Trùng Nhiên

Chương 791: Kỳ nghỉ hè của Trình Nhiên.

Lần này Trình Nhiên trở về trò chuyện với Trình Tề mới biết, thì ra Trình Tề đầu tư nắm cổ phần ở Công ty Game Á Liên, chính là bên tổ chức WCG Trung Quốc.

Biết chuyện này Trình Nhiên chửi thầm trong lòng, sao anh mình lại tham gia vào cái chuyện tốn công mà chẳng lợi lộc gì như thế.

May là WCG đầu tiên do Samsung và chính phủ Hàn Quốc làm chủ đạo, tính ra Liên Chúng không phải tốn bao nhiêu tiền.

Dù sao hiện thể thao điện tử là thị trường nhỏ, Samsung mỗi năm ném cả đống tiền vào đó, năm nào cũng lỗ vốn, bọn họ cũng đang hận không tìm được vài bờ vai san sẻ. Phải nhắc Trình Tề, đừng có mà nóng đầu lên rồi đi đỡ giúp Samsung, treo tí quảng cáo, ké tí danh tiếng là đủ, họ đâu phải đại hộ như Samsung mà mang tiền đi đốt.

Thực ra nếu muốn bọn họ có thể sẽ có rất nhiều tiền, ví như gần đây MIH có ý hướng đầu tư vào CQ, trước kia đưa ra đề nghị muốn bỏ 18 triệu USD mua 30% cổ phần CQ, giờ CQ sắp đột phá mốc 100 triệu người dùng, nâng tiền lên 30 triệu USD.

Điều này có nghĩa là CQ có giá trị tương đương 100 triệu USD rồi, làm nhiều công ty internet Trung Quốc thèm nhỏ rãi, nhưng CQ vẫn ương bướng, chẳng hề động lòng.

Vì thế mà có một bài báo " CQ, rốt cuộc anh muốn cái gì!?", xuất phát từ tờ báo thích đưa tin giật gân, ra sức phân tích tâm lý của Lý Minh Thạch, vì cái gì mà hắn trấn áp khát vọng kiếm tiền của đội ngũ, bá đạo ngăn chặn nhà đầu tư tham gia chia phần, cuối cùng đặt cho hắn biệt hiệu "người ngoài hành tinh máu lạnh".

Đó cũng là nguyên nhân Trình Nhiên tận lực không tới CQ, giờ các nhà đầu tư cực kỳ hứng thú với CQ, ra sức đào bới thông tin về số cổ phần CQ được nắm trong tay công ty ngoại cảnh.

Tuy Triệu Thanh bố trí tầng tầng sương mù che mắt, nhưng Trình Nhiên thấy vẫn nên tránh khiến người ta sản sinh ra liên tưởng không cần thiết thì hơn. Cùng với giá trị CQ ngày một cao, đối mặt tai mắt trong nghề thăm dò khắp nơi khó mà không lộ ra sơ hở, không nên coi thường anh hùng thiên hạ.

Trình Nhiên về nhà một cái liền biến thành con mèo lười, suốt ngày ở lỳ trong nhà chẳng đi đâu, có thời điểm 3 ngày liền y tối đa chỉ ra tiểu khu đi dạo loanh quanh thay đổi không khí, không đặt nửa ngón chân ra ngoài đường. Mà dù có đi cũng chỉ tới Thiên Hành đạo quán uống cà phê, gặp mặt cao tầng CQ, Lam Điểm hoặc Liên Chúng, hành vi này bị Dương Hạ gọi là “không thể chấp nhận được”, một hôm 9 giờ sáng cô sang gõ cửa thấy Trình Nhiên mắt nhắm mắt mở đi ra, hình ảnh bệ rạc đó khiến cô chán tới không thèm nói nữa rồi.

Thế nhưng Từ Lan mỗi lần về nhà đều nhìn thấy con trai vô cùng vui vẻ, thích nhất là mang đủ món ngon về, sau đó nhìn thấy Trình Nhiên ăn một cách ngon lành.

Tháng 7 nóng nực êm đềm trôi qua, đến 8 Khương Hồng Thược tới Thành Đô, một năm cô có ba kỳ nghỉ, chỉ có kỳ nghỉ hè là trùng với lịch trong nước, cha mẹ cô thì một ở Nam Châu, một ở thủ đô, cô về nước còn phải chạy qua chạy lại hai bên một lượt, cuối cùng mới nhân cơ hội cô út tới Thành Đô làm việc mới đi theo.

Thế là đôi tình lữ mới có được cơ hội hiếm hoi gặp nhau.

Vừa vặn gặp được lễ hội điện ảnh Trung Nhật, bọn họ đi xem tác phẩm Spirited Away được chính thức đưa vào nước.

Điều kiện để Khương Hồng Thược được tới Thành Đô rất hà khắc, giờ ăn cơm tối Lý Vận sẽ đón đi thăm người thân, tối càng không có thời gian gặp nhau, đương nhiên trong nhà biết cả hai đã không còn là học sinh nữa, chuyện cần đề phòng phải đề phòng.

Cho nên Trình Nhiên muốn làm gì đó chỉ có thể ranh thủ lúc hai người xem phim ảnh, hoặc lúc đi dạo qua con đường nhỏ ẩn giữa rừng thông của công viên, y phục cô gái bị nhăn nheo như gió xuân thổi gợn mặt hồ, đến cả chim chóc cũng không nỡ nhìn mà bay đi.

Từ trong con đường nhỏ đi ra, Trình Nhiên nắm tay Khương Hồng Thược, nhìn cô một thân váy hoa nhẹ mỏng phấp phới trong gió hè, mùi thơm nhẹ trên cơ thể lan tỏa, khuôn mặt hồng rực lên một tia đỏ lựng dụ hoặc, đôi chân trần trắng trẻo mướt mắt, vòng eo thon nhỏ khiến người ta hận không được ôm vào lòng, chỉ muốn dắt cô quay lại con đường nhỏ kia một lần nữa.

Đúng lúc này điện thoại của Du Hiểu.

Lúc này hắn đang ở thủ đô tham gia huấn luyện, nghe thấy bên cạnh Trình Nhiên có tiếng con gái, Du Hiểu hỏi: “ Ai bên cạnh mày đấy?”

Khương Hồng Thược trực tiếp nhận lấy di động trong tay Trình Nhiên: “ Lão Du, nghe nói cậu lợi hại lắm, đánh thế nào, liệu có đi được Hàn Quốc không?”

“ Má nó ... Lão Khương, không phải bạn ở thủ đô à? Không ngờ lại tới Thành Đô rồi ... Cứ nghĩ bạn về nước sẽ gặp nhau ăn cơm cùng một bữa chứ ...”

Tiếp đó bên cạnh Du Hiểu láo nháo, chắc kiểu ở quán nét, rất nhiều người sán tới nói xen vào.

“ Là nữ, phản ứng lớn thế chắc là mỹ nữ rồi ... Hi mỹ nữ.”

“ Mỹ nữ, đang ở đâu thế? Lão Khương, Lão Khương, có phải là Lão Khương mà cậu từng nhắc tới không?”

Khóe môi Khương Hồng Thược hơi cong lên, xinh đẹp mê người.

“ Ha ha, mình tới thủ đô có mang theo album ảnh, định xếp ảnh chụp ở đây vào trong đó, làm nhật ký ảnh, trong đó có cả ảnh chúng ta ở Cửu Trại Câu, kết quả bị đám gia súc này nhìn thấy ... Liền hỏi chuyện về bạn.”

“ Mình nói bạn có Lão Trình rồi, đám này còn không chịu yên, nói nhất định muốn đá đít Lão Trình cướp mỹ nhân ... Đừng qua đây, cút ... Hồng Thược, không phải nói bạn.”

Trình Nhiên loáng thoáng nghe được lấy lại điện thoại, vừa mặn nghe thấy ai đó cướp điện thoại của Du Hiểu: “ Mỹ nữ, tới thủ đô cùng ăn cơm làm quen nhé.”

Nghe câu này Trình Nhiên thiếu chút nữa muốn gọi điện cho Trình Tề yêu cầu rút tài trợ cho rồi.

Cho đội Trung Quốc ngồi nhà luôn.

Trung tâm nghiên cứu phát triển học viện vi điện tử, tòa nhà công nghệ cao Đại học Trung Nam, Nam Châu.

Trần Dược nhận được điện thoại của người đứng đầu đội Alpha, giọng cực kỳ kích động: “ Chúng tôi đã phá giải được toàn bộ mã nguồn, đã nắm được trong tay cấu trúc của nó rồi.”

“ Toàn bộ không sót gì sao? “ Chỉ một câu thôi đã khiến tim Trần Dược vọt lên tận cổ:

“ Vâng, đã có thể tiến hành bước tiếp theo, làm ra chip nguyên mẫu.”

“ Tôi lập tức tiến hành liên lạc dây chuyền chế tạo, một khi làm ra ... Ha ha ha, chúng ta bắt kịp rồi, không, chúng ta vượt qua bọn chúng rồi.”

Chuyện Du Hiểu bỏ học đi tham gia WCG, trong nhà hắn ý kiến rất lớn, trước kia tập huấn trong kỳ nghỉ không ảnh hưởng gì, nhưng năm học mới bắt đầu mà hắn vẫn ở lại thủ đô thì trong nhà không chịu nữa.

“ Con nghĩ cái gì thế hả, không đi học nữa à, không cần bằng đại học nữa à? Vậy sau này con làm cái gì, không bằng cấp suốt ngày chơi game sao? Con chơi được tới bao giờ?”

“ Nhìn Trình Nhiên đi, người ta trước kia cũng là đứa lêu lổng với con đấy, vậy mà bây giờ thế nào, là trạng nguyên tỉnh này, rồi lại còn sáng nghiệp đại học ...”

“ Cái gì, Trình Nhiên ủng hộ con à? Trình Nhiên ủng hộ cũng không được ...”

Du Hiểu ở lại thủ đô tham gia thi đấu, tiếp đó Thành Đô khai giảng, chỉ đành nghỉ học, điều này có nghĩa là học tập dang dở, sau này muốn lấy bằng không dễ. Chuyện này trong nhà cãi nhau om sòm, cha mẹ Du Hiểu gọi điện cho cả Trình Nhiên, nhờ Trình Nhiên khuyên Du Hiểu quay lại trường đọc sách.

Được cha mẹ Du Hiểu ủy thác, Trình Nhiên đành lần nữa liên lạc với Du Hiểu, bảo hắn suy nghĩ cho kỹ, nếu như là bị đả kích bới thất bại trong tình cảm mà chọn cách né tránh này thì rất không hay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận