớn, đại biểu pháp nhân là cô dì chú bác chứ tuyệt đối không thể bản thân ông chủ lớn, để tránh công ty nào đó có vấn đề, khiến các công ty khác liên lụy.”

Chung Ngư gật đầu, đích thực có những người làm ăn kiểu này: “ Vậy sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

“ Ông chủ lớn có thể kiếm tiền không sạch sẽ, nhưng tuyệt đối không vượt lằn ranh pháp luật, còn nữa, tài vụ nắm trong tay anh, hợp đồng có vấn đề thì anh đừng ký, nếu bản thân anh thanh bạch thì có gì phải sợ.” Mồm mép Lâm Hiểu Tùng rất lợi hại, nói không có chút sơ hở nào.

Thời gian chờ đợi, không nói chuyện gì quan trọng, chủ yếu để mọi người làm quan, chừng hơn 20 phút sau cửa phòng họp bị đẩy ra.

Lâm Hiểu Tùng lập tức đứng dậy chào: “ Thư ký Triệu.”

Chương Ngư lập tức đánh giá người này, người tầm thước, đeo kính, ăn mặc thoải mái đơn giản, không có vẻ nghiêm túc nghề nghiệp hóa, đối lập hẳn với đám Lâm Hiểu Tùng đóng bộ trang trọng, nhưng tựa hồ nhìn một cái là thấy rõ đẳng cấp hai bên.

Triệu Thanh gật đầu với mọi người, ra hiệu không cần chào hỏi câu nệ làm gì, bắt tay Chương Ngư rất nồng nhiệt: “ Ông chủ lớn có việc rời Thành Đô rồi, việc này sẽ do tôi phụ trách. Thầy giáo Chương, tác phẩm của anh là do tôi phát hiện, sau đó đề cập với ông chủ lớn. Nói ra tôi mới chính là Bá Nhạc của anh, tôi đánh giá rất cao anh.”

Đây là điểm bất hợp lý lớn nhất khiến Chương Ngư cứ thắc mắc vì sao họ tìm tới mình, thì ra là vậy, khẽ gật đầu.

“ Vậy tiếp theo chúng ta có thể bàn bạc trọng tâm chưa?” Chương Ngư chỉ có một mình, đối diện với sáu bảy người mà không hề yếu thế: “ Trước đó tôi có một yêu cầu, trực tiếp nói chuyện với người chịu trách nhiệm, cái khác không vội.”

Triệu Thanh đưa tay mời: “Anh cứ nói đi, nếu chuyện không thể quyết, tôi trực tiếp nói với ông chủ.”

Chương Ngư nói rất dứt khoát: “ Tôi muốn 50 % cổ phần. “
Bạn cần đăng nhập để bình luận