Trùng Nhiên

Chương 705: Nam Châu! Nam Châu.

Quay lại chuyện CQ phát hiện ra sơ hở ngay trong đêm tập trung lực lượng sửa lỗi, còn trong phòng ngủ kí túc xá khoa vi tính cả đám quân sư đầu chó đang tư vấn cho một anh chàng kia viết bài đăng báo. Có kiếm được đồng nào hay không chưa biết, chuyện đã lan khắp nơi rồi, thành chiêu trò cho đám sinh viên khoa vi tính thể hiện bản lĩnh trước mặt số nữ sinh hiếm hoi trong khoa.

Mấy người anh em ở phòng kế bên vì thế mà gặp bi kịch, phòng bọn họ vốn nhờ vận may tình cờ cùng đám nữ sinh khoa mỹ thuật tổ chức giao lưu liên phòng, các anh em hưng phấn thảo luận sách lược tới cả đêm không ngủ.

Khoa mỹ thuật Đại học Trung Nam tọa lạc bên cạnh lầu hành chính , kế sát sân thi đấu, được rừng cây bao quanh, nơi đó bày rất nhiều tác phẩm sinh viên nhiều thế hệ cống hiến cho trường, đủ loại bức tượng tạo hình kỳ quái. Thế nhưng nữ sinh từ khoa mỹ thuật đi ra đại đa số điềm tĩnh, tinh tế, khí chất.

Với đám sói của khoa vi tính, nữ sinh khoa mỹ thuật chẳng khác gì con thỏ trắng chạy qua chạy lại sau tấm kính.

Có thể tổ chức tổ chức giao lưu liên phòng với nữ sinh khoa mỹ thuật, đó là phúc tu mấy kiếp.

Tổng thể mà nói cuộc giao lưu hôm đó rất thuận lợi, kế hoạch tác chiến đã vạch ra suốt một ngày với bằng đó cái đầu có sạn cố vấn mà. Cuối cùng các anh em tung sát chiêu dứt điểm, nói chúng tôi phát hiện ra một lỗi cực lớn của CQ, nguy hại vô cùng, có thể khiến người dùng lộ hết bí mật cá nhân.

Trong ánh mắt hồi hộp xen lẫn nể phục của đám nữ sinh, mấy người anh em cảm thấy hư vinh thỏa mãn tột độ.

Nói làm là làm, mọi người tới quán net, biểu diễn sự cường đại và khác biệt của sinh viên khoa vi tính, sau đó hết người nọ tới người kia thay nhau ngồi xuống ghế thao tác với bộ mặt hoang mang và mồ hôi ròng ròng ....

Cuối cùng đám nữ sinh qua loa vài câu cho có lệ bỏ đi, đám anh em réo tổ tông 18 đời Lý Minh Thạch ra chửi.

Lý Minh Thạch chó má, ngay cả cơ hội thể hiện trước mặt các MM cũng không cho!

Côn Thành, 20 cục trưởng các cơ cấu tương quan, và rất nhiều lãnh đạo xí nghiệp, nhà khoa học, nghiên cứu thực thi văn kiện 18 của quốc vụ viện.

Vương Tuệ làm thư ký cho Khương Vi Cầm ở bên dưới ngồi khép chân, lưng ưỡn thẳng, mắt chăm chú nhìn lãnh đạo của mình trên bục phát biểu báo cáo công tác. Khương Vi Cầm đã nói hơn một tiếng, giọng nói mạnh mẽ, đề cập tới chính sách sản nghiệp đang ngả về phía ngành chip bán dẫn.

Sản nghiệp chip bán dẫn là con cưng ở trong nước, từ năm 99 thuế giảm từ 17% tới 6%, lần này sẽ còn điều chỉnh tới 3%, nhưng một số cơ cấu thuế vụ tương quan địa phương lấy lý do chưa nhận được văn kiện tương quan, từ chối giảm thuế cho công ty hưởng chính sách. Khương Vi Cầm phê bình nghiêm khắc cơ cấu chưa làm việc tới nơi tới chốn.

Nữ lãnh đạo của cô phê bình không chút nương tình, người đứng đầu cơ cấu được nhắc tới mặt đỏ tía tai.

Vương Tuệ có kinh nghiệm công tác nhiều năm ở cơ quan đơn vị, liên tục hai năm được bầu làm thư ký ưu tú của, vì thế mới vươn lên trong số 5 ứng viên thực lực, trở thành thư ký khi Khương Vi Cầm tới nhậm chức.

Thời gian qua Vương Tuệ phải nói là hi sinh toàn bộ cuộc sống, theo sát bước chân lãnh đạo, nhớ chịu khó quan sát, phân tích tỉ mỉ, cô đã hiểu được đây là một lãnh đạo thế nào. Có một số tin đồn, lãnh đạo của cô vướng vào phong ba, làm một số cao tầng không hài lòng, như thế khí thế phải giảm đi, thế nhưng ngay cả khi sự nghiệp gặp trắc trở, vẫn cứ kiên định, luôn mưu tính làm ra thành tựu thực sự.

Nhìn ra rồi, Vương Tuệ liền nhanh chóng thích ứng với thân phận mới, công tác tràn ngập tự tin cùng tự hào. Mà Vương Tuệ cũng cảm thụ được sự thăm dò của lãnh đạo, trước vài quyết sách quan trọng, lãnh đạo đều hỏi qua cái nhìn của cô, tĩnh tâm lắng nghe, suy nghĩ tỉ mỉ, thậm chí còn kiên nhẫn nghe ý kiến lúc phấn kích tự phát huy của cô.

Trong mắt Vương Tuệ, lãnh đạo của mình là nữ nhân hoàn mỹ, xinh đẹp, mạnh mẽ, thông minh, vì thế cô lấy làm tấm gương, công tác càng thêm tích cực.

Vương Tuệ đã quá thông thuộc đường đi lối lại ở bộ ủy quốc gia, biết thứ Khương Vi Cầm cần, cho nên cô còn mạnh dạn trình bày, đem một số cái nhìn vấn đề công tác ở bộ ủy nói ra. Qua vài lần như thế, Vương Tuệ biệt mình đã qua được bài kiểm tra của lãnh đạo.

Nói tóm lại, đó là lãnh đạo yêu cầu rất cao, nhưng mục tiêu cũng rất rõ ràng, muốn dùng thành tích làm được ở bộ ủy, xóa bỏ ấn tượng xấu gây ra bởi phong ba trước đó.

Hội nghị nghiên cứu thảo luận này cũng do Khương Vi Cẩm tích cực thúc đẩy, mục tiêu rõ ràng, tài chính nâng đỡ của quốc gia có hạn, mấy vị phó bộ trưởng ai cũng muốn giữ tiền ở lĩnh vực mình phân quản. Khương Vi Cầm hiện giờ ngang với quyết một trận sống mái rồi.

“ .... Tạp chí "IT Connect" của Mỹ đã nói thế này : Một quốc gia cần hoàn toàn dựa vào một quốc gia khác có xung đột kinh tế qua lại nhập khẩu món hàng quý giá , mà nếu thiếu đi loại hàng hóa đó, cả xã hội sẽ bị đình trệ. Nếu mọi người hiểu tình hình này, vậy thì bây giờ coi quốc gia đó là Trung Quốc, quốc gia xung đột tưởng tượng là Mỹ, mà món hàng đó chính là CPU ... Trung Quốc không muốn lắp đặt chip phương Tây vào các thiết bị quân sự, vậy hãy nghĩ tới quân đội Mỹ, bọn họ cũng không yên tâm dùng chip thiết kế trong nước, sản xuất ở nước ngoài.”

“ Bài viết đó cho thấy, người Mỹ đã biết rõ chướng ngại và lo lắng mà sự phát triển của Trung Quốc phải đối diện trong tương lai. Nhưng chúng ta cũng phải thấy chúng ta thua kém thế nào, sản nghiệp IP của chúng ta thiếu tâm thiếu hồn, đây là điều chúng tay phải mày mò bù đắp, không thể chỉ biết phát triển kinh tế, phải có chip riêng của mình, đây là chuyện liên quan an toàn quốc gia ....”

Giữa giở nghỉ hội nghị, Vương Tuệ cùng Khương Vi Cầm tới phòng khách sạn nghỉ ngơi, giúp lãnh đạo chỉnh lý tài liệu cần thiết ở trên bàn, nói mình ở ngay phòng sát bên cạnh rồi lùi ra. Có câu nói thư ký như giây dày của lãnh đạo, chặt một chút hay lỏng một chút đều không được, phải nắm mức độ vừa đủ. Trở về phòng là không gian riêng tư của lãnh đạo rồi, trước đó trong công tác đã nghiêm túc trầm ổn, không thể thiếu thả lỏng, khi đó không nên ở bên cạnh.

Vương Tuệ cẩn thận an bài xong tất cả đi ra, lúc xoay người khép cửa nhìn thấy Khương Vi Cầm ngồi trên ghế, vẻ mặt hoàn toàn khác lúc ở trên bục phát biểu, ánh mắt hướng ra ngoài cửa sổ không biết nghĩ gì.

Dù nghĩ cái gì thì cũng không cần phải suy đoán, đây không phải thời gian công tác, thăm dò đời tư của lãnh đạo là sai lầm cấp thấp.

Cửa khẽ cạch một tiếng báo hiệu đã đóng chặt, nơi này là khách sạn cao cấp, cách âm rất tốt, không gian trở nên yên tâm, căn cứ vào tình thần văn kiện số 18, cô đang thúc đẩy một kế hoạch được gọi là "Trái tim Trung Quốc", trong rất nhiều hạng mục được nâng đỡ đó, cô coi trọng nhất cơ sở sản xuất mạch tổ hợp ở Nam Châu. Căn cứ vào thiết kế trong đó, một khi nghiên cứu thành công, Trung Quốc sẽ có chip điện tử mạnh ngang chip cao cấp của Intel, hạng mục này đã lọt vào tầm mắt rất nhiều người, một khi công bố, Trung Quốc sẽ thu được "thành công cực lớn" ở lĩnh vực này, kết thúc thời kỳ Trung Quốc luôn bị phong tỏa kỹ thuật.

Cho nên đây là hạng mục cô để tâm nhất.

Chồng cô đã có tin tức điều động, mục tiêu là Nam Châu, trọng tâm của hạng mục này, sẽ hỗ trợ hết mình cho cô.

Nơi đó có phải mảnh đất lành của mình không?

Khương Vi Cầm nhìn ra ngoài cửa sổ, rơi vào trầm tư.

A, cô nhớ ra rồi.

Cái thằng nhóc đó, cũng đang ở ... Nam Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận