Trùng Nhiên

Chương 549: Siêu cấp gian lận.

Khương Hồng Thược lục cặp một hồi sau đó vỗ vỗ cuốn sổ tay vỏ ngoài màu cà phê: “ Giải bài tập theo cách bình thường với cậu mà nói không còn khó khăn gì nữa rồi, khả năng làm rất lưu loát, nhưng không mấy hiệu quả. Chúng ta đổi cách, mở rộng tầm mắt chút, trong sổ tay của mình có một số đề, cậu xem xem có mấy cách giải, chúng ta đem so sánh với nhau.”

Thực ra chẳng cần đem so sánh, Trình Nhiên có phải dân chuyên nghiệp đâu, so với cô gái luôn ở hai vị trí đầu tiên, thua kém là rất rõ ràng.

Người ta giải đề khó, tìm ra kết quả là thỏa mãn rồi, nào đâu như cô gái này, ví như bất đẳng thức đầu tiên đem ra đánh đố đã có tới bốn cách giải, vận dụng tư duy và tri thức khác nhau để giải.

Trong cuốn sổ tay toàn là kiểu đề quy nạp có nhiều cách giải như vậy, thông qua tìm cách giải bài mới, không chỉ mở rộng lối tư duy, còn củng cố thêm tri thức, sau đó là phát triển tư duy giải đề. Nghe Khương Hồng Thược lần lượt trình bày các cách giải khác nhau của cùng một đề, thậm chí có cách giải quái dị độc đáo, Trình Nhiên cảm giác như vừa mở ra cách cửa mới, thì ra cô nàng này khi giải bài tập động não như thế.

Khi nghe Trình Nhiên nói tới cảm xúc này, Khương Hồng Thược hiếm một lần khen ngợi Trình Nhiên: “ Kỳ thực cậu lợi hại lắm, vì mình lập ra kế hoạch làm những chuyện này, có đầu tư nên có báo đáp, cậu thì suốt ngày không mở quán cà phê lại tìm hiểu cổ phiếu, vẫn không bị tụt lại nhiều, mình giảng một cái là cậu hiểu ngay. Chỉ là cậu làm bài tập chưa đủ mà thôi nên không hình thành được phương pháp giải bài tập.”

“ Chỉ cần có trên 20 phút thời gian lẻ là mình đều dùng giải bài tập, nhưng giải ra rồi lại không nghiên cứu sâu hơn, mà chuyển sang chỗ khác, hoặc là môn học khác, hoặc là xem báo, ti vi, tiểu thuyết, tài liệu kinh doanh, khoa học, chứng khoán. Tóm lại là mình không muốn tiêu hao nhiệt tình quá mức vào thứ nào đó, như thế mới duy trì được hứng thú lâu dài.” Trình Nhiên biết rất rõ điểm yếu của mình ở đâu, biết làm sao giữ được sự nhiệt tình của mình:

Giống như lúc còn đi học, xem thêm vài trang sách cũng thành gánh nặng, vì ứng phó với thi cử nên mới phải cắn răng mà đọc. Còn sau khi trưởng thành, bị hiện thực xã hội giẫm đạp, hận không thể quay về cái thời đi học, tiếc nuối mình không học nhiều thêm một chút, nếu hình thành được nhận thức đó, đọc sách, cập nhật thêm tri thức lại trở thành một loại hứng thú.

“ Vậy là tốt rồi. “ Khương Hồng Thược khép hai tay lại: “ Như thế bớt đi được nhiều việc, chúng ta có thể tiến hành bước tiếp theo.”

Trình Nhiên tò mò: “ Còn có cả bước tiếp theo cơ à, là gì?”

“ Đó là mình biết được phong cách ra đề của các giáo viên, còn căn cứ vào phong cách cá nhân của họ, biết họ khuynh hướng vào nội dung nào. “ Khương Hồng Thược hạ thấp giọng mở tới mấy trang sau, chỉ cho Trình Nhiên xem: “ Đây, ví như thầy Triệu dạy vật lý, thầy ấy là thành viên kho dữ liệu đề thi của trung tâm khảo thí, mấy năm gần đây cao khảo và thi học sinh giỏi vật lý do thầy ấy ra đề. Mình có lấy những đề thi hàng năm của thầy ấy ở Thập Trung tổng kết lại, đưa ra bảng biểu, sau đó mình tìm ra được đề nào do thầy ấy ra ở các kỳ thi kia, mình tìm thầy ấy xác nhận rồi, đúng luôn. Chứng tỏ mình tìm ra đúng phong cách ra đề của thầy ấy ....”

Trình Nhiên rất lâu sau còn giữ vẻ mặt há mồm ngạc nhiên.

Khi học sinh khác còn liều mạng giải bài tập nỗ lực hoàn thiện bản thân, Khương Hồng Thược tập trung vào tư duy giải bài và phương pháp ra đề.

Thậm chí cô ấy còn bỏ thời gian ra phân tích đường lối ra đề của mối giáo viên, từ đó tìm ra trọng điểm ôn tập.

Trình Nhiên hạ thấp giọng xuống: “ Thế này có tính là siêu cấp gian lận không?”

Khương Hồng Thược chun mũi: “ Ai nói đây là gian lận, lại chẳng phải dự đoán trước đề thi, chẳng qua là biết phương hướng thôi, hơn nữa cách này đúng 60% thôi.”

“ Thế là nhiều rồi. “ Trình Nhiên lại lần nữa bất ngờ về cô bạn này, cứ nghĩ cô là học sinh gương mẫu, ở chuyện học tập hết sức nghiêm túc rồi: “ Thật thông mình ... Mà thật thù cũng thật dai.”

Khương Hồng Thược lè lưỡi với Trình Nhiên, không phủ nhạn.

Với khả năng của Khương Hồng Thược, Trình Nhiên tin cô không cần phải làm trò ranh mãnh này, sở dĩ cô bỏ công sức ra như thế, đại khái là vì những lời hôm đó của Chu Húc rồi.

Mà lời của Chu Húc không vẻn vẹn đại biểu cho hắn, qua cách rất nhiều người nhìn bọn họ, Trình Nhiên hiểu đó là cái nhìn của số đông.

Chơi cùng với Trình Nhiên thành tích sụt giảm là sa ngã à?

Tôi sẽ cho các người thấy.

Cô bé này xấu bụng lắm, đáng tiếc không nhiều người biết được bí mật kinh người đó.

Khi từ thư viện đi ra thì thời gian đã gần giờ lên lớp buổi chiều, kết quả gặp phó hiệu trưởng Trương Thụ và chủ nhiệm lớp số 5 của bọn họ.

Trương Thụ nhìn thấy Trình Nhiên và Khương Hồng Thược sóng vai đi bên nhau thấy ngứa mắt vô cùng, nhưng trong đầu cũng xẹt qua một suy nghĩ "cơ hội tốt", mắt khẽ liếc sang bên, truyền đạt ý tứ cả hai đều hiểu.

Mới sáng nay thôi Trương Thụ còn nhắc Tôn Huy phải cảnh cáo hai đứa học sinh này, không cần biết có quan hệ kia không, đều phải cho một gây không được nương tình.

Lúc này Khương Hồng Thược và Trình Nhiên cùng chào: “ Chào thầy Tôn, chào hiệu trưởng Trương.”

Tôn Huy nghiêm mặt hỏi: “ Các em vừa đi đâu?”

Trình Nhiên mặt thật thà chỉ thư viện sau lưng: “ Bọn em vào đó làm bài tập, sắp thi cuối kỳ rồi mà ạ.”

Kiếm cớ, Trương Thụ nhìn đám học sinh thành đôi thành cặp từ thư viện đi ra, ai chẳng biết những chỗ ngồi kín đáo yên tĩnh trong đó là nơi đám học sinh có ý với nhau thích tới nhất, học á, ông không tin: “ Các em mà cũng biết sắp thì cuối kỳ à?”

Thế nhưng Tôn Huy lại nói: “ Giúp đỡ nhau, bù đắp thiếu xót cho nhau là tốt, cố lên, thi tốt còn nghỉ hè vui vẻ.”

Cái mặt như trời sắp đổ mưa rào của Trương Thụ đông cứng, trơ mắt nhìn Tôn Huy thả cho hai đứa học sinh đó đi, đợi chúng khuất bóng sau viên lâm mới nói: “ Chỉ thế thôi à?”

Tôn Huy gật đầu: “ Chỉ thế thôi.”

Trương Thụ tức giận: “ Anh không muốn làm chủ nhiệm khối nữa à, nếu Khương Hồng Thược thành tích tiếp tục đi xuống, tôi nói cho anh biết lão già hiệu trưởng Vương sẽ lấy anh khai đao đấy, không ai cứu nổi đâu.”

“ Anh nghĩ tôi thích làm chủ nhiệm khối chắc, vì cái công việc này, tiền đứng lớp của tôi ít hơn người khác, tốn công tốn sức, bố trí việc này, sắp xếp việc kia, công tâm hết mức rồi, làm thế nào cũng đắc tội với bên khác. “ Tôn Huy kéo cổ áo kiêu ngạo nói: “ Đương nhiên, tôi vẫn tin tôi làm rất tốt rồi, ai làm tốt hơn tôi được? Để tôi làm thì tôi làm, không cho tôi làm nữa thì thôi, vất vả mà chả được gì, ai mà muốn làm chứ?”

“ Tôi dạy học sinh nhiều lắm rồi, chúng lên đại học, tốt nghiệp, lập gia đình quay về thăm tôi, tôi thấy rồi. Những đứa học tốt không phải là đều sống tốt hơn đứa khác, điều đó chỉ đúng với học sinh bình thường, còn những đứa định sẵn không đi theo đường lối học sinh bình thường thì thành tích không phải thứ trọng yếu .... Đừng phủ nhận, tôi và anh đều biết.”

“ Nếu bảo cảnh báo chúng vì muốn tốt cho chúng thì tôi làm rồi, nghiêm khắc hơn, tôi thấy không cần, vì thúc ép chúng như thế không phải vì chúng nữa mà vì bản thân rồi. Mà như tôi nói, tôi làm đủ tốt, ai không thừa nhận tôi cũng chịu.”

Trình Nhiên gần đây cơ bản mỗi ngày tận dụng thời gian trống, cùng Khương Hồng Thược tới thư viện, thực hiện kế hoạch tác chiến bí mật của họ.

Thư viện xây theo lối phục cổ, nhìn thì đẹp thật, nhưng mà ánh sáng lại không được tốt cho lắm, nhất là khi ngoài lại nhiều dây leo như thế.

Nhưng chính vì ánh sáng luồn lách chiếu vào căn phòng tối như thế, bên cạnh lại có cô gái xinh đẹp cùng lật xem sách giải bài, khiến cho ngày tháng cuối cùng năm thứ hai tuy không oanh liệt, nhưng phong phú đầy tư vị.

Ông chủ Mã tới Thành Đô ký hợp đồng đầu tư, hai bên xác định chi tiết, sau khi công ty cổ phần Thiên Hành nắm cổ phiếu của Alibaba, kỳ thi cuối kỳ năm hai cũng tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận