Trùng Nhiên

Chương 780: Bạn bạn bè bè.

Sân thượng một tòa nhà trong tiểu khu mới của công ty Phục Long, một đám nam nữ ngồi đó, mặt đất xếp đủ loại món ăn vặt, ở giữa còn đặt bia. Từ Tết đến giờ mọi người đi chùa, đi lễ, thăm họ hàng, rồi cơm liên hoan, đến hôm nay tất cả mới được giải thoát. Lần đầu tiên trốn cha mẹ trong nhà, mỗi người trộm một ít món ăn ngon, đem ra cống hiến, thành buổi tụ tập.

Du Hiểu vừa mới thất tình, đang cúi đầu ủ tiếp nhận các loại tẩy não của bạn bè, hắn thực sự là dở khóc dở cười, vừa cảm động vì sự quan tâm của đám bạn, cũng hơi tức, thế quái nào mà chuyện mình nghĩ là giữ bí mật lắm rồi cuối cùng thành ai ai cũng biết.

Tuy là mối tình đầu, nhưng chủ yếu Du Hiểu thấy đối phương xinh đẹp còn biết chơi game nên thích thôi, hai bên chưa hiểu nhau nhiều, tình cảm chưa quá sâu sắc.

Đến khi nghe Diêu Bối Bối ngọt nhạt nói cái gì mà chơi game chơi ra bạn gái hoa khôi, tiềm lực vô cùng. Du Hiểu rốt cuộc không nhịn được: “ Làm sao mọi người biết hôm nào tôi đi, còn Phi Bạch, mày quen người trong đó à?”

Liễu Anh học trường sư phạm kiểu gì mà bây giơ như nữ lưu manh, tay cầm chân gà, tay cầm chai bia chỉ mặt Du Hiểu: “ Lần trước các cậu tới trường mình chơi, tên Tôn Lực trong phòng cậu xin CQ của mình, suốt ngày tán tỉnh mình, nên chuyện gì trong phòng cậu, mình đều biết hết. Ở Thành Đô này tất nhiên Phi Bạch quan hệ rộng, quen biết nhiều nên tất nhiên mình phải bảo với cậu ấy.”

“ Thật ra tao nhìn mày một cái là biết mày có tâm sự rồi, cái mặt mày lừa được ai chứ, cười rõ gượng, ai chả biết. “ Tạ Phi Bạch ngồi dựa lưng vào lan can, bây giờ hắn cũng thành một thành viên chính thức của nhóm rồi: “ Mà mày cũng có gan đấy, thằng họ Triệu kia dám cho người dâm mày, không đùa đâu.”

“ Cặn bã thế à? So với mày thì sao?”

“ Cũng không tính là cặn bã ... Chuyện này nói cho mày hiểu khó lắm, nếu cha hắn mà mời được tao tới nhà, sẽ cho rằng đó là chuyện có thể diện, nhưng còn hắn lại khác, cho rằng không kém gì tao, chỉ khách khí bề ngoài chứ chả ưa gì tao, đại khái không phải bất đắc dĩ thì hắn không dám gây chuyện với tao.”

Du Hiểu lẩm bẩm: “ Vậy là nhờ cha mày.”

“ Đúng là thế, trước kia vì cha tao nên không thích mấy cái quan hệ xã giao của ông ấy. Nhưng mà gần đây tao thay đổi một ít, nếu đó là tài nguyên của mày, mày không vận dụng mới là ngốc, không cần cảm thấy mày có tài nguyên hơn người khác mà xấu hổ, quan trọng là mục tiêu của mày kìa, nếu mày muốn làm nên sự nghiệp, vậy thì vận dụng hợp lý tài nguyên giúp mày đạt được mục tiêu một cách nhanh nhất, chẳng có gì phải ngại hết. “ Tạ Phi Bạch hất hàm về phía Trình Nhiên: “ Nó cũng mới ngộ ra sau khi mẹ nó tới thăm đấy. Mày gặp chuyện không nói với bọn tao đúng là ngu, nếu nói sớm hôm nay đã đường hoàng dẫn em gái kia về rồi. Ở nhà cậy cha mẹ, ra đường nhờ bạn bè, mày dốt lắm.”

“ Các cậu chỉ lắm trò, mấy thứ đó chả hay ho gì, Du Hiểu tự giải quyết chuyện của mình, thế không phải tốt sao? Cậu ấy đã trưởng thành, tự chịu trách nhiệm cho việc làm của mình rồi.” Dương Hạ trông thục nữ nhất đám, ngồi co hai chân trước ngực, một tay ôm gối, một tay nhón thịt bò khô ăn, từ sau phát ngôn hôm về trường, cô lại khôi phục thái độ bình thường, như không có chuyện gì xảy ra vậy:

Không ngờ Liễu Anh và Diêu Bối Bối cùng gật đầu: “ Mình thấy Phi Bạch nói rất hay, rất có lý.”

Rồi, vậy là nhóm nữ sinh chia năm sẻ bảy, không còn thống nhất đối ngoại như trước nữa.

“ Nghĩ thôi đã thấy ngầu thật ấy chứ, BMW này, một đoàn người mặc vest vệ sĩ như trong phim tới đón đi, đảm bảo đám người đó còn tưởng mình trêu chọc vào con trai chủ tịch nước.”

Diêu Bối Bối gần như chẳng thay đổi gì cả, cô gái này ngoại trừ cao hơn, vóc dáng ngày càng nở nang hút mắt hơn thì tâm tính vẫn như đứa trẻ lên ba, Liễu Anh mỗi lần nhìn bộ ngực phẳng lỳ của mình lại tức tối không thôi, cho rằng nhất định tại từ nhỏ bị Diêu Bối Bối tranh ăn nên mới ra cơ sự này, Diêu Bối Bối cực kỳ đắc ý, cứ cố tình tới gần Liễu Anh cho người ta so sánh.

Thế nên nghe Tạ Phi Bạch kể lại tình hình lúc bấy giờ, Diêu Bối Bối nuối tiếc vì không tham gia: “ Cô gái kia lúc này chắc là hối hận lắm đây, có khi mai lại đổi ý.”

“ Mình hiểu cô ấy, cô ấy không phải người thế đâu, có lẽ .. “ Du Hiểu định nói hộ bạn gái cũ một câu, nhưng không biết nói gì, cầm chai bia tu ừng ực: “ Tóm lại chuyện này qua rồi, đừng nhắc tới nữa.”

Trình Nhiên ôm theo cái bếp lò sưởi điện cá nhân, ngồi co ro núp bóng Du Hiểu và Tạ Phi Bạch, rất thiếu phong độ: “ Bối Bối nói đúng, chơi game ra bạn gái, mày đúng là có thiên phú đấy.”

Nhắc tới đề tài này Du Hiểu hào hứng lên một chút: “ Sau chuyện này tao đột nhiên quyết định rồi, tao muốn đi tham gia thi đấu game chuyên nghiệp.”

Hả? Cả đám ngỡ ngàng, sao đột nhiên xoay 180 độ vậy?

Trình Nhiên bây giờ không đủ trình độ đánh giá khả Du Hiểu nữa, chơi bình thường thì thằng này là cao thủ, nhưng game chuyên nghiệp thì khác, cẩn thận hỏi: “ Thi đấu game chuyên nghiệp có vẻ yêu cầu cao lắm, hình như Starcraft có cái mạng liên Châu Á, mày vào đánh thử chưa?”

Du Hiểu gật đầu: “ Đương nhiên, đấu đội thắng 2000 thua 600, đánh 1vs 1, tao thắng trên 90%.”

Cả đám thất kinh, rốt cuộc thằng này chơi bao nhiêu trận rồi?

“ Tao nhớ ở Thành Đô có một cao thủ, họ Mã ấy, mày đánh thử với hắn chưa? “ Trình Nhiên còn nhớ người Trung Quốc đầu tiên lấy được quán quân World Cyber Games là người Thành Đô, họ Mã, nhưng không nhớ tên:

“ Mày nói Mã Nguyên à, mày cũng biết hắn sao ... Tao muốn tham gia giải Starcraft liên trường năm nay của Thành Đô, hắn là một trong số đối thủ lợi hại nhất. Hắn biết tao, tao biết hắn, từng chiến trên mạng rồi, tao thua nhiều hơn một chút, nhưng không phải không đánh nổi. Thằng đó ở thủ đô chơi chuyên nghiệp, có huấn luyện chuyên môn mà ... Nếu tao tập trung luyện tập, có thể đánh bại hắn.”

Trình Nhiên trố mắt nhìn Du Hiểu, thật không ngờ thằng này đánh bại luôn quán quân WCG, nghe như đùa ấy.

“ Mày sao thế? “ Du Hiểu xua xua tay trước mặt Trình Nhiên:

“ Không sao, không sao. “ Trình Nhiên bỗng nhiên trở nên nhiệt tình, ôm vai Du Hiểu cầm chai bia lên cụng với hắn: “ Cố lên sau này mày thành nhà vô địch, tao sẽ đi kể khắp nơi mày từng bị tao giẫm đạp như thế nào.”

“ Cút đi mày.”

Dưới bầu trời đêm, mọi người cùng cụng chai.

“ Tham gia đi, tao ủng hộ mày, sau này có gì cần tao giúp cứ nói, tao sẽ toàn lực hỗ trợ, mày không phải lo gì cả. “ Trình Nhiên cổ vũ:

Dương Hạ hơi cau mày, song cô không nói gì, cô hiểu được Du Hiểu, từ nhỏ tới lớn cậu bạn này của cô chẳng có gì đặc biệt, thành tích học bình thường, chơi thể thao cũng bình thường, cũng từng theo Trình Nhiên học hết thứ nọ thứ kia rồi, nhưng chẳng có cái nào nổi bật. Có lẽ chỉ mỗi chơi game khiến cậu ấy thấy mình có chút khác biệt, được người ta vây quanh xem reo hò cổ vũ, còn kiếm được cô bạn gái cấp hoa khôi, dù kết quả không tốt lắm.

Ít ra Diêu Bối Bối còn có ngực mà khoe.

Có lẽ điều ấy khiến Du Hiểu cảm thụ được thời khắc đỉnh cao huy hoàng của cuộc đời. Nếm được mật ngọt rồi, nên tìm ra phương hướng thu hút ong bướm tới.

Con trai ấy à, đầu óc nhiều khi đơn giản lắm.

Dù sao cậu ấy có học hành cũng không thể hơn ai được, thử một phen, biết đâu đấy, không được bắt Trình Nhiên chịu trách nhiệm, nhà cậu ấy giờ giàu mà.

Cô Dương Hạ cũng bắt đầu biết vận dụng tài nguyên sẵn có rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận