Trùng Nhiên

Chương 222: Nhân vật đáng bận tâm.

Trình Nhiên thì từ lúc gặp La Chí Tiên không khỏi trầm tư, "anh kết nghĩa" của Dương Hạ? "Anh họ" của Dương Hạ? Cụm từ đó với y không lạ, hình như đó là người sau này theo đuổi cô ấy tới tận nước ngoài thì phải?

Tám phần là người này rồi, Trình Nhiên không nhớ tên cũng như thân phận hắn, chỉ biết đó là người quen biết Dương Hạ từ lâu. Những thông tin này Trình Nhiên có hơi mơ hồ vì một thời gian y thực sự rất sợ nghe được tin tức về Dương Hạ. Vì mỗi lần như thế lòng y sẽ thắt lại vì nhớ nhung ... Nếu đúng là hắn, dù không biết rốt cuộc vì sao chuyện hai người họ không thành, nhưng ít nhất cũng là chàng trai từng khiến Dương Hạ đồng lòng, thậm chí còn suýt nữa thành vợ chồng, từng sống cùng nhau một thời gian dài bên Mỹ.

Dù hiện giờ đó là chuyện chưa xảy ra, Trình Nhiên vẫn có chút khó chịu bứt rứt trong lòng, đó là ghen tỵ, y biết vậy. Đồng thời cũng có một cái tên khác khiến y chú ý.

Triệu Nhạc.

Thật là một cảm giác kỳ lạ, Trình Nhiên chưa bao giờ nghe nói tới người này, theo như lời ba cô gái bàn tán với nhau thì đó phải là nhân vật rất nổi tiếng ở Sơn Hải, gần như nhà nhà đều biết.

Mang theo nghi vấn đó, Trình Nhiên về nhà hỏi cha mẹ, Từ Lan thao thao bất tuyệt kể lai lịch Triệu Nhạc, Trình Nhiên cũng nói là nghe tên nhưng chưa bao giờ nghe nhạc của hắn. Trình Nhiên có thể khẳng định được rồi, người này đúng là nhân vật không tồn tại trong thế giới vốn có của y.

Tóm lại là người này thực sự có danh tiếng ở Sơn Hải.

Cho nên mùng 4 Dương Hạ gọi điện thoại tới, nói là anh kết nghĩa của cô mời mọi người tụ tập, Trình Nhiên rất hứng thú nhận lời.

Y mang tâm thái "chiêm ngưỡng tạo vật của chủ thần" để gặp Triệu Nhạc.

Một người có danh tiếng lớn như thế tồn tại, một nhân tố bất ổn định trong thế giới của y, có thể đem tới biến hóa khó lường trong tương lai, Trình Nhiên sao có thể ngồi yên.

Đó là mối bận tâm còn lớn hơn cả La Chí Tiên.

Chưa nói sau này ra sao, chỉ ba chữ "anh kết nghĩa" làm người ta nghe thôi đã thấy khó chịu thật.

Đến khi xuống lầu thì Dương Hạ và Liễu Anh đã đợi sẵn rồi, cả hai đều thay trang phục mới. Dương Hạ mặc chiếc váy vàng nhạt, tất xám, đôi giày để bằng, vừa đơn giản tươi mới lại không thiếu quyến rũ của nữ sinh, Liễu Anh còn kẻ mắt, cũng mặc váy, hai cô gái trông giống như đi dự dạ tiệc vậy.

Nghĩ tới hôm nay La Chi Tiên mời danh nhân như Triệu Nhạc, vậy tham dự buổi hội tụ này đều là người có danh tiếng, chiều nay Liễu Anh kéo Dương Hạ tới hiệu làm đầu ở phố đi bộ để cắt tóc.

Chuyện này Liễu Anh cũng đã kể cho cha mẹ mình. Thật ra nói là khoe mới đúng, chuyện cha Dương Hạ có người anh em kết nghĩa giàu có ở Thành Đô thì cái khu tập thể này lạ gì chứ, Thực ra bọn họ không để ý mấy tới Triệu Nhạc đâu, nhưng là La Chí Tiên mời thì cổ vũ con gái tham gia buổi tụ hội đó, thậm chí Trương Lâm còn đích thân giúp Liễu Anh trang điểm.

Trong mắt Trình Nhiên, đối với những cô gái mười tám đôi mươi mà nói, tuổi trẻ của họ là thứ mỹ phẩm tuyệt vời nhất rồi, dùng thêm bất kỳ thứ son phấn nào cũng chỉ phản tác dụng.

Nhưng mà ít nhất Trình Nhiên biết khôn không bình phẩm.

Nếu nói ra thì Dương Hạ và Liễu Anh thích Lưu Đức Hoa, Trương Học Hữu, Diêu Bối Bối lại thích Quách Phú Thành. Đây vẫn là thời khắc huy hoàng nhất của minh tinh Hong Kong, nhưng những người đó đều là ngôi sao ở xa tít tắp, không phải người bình thường có tiếp xúc được. Nếu như là ai trong số họ đột nhiên tới Sơn Hải, trong thời đại minh tinh Hong Kong Đài Loan có sức sát thương cực lớn với nội địa này, e là giao thông toàn thành phố tắc nghẽn, người đi xem minh tinh lấp kín từng con đường chính.

Mỗi lần những minh tinh đó tới nội địa tổ chức biểu diễn đều vậy cả, không lạ gì.

Đương nhiên chuyện ấy thì khỏi nghĩ đi, đoán chừng bọn họ cả đời chẳng có cơ hội gặp riêng những minh tinh đó, cho nên ít nhất ca sĩ có chút tên tuổi như Triệu Nhạc, hôm nay có thể thực sự tiếp xúc. Dù chưa từng nghe nhạc của đối phương, thậm chí chẳng phải fan đối phương, ít nhất được gặp gỡ, sau này có vốn mà khoe.

Trình Nhiên nhìn quanh, không thấy ‘kẻ thù truyền kiếp’ của mình đâu, hỏi: “ Sao không thấy Bối Bối?”

Du Hiểu giải thích: “ Bối Bối gần đây quen biết ban nhạc ở bên Xuyên Âm, chiều nay đi chơi với bọn họ, gọi điện về nói, những người đó tối nay cũng tham gia tụ hội, nên cô ấy đi cùng họ. Dù sao Triệu Nhạc là tiền bối của họ mà.”

Liễu Anh sốt ruột lắm rồi, giục: “ Đi mau, đi mau, nói nhiều quá.”

Trong lúc Dương Hạ đi vẫy taxi, Trình Nhiên huých vai Du Hiểu: “ Sao mày cũng đi, mày cũng thích Triệu Nhạc à?”

“ Tao thích các cô gái thích Triệu Nhạc. “ Du Hiểu háy mắt nói nhỏ:

Trình Nhiên giơ ngón cái, lên cao trung rồi có khác, nếu là Du Hiểu thời sơ trung nhất định kêu chán òm, rồi ở nhà đọc manga.

Chẳng bao lâu xe đưa bọn họ tới một quán bar tên "Khoan Đình" trang trí đặc sắc ở bên hồ nước. Khi tới cửa, Dương Hạ báo tên La Chí Tiên, phục vụ viên liền dẫn bọn họ tới bãi cỏ bên hồ.

Sơn Hải bốn mùa như xuân, dù bây giờ là mùa đông thì ban ngày 23, 24 độ, buổi tối chừng 17, 18 độ, không phải quá lạnh, vừa vặn cho các cô gái mặc váy. Chỉ cần khoác thêm cái áo trên, thoải mái khoe đôi chân thon thả.

Lúc này trên bãi có được bao phủ bởi ánh đèn lồng, mười mấy bộ bàn ghế bày biện xung quanh.

Phía La Chí Tiên ghép ba cái bàn lại với nhau, dưới ô xếp ghế sô pha dài và ít ghế mây có thể ngồi bốn năm người, khoảng hai ba chục người tụ tập ở đó, trên bàn xếp các loại bia và rượu tây cùng món ăn vặt, đoán chừng hôm nay đã thuê trọn gói rồi.

Đám bạn cùng La Chi Tiên đi xem phim ngày hôm đó tụ tập một chỗ, có người ôm ghi ta, vài nữ sinh trang điểm lòe loẹt, giống kiểu trang điểm trên khoa trương khi lên sân khấu, khi đám Dương Hạ đi vào, ‘Hầu Tử’ Vương Gia Tuấn liếm mép huých La Chi Tiên: “ Tới rồi kìa.”

Dương Hạ xuất hiện gây chú ý của không ít người, nhưng đám người này vừa nhìn về phía cô một cái lại chuyển ngay ánh mắt sang bên cạnh, là người quen cả, không ai khác, chính là đám Lưu Cẩm, từng xuất hiện ở quán Karaoke Đỉnh Thịnh hôm nọ.

Trong số đó có cả Phàn Hân, cô lập tức đứng dậy đi tới chỗ Trình Nhiên, thân thiết vẫy tay:” Trình Nhiên, em cũng tới à?”

Kỳ thực hôm nay Phàn Hân được La Hữu Vi gọi theo, La Hữu Vi lại quen thân với nhóm Lưu Cẩm, đều là người thích âm nhạc, cô cũng muốn gặp Triệu Nhạc, không ngờ lại gặp Trình Nhiên ở nơi này.

Sau khi xảy ra chuyện Tạ Phi Bạch theo Trình Nhiên bỏ đi lần trước, vòng tròn công tử cả Sơn Hải chấn động nho nhỏ, cô biết nhiều người nghe ngóng lai lịch Trình Nhiên. Tuy sau đó không xảy ra chuyện gì, Lưu Cẩm cũng rộng lượng tuyên bố không chấp Trình Nhiên. Nhưng chung quy cũng là có va chạm, thế nên Phàn Hân chủ động lên tiếng là để bảo Trình Nhiên tránh trung tâm vòng xoáy.

Trình Nhiên hoàn toàn không biết mấy chuyện đó, chỉ là gặp người "chị hờ" này không khỏi hơi xấu hổ, dù sao cũng đụng chạm với thân thể người ta không ít. Hai bên giới thiệu bạn bè cho nhau, một là người bạn trong khu tập thể Trình Nhiên, một là bạn bè ở chỗ bác cả, mọi người khẽ gật đầu, đến Dương Hạ và Phàn Hân, hai cô gái cùng xinh đẹp ưu tú nhìn nhau mấy lượt ...

“ Dương Hạ, lại đây nào, giới thiệu với mọi người, em kết nghĩa của tôi .” La Chí Tiên là người tổ chức bữa tiệc hôm nay, đi tới giới thiệu em kết nghĩa của mình, còn với đám Trình Nhiên chỉ qua loa một câu là bạn Dương Hạ:

Phàn Hân tranh thủ lúc đó kéo tay Trình Nhiên qua một bên nói nhỏ: “ Cẩn thận, Lưu Cẩm ở phía bên kia .”

Trình Nhiên vốn không hiểu mấy quy củ của giới công tử ca đâu, sau đó Tạ Phi Bạch giải thích cho y, nhưng cảm thụ không sâu. Trình Nhiên nhìn về phía Lưu Cẩm "có xích mích" với mình, gật đầu chào hỏi, Lưu Cẩm cũng khẽ gật đầu với y, chẳng biết hắn nghĩ gì, ít nhất bề ngoài không tỏ thái độ thù địch nào, còn chào hỏi, xem như là người có phong độ.

Dù sao đó không phải là người mà Trình Nhiên quan tâm, ánh mắt liếc quanh một cái, không khó nhận ra nhân vật trung tâm ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận